CHƯƠNG 3: KHOẢNG LẶNG
02/03/2025
Sau lần gặp đó, Perth Tanapon trở về biệt thự của mình, nhưng trong lòng lại nổi lên một cơn sóng ngầm âm ỉ. Bóng tối lan tỏa khắp căn phòng rộng lớn, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn dầu trên bàn làm việc hắt lên bức tường những bóng hình ma quái. Đôi mắt lạnh lùng thường ngày của Perth giờ đây đăm chiêu, sắc sảo hơn bao giờ hết. Anh ngồi lặng trong chiếc ghế bành cũ, bàn tay khẽ lướt qua bề mặt gỗ sần sùi, từng vết nứt như thời gian in hằn lên đó, cũng tựa như tâm tư đầy phức tạp của anh lúc này.
Cuộc gặp với Santa Pongsapak hôm ấy, dù ngắn ngủi, đã để lại trong Perth một ấn tượng không dễ phai. Hắn, với đôi mắt lấp lánh như dã thú, lời lẽ mềm mỏng nhưng ẩn chứa dao găm, không phải là kẻ mà Perth có thể coi thường. "Hợp tác?" Perth nhếch môi cười nhạt. Santa đúng là một kẻ khôn ngoan, biết cách đánh vào tâm lý kẻ khác, nhưng sự khôn ngoan ấy chỉ khiến anh thêm cảnh giác. Perth không dễ bị cuốn vào trò chơi của những kẻ như hắn.
Nhưng, tại sao lại có điều gì đó níu giữ anh suy nghĩ về Santa lâu đến thế? Có phải vì ánh mắt hắn, ánh mắt không hề trùng lặp với những kẻ đã từng đối diện anh? Ánh mắt như hiểu rõ Perth, như thách thức anh bước vào một ván cờ nguy hiểm mà chưa chắc phần thắng sẽ nghiêng về ai.
Phải, ánh mắt ấy không đơn thuần là lời mời hợp tác. Nó là một thứ gì đó sâu hơn, tối tăm hơn, gợi cho Perth nhớ về những năm tháng anh đã phải trải qua, giữa bầy sói trong xã hội này. Cảm giác đó, dù thoáng qua, nhưng lại khiến trái tim vốn lạnh lùng của Perth bất giác đập mạnh một nhịp, một cảm giác kỳ lạ mà anh chưa từng trải nghiệm trước đây. Đối với anh, quyền lực và tiền bạc là tất cả. Cảm xúc cá nhân chỉ là thứ yếu, chỉ là thứ trang trí bên ngoài một vỏ bọc không dễ bị lung lay. Nhưng với Santa, tất cả dường như chỉ là một trò chơi.
Perth đứng dậy, ánh mắt hướng về phía cửa sổ. Bóng tối bên ngoài tràn ngập, giống như sự ngột ngạt trong chính tâm trí anh lúc này. Anh nhớ lại khoảnh khắc Santa đứng đối diện, đôi mắt dường như xuyên thấu tất cả, nụ cười nhạt nhưng đầy ngạo nghễ. Santa không sợ anh, và điều đó làm Perth thấy không thoải mái. Trong xã hội này, không ai không sợ anh. Perth Tanapon, với thế lực hùng mạnh và khả năng kiểm soát mọi tình huống, chưa từng gặp ai dám đối đầu anh với thái độ thản nhiên như vậy.
Suy nghĩ của Perth chợt dừng lại khi một cơn gió mạnh thổi qua khung cửa sổ, mang theo tiếng rì rào của những chiếc lá khô bị cuốn bay trên nền đất. Perth rít một hơi thật sâu, rồi đột ngột quay lưng bước nhanh về phía bàn làm việc. Anh ngồi xuống, đôi mắt sắc bén lướt qua từng tập tài liệu trên bàn. Những kế hoạch, những cuộc giao dịch vẫn đang diễn ra, tất cả đều nằm trong tầm tay anh. Không gì có thể vượt qua sự kiểm soát của Perth Tanapon — ít nhất, cho đến lúc này.
Nhưng Santa... Hắn giống như một con cáo già biết cách lẩn trốn trong bóng tối, chỉ chờ thời cơ để vồ lấy con mồi. Perth không thích cảm giác bị theo dõi, bị phân tích, nhưng đó chính là điều mà Santa đã làm. Và kỳ lạ thay, điều đó không khiến anh tức giận, mà lại khơi gợi trong anh một cảm giác khác — sự tò mò.
"Tại sao cậu ta lại muốn hợp tác với mình? Hắn có thật sự chỉ muốn quyền lực không?" Perth tự hỏi, lòng càng thêm nặng nề. Trong thế giới ngầm này, không có gì là đơn giản. Mỗi lời nói, mỗi hành động đều có mục đích riêng, và Perth biết rõ điều đó hơn ai hết. Nhưng Santa, với vẻ ngoài yếu đuối, thanh tú, lại ẩn giấu một cái gì đó mà Perth chưa thể nhìn thấu. Cậu ta có gì trong đầu? Và cậu ta muốn gì ở mình?
Perth ngả người ra ghế, đôi mắt khẽ nhắm lại. Anh biết mình không thể dễ dàng gạt bỏ Santa ra khỏi suy nghĩ. Hắn đã để lại một dấu ấn trong tâm trí anh, một dấu ấn mờ nhạt nhưng lại vô cùng khó chịu. Perth tự nhủ sẽ phải gặp Santa thêm một lần nữa, không phải vì lời mời hợp tác, mà là để nhìn sâu hơn vào con người hắn, để tìm ra điều ẩn chứa sau đôi mắt kia.
Một tiếng gõ cửa bất ngờ vang lên, kéo Perth ra khỏi dòng suy nghĩ. Anh mở mắt, giọng nói trầm thấp cất lên. "Vào đi."
Cánh cửa từ từ mở ra, người trợ lý thân cận của Perth, Pond, bước vào. Khuôn mặt nghiêm nghị của Pond hơi cau lại khi thấy Perth ngồi đó, đôi mắt sắc lạnh nhưng đầy toan tính.
"Ngài Perth," Pond lên tiếng, giọng nói thấp và chậm rãi, "Tôi đã nhận được tin từ phía Santa Pongsapak. Hắn muốn sắp xếp một cuộc gặp tiếp theo."
Perth không trả lời ngay. Anh chỉ im lặng, đôi mắt lóe lên tia sáng kỳ lạ. Cuối cùng, sau vài giây suy nghĩ, anh khẽ gật đầu. "Sắp xếp đi. Ta muốn biết cậu ta thực sự muốn gì."
Pond cúi đầu rồi nhanh chóng rời khỏi phòng. Perth lại một mình, lặng lẽ đối diện với bóng tối bao trùm. Cuộc chơi đã bắt đầu, và Perth biết rằng mình phải bước tiếp. Nhưng lần này, đối thủ của anh không phải là một kẻ dễ đoán. Santa, con cáo già ấy, sẽ không dễ dàng để lộ ra điều hắn thực sự muốn.
Perth đứng dậy, bước đến cửa sổ. Bóng tối bên ngoài vẫn âm u, nhưng trong đôi mắt anh, ánh lên một ngọn lửa quyết tâm. Santa có thể khôn ngoan, có thể nguy hiểm, nhưng Perth Tanapon không bao giờ lùi bước trước bất kỳ kẻ nào. Trận đấu này sẽ không đơn thuần chỉ là cuộc cạnh tranh quyền lực, mà sẽ là cuộc đấu trí, nơi kẻ mạnh nhất không phải là người sở hữu nhiều sức mạnh nhất, mà là kẻ đủ kiên nhẫn và tính toán để đứng vững đến phút cuối cùng.
"Santa, cậu không biết mình đang đối đầu với ai đâu." Perth lẩm bẩm, giọng nói khẽ nhưng đầy ẩn ý. "Ta sẽ chơi trò chơi của cậu, nhưng hãy nhớ, kẻ kiểm soát cuối cùng luôn là ta."
Bóng tối ngoài kia như dày thêm, nhưng trong đôi mắt của Perth, ánh lên một tia sáng lạnh lùng. Cuộc chiến đã thực sự bắt đầu, và Perth, với trái tim băng giá, sẽ không ngại ngần hạ gục bất kỳ ai cản đường mình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro