Chương 1: Cơ hội tìm đến Guanlin và Jihoon


[Thật ra đây là một fic Tu-en đã viết từ rất lâu rồi, đây là bản chuyển Ver PanWink. Vì cũng là fic của Tu-en, nên Tu-en đã biên tập lại tí cho phù hợp với hai đứa nhỏ]

Chương 1: Cơ hội tìm đến Guanlin và Jihoon

Chuông điện thoại reo lên từng đợt, tiếng chuông vang vọng bao phủ một không gian nhỏ bé nơi phòng trọ của Guanlin. Hôm trước đi làm về khuya nên lúc này Guanlin cũng không còn tinh thần mà vựt dậy cơ thể mình. Chuông điện thoại chợt tắt, Guanlin tưởng chừng mình đã được tiếp tục đắm chìm vào không gian mà chỉ có cậu mới biết nó đẹp đến mức nào.

Reng... reng... reng...

Điện thoại lại reo sau năm phút ngơi nghỉ. Lần này Guanlin đành mắt nhắm mắt mở mà cầm chiếc điện thoại lên.

-A lô! Ai đó? Mới sáng sớm thôi mà..... sao mà phá người ta hoài vậy (Vừa nói vừa ngáp ngủ, không cần nhìn thấy nhưng chắc hẳn đầu dây bên kia đã hình dung ra hình dáng của tên lười biếng trên giường).

-Tỉnh dậy dùm đi cái thằng lười biếng kia. Tao đang mang đến cho mày một cơ hội vàng bạc mà còn ngáy ngủ. Dậy mau cho tao.....

-Daehwi á hả? Chuyện gì mà sáng sớm mày đã inh ỏi rồi.

-Hôm qua tao đi show ở Masan gặp một đạo diễn trẻ đang có dự án phim chiếu mạng ở bên Trung. Ông ta đang tìm diễn viên chính cho bộ phim của mình, yêu cầu là cao trên một mét tám, nhìn nam tính. Mày đi casting đi.

-Thôi. Mày đừng có mà lừa tao. Cơ hội như vậy mày không đi mà lại kêu tao. Định cho anh mày leo cây à.

-Tao mệt quá. Tao mà được cái vẻ nam tính trời cho như mày là không tới lượt mày cast đâu nha. Ngày mai ông ta casting ở số nhà 2033 cạnh bên công ty PW đó, muốn làm diễn viên thì qua đó mà cast.


Điện thoại cứ thế cúp máy. Đầu dây bên đây Guanlin còn đang không biết chuyện gì xảy ra cứ thế mà chui ngược lại vào chăn. Guanlin, một cậu người mẫu trẻ. Dùng hai từ mĩ lệ là người mẫu nhưng Guanlin có bao giờ được sải bước trên những sàn Catwalk danh tiếng. Công việc của cậu là làm người mẫu cho một số nhãn hàng không ai biết hay đứng làm tượng cho một số chương trình tầm trung. Người ta sẽ đặt ra câu hỏi tại sao Guanlin không học đại học.


Đúng vậy! cậu không hề thi đại học. Vào năm cậu 16 tuổi, cậu đã đưa ra một quyết định mang tính vĩ đại, thay vì học đại học cậu sẽ đi làm người mẫu kiếm tiền nuôi ba mẹ. Nhưng mấy năm nay cậu nuôi bản thân mình còn khó huống chi là... Nhận xét về ngoại hình của Guanlin thì sao? Đúng như Daehwi phát biểu, cực kì nam tính.


Với chiều cao 1m83 của mình không khó để Guanlin nổi bật giữa đám đông. Cơ bắp tuy không thuộc vào hàng "idol phòng tập" nhưng săn chắc lạ thường. Lên trên một tí, khuôn mặt hơi tròn nhưng có vẻ rất đáng yêu, hiện diện trên ấy là đôi mắt hai mí không hề nhỏ, đặc biệt chiếc mũi cao kết hợp với đôi môi nho nhỏ cùng chiếc lúm đồng tiền khiến người xem tưởng tượng ra khuôn mặt cô gái gắn lên trên thân hình một người con trai. Rõ ràng, Guanlin là một đối tượng nhận được sự ghét bỏ của nhiều đứa con trai khác. Một thân hình con trai lại có gương mặt đáng yêu thì chỉ có mấy đứa con gái mới say mê cuồng nhiệt.


12 giờ 30 Guanlin mới chuẩn bị bữa trưa gộp luôn cả buổi sáng. Lúc này, cậu mới có thời gian nghĩ đến cuộc điện thoại khi sáng của Daehwi. Trong đầu Guanlin bắt đầu hiện lên những suy nghĩ: mình bây giờ mười tám tuổi không trẻ cũng không già nhưng có điều mình đã quyết định không học đại học, lại không có gia thế, quằn quại làm việc ngày đêm với cái nghề người mẫu nghiệp dư cũng chỉ đủ nuôi cái bản thân. Thôi thì cứ thử đến casting nếu may mắn thì có vai chính, không thì kiếm vai phụ nào cũng có được một số tiền. Nghĩ đến ấy Guanlin nhanh chóng quyết định ngày mai sẽ đến buổi casting mà Daehwi gợi ý.

-----------------------------------------------

-Cho hỏi đây có phải là số điện thoại của Jihoon không?

-Xin lỗi anh là ai?

-Chào cậu! Tôi là Woojin một đạo diễn trẻ. Hiện tại chúng tôi có một bộ phim chiếu mạng đang cần tuyển diễn viên. Bộ phim này được chuyển thể từ một bộ tiểu thuyết bên Trung. Tôi đã theo dõi cậu trên Facebook và thật sự từ thần thái đến hình thể của cậu đều rất phù hợp với bộ phim của chúng tôi. Không biết cậu có muốn tham gia cùng không?

-Phim của anh là thể loại gì. Tôi vẫn còn đang học không biết có thời gian để thực hiện không.

-Cậu có thể đến xem kịch bản cùng chúng tôi vào ngày mai tại số 2033 kế bên công ty PW rồi quyết định nhé.

Jihoon là một chàng trai khá vui tính. Cậu luôn nhận được rất nhiều sự quan tâm của mọi người xung quanh. Trên khuôn mặt trắng kia là một cái mũi cao chễm chệ, đồng hành cùng đôi mắt hai mí to rõ. Điểm thu hút trên khuôn mặt này là đôi môi lúc nào cũng hơi đo đỏ. Xét về hình thể thì cậu cũng chẳng thua kém bắt kì một thanh niên tập Gym nào.

Ngày hôm sau, cầm trên tay kịch bản với tiêu đề "Kịch bản phim "Tôi chỉ xin lỗi mình cậu". Jihoon đọc từ đầu đến cuối và đôi mắt bắt đầu dao động, hai mí mắt căng hết cỡ để lộ ra cả một sự hoảng hốt hiện rõ trên hai con ngươi. Cơ mặt của Jihoon tưởng chừng cứng như bị đúc bằng bê tông. Và đôi tai của cậu không thể nào kiểm soát được nữa, nó đỏ ửng như đôi môi cô gái tuổi xuân thì. Kịch bản xuất sắc vậy sao? Nhân vật cậu thủ vai hay đến vậy sao? Điều khiến Jihoon hóa đá lúc này là thể loại của bộ phim.

-Đạo diễn phim này là....

Jihoon chưa kịp nói tiếp đạo diễn Woojin đã chen vào:

-Đúng! Nó là Đam mỹ. Và cậu sẽ là vai chính trong đó.

-Tôi!.... Vai chính. Tức là tôi sẽ đóng cảnh đồng tính nam. Không được! Xin lỗi anh nhưng tôi không thể tham gia vai này được.

-Tại sao?

-Đơn giản vì tôi chắc rằng mình không thể nào diễn cảnh tình cảm cùng một thằng con trai.

-Cậu hãy nghe tôi. Tôi biết cậu sẽ cảm thấy khó khăn cho những cảnh quay tình cảm nhưng tôi muốn cậu phân biệt việc diễn và thật. Còn một điều nữa bộ phim này thật sự là tâm huyết của tôi. Tôi thật sự mong cậu có thể giúp đỡ.

Jihoon không nói thêm câu nào bỏ về ngay lặp tức.


Hôm nay đã là ngày thứ ba kể từ khi Jihoon từ chối đóng một bộ phim đam mỹ. Quả thật, đây là lần đầu tiên Jihoon đóng phim nhưng không phải vì vậy mà cậu cho bản thân mình cái quyền bán đi cơ thể và tâm hồn. Nhưng điều mà Jihoon khó hiểu nhất là tại sao trong đầu cậu ba ngày nay chỉ toàn xuất hiện hình ảnh Hải Dương và Nguyên Châu (hai nhân vật chính trong kịch bản phim "Tôi chỉ xin lỗi mình cậu"). Rồi chính Jihoon lại biện hộ cho bản thân: chắc hẳn vì bản thân quá khó chịu với tuýp nhân vật này nên ám ảnh sâu sắc.


Sang ngày thứ năm, hình ảnh của Hải Dương và Nguyên Châu vẫn cứ vằn vặt Jihoon. Nghĩ đi, xét lại Jihoon cũng điện thoại cho đạo diễn Woojin.

-A lô! Chào anh. Không biết vị trí vai chính cho bộ phim của anh đã có ai nhận chưa. Nếu chưa thì hãy để tôi thử được không.


Khỏi phải nói cũng có thể biết sự vui mừng của vị đạo diễn trẻ. Giọng điệu của Woojin lúc này dường như đã có cả thế giới. Vì sao anh lại có thể tận tâm đối với một con người xa lạ như Jihoon như thế. Bởi vì cậu nổi tiếng? Không. Jihoon có kinh nghiệm? Càng không. Cái duy nhất Woojin thấy được ở Jihoon chính là một Nguyên Châu mà anh ta từng tưởng tượng khi đọc kịch bản bộ phim.


-Anh cho tôi hỏi, trong phim có hai vai chính vậy tôi sẽ là Nguyên Châu hay Hải Dương.

-Cậu sẽ là Nguyên Châu (cũng tức là thụ, đóng vai nữ trong mối quan hệ nam- nam).

-Anh nghĩ với cơ thể của tôi hợp sao?

-Đúng rất hợp. Nguyên Châu và Hải Dương đều là những nam nhân nhìn nam tính. Chính tình yêu mang họ lại với nhau.

-Vậy còn Hải Dương sẽ là ai thể hiện?

-Chúng tôi đã tìm được diễn viên vào vai này từ hai ngày trước khi tôi gọi điện cho cậu. Và người này cũng thật sự làm tôi rất hài lòng. Tôi có thể bảo đảm với cậu sẽ không tìm ra một người nào khác giống nguyên tác hơn là cậu ấy.

-Anh có thể cho tôi hỏi là khi nào chúng ta bắt đầu không?

-Hai ngày nữa chúng tôi sẽ gặp cả hai diễn viên chính. Và bắt đầu quay luôn.

-Sao gấp vậy?

-Chúng tôi đã chờ đợi khâu chọn diễn viên quá lâu rồi. Bây giờ tôi chỉ muốn bộ phim được quay thật sớm.


Trong đầu Jihoon bắt đầu có vô vàng những câu hỏi. Tại sao lại quyết định tham gia? Tại sao cậu lại phá vỡ cái quy tắc ngầm trong lòng mình... hàng loạt câu hỏi chạy qua rồi chạy lại trong đầu Jihoon. Nhưng không hiểu vì sao có một câu hỏi mà cậu muốn có câu trả lời ngay bây giờ.


-Câu hỏi cuối cùng anh cho tôi hỏi được không?

-Cậu có thắc mắc gì sao?

-Vậy... Vậy.... anh có thể cho tôi biết...

-Sao ngập ngừng vậy?

-Vậy người đóng vai Hải Dương sẽ là ai?

-Một chàng trai có khuôn mặt rất đáng yêu nhưng thân hình vô cùng hoàn hảo. Đây hình đây. Cậu ấy tên là Guanlin...

Jihoon hoàn toàn không biết rằng cái tên Guanlin xa lạ đó lại có ý nghĩa lớn lao đối với cuộc đời cậu sau này như vậy...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro