Chương 126: Takatsuki Makoto Khám Phá

Hồi Thứ Sáu - Hồng Liên Phù Thuỷ Và Ma Vương Bất Tử


Chương 126: Takatsuki Makoto Khám Phá


Tôi mở mắt trên giường.

Ánh sáng đèn màu cam mờ nhạt hiện ra trước mắt tôi.

Tôi nhìn xung quanh.

Ánh sáng đi vào từ rèm khá yếu.

Có một số game và manga được bày bán trên sàn nhà.

Tôi có thói quen bán tất cả các game và manga mà tôi đã đọc xong hoặc chơi hết.

Đó là lý do tại sao những thứ trong phòng tôi đều là những thứ tôi chưa hoàn thành.

Trên bàn học của tôi có một số sách tham khảo và tài liệu học tập được xếp thẳng hàng.

Một căn phòng vô vị.

Một cảnh tượng mà tôi đã chán phải nhìn rồi.

Kim đồng hồ cho tôi biết bây giờ là 6:35.

(...Mình nên chuẩn bị đi học thôi.) (Makoto)

Tôi loạng choạng bước về phía phòng khách.

Không có ai cả.

Hôm qua cha mẹ tôi có về không?

Cha mẹ tôi đi làm từ sáng sớm và thường trở về nhà sau khi chuyến tàu cuối cùng đã rời đi.

...Không, phần lớn họ thậm chí không quay trở lại.

Có một chiếc phong bì để trên bàn và bên trong có tiền.

Đó là tiền tiêu vặt tuần này của tôi.

Nói cách khác, hôm nay là thứ Hai nhỉ.

Tôi không cảm thấy muốn hâm nóng ổ bánh mì mà tôi thậm chí còn không nhớ mình đã mua khi nào, và chỉ cần nhấn nút nguồn trên điều khiển từ xa và bật TV.

Tin tức về những tài năng mà tôi không quan tâm cứ liên tục xuất hiện.

Tôi chuyển kênh và xem bản tin thời tiết.

Trời sẽ mưa.

Aaa... thật là phiền phức.

Tôi cần một chiếc ô... Một chiếc ô?

(...Mình không cần ô.) (Makoto)

Không cần thiết đâu.

Trước đây tôi ghét mưa, nhưng gần đây tôi lại thích nó.

Tại sao ư? Bởi vì...

"Makoto! Cậu định ngủ đến bao giờ nữa?!"

Cửa phòng tôi đột nhiên mở ra với một tiếng động lớn!

Lucy mặc đồng phục trường cao trung Shinagawa bước vào với vẻ thô lỗ.

Oi, cởi giày ra đi.

"Đây, bữa sáng của cậu nè. Đến giờ thức dậy rồi—có chuyện gì thế? Sao cậu lại làm cái mặt kỳ cục thế?" (Lucy)

Lucy với mái tóc đỏ rực và đôi tai Elf mặc đồng phục học sinh trông thật kỳ lạ. Nó khiến tôi muốn cười.

Phải đến bây giờ tôi mới nhận ra.

Có vẻ như tôi đang mơ.

"Gì thế...sao cậu lại làm vẻ mặt kỳ lạ đó—Kya!" (Lucy)

Tôi ôm Lucy.

Dù sao thì đó cũng chỉ là giấc mơ thôi!

(Thật nhẹ nhõm... Mình cứ nghĩ việc đến dị giới mới là mơ.) (Makoto)

Tôi ôm chặt cô nàng.

"Cậu định ôm tớ đến bao giờ?!" (Lucy)

"Hửm?" (Makoto)

Một cú va chạm mạnh vào đầu tôi và ngay lập tức đưa tôi trở về thực tại.

Lucy vẫn giữ nguyên tư thế sau khi đập vào đầu tôi với vẻ mặt hờn dỗi, và... Công chúa Sofia mà tôi đang ôm đã đông cứng tại chỗ.

"Ơ-Ờm...Anh hùng Makoto, đã đến lúc anh phải thức dậy rồi." (Sofia)

Hơi thở của Công chúa Sofia tóc đỏ phả vào tai tôi.

Đợi đã, tôi đang làm gì thế này?!

"A-Anh xin lỗi!" (Makoto)

Tôi vội vàng giơ cả hai tay lên và thả Công chúa Sofia ra.

"Được rồi, tụi em sẽ đợi anh ở phòng ăn..." (Sofia)

Công chúa Sofia vội vã rời đi với khuôn mặt vẫn còn đỏ.

Điều này thật tệ. Tôi quấy rối mọi người ngay từ sáng sớm.

"Nè... sao anh không rửa cái bộ mặt thảm hại của mình đi?" (Lucy)

Lucy khoanh tay mà không che giấu sự không hài lòng.

Tất nhiên, cô đang mặc trang phục thường ngày chứ không phải đồng phục học sinh.

(Bộ đồng phục học sinh của Lucy trông thật dâm đãng.) (Makoto)

Mặc dù cô không để lộ nhiều da thịt như trang phục thường ngày.

Có phải vì nó giống như cosplay không?

"Cái gì thế, sao lại nhìn chằm chằm vào em vậy? Ôm Công chúa Sofia có sướng thế không?" (Lucy)

Chuyện này tệ thật, cô đang có tâm trạng không tốt.

"Không phải vậy. Anh nghĩ đó là Lucy, nên lỡ thôi." (Makoto)

Có thực sự ổn khi đưa ra lời bào chữa như vậy không?

Đó không phải là lời bào chữa của một kẻ vô vọng sao?, tôi nghĩ vậy, nhưng miệng tôi chỉ đơn giản nói ra điều đầu tiên mà cái đầu buồn ngủ của tôi nghĩ ra.

"Hở?! T-Thật á? ...Hứm, geez, Makoto. Không còn cách nào khác." (Lucy)

Lucy chải tóc như thể đang che giấu sự xấu hổ của mình và... ngồi xuống giường?!

"L-Lucy-san?" (Makoto)

"Đây, từ giờ anh sẽ không lầm nữa đúng không?" (Lucy)

Nói xong, cô vòng tay qua cổ tôi và...

"Lu-chan, Takatsuki-kun, hai người đang làm gì thế ~ ?"

Nguy Hiểm Cảm Tri!

Sa-san đang cầm một con dao nhà bếp và nhìn về phía này!

Và còn có Tsui đang ngáp trên đầu Sa-san nữa.

Mi nên học cách cảm nhận nguy hiểm...

"Đồ ăn đã sẵn sàng!" (Aya)

"V-Vâng. Aya, đừng dỗi nữa ~ ." (Lucy)

"Geez!" (Aya)

"Tớ đã nói là xin lỗi mà!" (Lucy)

Hai cô gái đi vào phòng khách.

(Dậy thôi nào...) (Makoto)

Tôi rửa mặt bằng Thuỷ Ma Pháp, mặc bộ quần áo đã phơi từ tối qua, mặc áo khoác, lau nhẹ con dao găm bằng vải và cầu nguyện Nữ Thần trong 10 giây.

Hoàn thành trong 40 giây.

Đã hoàn tất khâu chuẩn bị.

Tôi đi đến phòng khách, nơi cũng được dùng làm phòng ăn.

"Chào buổi sáng, Sa-san." (Makoto)

"Chào buổi sáng, Takatsuki-kun!" (Aya)

Sa-san mặc tạp dề màu hồng quay lại và mỉm cười.

Cô đã tha thứ cho chúng tôi chuyện trước kia chưa?

Tóc cô được buộc đuôi ngựa và tạp dề được thắt theo cách tạo thành một dải ruy băng lớn.

Có vẻ như Sa-san là người đã may chiếc tạp dề.

Thật khéo léo.

"My Knight đến muộn đấy!" (Furiae)

Furiae-san đang gõ đũa vào bát cơm.

Cô học điều đó ở đâu?

Đây là hành vi thiếu lịch sự, hãy dừng lại đi.

"......"

Công chúa Sofia nhìn về phía này một lúc rồi quay mặt đi hướng khác với khuôn mặt đỏ bừng.

Tôi nên xin lỗi sau.

(...Ừm, mình thích nơi này hơn.) (Makoto)

Tôi sẽ cố gắng hết sức trong thế giới này.


◇◇


Tôi đến chỗ ngồi của mình và nhìn vào đồ ăn được bày trên bàn.

"Thực đơn bữa sáng hôm nay là..." (Aya)

Cơm nấu trong nồi.

Cá nướng (Cá sông thịt trắng).

Trứng rán (trên thế giới này cũng có loài động vật giống gà).

Súp miso.

Củ cải muối.

(Đây có phải là Nhật Bản không?) (Makoto)

Nhà cung cấp nguyên liệu rõ ràng là Công ty Fujiwara.

Chết tiệt, Fuji-yan.

Có vẻ như cậu ấy sẽ mở một cửa hàng mì ramen trong tương lai gần.

Tôi chắc chắn sẽ đi khi điều đó xảy ra.

"Anh hùng Makoto, món súp này có vị lạ." (Sofia)

"My Knight nè, làm sao tôi có thể sử dụng những chiếc đũa gỗ này?" (Furiae)

"Furi, đó là đồ dùng trên bàn ăn của Dị Giới Nhân. Chúng ta chỉ cần dùng nĩa là được." (Lucy)

Tất cả chúng tôi đều thích bữa ăn này.

"Xin lỗi Sa-san, lúc nào cũng bắt em nấu ăn cho mọi người." (Makoto)

"Không sao đâu. Dù sao thì em cũng là người nấu bữa sáng cho mấy đứa em mình mà." (Aya)

Tôi thực sự tôn trọng điều đó.

Ngoài ra, Sa-san khi mặc tạp dề trông dễ thương gấp đôi bình thường.

Nhân tiện, về kỹ năng nấu nướng của các cô gái ngoài Sa-san...

Công chúa Sofia (rõ ràng là) không biết nấu ăn.

Furiae-san chưa từng cầm thứ gì nặng hơn một chiếc thìa (chính nhỏ đã nói vậy).

Lucy chỉ có thể nướng—và hầu hết chúng đều bị cháy đen.

Còn tôi ư? Tôi có Kỹ năng nấu ăn, nhưng... tôi đã ăn ở ngoài suốt từ khi đến thế giới này và chưa tự nấu ăn.

(Thật may mắn khi có Sa-san ở đây.) (Makoto)

Tôi nghĩ vậy từ tận đáy lòng mình.

"Takatsuki-kun, em sẽ nấu súp miso cho anh mỗi ngày nhé ☆?" (Aya) <Tluc: Câu nói với ý nghĩa là vợ sẽ nấu súp miso vào mỗi buổi sáng cho chồng mình.>

"Ừm, anh rất thích điều đó." (Makoto)

Ở thế giới cũ, tôi hiếm khi dùng miso vào buổi sáng.

Một bữa ăn Nhật vào buổi sáng thực sự tuyệt vời!

"...Vì một lý do nào đó, tôi cảm thấy mình không nên để câu nói vừa rồi trôi qua." (Sofia)

"...Tôi cũng cảm thấy như vậy, Công chúa Sofia. Aya, những lời cậu vừa nói có ý gì vậy?" (Lucy)

"Eee ~ , không có ý nghĩa sâu xa gì đâu ~ ." (Aya)

Aaa, ánh nắng dịu nhẹ của buổi sáng, bữa sáng ấm áp và cuộc trò chuyện yên bình.

"Thật là chữa lành..." (Makoto)

"Những sợi chỉ định mệnh đang xoắn vào nhau ngay trước mắt tôi này... My Knight." (Furiae)

"...Ý Công chúa là gì vậy?" (Makoto)

"Thật ấn tượng..." (Furiae)

Cô nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng.

Sau một lúc...

"Makoto nè, từ giờ anh định làm gì?" (Lucy)

Lucy hỏi tôi trong khi đang ăn trứng rán bằng nĩa.

Tôi đoán rằng khi nói "từ giờ" thì cô có ý nói đến mục tiêu tiếp theo của tôi.

"Anh được giao nhiệm vụ đến Mộc Quốc và Thuỷ Quốc để gặp các Dũng Giả của họ. Sofia nhỉ?" (Makoto)

"Đúng vậy, Anh hùng Makoto. Nhưng có một cuộc chạy loạn của quái vật, nên..." (Sofia)

"Tôi khuyên My Knight trước tiên nên đến Mộc Quốc. Dù sao thì đó cũng chỉ là linh cảm thôi." (Furiae)

Hừmm, Furiae-san là người có thể nhìn thấy tương lai, nên tôi không thể bỏ qua điều đó được.

Khi nói về Mộc Quốc...

"Lucy, quê hương của em ở Mộc Quốc nhỉ?" (Makoto)

"Đúng vậy. Đó là Làng Kanan." (Lucy)

"Làng Kanan. Đó có phải là Làng Kanan nơi Hồng Liên Phù Thuỷ đang ở không?" (Sofia)

Công chúa Sofia phản ứng với lời nói của Lucy.

"Vâng..." (Lucy)

"Lucy-san, có phải cô quen biết với Hồng Liên Phù Thuỷ không?" (Sofia)

"Bà ấy là mẹ tôi..." (Lucy)

Phản ứng của Lucy tệ quá.

"Anh hùng Makoto, trước tiên hãy đến Mộc Quốc! Nếu Phong Thụ Dũng Giả, Mộc Vu Nữ và Hồng Liên Phù Thuỷ gia nhập phe mình, chúng ta sẽ có được những đồng minh đáng tin cậy!" (Sofia)

Công chúa Sofia rất hào hứng.

Nhưng điều đó làm tôi hơi khó chịu.

"Sao đến giờ Sofia-chan mới chiêu mộ họ vậy?" (Aya)

Đúng thế.

Tôi nghe nói rằng Chiến dịch Bắc Chinh đã được Thái Dương Quốc chuẩn bị trong nhiều năm.

Chẳng phải những thứ như thế này đã phải được giải quyết từ lâu rồi sao?

"Uuuu...về chuyện đó...chúng tôi đã cử sứ giả nhiều lần rồi, nhưng họ luôn vắng mặt..." (Sofia)

Công chúa Sofia nói với vẻ chán nản.

"Aaa, dù sao thì họ cũng kỳ quặc. Có lẽ hôm nay cũng vắng mặt." (Lucy)

"Pháp sư-san có thân thiết với Phong Thụ Dũng Giả và Mộc Vu Nữ không?" (Furiae)

"Mộc Vu Nữ là một Walker, vì vậy chị ấy là người thân của tôi. Phong Thụ Dũng Giả và tôi học cùng trường, nên đó là senpai của tôi." (Lucy)

Oi oi, Lucy.

Trên thực tế, cô có rất nhiều mối quan hệ.

Tuy nhiên, tôi có linh cảm rằng cô là một quý cô có địa vị cao.

"Vậy thì ổn rồi. Lucy, anh trông cậy vào em làm người hướng dẫn." (Makoto)

"Ma~a, ổn thôi, nhưng... Công chúa Sofia, tôi đã không gặp mẹ trong khoảng 3 năm, vì vậy không chắc chắn rằng chúng ta sẽ có thể gặp bà ấy. Dù sao thì bà ấy cũng luôn đi du hành." (Lucy)

"Tôi không phiền đâu. Leo sẽ đến đây trong vài ngày nữa. Lúc đó chúng ta sẽ khởi hành." (Sofia)

Và thế là quyết định đã được đưa ra.

Cuộc nói chuyện đã kết thúc.

"Giờ thì, ra ngoài một chút nào. Công chúa, cùng đi nhé." (Makoto)

"Hở? Tôi á?" (Furiae)

"""?!"""

Furiae-san, người đang đưa da cá nướng cho con mèo đen, quay sang tôi với vẻ mặt ngạc nhiên.

Lucy, Sa-san và Công chúa Sofia đang nhìn thẳng về phía này.

...Gì thế?

"Tôi sẽ gặp thành viên của Xà Giáo Đoàn mà chúng ta đã bắt được. Hãy hỏi mục tiêu của chúng." (Makoto)

"Anh hùng Makoto, về thành viên Xà Giáo Đoàn bị bắt, có vẻ như ả đã trải qua khóa huấn luyện đặc biệt và không tiết lộ bất kỳ thông tin nào—là những gì người trong giáo hội nói..." (Sofia)

Công chúa Sofia nói một cách tiếc nuối.

"Vậy thì ổn thôi. Có lẽ chúng ta sẽ xoay xở được. Đi thôi, Công chúa." (Makoto)

"Haa. Mặc dù là Hiệp Sĩ Hộ Mệnh, nhưng anh lại là một kẻ bắt nạt Công chúa của mình." (Furiae)

"Thật á?" (Makoto)

Ma~a, Furiae-san chắc hẳn cũng quan tâm đến mục tiêu của chúng.

"Lu-chan, hôm nay cậu định làm gì?" (Aya)

"Hừmm, có lẽ là đến suối nước nóng." (Lucy)

"Nghe hay đấy! Tớ cũng sẽ đi!" (Aya)

"Vậy thì, tớ sẽ chuẩn bị ~ ." (Lucy)

Có vẻ như hai cô gái đã có kế hoạch riêng cho ngày hôm nay.

"Anh hùng Makoto, em sẽ đi cùng anh." (Sofia)

"Hiểu rồi." (Makoto)

Có vẻ như Công chúa Sofia cũng tới.

Vậy thì chúng ta đi thôi.


◇◇


Chúng tôi đến nhà thờ.

Đến nhà tù bên dưới.

Chúng tôi chào đội bảo vệ và yêu cầu họ mở cửa xuống tầng hầm.

Cầu thang dẫn xuống không có nhiều ánh sáng. Nguồn sáng duy nhất là những ngọn nến yếu ớt chiếu dưới chân chúng tôi.

"Sofia, có ổn không khi đến một nơi như thế này?" (Makoto)

"...Nếu là để lấy thông tin về mục tiêu của chúng, em cũng sẽ có mặt." (Sofia)

"Tôi muốn rời đi..." (Furiae)

Không phải Furiae-san nhé.

Chúng tôi đến phòng giam.

Người phụ nữ thuộc Xà Giáo Đoàn bị bắt.

Có một cai ngục đang đứng trước phòng giam.

"Tôi có thể vào không?" (Makoto)

"...Anh hùng-sama, người phụ nữ này sẽ không nói gì đâu. Nhất định đừng đến quá gần."

Anh ấy cảnh báo tôi khi tôi bước vào.

Tôi đã bảo Công chúa Sofia ở bên ngoài phòng giam.

"...Ngươi là Anh hùng Rozesmđúng không."

Cô trừng mắt nhìn tôi đầy căm ghét... Tôi có cảm giác quen thuộc với chuyện này.

"Ta không có gì để nói với bọn khốn nạn các ngươi."

Tôi có thể cảm nhận được ý chí mạnh mẽ trong giọng nói của cô ấy.

"Công chúa, làm ơn." (Makoto)

"Vâng vâng." (Furiae)

Furiae-san vô tư tiến đến gần cô gái Xà Giáo Đoàn.

"Hở? Không phải là nguy hiểm sao...?" (Sofia)

Công chúa Sofia có vẻ hơi bối rối.

"Này, cô kia..." (Furiae)

Furiae-san khom người xuống và nhìn thẳng vào mắt người phụ nữ thuộc Xà Giáo Đoàn.

"...Ngươi là a—"

"Cô gái ngoan." (Furiae)

Cô vừa nói vừa chạm nhẹ vào má cô ấy.

Ngay lúc đó, người phụ nữ thuộc Xà Giáo Đoàn run rẩy.

"Cô có thể cho ta biết bí mật của mình không?" (Furiae)

Furiae-san mỉm cười với cô ấy và...

"Vâng~~~! Cứ hỏi em điều gì ~~~!! Onee-shamaaaa!"

Đó là Quyến Rũ Vương Cấp Ma Pháp.

Cô ấy ngã ngay lập tức.

""?!""

Công chúa Sofia và người cai ngục nhìn cả hai với vẻ ngạc nhiên.

"Nè, phải làm gì tiếp đây, My Knight?" (Furiae)

"Tại sao lại để quái vật tấn công Makkaren?" (Makoto)

Tôi hỏi người phụ nữ.

"Hả?! Bất kỳ ai ngoài Onee-sama đều không được nói chuyện với ta! Ngươi đang làm bẩn tai ta đấy! Chết đi!!"

"......"

Nhưng tôi cũng có Quyến Rũ mà...

Oi, Furiae-san, đừng cười.

"Cô có thể cho ta biết không?" (Furiae)

"Onee-sama! Em rất cảm động khi chị nói chuyện với một kẻ tham lam như em! Em sẽ kể cho chị nghe mọi chuyện! Tất cả đều là lệnh của Tổng giám mục Isaac! Lệnh là giết Anh hùng Rozes ở Makkaren! Hãy giết Takatsuki Makoto và đồng bọn của hắn đã phá hỏng kế hoạch của chúng ta ở Horun và Symphonia! Hắc Long nắm toàn quyền quyết định kế hoạch! Em sẽ xác nhận rằng Makkaren đã sụp đổ, và báo cáo với Xà Giáo Đoàn—như một sứ giả!"

Cô giải thích mọi thứ rất nhanh.

"...Vậy thì mình không phải là mục tiêu." (Furiae)

Furiae-san lẩm bẩm.

"Là mình á?" (Makoto)

Tôi thực sự có cảm giác rằng điều đó sẽ xảy ra.

Rốt cuộc, chỉ cần có Anh hùng Rozes ở đây cũng đủ làm tăng dân số của nơi này rồi.

Thông thường tôi sẽ là người đầu tiên bị nhắm tới.

(Tổng giám mục Isaac...là cái gã đó đúng không...?) (Makoto)

Kẻ đã gây ra cuộc nổi loạn của Kỵ Cự Nhân ở Vương Đô Thuỷ Quốc, thực hiện một cuộc tấn công khủng bố chết chùm ở Vương Đô Thái Dương Quốc và triệu hồi một bầy quái vật.

(Gã này có thể ôm hận...) (Makoto)

Kế hoạch mất 10 năm để chuẩn bị của hắn đã bị phá vỡ, nên tôi không phải là không hiểu được cảm giác của hắn ta.

"Sofia, hãy lập kế hoạch cho tương lai dựa trên thông tin này nhé." (Makoto)

"O-Okay... Em không ngờ ả lại tiết lộ dễ dàng như vậy." (Sofia)

Có vẻ như Công chúa Sofia vẫn còn ngạc nhiên.

Furiae-san ưỡn ngực đầy tự hào và thốt lên 'hmhm'.

"Tôi sẽ ghi lại cuộc trò chuyện đó ngay bây giờ!"

Người cai ngục vội vàng viết một bản ghi nhớ.

Sau đó, chúng tôi hỏi người phụ nữ đó thêm một số câu hỏi nữa, nhưng cô không cung cấp thêm thông tin nào.

Có vẻ như cô ở vị trí khá thấp trong hệ thống phân cấp.

Chúng tôi đã thu thập được thông tin cần thiết nên rời khỏi nhà tù và lên mặt đất.

"Được rồi, nhiệm vụ của tôi đã xong rồi phải không?" (Furiae)

Furiae-san duỗi người và định đi đâu đó.

"Đợi đã." (Makoto)

Tôi phải xác nhận một điều nữa.

"Công chúa, hãy đồng bộ hoá với tôi nhé." (Makoto)


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro