#18. Squid Game

⚠ Peter và trò chơi Squid game.
⚠ Quản trò (áo đỏ) ,người chơi (áo xanh).

---------------------------

Trong một thế giới nơi sinh mạng con người chỉ là trò chơi của những kẻ giàu có, Squid Game nổi lên như một sàn đấu sinh tử. Những người chơi, đa phần là những kẻ cùng đường hoặc tuyệt vọng, bước vào cuộc chơi với hy vọng đổi lấy một số tiền khổng lồ. Nhưng giữa những trò chơi khốc liệt và tàn bạo, một câu chuyện tình yêu kỳ lạ đã nảy mầm giữa hai người ở hai phía chiến tuyến: quản trò và người chơi.

Peter, một sát thủ máu lạnh với bảng thành tích đầy rẫy những mạng sống bị cướp đoạt, đã từ bỏ trận chiến vì cảm thấy chán ngán. Nhưng nguyên nhân thực sự đưa gã đến Squid Game không phải sự buồn tẻ, mà là tình yêu mãnh liệt gã dành cho một người. Người ấy không ai khác chính là Thaddeus - một quản trò, người quản lý trong việc giám sát và điều hành các trận đấu. Peter đã biết cậu từ trước, từ những lần giao dịch trong thế giới tối tăm của cả hai. Đôi mắt lạnh lùng của cậu đã vô tình thắp sáng một tia lửa trong trái tim tưởng chừng như đã nguội lạnh của gã.

Vì tình yêu ấy, Peter quyết định tham gia trò chơi sinh tử, không phải để giành chiến thắng, mà để đến gần hơn với cậu.

Thaddeus, với vai trò là một quản trò, luôn giữ vẻ ngoài lạnh lùng và chuyên nghiệp. Cậu không được phép thể hiện cảm xúc, càng không được phép để tâm đến bất kỳ người chơi nào. Quy tắc nghiêm ngặt và sự giám sát của những quản trò khác khiến cậu buộc phải đeo lên chiếc mặt nạ vô cảm. Nhưng sâu thẳm trong tâm hồn, cậu biết bản thân không thể phủ nhận sự hiện diện đầy cuốn hút của gã.

Mỗi khi nhìn thấy gã vượt qua từng vòng chơi bằng sự tinh anh và máu lạnh của mình, trái tim cậu không thể kiềm chế đập nhanh. Thaddeus hiểu rằng mối quan hệ này là không thể. Cậu đã cố gắng né tránh gã, giữ khoảng cách, nhưng gã không hề buông bỏ.

Một đêm, khi mọi thứ đã yên ắng, gã lén đột nhập vào phòng của cậu. Thaddeus giật mình khi thấy gã xuất hiện, nhưng chưa kịp nói lời nào, gã đã bước tới gần, ánh mắt cháy bỏng và kiên định.

-"Cậu làm gì ở đây?" __Tadeus hỏi, giọng cố giữ vẻ lạnh lùng.

Peter không trả lời. Thay vào đó, gã cúi xuống, đặt một nụ hôn đầy mãnh liệt lên môi cậu. Thaddeus mở to mắt, vội vàng đưa tay lên chặn miệng gã lại.

-"Cậu điên rồi sao? Chúng ta sẽ bị phát hiện!" __Tadeus thì thầm, giọng run rẩy.

Nhưng gã không dừng lại. Peter tiến tới, đẩy cậu ngã xuống giường, ánh mắt nhìn thẳng vào cậu như muốn khẳng định rằng gã không sợ bất kỳ điều gì.

-"Tôi không quan tâm." __gã nói, giọng khàn đặc.

-"Nếu có phải chết, tôi cũng muốn chết vì em."

Bỗng cánh cửa bật mở. Một quản trò khác bước vào, mắt trừng lớn khi thấy cảnh tượng trước mắt. Nhưng trước khi hắn kịp làm bất cứ điều gì, gã đã ra tay. Một lưỡi dao sáng loáng xuất hiện từ tay áo gã, và chỉ trong tích tắc, quản trò kia gục xuống mà không kịp thốt lên một lời.

Máu loang khắp sàn, còn cậu thì run rẩy. Thaddeus nhìn gã, vừa sợ hãi, vừa tức giận, nhưng đồng thời cũng có một chút cảm giác không thể gọi tên.

-"Cậu nghĩ cậu có thể giết hết tất cả bọn họ sao?" __Tadeus nói, giọng nghẹn lại.

-"Tôi không quan tâm bao nhiêu kẻ phải chết. Tôi chỉ quan tâm em." __gã trả lời, ánh mắt không rời khỏi cậu.

Thaddeus biết tình huống này không thể kéo dài. Tình yêu này là một sai lầm, một sự nguy hiểm có thể hủy hoại cả hai. Nhưng sự quyết tâm của gã khiến cậu dao động. Cậu không biết liệu mình có thể tiếp tục giữ vững sự lạnh lùng của một quản trò hay sẽ vì gã mà phá vỡ tất cả luật lệ.

Peter rời khỏi phòng, để lại cậu trong sự mâu thuẫn và bối rối. Trái tim cậu loạn nhịp, nhưng cậu cũng hiểu rằng, kể từ giây phút này, không gì có thể ngăn cản gã. Gã là một sát thủ - một kẻ không bao giờ chịu từ bỏ mục tiêu của mình, đặc biệt khi mục tiêu đó chính là tình yêu.

Trò chơi tiếp tục, nhưng giờ đây, cả cậu và gã đều hiểu rằng họ đang bước đi trên một sợi dây mong manh giữa sự sống và cái chết. Trong mỗi trận đấu, ánh mắt của gã luôn tìm kiếm cậu, còn cậu thì cố giấu đi cảm xúc của mình.

Dẫu biết rằng tình yêu của họ là không thể, nhưng cả hai đều không thể kháng cự lại sức hút mạnh mẽ của định mệnh. Trong thế giới đầy máu và nước mắt này, liệu tình yêu của họ có thể vượt qua tất cả, hay sẽ bị nghiền nát dưới bánh xe tàn nhẫn của Squid Game?

Thaddeus không thể ngừng nghĩ về đêm hôm đó. Ánh mắt của gã, những lời gã nói, cả nụ hôn táo bạo ấy đều như khắc sâu vào tâm trí cậu, không thể xóa nhòa. Cậu biết mình đã phạm một sai lầm lớn khi để gã vượt qua giới hạn. Là một quản trò, cậu hiểu rõ quy tắc: tình cảm không được phép tồn tại trong trò chơi này, càng không thể với một người chơi. Nhưng trái tim cậu, vốn đã bị kìm nén quá lâu, không ngừng gào thét.

Peter thì ngược lại. Sau cái đêm đó, gã không ngại ngần thể hiện tình cảm của mình, dù chỉ qua những ánh mắt lén lút trong các trận đấu. Dù đối mặt với những thử thách khốc liệt, gã luôn bình tĩnh và tàn nhẫn, như thể những trò chơi sinh tử này chỉ là một phần nhỏ trong cuộc sống của gã. Nhưng mỗi lần nhìn thấy cậu từ xa, đôi mắt lạnh lùng của gã lại trở nên dịu dàng, như muốn nói rằng tất cả những gì gã làm đều vì cậu.

Một ngày nọ, vòng chơi mới bắt đầu. Lần này, người chơi được chia thành hai đội, và nhiệm vụ là tiêu diệt đội đối phương để sống sót. Peter, với bản năng sát thủ của mình, dễ dàng vượt qua mọi đối thủ. Nhưng bất ngờ thay, cậu được giao nhiệm vụ giám sát trực tiếp trận đấu này.

Khi Thaddeus bước vào khu vực giám sát, ánh mắt gã liền dán chặt vào cậu. Dù đội của gã đang chiến đấu ác liệt, nhưng gã không rời mắt khỏi cậu dù chỉ một giây.

Trong một khoảnh khắc, cậu nhìn thấy gã bị bao vây bởi ba người chơi khác. Peter chiến đấu dữ dội, nhưng tình thế không hề thuận lợi. Thaddeus nắm chặt bàn tay, đấu tranh nội tâm mãnh liệt. Nếu gã chết, mọi chuyện sẽ kết thúc. Nhưng nếu cậu ra tay giúp đỡ, điều đó sẽ phá hủy hoàn toàn vai trò của cậu.

Cuối cùng, cậu không thể kiềm chế. Thaddeus bấm một nút bí mật trên bàn điều khiển, kích hoạt một cái bẫy khiến ba người kia bị loại. Peter nhìn lên camera, nở một nụ cười nhàn nhạt, như thể biết rõ rằng cậu chính là người đã cứu mình.

Tối hôm đó, khi tất cả đã chìm vào yên lặng, Peter lại xuất hiện trong phòng của cậu. Lần này, cậu không hề giật mình, thậm chí còn không nhìn gã.

-"Cậu nghĩ tôi không biết chuyện gì sao?" __Tadeus nói, giọng lạnh lùng.

-"Cậu đang khiến cả hai chúng ta gặp nguy hiểm."

Peter tiến lại gần, đôi mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào cậu.

-"Tôi biết." __gã nói.

-"Nhưng tôi không quan tâm. Tôi đã mất đi quá nhiều trong đời, và tôi sẽ không để mất em."

-"Cậu không hiểu gì cả." __Tadeus nói, giọng run run.

-"Nếu bị phát hiện, tôi sẽ chết, cậu cũng sẽ chết. Tình cảm này là vô nghĩa."

Peter đột ngột quỳ xuống trước mặt cậu, hành động khiến cậu sửng sốt.

-"Vậy em hãy giết tôi đi." __gã thì thầm.

-"Nếu em không chấp nhận tôi, hãy để tôi chết dưới tay em. Nhưng đừng nói rằng tôi không có ý nghĩa."

Lời nói của gã khiến cậu bối rối. Thaddeus không thể đáp lại, nhưng cũng không thể làm gì để ngăn cản tình cảm của mình dành cho gã. Khi Peter đứng dậy, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cậu, cậu không đẩy ra.

Nhưng đúng lúc đó, một tiếng động phát ra từ phía cửa. Cả hai quay lại và nhìn thấy một quản trò khác, người đã chứng kiến toàn bộ sự việc. Trước khi cậu kịp ngăn cản, gã đã lao tới, lưỡi dao trong tay nhanh như chớp, kết liễu người kia trong tích tắc. Máu chảy ra sàn, mùi tanh nồng nặc trong không khí.

-"Dừng lại cậu đã đi quá xa rồi!" __cậu hét lên, đôi mắt đỏ hoe.

-"Cậu không thể giết tất cả bọn họ được!"

-"Vậy hãy để tôi bảo vệ em." __gã đáp, ánh mắt rực cháy.

-"Nếu tất cả bọn họ là kẻ thù của em, tôi sẽ giết hết."

Thaddeus biết rằng mọi chuyện đã vượt quá tầm kiểm soát. Giữa tình yêu và trách nhiệm, cậu phải đưa ra một lựa chọn. Nhưng liệu lựa chọn nào sẽ cứu được cả hai khỏi thế giới đầy rẫy sự tàn ác này?

-"Tôi không cần cậu bảo vệ." __Tadeus nói, giọng đầy quyết tâm.

-"Nếu cậu còn tiếp tục, chính tôi sẽ là người giết cậu."

Peter nhìn cậu, nở một nụ cười buồn bã.

-"Tôi đã nói rồi. Nếu phải chết, tôi chỉ muốn chết vì em."

Trước khi rời đi, gã để lại một lời hứa.

-"Tôi sẽ không dừng lại. Cho đến khi tất cả bọn chúng phải trả giá, hoặc cho đến khi em thật sự chấp nhận tôi."

Trong đêm tối, cậu đứng lặng, đôi mắt rối bời nhìn theo bóng dáng gã. Định mệnh đã đẩy họ vào một trò chơi không có lối thoát, nơi tình yêu và sự sống còn giằng xé lẫn nhau.

Thaddeus thức trắng nhiều đêm liền sau cuộc chạm trán đó. Tình yêu mãnh liệt và mù quáng của gã đang đẩy cả hai vào ngõ cụt. Cậu hiểu rõ một điều: nếu tình trạng này tiếp diễn, cả gã và cậu sẽ không chỉ bị phát hiện mà còn bị xử lý tàn nhẫn bởi tổ chức.

Một ý nghĩ táo bạo nảy ra trong đầu cậu: chỉ có cách rời khỏi nơi này, thoát khỏi Squid Game, mới có thể cứu cả hai. Nhưng điều này không dễ dàng. Hệ thống an ninh ở đây được giám sát chặt chẽ, và bất kỳ ai cố gắng rời khỏi đều phải trả giá bằng mạng sống.

Thaddeus bắt đầu lặng lẽ thu thập thông tin. Là quản trò, cậu có quyền truy cập vào nhiều khu vực và dữ liệu mà người khác không thể chạm tới. Cậu lập một kế hoạch chi tiết để cả hai có thể trốn thoát, nhưng đồng thời, cậu cũng biết rằng việc này đòi hỏi gã phải phối hợp và thực hiện mọi thứ chính xác, không để lại sơ hở.

Một đêm, khi gã lén vào phòng cậu như thường lệ, cậu đưa ra kế hoạch.

-"Cậu muốn sống sót cùng tôi không?" __Tadeus hỏi, ánh mắt nghiêm nghị.

Peter nhướng mày, một nụ cười nhàn nhạt xuất hiện trên môi.

-"Tôi không quan tâm đến mạng sống của mình. Nhưng nếu em muốn, tôi sẽ làm mọi thứ."

-"Đừng coi nhẹ chuyện này." __cậu nói, giọng cứng rắn.

-"Một sai lầm nhỏ thôi, chúng ta sẽ chết. Nhưng nếu cậu thực sự muốn bên tôi, cậu phải làm theo kế hoạch của tôi, không được hành động bốc đồng."

Peter gật đầu, ánh mắt rực lửa.

-"Em là người duy nhất tôi nghe lời."

Kế hoạch của cậu yêu cầu cả hai phải vượt qua vòng chơi tiếp theo - trò chơi cuối cùng, nơi chỉ một người duy nhất được phép sống sót. Điều này có nghĩa là gã phải giành chiến thắng, nhưng không thể để lộ bất kỳ sự giúp đỡ nào từ phía cậu.

Vòng chơi là một bài kiểm tra tàn bạo: các người chơi phải vượt qua một loạt thử thách thể chất và trí tuệ, trong khi không ngừng loại bỏ nhau. Sự căng thẳng lên đến đỉnh điểm khi số lượng người chơi giảm dần, và cuối cùng chỉ còn lại gã và một sát thủ cấp ss - một kẻ mạnh mẽ và tàn nhẫn không kém.

Trong khoảnh khắc quyết định, Thaddeus đã âm thầm can thiệp. Một sai sót nhỏ trong hệ thống đã khiến đối thủ của gã mất cảnh giác, và Peter tận dụng cơ hội đó để giành chiến thắng. Khi người chơi cuối cùng gục xuống, gã đứng đó, toàn thân đẫm máu, ánh mắt không rời khỏi cậu.

Đêm hôm đó, trong khi cả tổ chức đang tập trung chuẩn bị cho lễ trao thưởng, cậu và gã thực hiện kế hoạch trốn thoát. Thaddeus đã vô hiệu hóa một số camera và hệ thống an ninh, tạo ra một lối thoát qua đường hầm bí mật dẫn ra biển.

Nhưng khi cả hai gần tới nơi, một nhóm quản trò khác đã phát hiện ra và chặn đường. Một trận chiến ác liệt nổ ra. Peter, với kỹ năng sát thủ của mình, không ngần ngại ra tay. Cậu đứng bên cạnh, vừa hỗ trợ, vừa cố gắng giữ bình tĩnh.

Tuy nhiên, khi họ sắp đến được cánh cổng cuối cùng, một quản trò cấp cao xuất hiện - người đứng dưới trướng tổ chức. Philips nhìn cậu với ánh mắt lạnh lùng.

-"Ta luôn biết cậu có điều gì đó bất thường" __hắn ta nói.

-"Nhưng ta không ngờ cậu lại phản bội Glory vì một kẻ như hắn."

Peter lao tới, nhưng hắn ta đã rút súng chĩa vào cậu.

-"Một bước nữa thôi, và cậu ta sẽ chết." __Philips nói, giọng điềm tĩnh.

Peter dừng lại, đôi mắt đầy tức giận.

-"Ngươi muốn gì?"

-"Quay lại." __hắn đáp.

-"Cả hai người sẽ được tha, miễn là cậu ta ở lại và chứng minh lòng trung thành."

Thaddeus nhìn gã, rồi quay sang hắn ta.

-"Tôi không cần lòng trung thành với tổ chức này." __cậu nói, giọng lạnh lùng.

-"Thứ tôi cần đã ở ngay đây rồi."

Trong khoảnh khắc hắn ta mất cảnh giác, cậu giật lấy khẩu súng trong tay hắn ta và bắn hạ, nhưng chưa phải kết thúc ,hắn chỉ nhìn hai người rời đi.

Cuối cùng, cả hai thoát ra ngoài, bỏ lại phía sau thế giới của Squid Game. Biển rộng mở trước mắt họ, như một biểu tượng của tự do mà họ đã đánh đổi bằng tất cả.

-"Cậu đã mất tất cả vì ta cậu thì thầm, giọng đầy cảm xúc.
"Ta không mất gì cả," gã đáp, nắm chặt tay cậu. "Vì ngươi là tất cả đối với ta."

Trong ánh sáng bình minh, hai con người từng sống trong bóng tối nắm tay nhau, bắt đầu một cuộc sống mới. Nhưng họ cũng biết rằng, bóng ma của Squid Game vẫn còn đó, và họ sẽ luôn phải đối mặt với nguy hiểm. Nhưng giờ đây, họ không còn đơn độc nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro