Chương 3: Cuốn Hút Không Thể Chối Từ
Sau cuộc đối thoại căng thẳng hôm đó, Santa cứ ngỡ mình có thể bỏ qua mọi thứ, nhưng hương hổ phách của Perth vẫn không ngừng ám ảnh cậu. Những ngày tiếp theo, mỗi lần ở gần Perth, Santa đều cảm thấy như có một sức hút vô hình lôi kéo mình đến gần anh hơn, mặc cho lý trí luôn cố gắng chống lại. Cậu cảm thấy khó chịu với chính bản thân khi cứ mãi nghĩ về một người mà mình đã tự nhủ sẽ không bao giờ để ý đến.
Một chiều cuối tuần, Santa ở lại trường luyện tập thể thao để giải tỏa tâm trí. Đang mải mê tập luyện, cậu bất ngờ cảm nhận được một làn hương quen thuộc – hổ phách mạnh mẽ, bao trùm không gian xung quanh. Santa quay đầu lại và nhận ra Perth đang đứng tựa vào tường, ánh mắt lặng lẽ quan sát cậu.
"Anh đến đây làm gì?" Santa hỏi, cố giữ giọng điềm tĩnh.
Perth nhún vai, tiến lại gần hơn một chút, khiến hương hổ phách càng dày đặc. "Chỉ là vô tình gặp thôi. Có vẻ như chúng ta cứ liên tục chạm mặt nhau, nhỉ?"
Santa siết chặt nắm tay, cố gắng giữ bình tĩnh. Nhưng ánh mắt sắc sảo và hương thơm mạnh mẽ từ Perth làm cậu khó có thể duy trì sự tự chủ. "Nếu anh không có chuyện gì, tôi khuyên anh nên đi."
Perth không đáp, chỉ im lặng nhìn Santa, đôi mắt sâu thẳm như muốn thấu hiểu hết mọi suy nghĩ trong lòng cậu. "Santa," Perth lên tiếng, giọng nói trầm ấm pha chút dịu dàng, "Cậu thật sự nghĩ rằng mình có thể lờ đi định mệnh sao?"
Santa thoáng giật mình trước câu hỏi của Perth. Từ trước đến giờ, cậu luôn nghĩ rằng mình có thể kiểm soát mọi thứ, nhưng lần này thì không. Đối mặt với pheromone hổ phách của Perth, Santa cảm thấy yếu đuối và không thể kháng cự.
"Anh đang nói cái gì vậy?" Santa nói, cố tỏ ra cứng rắn.
Perth mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhàng nhưng lại đầy thách thức. "Đừng cố chối bỏ, Santa. Cậu cảm thấy điều này, đúng không? Sự thu hút giữa chúng ta."
Santa sững người, không thể tìm ra lời để phản bác. Cậu cảm thấy như mình đang bị mắc kẹt trong một cơn bão cảm xúc mà không biết phải làm gì để thoát ra. Trước ánh mắt điềm tĩnh nhưng sâu thẳm của Perth, Santa cảm thấy như mọi lớp phòng vệ của mình đang dần tan rã.
Ngày hôm sau, tin đồn về việc pheromone của Perth và Santa có độ tương thích cao bắt đầu lan ra trong trường. Các học sinh bàn tán xôn xao về hai người, không ngớt lời đồn đại về chuyện cả hai có thể là "bạn đời định mệnh" – một điều hiếm gặp trong giới quý tộc và thường gắn liền với một mối quan hệ sâu sắc không thể chia lìa.
Santa cảm thấy vô cùng khó chịu với những lời đồn thổi này. Cậu không muốn bị gán ghép với Perth vì cậu là 1 alpha và Perth là một Enigma, cậu luôn nghĩ chuyện một alpha với một enigma có độ tương thích cao là không thể, không muốn mình trở thành tâm điểm của những ánh mắt tò mò. Cậu quyết định sẽ làm rõ với Perth, một lần cho tất cả.
Chiều hôm đó, Santa đứng chờ Perth bên ngoài lớp học. Khi thấy anh bước ra, Santa bước tới, giữ một vẻ mặt cứng rắn nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy hồi hộp.
"Perth, chúng ta cần nói chuyện," Santa nói, ánh mắt kiên định.
Perth gật đầu, ra hiệu cho Santa đi theo mình ra khu vườn sau trường. Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng gió xào xạc và ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi qua những tán cây. Santa hít một hơi thật sâu, cố giữ bình tĩnh trước khi bắt đầu.
"Tôi biết mọi người đang đồn thổi về chuyện pheromone của chúng ta có độ tương thích cao," Santa nói, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh. "Nhưng tôi muốn anh hiểu rõ rằng, tôi không quan tâm đến điều đó. Tôi không muốn bị ép buộc vào một thứ mà tôi không thể kiểm soát."
Perth nhìn cậu, đôi mắt sâu thẳm và ẩn chứa một sự điềm tĩnh khó đoán. "Santa, cậu nghĩ rằng tôi muốn những lời đồn đó sao? Tôi cũng không thích việc pheromone của mình gây ra nhiều phiền phức như vậy."
Santa hơi ngạc nhiên trước câu trả lời của Perth. Dường như anh cũng đang đối mặt với những khó khăn tương tự, và điều này làm Santa cảm thấy bớt cô độc hơn.
"Vậy thì chúng ta có thể đồng ý giữ khoảng cách, không để pheromone ảnh hưởng đến nhau nữa, đúng không?" Santa hỏi, ánh mắt chứa đầy hy vọng.
Perth khẽ mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhàng nhưng không giấu được vẻ bí ẩn. "Tôi sẽ cố gắng. Nhưng Santa, nếu đây thực sự là định mệnh, cậu nghĩ rằng chúng ta có thể trốn tránh mãi sao?"
Santa không biết phải trả lời thế nào. Câu hỏi của Perth như chạm vào một nỗi lo sợ sâu thẳm trong lòng cậu – rằng dù cậu có cố gắng đến đâu, cậu cũng không thể kiểm soát được cảm xúc của mình khi ở gần Perth, cậu cũng đã từng được nghe kể nếu một alpha bị enigma đánh dấu thì cho dù là alpha trội cũng sẽ biến thành một omega yếu ớt. Cậu không muốn như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro