14.

Sau khi biết được sự thật, JiHoon đã dành cả đêm để suy nghĩ. Anh cảm thấy tội lỗi và hối hận. Anh biết rằng anh phải đối mặt với Daniel, không phải để trả thù, mà để lấy lại danh dự cho Edward và cho chính bản thân mình.

Sáng hôm sau, JiHoon đến văn phòng của Daniel. Cánh cửa kính lớn mở ra, và JiHoon bước vào. Daniel đang ngồi trên ghế, vẻ mặt hắn đầy sự tự mãn.

"Chào anh, JiHoon," Daniel nói, giọng hắn đầy sự mỉa mai. "Anh đến đây làm gì? Anh đến để xin lỗi tôi vì đã không tin tôi sao?"

JiHoon không nói gì. Anh chỉ nhìn thẳng vào mắt Daniel. "Anh đã làm gì với Edward?"

Daniel cười phá lên. "Làm gì ư? Tôi đã giúp anh ta thấy rằng anh ta không thuộc về thế giới của anh. Tôi đã giúp anh ta nhận ra rằng anh ta xứng đáng với một người tốt hơn."

JiHoon đưa điện thoại ra, anh bật đoạn ghi âm lên. Tiếng nói của Daniel vang lên, rõ ràng và đầy dối trá. Mặt Daniel biến sắc. Hắn ta không thể tin rằng JiHoon đã ghi âm cuộc trò chuyện của hắn.

"Tại sao?" JiHoon hỏi, giọng anh run rẩy. "Tại sao anh lại làm vậy?"

Daniel đứng dậy, hắn ta tiến đến gần JiHoon. "Tại sao ư? Tại vì tôi ghét Edward. Hắn ta luôn giành chiến thắng trong mọi thứ. Hắn ta luôn được mọi người yêu quý. Tôi muốn nhìn thấy hắn ta thất bại. Và tôi đã thành công."

JiHoon lùi lại. Anh không thể tin rằng Daniel lại là một người như vậy. Anh đã tin tưởng Daniel, và Daniel đã lừa dối anh.

"Anh nghĩ tôi sẽ để anh yên sao?" Daniel nói, giọng hắn đầy sự đe dọa. "Anh hãy đi đi, nếu không tôi sẽ làm mọi cách để hủy hoại cuộc sống của anh."

JiHoon không nói gì. Anh chỉ nhìn vào mắt Daniel. "Tôi không sợ anh," JiHoon nói, giọng anh đầy sự kiên quyết. "Tôi sẽ không để anh hủy hoại cuộc sống của Edward và của tôi nữa."

JiHoon quay lưng lại và bỏ đi, để lại Daniel một mình trong sự tức giận và lo lắng. Daniel biết rằng, JiHoon đã có bằng chứng, và hắn ta phải tìm cách để hủy hoại nó.

JiHoon đi thẳng đến văn phòng của Edward. Anh đứng trước cửa, lòng anh đầy sự hối hận và lo lắng. JiHoon nhấn chuông, và Edward mở cửa. Edward ngạc nhiên khi thấy JiHoon.

"JiHoon, em đến đây làm gì?" Edward hỏi, giọng anh đầy sự lạnh lùng.

JiHoon không nói gì. Anh chỉ đưa điện thoại ra, và anh bật đoạn ghi âm lên.

Edward lắng nghe. Khuôn mặt anh biến sắc. Anh không thể tin rằng Daniel lại là người đứng sau tất cả mọi chuyện. Edward cảm thấy tội lỗi và đau khổ. Anh đã làm tổn thương JiHoon, và anh đã suýt chút nữa đánh mất tình yêu của mình.

JiHoon nhìn vào mắt Edward. "Em xin lỗi. Em đã không tin anh. Em đã quá ngu ngốc."

Edward ôm JiHoon vào lòng. "Anh cũng xin lỗi. Anh đã không nhận ra sự thay đổi của em."

Họ đứng đó, ôm nhau, nước mắt rơi lã chã. Họ đã tìm thấy nhau, và họ đã tìm thấy sự thật. Họ đã cùng nhau vượt qua thử thách này, và tình yêu của họ đã trở nên bền chặt hơn bao giờ hết.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro