Chap 11: Có thể ngừng thích anh?


-Yn lúc ấy vì quá tức giận, ấm ức nên 1 mạch chạy đi. Cô chỉ đi khỏi đó với dòng nước mắt đầy đau khổ mà thôi, cứ đi, cứ đi cô ko biết mình đang đi đâu nữa. Junghwan vẫn vậy đi theo cô phía sau ko một lời gì cả, cô đi đâu anh đi đó vậy thôi. Cho tới lúc Yn thực sự đuối rồi, cô ngồi sụp xuống đường rồi ôm mặt khóc, lúc này Junghwan mới chạy đến-

Jh: Yn à, cậu ko sao chứ

-Yn giật mk nhìn lên thấy Junghwan cô như đứa trẻ vỡ oà khóc lớn hơn. Junghwan bối rối ôm lấy cô vào lòng-

Jh: Thôi mà ko sao đâu...

Yn: 😭 đâu phải do mình đâu chứ Hừ...hừmm, mk ko cố ý để cốc ở đó, cũng ko làm đổ... Cả chuyện bình hoa nữa. Đâu phải do mình đâu

Jh: Bình hoa... Ko phải do cậu sao?

-Yn gật gật nhưng nước mắt vẫn tuôn như đứa trẻ-

Jh: Rồi rồi mình biết ko phải do cậu mà, mau nín đi... Ko mn tưởng mk đánh cậu đấy 😀

-Yn nghe vậy liền lau nước mắt đi-

Jh: Nào đứng dậy...mk đưa cậu về

Yn: Mk ko muốn về

Jh: Vậy thì đi theo mình

-Junghwan biết Yn đang buồn nên đưa cô tới Sông Hàn, vừa hóng mát, vừa có thể làm vơi đi phần nào nỗi buồn trong cô-

Jh: Nước của cậu nè

Yn: Cảm ơn nha.

-Yn ngồi uống nước, mặt lại trùng xuống, ngắm nhìn sông Hàn. Junghwan nhìn vậy cũng ko biết an ủi ra sao nữa, đảo mắt 1 hồi thì Junghwan nhìn xuống phía chân Yn-

Jh: Máu *hoảng hốt* Yaaa Yn à... Cậu ko đau sao?

Yn: Đau gì?...

-Jh ngồi khỵu xuống dưới đất nhẹ nhấc chân Yn rồi 1 bên giày của Yn ra. Yn liền thấy đau đớn nhăn mặt lại rồi nhìn xuống-

-Lúc Miseo làm đổ cốc cafe ấy, phần cafe nóng thì đổ lên chân Miseo còn mảnh thủy tinh thì Yn bên cạnh hứng chọn, làm việc còn hay đi dép, lúc chạy lại thay đồ thì Yn lại sỏ vội đôi giày dẵm gãy cả đế sau. Vì lúc đó quá hoảng hốt, thêm phần ấm ức mà Yn ko để ý, cũng ko cảm thấy đau cho tới lúc Junghwan cởi đôi giày ra-

Yn: Ahh...

Jh: Bh mới đau hả? Máu thâm qua cả giày luôn mà

-Yn mặt nhăn đầy đau đớn-

Jh: Ko được rồi, tới bệnh viện nha

Yn: Ko đến nỗi đấy đâu chứ ...

Jh: Vậy đến trạm y tế đi, để họ gắp mảnh sàng ra chứ để vậy nó xưng lên mất.

Yn: Nhưng tôi sợ tiêm...

Jh:*bật cười* Cậu mà cũng biết sợ sao?

Yn: Đừng giỡn...

Jh: Lên lưng tôi đi*quay lưng lại phía Yn*

Yn:*đập lưng Junghwan* Thôi khỏi, từ nãy giờ tôi vẫn đi tốt đấy thôi

Jh: Cậu chắc chứ?

Yn: Chắc* vừa đứng lên mặt đã nhăn nhó, đau đớn*

-Junghwan nhìn bất lực-

Jh: Mau lên đi, máu chảy ra ngày càng nhiều đó

Yn: Tôi tưởng nó  khô lại rồi chứ?

Jh: Nửa khổ nửa chảy... Mau lên

-Yn trèo lên lưng Junghwan-

Yn: Nặng ko?

Jh: Nặng muốn chết

Yn: Yaaa cậu muốn chết thật hả?

Jh: Mk đùa đó 😆

Yn: Ko vui nha

-Cứ vừa đi vừa nch cũng đã tới 1 trạm y tế tư gần đó-

Yn: Ahhh đau quá... Cô ơi nhẹ nhẹ được ko ạ?

Jh: Cố chịu chút đi

Bác sĩ: Xong rồi đấy... Y tá Son cô băng bó lại chân cho cô bé này nhé

Y tá Son: Dạ vầng

Bác sĩ: Đi đừng kiểu gì mà mảnh sành đâm vào chân ntn, may là ko quá nhiều đâu, nhưng sẽ lâu khỏi đấy, nhớ bôi thuốc này vào nhé...

Yn: Dạ vầng ạ

Y tá Son: Đây bạn trai em à?

Yn: Dạ... À hội em chỉ là bạn thôi ạ

Y tá Son: Xin lỗi nha tại chị thấy cậu ấy có vẻ lo lắng lắm, nên...

Yn: Dạ ko có gì đâu ạ*nhìn Junghwan rồi đảo mắt đi chỗ khác*

Y tá Son: Xong rồi. Sau nhớ cẩn thận nhé...

Yn: Dạ vầng

Jh: Cảm ơn chị

Y tá Son: Ừmm mấy đứa về cẩn thận

-Cúi chào lễ phép sau đó ra về. Junghwan cũng Yn về tới cửa nhà luôn-

Yn: Được rồi cậu về đi cũng muộn rồi

Jh: Ừm cậu vào nhà đi. Nhớ cẩn thận đó.

Yn: Ừm

Jh: À chuyện đó, Anh Jeongwoo thực sự ko có ý gì đâu...

Yn:*nhìn Junghwan thở dài* Mk biết rồi gặp cậu sau...

Jh: Ừ... Gặp sau

-Yn mở cửa vào nhà. Chân tập tễnh bước vô, Yeoni đang nằm chơi điện thoại giật mk quay lại thấy Yn với cái chân băng bó-

Yeoni:*hoảng hốt* Ohhh chị sao thế? *Chạy lại đỡ Yn*

Yn: À... *Chứ nói xong đã bị Yeoni hỏi tới tấp*

Yeoni: Bị gì thế này? Đau ko? Ngã à? Đánh nhau? Đm bà đi đừng kiểu gì thế?...

Yn: *mặt bất lực* Mày ngồi luôn lên đầu tao đi

Yeoni: Hihi... Tại em hoảng quá thôi. Rồi bị gì vậy?

Yn: Chuyện dài...

Yeoni: Kể đi

Yn: Thì là..... *blabla*

Yeoni: Gì cơ? Cái con đó,cả Park Jeongwoo muốn chết hay gì... *đứng bật dậy thì bị Yn giật tay lại*

Yn: A... Ahhh

Yeoni:*giật mk đỡ Yn* Cẩn thận má

Yn: Mày có thể bình tĩnh dùm tao tý ko? Chuyện tao để tao tự lo mày đừng có nhúng tay vào đấy

-Vì biết Yeoni là người nóng tính nên rất ít khi Yn kể gì mà nó liên quan đến lợi ích dân sinh của con người cho nó biết. Nhưng sau chuyện xảy ra này Yn nghĩ sẽ có nhiều thứ cô phải thay đổi.-

Yeoni: Rồi chị tính sao? Làm gì đây?

Yn: Đầu tiên có lẽ tao sẽ nghỉ việc...

Yeoni:...cũng hợp lý. Sau đó, việc chị thích Jeongwoo

Yn: *thở dài* Tình yêu đâu thể cưỡng cầu. Yêu đơn phương khó thật, chẳng đơn giản tý nào.

Yeoni: Ko sao... Ko thằng này thì thằng khác sao đâu

Yn: Ừ nghe hay đấy, tao đi nghỉ đây

Yeoni: Ừm, đi cẩn thận...

-Yeoni nhìn theo Yn mà thở dài, Yeoni hiểu chứ, bh Yn đang đau khổ như thế nào, ra làm sao cô biết hết, chỉ có thể nói điều ko thể để an ủi cô chị hơn thất tình của mình thôi-

Yeoni: Tình yêu mà đâu thể nói từ bỏ là từ bỏ được *lắc đầu bỏ về phòng*

-Đúng là vậy. Yn bước về phòng ngồi đó thở dài. Cô đang kìm chế sự tuyệt vọng trong chính mình. Chỉ sau hôm nay thôi, cô sẽ chỉ khóc 1 lần nữa vì anh thôi. Ngày mai, cô sẽ thay đổi tất cả, ngay cả trái tim lần đầu rung động ấy. Ngày mai cô sẽ ko còn thích anh nữa...-

Yn: Tôi có thể ngừng thích anh ấy được ko?

-Lý trí là vậy, còn con tim này có chịu nghe lời hay ko thì chỉ có thời gian mới cho cô câu trả lời mà thôi-

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro