"Con bé ngốc này!"
Trưởng làng-san lên tiếng giận dữ.
Tất cả những đứa con của Rosalie-san đều ngẩng đầu lên, kể cả Lucy.
Maximilian-san và Flona-san đang có những biểu cảm phức tạp.
Và tôi...
"Chúng ta hãy đuổi theo cô ấy." (Makoto)
Tôi đề xuất điều này.
"Đợi đã, Makoto. Phép thuật thứ 18 của Mama là Dịch Chuyển Tức Thời." (Lucy)
"Có khả năng chúng ta sẽ đuổi theo cô ấy nhưng nếu Rosalie-san quay trở lại..." (Aya)
Lucy và Sa-san giải thích lý do tại sao mọi người lại có mặt ở đây.
Điều đó...thực sự khó chịu.
"Ý là chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chờ đợi sao?" (Makoto)
"Thật khó để nghĩ rằng Hồng Liên Phù Thuỷ Rosalie-sama sẽ thua..." (Janet)
Janet-san có vẻ tin tưởng vào sức mạnh của mẹ Lucy.
Ma~a, dù sao thì cô ấy cũng đủ mạnh để dễ dàng đánh bại một Ma Vương mà.
"Nhưng ngay cả Rosalie cũng không phải là bất khả chiến bại. Rosalie nói rằng con bé không thể thắng được Bạch Đại Hiền Giả-sama."
"100 năm trước, người đã đánh bại Ma Vương Valac chính là Dũng Giả Thái Dương Quốc..."
Gia đình Lucy rất lo lắng cho Rosalie-san.
Tôi hỏi điều gì làm tôi bận tâm.
"Đại Hiền Giả-sama mạnh hơn Rosalie-san sao?" (Makoto)
"Chính mẹ đã nói rằng bà thực sự đã chiến đấu với ngài ấy và thua cuộc, cho nên không có sai lầm nào cả."
Chị gái Lucy trả lời tôi.
"Hở?! Mẹ và Đại Hiền Giả-sama?" (Lucy)
Lucy cũng không biết nữa nhỉ.
"Khi Okaa-sama kết hôn ở Thái Dương Quốc, bà nói rằng hệ thống phân cấp ở đó thật ngột ngạt, vì vậy bà đã thách đấu với Đại Hiền Giả-sama thời đó."
"Kết quả 20 trận đấu là thua 20 trận. Bà rõ ràng đã bị đánh tơi tả mà không thể động đến một ngón tay."
Các chị em của Lucy kể với tôi.
Wow, Đại Hiền Giả-sama.
Uầy, chúng tôi lạc đề rồi.
"Vậy thì, bước tiếp theo đã được quyết định chưa?" (Makoto)
Tôi hỏi mọi người và sự im lặng lại quay trở lại.
Flona-san thay mặt mọi người nói với tôi rằng:
-Trưa nay, quân đội của Mộc Quốc sẽ tập hợp và hành quân đến lăng mộ Ma Vương.
-Lựa chọn an toàn nhất là thực hiện theo kế hoạch.
-Nhưng chúng ta định để Rosalie-san chiến đấu một mình lâu thế sao?
Đó chính là điều khiến họ bận tâm.
Tôi liếc nhìn các đồng đội của mình.
Lucy cúi đầu và suy nghĩ.
Mặc dù cuối cùng cô cũng được gặp mẹ mình sau nhiều năm.
Tất nhiên cô sẽ lo lắng cho sự an toàn của gia đình mình.
"Vậy thì, chúng ta đến Rừng Quỷ Quyệt trước nhé?" (Makoto)
"Makoto?" (Lucy)
"Em lo lắng cho mẹ mình phải không?" (Makoto)
"V-Vâng..." (Lucy)
Lucy chắp hai tay lại với nhau, có vẻ như không thoải mái.
"Được rồi, chúng ta sẽ đi đến Rừng Quỷ Quyệt, vậy nên..." (Makoto)
"Đ-Đợi đã, làm ơn! Em không thể để anh đi một mình được, Makoto-niisan!" (Leo)
Hoàng tử Leonard vội vàng ngăn tôi lại.
"Không sao đâu. Sa-san và anh có thể sử dụng Ẩn Mật, vì vậy cả bọn sẽ tiến lên trong khi tránh quái vật. Nếu tìm thấy Rosalie-san, tụi anh sẽ nhờ cô ấy sử dụng Dịch Chuyển Tức Thời." (Makoto)
Tôi cũng nói với họ rằng nếu không tìm thấy cô ấy, chúng tôi sẽ phải trốn cho đến khi đoàn tụ với mọi người.
"Lucy, Sa-san, hai em có đồng ý không?" (Makoto)
"Okay ~ ", Câu trả lời của Sa-san rất nhẹ nhàng.
Điều đó thực sự giúp tôi thư giãn.
"...Cảm ơn nhé Makoto." (Lucy)
Lucy nhìn tôi với ánh mắt biết ơn.
"Hở? Còn tôi thì sao?" (Furiae)
Furiae-san bối rối chỉ vào mình.
"Công chúa hãy ở lại đây. Hãy ở cùng Flona-san và những người khác." (Makoto)
Nếu cô ở cùng với Mộc Vu Nữ thì tôi có thể yên tâm.
"...Lại bỏ tôi lại phía sau nữa sao?" (Furiae)
Cô nói với đôi mắt nhắm hờ.
"Không, chúng tôi không thể đưa Công chúa đến lăng mộ Ma Vương..." (Makoto)
Việc này rất nguy hiểm.
Nhưng có vẻ như Furiae-san không tin điều đó.
"Tôi có thể giúp ích đó? Tôi giỏi về Chiêu Hồn Thuật, nên tương thích của tôi với quái vật trong Rừng Quỷ Quyệt rất tốt." (Furiae)
Cô chọc vào má tôi.
Khi tôi nhận ra thì Tsui đã đá vào chân tôi.
Bảo tôi đưa đi cùng à?
(...Hừmm.) (Makoto)
Là Hiệp Sĩ Hộ Mệnh, tôi không muốn đưa cô đến nơi nguy hiểm.
"Ừm, không được. Công chúa sẽ ở lại." (Makoto)
"Eeee?!" "Nyaa Nyaa!"
Furaiae-san và Tsui phản đối.
Này, con mèo đen kia, mi không thể phản đối bình thường được hả.
Cả hai sẽ đợi ở đây.
"Được rồi, chúng ta sẽ dành 5 phút để chuẩn bị và sau đó—" (Makoto)
"Đợi đã, Anh hùng Rozes-dono." (Wolt)
Người gọi tôi dừng lại chính là trưởng làng.
Ông nhìn thẳng vào mắt tôi.
"Tôi thật lo lắng về một điều ngớ ngẩn mà. Rosalie là gia đình của chúng tôi. Chúng ta sẽ đi cùng nhau!" (Wolt)
"Tôi sẽ dẫn đường, Anh hùng Rozes-sama. Có những lối tắt mà chỉ có Elf mới biết."
"Chúng ta hãy chuẩn bị ngay thôi."
"Onee-chan, Onii-chan!" (Lucy)
Cuối cùng, hơn một nửa số chiến binh của Làng Kanan sẽ đuổi theo Rosalie-san.
Nửa còn lại sẽ bảo vệ ngôi làng.
Những người tham gia chủ yếu là các nam chiến binh Elf (chủ yếu là anh em của Lucy).
Ngoài ra còn có Phong Thụ Dũng Giả, Maximilian-san.
Cuối cùng, Hoàng tử Leonard và Janet-san cũng sẽ đến.
Trưởng làng-san phải giữ liên lạc với các làng khác nên ông phải ở lại.
(Ông ấy nổi cơn thịnh nộ và nói rằng 'Tôi cũng sẽ đi!', nhưng gia đình đã thuyết phục ông ấy ở lại) (Makoto)
Furiae-san sẽ ở lại đây với Flona-san.
Hầu hết các nữ Elf sẽ ở lại làng.
Hầu như tất cả Elf đều là thượng cấp pháp sư, vì vậy thiếu nữ cũng là những chiến binh mạnh mẽ.
Trừ khi đó là tình huống cực đoan, việc phòng thủ ngôi làng sẽ ổn thôi.
Chúng tôi khởi hành đến Rừng Quỷ Quyệt.
◇◇
Chúng tôi lặng lẽ tiến qua Rừng Quỷ Quyệt.
Đây không phải là con đường mà Sa-san và tôi đã khám phá trước đây.
Có vẻ như đây là con đường tắt dẫn đến lăng mộ Ma Vương mà chỉ có người dân trong làng mới biết.
Có rất ít quái vật và chúng tôi có thể tiến lên một cách an toàn...có vẻ như vậy.
Sương mù dày đặc trong Rừng Quỷ Quyệt ngay cả vào buổi trưa.
Những cành cây ma thuật khổng lồ được cho là có tuổi đời hơn 1.000 năm đang chồng lên nhau và che khuất ánh sáng mặt trời.
Các Thuỷ Tinh Linh thì rất ồn ào.
"...Có rất nhiều quái vật." (Janet)
Janet-san lẩm bẩm.
Cô có thể sử dụng khả năng phát hiện có phạm vi hiệu quả rộng.
Những gì cô nói đều đáng tin cậy.
"Em nghĩ sao, Lucy?" (Makoto)
"Ừm... có lẽ đây là lần đầu tiên em nghe thấy Rừng Quỷ Quyệt ồn ào như vậy." (Lucy)
Tôi có thể thấy những Elf dẫn đường cũng rất căng thẳng.
Chúng tôi tiến qua Rừng Quỷ Quyệt một cách cẩn thận.
Một lúc sau, đột nhiên...
*Bzt!*
Một cơn đau đầu dữ dội tấn công tôi.
(Cái gì thế này...?) (Makoto)
Đau đầu vì Nguy Hiểm Cảm Tri...?
Những chiến binh Elf dẫn đầu phía trước dừng lại.
(...Không phải vậy.) (Makoto)
Những Elf ở phía trước đã hoá đá!
Khoảnh khắc não tôi ghi nhận điều đó...
"Thuỷ Ma Pháp: [Sương Mù]!" (Makoto)
Tôi đã cố gắng hết sức để tạo ra một màn sương mù dày đặc.
Tầm nhìn bị chặn lại ngay lập tức.
Tôi không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì ở khoảng cách 1 mét.
"Hô! Tuyệt vời! Chỉ với một lần sử dụng Hóa Đá Nhãn, ngươi đã chọn phương án tối ưu nhất để chặn tầm nhìn. Ta muốn nhìn thấy khuôn mặt của pháp sư đó!"
Một giọng nói dường như đang tận hưởng điều này từ tận đáy lòng.
Thậm chí không cần phải hỏi đó là ai.
Tôi nhớ nó.
"Xin lỗi vì sự chậm trễ. Tên ta là Setekh Quỷ Nhãn. Ma tướng thấp hèn nhất của Đại đế-sama. Ta đã đợi các ngươi, những chiến binh của Mộc Quốc!" (Setekh)
Hắn thực sự rất phấn khích...
Setekh Hoá Đá Nhãn nhỉ?
Có vẻ như ma nhãn huyền thoại của hắn đã trở lại.
Điều này thật đáng lo ngại...
"Tụi bây! Tiến công!" (Setekh)
Setekh hét lớn.
"Raaaaaaah!"
"Raaaaaaah!"
"Raaaaaaah!"
Tiếng kêu của nhiều loài thú vang lên.
"Chúng ta bị bao vây rồi!" (Lucy)
Lucy hét lên.
Sau đó tôi cũng nhận ra rằng chúng tôi đang ở ngay giữa lãnh thổ của kẻ thù.
Chúng đã phục kích sao?
"Mọi người, tản ra! Chúng ta sẽ bị nhắm tới nếu tụ tập quá đông!" (Max)
Maximilian-san hét lên.
"Sa-san, Hoàng tử Leonard trông cậy vào em!" (Makoto)
"Đã hiểu!" (Aya)
Sa-san có thể sử dụng Ẩn Mật, nên cô có thể một mình mang theo Hoàng tử Leonard!
"Lucy, đi thôi!" (Makoto)
Tôi kéo tay Lucy và kích hoạt Ẩn Mật.
"W-Wa—!"
"Suỵt! Giữ im lặng." (Makoto)
Tôi che miệng Lucy lại và lặng lẽ nhưng nhanh chóng rời khỏi nơi chúng tôi ở.
Chúng tôi đang bị kẻ thù bao vây.
Nhưng đó không phải là sự bao bọc hoàn hảo.
Chúng tôi có thể chạy trốn nếu đến lúc đó.
"Fufufu, ta ở đây, Dũng Giả Mộc Quốc-dono. Giết ta và làm vang danh tên tuổi của ngươi nhé?" (Setekh)
Tôi có thể nghe thấy sự khiêu khích của Setekh.
Tại sao hắn lại biết Dũng Giả Mộc Quốc ở đây?
Hắn có thể biết được chỉ qua giọng nói không?
Tôi sử dụng [Nghe Lén].
Nhưng tôi không nghe thấy âm thanh của trận chiến.
Mọi người nên rời khỏi nơi này.
Chúng tôi cũng phải trốn thoát.
"Chán quá... Mặc dù Bifrons-sama sẽ sớm hồi sinh... Shuri cũng không quay trở lại." (Setekh)
Tôi lờ mờ hiểu được những lời đó của hắn thông qua Nghe Lén.
(Sớm...? Ý hắn là vào đêm trăng tròn đúng không?) (Makoto)
Có thực sự như vậy không?
Tôi có một cảm giác hơi không tốt về điều đó, nhưng tôi quyết định ưu tiên việc chạy trốn.
◇◇
Trong sương mù dày đặc.
Chúng tôi nín thở khi tôi tiếp tục sử dụng Ẩn Mật.
Cuối cùng tôi không còn nghe thấy tiếng nói và tiếng bước chân của lũ thú nữa.
Tôi cũng có thể xác nhận bằng Kỹ năng Nguy Hiểm Cảm Tri rằng kẻ địch đang di chuyển ra xa hơn.
Đã trốn thoát được rồi nhỉ...
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Tôi quay lại và nói chuyện với người đồng đội của mình.
"Lucy, tụi mình trốn thoát được rồ...h-hở?" (Makoto)
"...Xin lỗi nhé. Tôi được bảo là không được nói, nên..."
Người đang bị tôi kéo tay và có vẻ mặt xin lỗi...là nữ hiệp sĩ với mái tóc vàng và đôi mắt sắc sảo.
Janet Valentine-san.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro