7

Suphanat đứng giữa sân, cảm giác hồi hộp như dâng lên trong từng nhịp thở. Những ánh mắt xung quanh đổ dồn về phía cậu, nhưng lần này, cảm giác sợ hãi không còn chiếm ưu thế. Cậu hít một hơi thật sâu, cố gắng xua đi những lo lắng trong lòng. Đây là cơ hội duy nhất để cậu chứng tỏ bản thân, không thể để nó trôi qua.

Pansa đứng một bên sân, ánh mắt lạnh lùng nhưng không giấu được sự quan tâm. Cậu có thể cảm nhận được sự chú ý của anh, không phải sự khinh miệt hay chán nản, mà là một sự kêu gọi ẩn sâu trong đó. Pansa không bao giờ dễ dàng chú ý đến ai, nhưng rõ ràng, điều gì đó về Suphanat đã làm anh để tâm.

"Được rồi, Suphanat, bắt đầu đi!" Một trong những huấn luyện viên của CLB Pansa, Daviss, lên tiếng. Anh ta là người luôn giữ thái độ nghiêm túc trong các buổi tuyển chọn, nhưng hôm nay lại lộ vẻ hào hứng khi nhìn Suphanat.

Suphanat không kịp suy nghĩ thêm. Cậu tiến về phía quả bóng ở giữa sân, rồi đẩy nhẹ nó bằng đôi chân của mình. Những cú sút, những pha rê bóng mượt mà dường như đã trở thành phản xạ tự nhiên với cậu. Chân cậu di chuyển như đã thuộc về bóng đá từ bao giờ, mọi động tác đều trôi chảy và chính xác, giống như một vũ điệu mà cậu đã luyện tập suốt bao năm qua.

Bóng bay qua chân đối thủ trong một pha chuyền bóng đầy kỹ thuật, rồi lăn đều vào gôn trong cú sút căng như xé gió. Cả sân thể thao bất ngờ im lặng một khoảnh khắc, rồi sau đó vang lên tiếng vỗ tay rào rào, những học sinh đứng xung quanh đều trầm trồ khen ngợi.

"Không tệ!" Pansa đứng nhìn từ xa, ánh mắt anh lạnh lùng nhưng sâu thẳm một điều gì đó không thể diễn tả. Anh gật đầu, không nói gì thêm.

Suphanat đứng im, tay vắt lên đầu gối, mồ hôi bắt đầu lấm tấm trên trán, nhưng lòng cậu lại không cảm thấy mệt mỏi. Cậu đã thể hiện hết mình, đã vượt qua được nỗi sợ hãi, và bây giờ, chỉ có thể chờ đợi những lời đánh giá tiếp theo.

"Suphanat, cậu là một trong những người xuất sắc nhất hôm nay," Daviss nói, nụ cười hiếm hoi của anh tỏa ra một chút gì đó gần gũi. "Có vẻ như cậu đã chuẩn bị khá lâu cho khoảnh khắc này."

Suphanat chỉ mỉm cười, vẫn chưa thể tin vào những gì vừa xảy ra. Cậu không nghĩ mình có thể gây ấn tượng như vậy, nhất là với những người như Pansa và Daviss. Nhưng cậu không có thời gian để cảm thấy tự hào về bản thân. Điều quan trọng là cậu đã chứng tỏ được khả năng của mình, và giờ đây, mọi thứ dường như mở ra một cơ hội mới.

Một vài học sinh bắt đầu tụ tập quanh Suphanat, họ đều đưa ánh mắt ngưỡng mộ và khen ngợi. Cả nhóm Seksan, Suphanan và Pomphan cũng đứng từ xa quan sát, những nụ cười vui vẻ nở trên môi. Họ không thể không tự hào về Suphanat, người bạn mà trước giờ họ chỉ thấy tĩnh lặng và khiêm tốn, nay lại đang tỏa sáng trên sân cỏ.

Pansa, vẫn đứng cách đó không xa, ánh mắt anh không hề rời khỏi Suphanat. Lần đầu tiên trong suốt những năm học của mình, anh cảm thấy có một sự kết nối lạ lùng với người này. Suphanat không phải là kiểu người dễ gây ấn tượng, nhưng cách cậu chơi bóng, với sự điềm tĩnh và kỹ thuật, làm Pansa phải nhìn nhận lại.

Mặc dù không thể hiện rõ ràng, nhưng trong ánh mắt của Pansa có gì đó thay đổi. Anh đã từng nhìn thấy vô số tài năng bóng đá, nhưng Suphanat, với sự yên lặng và khiêm nhường, lại là một điều gì đó mới mẻ.

Sau khi buổi thử sức kết thúc, các huấn luyện viên cùng với Pansa và các thành viên trong CLB bắt đầu thu thập danh sách các ứng viên tiềm năng. Suphanat, mặc dù mệt mỏi, nhưng lòng cậu tràn ngập một cảm giác hứng khởi không thể lý giải.

"Suphanat," Daviss bước đến gần cậu, vẻ mặt nghiêm túc nhưng có phần ấm áp. "Cậu sẽ được gọi lại để tham gia vào vòng tiếp theo. Chúc mừng."

Suphanat đứng sững, không thể tin vào tai mình. Cậu chỉ muốn ngồi xuống và thở một hơi dài. Tất cả những lo lắng, sợ hãi giờ đây dường như đã tan biến. Cậu đã làm được, cậu đã được nhận vào CLB Pansa – điều mà cậu chưa bao giờ dám mơ đến.

Pansa bước đến gần Suphanat, ánh mắt vẫn lạnh lùng nhưng có gì đó trong đó khiến Suphanat cảm thấy có một sự công nhận từ anh. "Tốt lắm," Pansa chỉ nói hai từ ngắn gọn, rồi quay đi.

Suphanat nhìn theo bóng lưng anh, trong lòng có một sự tò mò mãnh liệt. Liệu đây có phải là bước ngoặt trong cuộc đời cậu? Cậu không chắc chắn, nhưng một điều chắc chắn là từ giờ trở đi, cậu sẽ không còn là người đứng ngoài cuộc nữa. Cậu đã có cơ hội, và bây giờ là lúc để chứng minh bản thân.

Khi buổi tuyển chọn kết thúc, Suphanat đi về phía nhóm bạn, ánh mắt của họ lấp lánh như thể cậu đã giành được một chiến thắng lớn. Và trong lòng cậu, niềm hy vọng về một tương lai mới, với bóng đá và với những người bạn, đang bắt đầu nảy mầm.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro