Chương 108: Takatsuki Makoto Dạo Quanh Vương Đô

"Gì thế, xuất hiện khi ta đang dùng bữa ngon lành. Thật là bất lịch sự."

Đại Hiền Giả-sama không hài lòng rời khỏi tôi.

"D-Dùng bữa. À...đó là nó." (Sakurai)

"S-Sensei...làm ơn đừng làm tôi ngạc nhiên. Tôi nghĩ tim mình xém ngừng đập rồi." (Noel)

Có vẻ như Sakurai-kun và Công chúa Noel đã nhận ra sự hiểu lầm.

"Ờm... chuyện gì đã xảy ra thế?" (Sofia)

Công chúa Sofia có vẻ vẫn chưa hiểu.

Thật thuần khiết!

"Anh Hùng Makoto, anh đang nghĩ điều gì kỳ lạ à?" (Sofia)

"Tôi không có đâu." (Makoto)

"Vậy, anh đến đây để làm gì?"

Đại Hiền Giả-sama trừng mắt nhìn Dũng Giả và các Vu Nữ.

Tôi không thể tin cô chính là người mà tôi vừa mới xoa đầu cách đây vài phút.

"Chúng tôi có thể xin ý kiến của ngài về Kế hoạch Bắc Chinh năm sau không? Với việc Xà Giáo Đoàn điều khiển một đội quân quái vật 1.000 năm, sự tham gia của Thú Vương Zagan đã trở nên rõ ràng hơn. Chính quyền quân sự Highland đang nói rằng họ muốn đẩy nhanh tiến độ của chiến dịch Bắc Chinh." (Noel)

Công chúa Noel nói với vẻ mặt nghiêm túc.

Ngược lại, khuôn mặt của Đại Hiền Giả-sama có vẻ buồn chán.

"Tình hình tăng cường quân sự của Liên Minh Lục Quốc thế nào?"

"Tôi ước tính khoảng 80% so với kế hoạch."

"Thậm chí không đáng để cân nhắc. Mấy người thậm chí còn chưa chuẩn bị xong. Thế đang cố gắng vội vã làm gì?"

"Nhưng có khả năng là ác quỷ sẽ chiếm thế chủ động!" (Noel)

"Không thể làm gì khác... là những gì ta muốn nói, nhưng ta là một người nghiệp dư trong chiến lược. Tuy nhiên, ta tự hào là pháp sư số một trên lục địa. Nếu các sĩ quan tham mưu đã quyết định đẩy nhanh tiến độ, ta sẽ không phản đối."

"Có ổn không...?" (Noel)

"Cứ làm theo ý mình muốn. Ta chỉ chiến đấu khi ta nghĩ chúng ta có thể thắng."

Khi Đại Hiền Giả-sama nói vậy, ánh mắt của cô có chút hoài niệm.

"Đó có phải là lời của Đấng Cứu Tinh Abel-sama không?" (Sofia)

Công chúa Sofia hỏi.

"Ừm, câu nói ưa thích của anh ấy là 'hoàn thành việc chuẩn bị cho chiến thắng trước' và 'khi tấn công, hãy biến nó thành một cuộc tấn công bất ngờ'. Mặc dù anh ấy là Anh Hùng, nhưng anh ấy vẫn thận trọng. Ma~a, nhưng cũng chẳng thể làm gì khác được. Trong trận chiến quyết định chống lại Đại Ma Vương Ibis, Abel là Dũng Giả duy nhất còn sót lại sau tất cả."

"Chuyện gì đã xảy ra với những Dũng Giả khác...?" (Makoto)

Khi tôi hỏi, Đại Hiền Giả-sama liếc nhìn tôi đầy ẩn ý.

"Những Dũng Giả khác đã bị cả Ma Vương và Tông Đồ Ác Thần tiêu diệt."

(Geh) (Makoto)

Ngay cả Công chúa Sofia cũng nhìn sang đây.

Noah-sama...

Không chỉ hầu hết các Dũng Giả, mà đã tiêu diệt tất cả trừ một người...

"Tôi hiểu rồi, Đại Hiền Giả-sensei. Chúng ta sẽ tiến hành Kế hoạch Bắc Chinh theo đúng lịch trình." (Noel)

Công chúa Noel nói với giọng nhỏ nhẹ.

"He~e, vậy ổn không?"

"Tôi sẽ tuân theo lời của Đấng Cứu Tinh-sama." (Noel)

Có vẻ như mọi việc đã được giải quyết.

Cá nhân tôi muốn luyện tập trước khi tham gia một sự kiện như 'Thảo Phạt Ma Vương', vì vậy việc sự kiện đó diễn ra trong tương lai gần sẽ giúp ích cho tôi.

"Dù sao thì..." (Noel)

Công chúa Noel thả lỏng biểu cảm và giọng nói.

"Đại Hiền Giả-sensei khá hợp với Anh Hùng Rozes đấy. Ngài sẽ bị Sofia-san mắng đó?" (Noel)

"N-Noel-sama?!" (Sofia)

Công chúa Sofia bối rối khi cuộc trò chuyện đột nhiên được chuyển hướng sang mình.

"Lâu rồi không gặp, Vu Nữ Rozes."

"V-Vâng, và ngài vẫn trông như mọi khi, Đại Hiền Giả-sama." (Sofia)

Vậy là họ là người quen.

"Sofia-san và tôi từng học cùng một học viện để trở thành Vu Nữ. Đại Hiền Giả-sama là giáo viên ma thuật của chúng tôi." (Noel)

Công chúa Noel thì thầm với tôi.

Công chúa Sofia có vẻ lo lắng khi nói chuyện với Đại Hiền Giả-sama.

Đại Hiền Giả-sama thực sự có địa vị cao hơn.

"Nhân tiện, xin hãy giữ việc uống máu của Makoto-sama ở mức độ vừa phải. Tôi đang cho ngài máu của những nữ tu trinh nữ của Giáo Hội Nữ Thần, đúng không?" (Noel)

"Noel... dòng máu mà được gửi đến ta, một nửa trong số đó không phải là trinh nữ đâu?"

""Hở?""

Công chúa Noel và Công chúa Sofia thốt lên tiếng ngạc nhiên.

Sakurai-kun và tôi nhìn nhau, không hiểu điều này có ý gì.

"K-Không thể nào... Một nửa số nữ tu trong Giáo Hội Nữ Thần không còn là trinh nữ nữa sao...?" (Noel)

"Không thể nào! Họ đang trong quá trình huấn luyện và hoàn toàn không có bất kỳ tiếp xúc nào với người khác giới bên ngoài!"

"Vậy thì nhất định là người khác giới bên trong."

""......""

Lời nói của Đại Hiền Giả-sama khiến hai nàng Công chúa nhìn nhau và im lặng.

Có phải thế này không?

Bản chất bên trong Giáo Hội Nữ Thần bị ô nhiễm sao?

Thế giới này hỗn loạn quá nhỉ.

Aaa, phải rồi. Đây là thế giới mà mọi người đang nói là đang đi đến hồi kết.

"Tôi sẽ quay lại. Công chúa Sofia sẽ làm gì?" (Makoto)

"Gì cơ, cậu sắp phải đi rồi sao? Cậu có thể ở đây nghỉ ngơi đấy."

Tôi không muốn bị hút máu nữa.

Tôi hơi choáng váng rồi.

"Anh Hùng Makoto, anh ổn chứ?" (Sofia)

Công chúa Sofia lo lắng.

Tôi chỉ đáp lại bằng một nụ cười gượng gạo.

"Hẹn gặp lại, Sakurai-kun." (Makoto)

"Ừm, gặp sau nhé Takatsuki-kun." (Sakurai)

Tôi cúi chào Công chúa Noel và rời khỏi phòng của Đại Hiền Giả-sama cùng với Công chúa Sofia.

Sau đó, chúng tôi đón Lucy, người đang say và đã phóng ma thuật tại địa điểm tổ chức tiệc, và Sa-san, người đã đánh bay một hiệp sĩ nam ra khỏi lâu đài sau khi cố gắng quấy rối cô ấy, và chúng tôi trở về quán trọ.

...Uầy, đáng lẽ tôi phải chăm sóc họ cẩn thận hơn.



Ngày hôm sau.

"Thật mừng khi thấy mọi người đã đến. Anh Hùng Rozes-dono, Ojou-chan, Pháp sư Elf-kun."

Chúng tôi đang ở tầng cao nhất của Sòng bạc Grand Highland, trong phòng VIP.

"V-Vâng." (Makoto)

"Cảm ơn lời mời của Oji-san!" (Aya)

"H-Hân hạnh được gặp ông. Tôi là Lucy..." (Lucy)

Không hiểu sao Sa-san, Lucy và tôi lại được mọi người trong Gia tộc Castor vây quanh.

Đột nhiên chúng tôi được Peter mời.

"Cảm ơn đại ca đã đến! Xin lỗi vì đã làm phiền khi anh đang bận." (Peter)

Peter vẫn tràn đầy năng lượng như mọi khi.

"Không hẳn vậy, tôi rảnh mà." (Makoto)

Sau khi sự việc kết thúc, những người có ảnh hưởng là những người phải giải quyết hậu quả, nên những người như Sa-san và tôi không có gì để làm.

Tuy nhiên, Công chúa Sofia có vẻ rất bận rộn.

Fuji-yan cũng có nhiều việc phải làm nên hôm nay cậu ấy không thể ở đây với chúng tôi.

"Cha nói rằng ông ấy thực sự muốn đích thân cảm ơn anh, anh thấy đấy." (Jack)

Người anh cả, Jack Castor-san, nói với nụ cười sảng khoái.

"Gia tộc chúng tôi có rất nhiều Thú Nhân. Nếu anh không hóa giải lời nguyền của Xà Giáo Đoàn, mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ." (Jenova)

Ông trùm của Gia tộc, Jenova Castor-san với vết sẹo lớn trên mặt.

"Người đã hoá giải nó là Công chúa Furiae. Tôi sẽ nói với cô ấy." (Makoto)

Nhân tiện, tôi đã mời Furiae-san, nhưng cô không đến.

Thông thường ta sẽ từ chối gặp mafia.

"Đại ca...em nghe nói anh đã trở thành Hiệp Sĩ Hộ Mệnh của Nguyệt Vu Nữ." (Peter)

"Hiệp sĩ của Nguyền Công Chúa." (Jack)

Peter và Jack-san có vẻ hơi khó chịu.

Trở thành hiệp sĩ của Nguyệt Vu Nữ thực sự không được coi trọng ở thế giới này, nhỉ.

"Oi, đừng nói những lời thô lỗ như vậy!" (Jenova)

Jenova-san hét lên.

"Xin lỗi về điều đó. Chỉ cần nghe về Nguyệt Vu Nữ là tái sinh của Phù Thuỷ Tai Hoạ huyền thoại, họ đã sợ hãi. Cô ấy là ân nhân của Gia tộc Castor. Thật đáng tiếc khi cô ấy không thể đến hôm nay, nhưng hãy nói với cô ấy rằng cô ấy luôn được chào đón ở đây bất cứ khi nào." (Jenova)

"V-Vâng..." (Makoto)

Ít nhất thì tôi cũng sẽ nói cho cô ấy biết.

"Anh Hùng Rozes, Makoto-dono, có điều gì làm anh bận tâm không? Chúng tôi không thể làm gì nhiều, nhưng chúng tôi sẽ làm bất cứ điều gì có thể." (Jenova)

"Ờmm..." (Makoto)

Điều đó thật đáng lo ngại.

Có vẻ như ông không có động cơ thầm kín nào đằng sau việc này, nhưng việc nhờ mafia giúp đỡ thì có chút...

Nhưng việc không nói gì cũng sẽ là một vấn đề.

Tôi liếc nhìn Sa-san và Lucy ở bàn bên cạnh và...

"Aya-sama, đây là một loại đá quý hiếm mà chúng tôi lấy được từ Thổ Quốc Caliran."

"Lucy-sama, chiếc váy này hiện đang là xu hướng ở Highland."

"Waaa, đẹp quá~." "Thật đáng yêu!"

Những người xung quanh họ là nhân viên nữ của sòng bạc à?

Họ đang chỉ cho Sa-san và Lucy rất nhiều thứ và có vẻ như cả hai đang rất vui vẻ.

"Chúng tôi sẽ trao tất cả những thứ này cho cô."

"Hở?! T-Tất cả những thứ đắt tiền này sao?" (Aya)

"Ờm, chúng ta nên làm gì đây, Aya...?" (Lucy)

Họ nói rằng họ sẽ tặng những viên đá quý và váy áo đắt tiền đó cho chúng tôi, và Sa-san và Lucy không biết phải làm gì.

Ma~a, có vẻ như đây là lời cảm ơn của họ vì đã hóa giải lời nguyền, nên tôi đoán là chúng ta nên chấp nhận lòng biết ơn của họ.

Tôi đoán ít nhất tôi cũng nên mua một món quà lưu niệm nào đó cho Furiae-san.

(Dù vậy, Gia tộc Castor à... Những thủ lĩnh của phe bóng tối trong Vương Đô...) (Makoto)

Một tổ chức mafia có tên tuổi nổi tiếng ngay cả ở lục địa này.

Đây là một loại sức mạnh có ảnh hưởng khác với Công chúa Noel và Công chúa Sofia.

Tôi nghĩ đến một điều khiến tôi quan tâm.

"...Tôi có thể yêu cầu một điều được không?" (Makoto)

Tôi nói với ông ấy.



"""""".......""""""

Những người há hốc mồm trước mặt tôi là nữ tu của nhà thờ và những đứa trẻ mồ côi ở Quận 9.

"Xin chào, tôi là Peter của Gia tộc Castor! Từ hôm nay trở đi, hãy gọi tôi là đại ca!" (Peter)

Peter giới thiệu bản thân bằng giọng lớn.

"Ơ-Ờm...Makoto-san, đây là gì vậy?"

Nữ tu hỏi tôi một cách lo lắng.

"Xin lỗi vì đã đột ngột như vậy. Có vẻ như Gia tộc Castor sẽ giúp đỡ mọi người nếu mọi người gặp vấn đề gì. Tuy nhiên, tôi có thể đang làm phiền mọi người ở đây..." (Makoto)

Đây là lãnh thổ của Gia tộc Castor nên tôi đã thử nhờ họ trông coi trại trẻ mồ côi.

Tất nhiên, tôi bắt họ hứa là sẽ không mời những đứa trẻ mồ côi vào mafia.

"...Cảm ơn anh rất nhiều, Anh Hùng-sama."

"Tôi nghe nói đây là trại trẻ mồ côi mà Jean và Emily lớn lên. Nhưng đây là tất cả những gì tôi có thể làm." (Makoto)

"Đủ rồi. Bọn họ tiếp tục bị kỳ thị chỉ vì dòng máu Ma Nhân của mình. Trong hoàn cảnh hiện tại, bọn họ sẽ kết thúc bằng việc căm ghét xã hội... Anh thực sự đã giúp chúng tôi rất nhiều."

Nữ tu cảm ơn tôi trong nước mắt.

Tôi mừng vì điều đó không làm phiền họ một cách không cần thiết.

"Nii-chan, cảm ơn anh!"

"Makoto-niichan, em cũng sẽ cố gắng trở thành Anh Hùng."

"Đồ ngốc, không đời nào những kẻ thấp kém như chúng ta có thể có được Trạng Thái và Kỹ Năng của các Anh Hùng-sama."

"Vâng vâng, tớ chỉ có Võ Sĩ Trung Cấp và Thổ Trung Cấp Ma Pháp..."

"Tớ chỉ có Hỏa Trung Cấp Ma Pháp, có thể hay không trở thành mạo hiểm giả hạng Sắt cũng không chắc chắn..."

Hả?

Những đứa trẻ này có những Kỹ năng nguy hiểm như vậy sao?

"Oi oi, hãy kiểm tra Sách Linh Hồn của anh mày và hãy ngạc nhiên đi." (Makoto)

Tôi cho bọn trẻ xem Sách Linh Hồn của tôi.

""""""Eeeeeeeeh?!""""""

"Đây là trạng thái gì vậy?!" "Anh yếu hơn em!" "M-Mana: 4?" "Chức nghiệp là Pháp Sư Tập Sự!" "K-Không đời nào!" "Nhưng Kỹ năng ma thuật duy nhất của anh là Thuỷ Ma Pháp: Sơ Cấp..." "Không có Kỹ năng loại chiến binh nào cả...?" "Nii-chan thực sự là Anh Hùng sao...?"

Q-Quaoo...

Sốc -> Thương hại -> Nghi ngờ; ánh mắt của họ chuyển đổi nhẹ nhàng như vậy.

Nó làm tôi nhớ lại thời gian ở Thuỷ Thần Điện!

"Mấy nhóc, đại ca này đâ nhé, đã đánh bại Tia Chớp Dũng Giả Geralt trong một trận đấu một chọi một, và đánh đuổi một đội quân gồm 5.000 quái vật nghìn năm tuổi. Anh ấy là một Anh Hùng thực sự." (Peter)

Peter tiếp tục.

"""""Wow, Makoto-niichan thật tuyệt vời!!"""""

Họ lại quay lại với ánh mắt ngưỡng mộ. Thật nhẹ nhõm.

"Ma~a, mọi người có thể trở thành Anh Hùng ngay cả với Trạng thái và Kỹ năng giống anh, nên mấy nhóc sẽ ổn thôi." (Makoto)

"R-Rõ rồi!" "Nii-chan, em sẽ cố gắng hết sức!" "Em sẽ phấn đấu trở thành Anh Hùng!"

Hừm, tôi đã làm được rồi. Mọi người đều lấy lại được tinh thần.

"Makoto...Tôi nghĩ việc lấy anh làm tiêu chuẩn là điều đáng ngờ..." (Lucy)

Lucy thì thầm vào tai tôi.

Sa-san gật đầu nhiệt tình ở bên cạnh tôi.

"Thật sao?" (Makoto)

"Mấy em nè ~ , Anh Hùng Rozes ở đây là một kẻ lập dị luôn luyện tập ngoài những lúc ngủ á ~ ." (Aya)

Sa-san nói với bọn trẻ.

"T-Thật sao, Nii-chan?"

"Ngoại trừ lúc ngủ, anh lúc nào cũng luyện tập sao...?"

"Oi, đừng có nói bừa thế chứ." (Makoto)

Tôi ngay lập tức phản bác.

"T-Thật nhẹ nhõm. Không đời nào—"

"Có thể luyện tập ngay cả khi đang ngủ mà." (Makoto)

"""....."""

"...Anh luyện tập trong khi ngủ à?" (Lucy)

"Takatsuki-kun, cậu... ma~a, tớ biết cậu sẽ như vậy mà." (Aya)

Không chỉ bọn trẻ, ngay cả Lucy và Sa-san cũng nhìn tôi như thể đang nhìn một kẻ lập dị.

Tôi đặt Minh Mẫn ở mức 99% và tạo một quả cầu nước trên đầu mình rồi để nó nổi.

Nếu tôi điều khiển không tốt, nước sẽ bắn vào đầu tôi.

Ta có thể ngủ trong khi tập luyện theo cách đó và nó cũng cho phép mình duy trì trạng thái cảnh giác, vì vậy tôi khuyên mọi người nên làm như vậy.

...Là những gì tôi đã giải thích với họ, nhưng...

"...Và đó là cách mọi chuyện diễn ra. Makoto là một kẻ lập dị, vì vậy hãy cứ từ từ mà phát triển nhé, mọi người." (Lucy)

"""""Okay ~ ."""""

Cuối cùng, họ lắng nghe Lucy.

Ai là kẻ lập dị? Thật là thô lỗ.

Sa-san nói "Hôm nay tớ sẽ chơi với bọn trẻ!" rồi ở lại nhà thờ.



Trên đường trở về từ nhà thờ, tại Quận 4...

"Yo, Takatsuki."

"C-Chào, Takeda-kun." (Makoto)

Người bạn học cũ của tôi gọi tôi.

Tuy nhiên, tôi đã nhận ra cậu ấy khi thay đổi góc nhìn.

Tôi nghĩ cậu sẽ không nói chuyện với tôi nên tôi đã lờ cậu ấy đi.

"Ma thuật của cậu thật ấn tượng! Tôi từng ở Sư đoàn 1 Thái Dương Hiệp Sĩ. Nhưng nơi đó cách xa nơi cậu ở." (Takeda)

"T-Tôi hiểu rồi." (Makoto)

Thật à.

Tôi hoàn toàn không để ý.

"Thật ra thì rất nguy hiểm. Quái vật 1.000 năm tuổi hoàn toàn khác với quái vật mà chúng ta thường chiến đấu, nhỉ." (Takeda)

Sau đó Takeda tỏ vẻ xin lỗi.

"Tôi xin lỗi vì đã nói những điều kỳ lạ đó trước đây. Cậu thật đáng kinh ngạc. Tôi nghĩ rằng trở thành Anh Hùng thật khó khăn, nhưng hãy cố gắng hết sức nhé." (Takeda)

"O-Okay...cậu cũng cố gắng hết sức nhé." (Makoto)

Takeda-kun vẫy tay khi rời đi.

"Lần tới khi chúng ta họp lớp, tôi sẽ gọi cho cậu!" (Takeda)

Tôi nghe thấy giọng nói của cậu ấy từ xa.

Tôi đáp lại bằng một nụ cười gượng gạo.

(Có lẽ mình sẽ không đi đâu.) (Makoto)

Tôi không giỏi việc đó.

"Anh có vẻ vui nhỉ, Makoto." (Lucy)

"Hở?" (Makoto)

Lucy cười khúc khích bên cạnh tôi.

"Thật tuyệt khi anh có thể làm hòa với bạn cùng lớp của mình!" (Lucy)

Không phải là chúng tôi đang cạch nhau hay gì đâu...

(Ma~a, nó đã khá hơn so với thời gian ở Thuỷ Thần Điện.) (Makoto)

Có lẽ tôi sẽ vui hơn khi được một người bạn học cũ khen ngợi hơn là được các quý tộc của Thái Dương Quốc khen ngợi.

Đường về của tôi bây giờ đã nhẹ hơn một chút.



3 ngày sau vụ việc.

"Công chúa Sofia, Hoàng tử Leonard, chúng ta sẽ quay trở lại Makkaren." (Makoto)

"Hở?! Đã về rồi sao? Các quý tộc Highland muốn gặp anh đấy, Makoto-san." (Leonard)

Có phải vậy không?

Có vẻ như lời đồn về việc tôi thân thiết với Đại Hiền Giả-sama đã lan truyền, và kết quả là các quý tộc lần lượt đến.

Mang quà tặng (hối lộ).

Không, gửi cho tôi những thứ đó để làm gì?

"Mặc dù đây là cơ hội tốt để mở rộng mối quan hệ. Anh lại không có tham vọng." (Sofia)

Công chúa Sofia cười khúc khích.

"Tôi thực sự không giỏi nói chuyện với người lạ." (Makoto)

"Cậu vẫn mỏng manh như mọi khi, Takatsuki-kun." (Aya)

"Mặc dù anh hoàn toàn ổn khi lao thẳng vào những con quái vật nguy hiểm." (Lucy)

"Cô đang nói gì thế, Lucy? Quái vật không nói được." (Makoto)

""Haa...""

Tại sao Sa-san và Lucy lại thở dài cùng lúc?

Và thế là, chúng tôi nói với Thái Dương Quốc rằng chúng tôi sẽ quay trở lại Thuỷ Quốc, và...

Công chúa Noel gọi tôi đến Lâu đài Highland...

Nói rằng Anh Hùng Rozes, Makoto, phải một mình đến Hoàng Cung.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro