Chương 2: Một Buổi Tối Lạnh Lẽo Lại Ấm Áp.
P/s: truyện chill, bù đắp nhẹ nhõm.
============================
Để lại số tiền lớn (có được sau khi đổi tiền từ hệ thống tự động) cho hắn, Vale và Mobius đã rời khỏi căn nhà đó, rời khỏi khu ổ chuột, sau này sẽ không trở về nữa.
Đây là lần cuối Mobius ở đây.
Vale ôm Mobius rời khỏi nơi này, đứa bé áp mặt lên ngực nàng, không biết đang nghĩ cái gì đây.
Trong mắt Mobius, cha nàng đột nhiên bị một loại đáng sợ chứng bệnh tâm lý, vì kiềm chế đáng sợ đau đớn não bộ, hắn chỉ có thể không ngừng uống dược vật, tạm thời ức chế nhưng đồng thời dược lực càng mạnh, tác dụng phụ càng lớn.
Hắn trở nên hỉ nộ vô thường, dạng này yếu đuối sinh mệnh, dễ như trở bàn tay bị dược vật đánh đến bộ mặt hoàn toàn thay đổi.
Nàng chỉ nhìn thấy người 'cha' đang bị một thứ đen tối nuốt lấy, giống như một cái linh hồn xấu xí chịu đau đớn với thân thể củi mục sớm hay muộn cũng sẽ bị hư hỏng.
Như vậy 'cha', nàng thật cảm thấy chán ghét.
Sau khi rời khỏi khu ổ chuột, mùa đông trời tối sớm hơn thường ngày, thân thể được quấn bọc rất kỹ, quần áo dày dặn, khăn choàng cổ quấn gần hết cả khuôn mặt, nghỉ ngơi tại ghế dài.
"Đi đâu mà lâu vậy nhỉ?"
Mobius thở dài, nàng ngồi trên ghế dài ở công viên để chờ Vale đi mua đồ trở về, nói cái gì mà muốn ăn kem, ăn kem trong mùa đông?
Mobius vuốt ve chất vải trên người, không phải là đồ cũ trước kia, là Vale mua cho nàng, sau khi rời khỏi khu ô chuột, đối phương liền ôm nàng chạy vào một tiệm quần áo mua đồ, bên cạnh Mobius còn có mấy túi đồ đây này.
"Vì sao chứ..." Mobius không hiểu vì sao lại có người sẽ đối xử tốt với nàng, dù sao Vale và Mobius gặp nhau còn chưa đủ một ngày 24 giờ nữa, tính tới thời điểm hiện tại làm tròn chỉ đủ 6 7 tiếng mà thôi.
Sẽ có người, thiện lương như vậy sao?
Mà lúc này, trong đêm tối một cỗ năng lượng kỳ lạ âm u mang hồng sắc đột nhiên đánh tới, mà người dính phải cỗ năng lượng này, lập tức xảy ra quỷ dị tình trạng.
Vặn vẹo không có bất kỳ lý trí ánh mắt, một bộ điên cuồng sát ý hướng về ngồi ghế dài nữ hài, giống như là thèm khát, giống như là hủy diệt.
Mobius vẫn còn ngồi suy nghĩ về chuyện hôm nay, về Vale, đột nhiên một bóng đen từ đâu vụt tới, trực tiếp nắm lấy Mobius cổ họng.
Mobius bị một màn này dọa hết hồn, con ngươi vốn bình tĩnh giờ đây lộ ra vẻ hoảng loạn cùng sợ hãi.
Nàng ý thức được bản thân đang đối mặt với thuần túy sát ý cùng đáng sợ bạo lực, năm tuổi hài tử so với người trưởng thành căn bản không có khả năng chống cự!
Đáy mắt từ từ bị bóng tối bao phủ, giống như khi nàng sinh ra khoảnh khắc.
"Đây... đây chính là tử vong..."
Khi nàng gần như ngất đi, những suy nghĩ thầm kín đột nhiên chạy ra giữa chừng, một cái mũi thương đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt mơ hồ của nàng.
Khi lấy lại tinh thần cùng đôi mắt sáng, nàng mở to mắt nhìn người trưởng thành kia bị một cái trường thương đâm xuyên qua, nhưng hắn như không hề hấn gì, quay người gầm gừ muốn tấn công thiếu nữ tóc đen.
Màu vàng con mắt sáng lên, trường thương trong tay như có được lực lượng bí ẩn gia tăng, một đòn đem hắn hủy diệt, xé tan thành hai mảnh.
Nhìn đôi mắt vàng sáng kia, như con chim ưng nhắm trúng con mồi, muốn săn bắt lấy rồi ăn thịt.
Trong tiềm thức của Mobius vang lên cảnh báo, kêu nàng mau chóng chạy trốn khỏi mãnh thú trước mắt.
Nhưng hai chân tê liệt, hít thở không thông, nàng không chạy nổi.
Vale ngồi xổm, đem Mobius ôm vào trong lòng, vuốt ve tấm lưng nhỏ bé của nàng: "Đừng sợ, đừng sợ, tỷ tỷ ở đây."
Bàn tay đặt lên mái tóc xanh lục, vuốt ve nhẹ nhàng như đang rua lông thú nhỏ, ấm áp thân thể nhiệt độ áp lên lạnh lẽo gò má, Mobius có chút kháng cự muốn dời đi, nhưng mà bị ôm chặt không thể cử động.
Một lúc sau, cánh tay nhỏ bé đưa ra, ôm lấy cổ của nàng, để cho Vale vui sướng cười ra tiếng.
"Cười cái gì?"
Mobius vẫn là một đứa trẻ, vẫn đỏ mặt tức giận nhìn nàng.
Vale không nhịn được với sự đáng yêu này, cúi xuống một ngụm dán lên má Mobius: "bởi vì Mobius đáng yêu quá!"
Mobius bị Vale dỗ vuốt như con mèo kiêu ngạo bị con sen hầu hạ đủ thỏa mãn, không tình nguyện dáng vẻ cho nàng ôm lên nâng niu.
"Vale, ngươi... giết người rồi sao?"
Mobius nhìn cái xác bị chia thành hai nửa lạnh lẽo bị tuyết rơi dính trên người, không khỏi suy nghĩ làm thế nào giúp vị tỷ tỷ này che giấu cái xác này.
Bộ mặt lo lắng lộ ra, Mobius bây giờ vẫn là một đứa trẻ, chung quy vẫn có chút lo lắng cho vừa mới nhận chăm sóc nàng tỷ tỷ, lỡ như đi tù thì ai chăm nàng đây.
"Đừng lo lắng, đừng sợ, ta ôm ngươi lại gần xem."
Mobius nhìn thấy bất động thi thể như vậy mà không có huyết dịch chảy ra, đôi mắt trợn tròn, làm ra vẻ mặt kinh ngạc.
"Đây không phải là người?"
"Không sai."
Vale đem tuyết trên người thi thể rơi xuống, để Mobius có thể quan sát một phần: "Hắn vốn là nhân loại, nhưng mà bây giờ trở thành tử sĩ, một cái sinh mệnh vặn vẹo vì sụp đổ tạo ra."
Mobius khuôn mặt trở nên tò mò và nghi hoặc: "Sụp đổ, tử sĩ?"
Vale gật đầu, ôm lấy Mobius nhanh chóng rời đi, bởi vì nàng cảm nhận được có sự hiện diện ngày càng gần chỗ này.
Mobius không hỏi, chỉ yên lặng dựa vào người Vale, áp tai vào lồn ngực của Vale nghe tiếng nhịp tim đập của nàng.
◈◈◈◈◈◈
Một hồi sau trở về nhà, tắm rửa một hồi nhanh chóng lên giường nghỉ ngơi, Vale và Mobius nằm chung một giường với nhau, nàng lúc này mới hướng Mobius giải thích.
Mặc dù nàng cảm thấy, cái này không cần nói với Mobius, nhưng mà bản cập nhật hệ thống tự động mới cũng ban phát nhiệm vụ, không thể không làm!
"Trước mặt không có cách nào trị khỏi bệnh, người bình thường bị lây nhiễm là trăm phần trăm tử vong, đồng thời, bọn họ sau khi chết có xác suất cực lớn biến thành vừa nãy tập kích ngươi tử sĩ."
"Tử sĩ, đã tử vong nhưng lại có thể hoạt động sinh vật, bọn họ không có vượt qua tử vong, ngược lại bị tử vong khống chế như khôi lỗi."
Vale giúp Mobius giải thích cùng tìm hiểu sơ qua cái kia tử sĩ liên quan đến honkai energy, ngoài mặt đứa bé này không có phản ứng gì lớn cho lắm khi nghe nàng nói, nhưng mà rõ ràng không phải không có, đứa bé này đang suy nghĩ và hưng phấn.
Đây là trực giác mách bảo!
Vale đem Mobius đi tắm một đợt cho ấm áp, nấu cho nàng một tô mì tôm ăn tối rồi cùng nhau ngủ.
Làm sao có thể ăn mì tôm, một món không có lợi cho sức khỏe như vậy?
Vale nhún vai, hiện tại trong nhà đã không còn thức ăn để sử dụng, đành cho Mobius ăn tạm mì tôm mà thôi, nhưng có vẻ đứa bé này rất thích mì tôm.
"Tốt, như vậy tỷ tỷ, xem như ngươi là ta tỷ tỷ cùng là ta người giám hộ, ta sẽ nghe lời ngươi, nhưng tuyệt đối không cho phép ngươi rời đi ta."
Nằm trên giường ôm lấy Mobius, đứa bé này đưa tay lên ôn nhu vỗ đầu nàng, còn không có thông qua Vale đồng ý liền đem nàng trở thành tỷ tỷ (?).
Buổi tối khuya lạnh lẽo, ngày thường trong nhà đều không có chăn để đắp ấm người, tiền bạc ngoại trừ bỏ ra để mua sách đọc thì chính là chi ra chín phần để mua thuốc cho 'phụ thân'.
Đây là lần đầu tiên rời khỏi ngôi nhà nàng ở năm năm, lần đầu tiên nàng được người khác ôm vào lòng, lần đầu tiên nàng được cảm nhận hơi ấm và mùi hương của một người gần đến vậy.
Nàng phảng phất là duy nhất tia sáng tại nàng sắp rơi vào hắc ám thời điểm, chiếu vào nàng trong lòng, đưa ra bàn tay nhỏ giúp nàng rời khỏi nơi đó.
Rất lâu dọn dẹp sắp xếp lại suy nghĩ chính mình, nàng úp mặt thật sâu vào trong, bàn tay đưa lên, rất nhanh ở trong lòng nàng ngủ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro