Chương 29: Takatsuki Makoto Bị Cản Bước Trên Hành Trình

"Nè, Makoto, anh sẽ bị cảm lạnh nếu ngủ ở một nơi như thế này đấy, biết không?" (Lucy)

Khi tôi mở mắt ra, tôi nhìn thấy khuôn mặt của Lucy trước mặt mình.

Xung quanh trời đã tối rồi.

"Aaa, lỗi của tôi. Tôi đã ngủ được một lúc rồi nhỉ." (Makoto)

"Anh đang làm gì thế? Mặc dù đã là bữa tối rồi nhưng anh vẫn không đến... Tôi rất lo lắng đấy nhé." (Lucy)

Lucy có một vẻ mặt tức giận và buồn bã.

"Tôi đã gặp Nữ Thần." (Makoto)

"Hở?! Tôi hiểu rồi. Ngài ấy đã nói gì?" (Lucy)

Tôi nên nói gì đây?

Tôi không chắc.

Tôi nên bí mật nói với cô về Sách Linh Hồn của tôi sau.

"Tôi được yêu cầu tới Laberintos." (Makoto)

"Laberintos? Ngon! Tay tôi ngứa rồi đây!" (Lucy)

"Cô cũng đi à, Lucy?" (Makoto)

"Hở? T-Tôi không thể á?" (Lucy)

Tôi sẽ gặp rắc rối nếu cô nhìn tôi với đôi mắt đẫm lệ đó nhé.

"Cô không phải là tín đồ của Nữ Thần, vì vậy cô không cần phải làm theo những gì ngài ấy nói." (Makoto)

"Không sao đâu! Gần đây lũ quái vật quanh đây yếu quá!" (Lucy)

Chà, rốt cuộc cô đã cho nổ tung tất cả.

Đến mức tôi thấy thương hại lũ quái vật.

"Vậy thì hãy đi báo cáo với bang hội mà chúng ta sắp đi." (Makoto)

"Vâng! Anh có tinh thần hơn trước một chút đấy, Makoto." (Lucy)

"Hửm? Thật sao?" (Makoto)'

"Gần đây anh đã suy sụp." (Lucy)

Tôi làm cô lo lắng à.

Tôi gãi má.

Vị trí đã đảo ngược so với lần trước.

◇◇

"Hở?! Tại sao đột nhiên là Laberintos?!" (Mary)

Mary-san, ồn ào quá.

"Ngoài cái đó ra, cậu còn có những hầm ngục khác. Thung Lũng Salamander của Hỏa Quốc; Rừng Lạc Lối ở Mộc Quốc nơi có các Dryad; cậu cũng có thể tới Hang Sư Tử Băng của Thủy Quốc." (Mary)

"Chà, thông thường, những hầm ngục trung cấp như thế sẽ hoạt động tốt." (Makoto)

"Đúng á!" (Mary)

"Nhưng tôi đã quyết định như vậy rồi." (Makoto)

Mary-san đang tỏ ra bối rối.

"Nè, Lucy-chan, nói gì đó với Makoto-kun đi." (Mary)

"Leader tổ đội là Makoto, vì vậy tôi sẽ đi theo sự dẫn dắt của anh ấy." (Lucy)

Tôi là Leader á?

Tôi không biết đó.

Hiện tại có vẻ như Lucy đã đồng ý.

"Mary-san, tôi trông cậy vào chị trong việc xử lý giấy tờ." (Makoto)

"Wuuu...Makoto-kun và Lucy-chan đều là hạng Sắt, nên theo luật thì không có vấn đề gì cả... Hàaaa..." (Mary)

Cô ấy phàn nàn nhưng cô ấy đã làm thủ tục cho chúng tôi.

Tôi thắc mắc tại sao cô ấy không khuyến khích chúng tôi đến Laberintos?

◇◇

"Quaoo, Makoto, tôi nghe nói cậu sẽ đến Laberintos à?" (Lucas)

"Ở đây sẽ rất cô đơn." (Jean)

Tôi được gọi bởi Lucas-san và Jean, những người đang uống rượu trong quầy bang hội.

Thông tin được truyền đi nhanh chóng.

"Jean, Emily đâu?" (Makoto)

Dù họ luôn ở bên nhau.

"Cậu ấy nói sẽ đi ăn cùng Lucy ở bên ngoài." (Jean)

"Giờ nhắc đến chuyện đó, tôi cũng không thấy Lucy." (Makoto)

Vậy là hai người thực sự rất hợp nhau.

"Vậy khi nào cậu định đi?" (Lucas)

"Mọi chuyện vẫn chưa được giải quyết xong. Lão già, một ly bia." (Makoto)

Hãy ăn cùng nhau vì tôi đã ở đây rồi.

Gian hàng này sử dụng rất nhiều dầu để chiên đồ.

Nó giống như món ăn Trung Quốc.

Bia lạnh thực sự rất hợp với đồ ăn.

"Ông đã từng đến Laberintos trước đây phải không, Lucas-san?" (Makoto)

"Tất nhiên rồi. Không có hạng Vàng nào mà không thách thức Laberintos." (Lucas)

"Ông đã đi được bao xa?" (Jean)

Tôi cũng muốn biết.

"Hừmm, Laberintos không phải là một hầm ngục bình thường. Không có tầng 10 hay tầng 20. Đó là Tầng Thượng, Tầng Trung, Tầng Hạ, Tầng Lõi và Tầng Sâu Nhất; Tổng cộng chỉ có 5 tầng. Tôi chỉ có thể tới Lõi, nhưng...đừng đến đó vội, Makoto." (Lucas)

"Tôi biết. Hạ và Lõi được gọi là Tổ Rồng phải không?" (Makoto)

Nó được biết đến rộng rãi.

Tôi đã được dạy điều này trong Thần Điện.

"Ừm, có rất nhiều Thổ Long, Thuỷ Long và Hỏa Long." (Lucas)

"...Nghe có vẻ nguy hiểm." (Makoto)

"Nhưng lũ quái vật ở Tầng Thượng đều là những kẻ tầm thường. Điều duy nhất cậu nên đề phòng là Minotaur." (Lucas)

"Kẻ canh gác Tầng Thượng của Laberintos." (Makoto)

"Chà, nếu là Lucy và Makoto hiện tại, cả hai sẽ có thể xoay sở bằng cách nào đó trừ khi bị bao vây bởi nhiều người cùng một lúc." (Lucas)

Lucas-san vừa nhai thịt rán vừa uống rượu bia.

"Tầng Trung có rất nhiều loại khác nhau nên tôi không thể kể hết được. Goblin, Orc, Nhân Thực Cự Nhân, Zombie, Skeleton, Vampire, Lamia, Arachne, Harpy; thứ gì cũng có." (Lucas)

"Nhưng không có con quái vật nào quá mạnh cả." (Jean)

'Nếu vậy thì ngay cả tôi cũng có thể làm được', Jean có lẽ sẽ nghĩ như vậy.

Anh có muốn đi cùng tôi không?

"Ngây thơ. Quái vật ở Tầng Trung đều ở trong 'bầy'." (Lucas)

"P-Pầy?" (Makoto)

"Có một con Boss trong đàn và chúng ra lệnh tấn công cùng một lúc hoặc rút lui. Mạo hiểm giả thông thường sẽ bị bao vây ngay lập tức và bị ăn thịt." (Lucas)

""......""

Đáng sợ!

Đúng như mong đợi về hầm ngục lớn nhất lục địa.

Độ khó rất cao.

Tôi chưa bao giờ gặp những con quái vật đến tấn công chúng tôi theo bầy.

"Đó không phải là điều duy nhất cậu phải cẩn thận" (Lucas)

"Vẫn còn nữa à?" (Makoto)

"Cái này quan trọng. Ở Laberintos, có hoạt động săn tân binh." (Lucas)

"Ờm, như kiểu, những mạo hiểm giả kỳ cựu đáng sợ đá những tân binh tự mãn à?" (Makoto)

Nếu nhiều đến thế thì có vẻ như thành phố nào cũng có.

"Nó hoàn toàn không phải như vậy. Laberintos là khát vọng của những mạo hiểm giả. Có những mạo hiểm giả cố gắng hết sức trong các hầm ngục ở khu vực của họ, có được sự tự tin và sau đó mua một số trang bị tốt để thách thức hầm ngục, phải không? Chúng săn lùng những người như vậy." (Lucas)

""...""

"Những đối tượng dễ dàng bị nhắm đến là con trai của các quý tộc trở thành mạo hiểm giả để có được tên tuổi ngoài kia. Những mạo hiểm giả tân binh có trang bị tốt rõ ràng là những kẻ hấp dẫn đối với chúng. Họ bị lấy đi trang bị và trở thành thức ăn cho quái vật." (Lucas)

"Makoto! Đừng tới Laberintos!" (Jean)

Jean bây giờ hoàn toàn sợ hãi, anh ấy cố gắng ngăn cản tôi.

Không được, tinh thần của tôi đã suy sụp hoàn toàn sau cuộc nói chuyện này.

"Ahahahaha, nếu cậu sợ điều đó thì hãy bỏ cuộc đi. Tôi đã kể cho mọi mạo hiểm giả đang nhắm đến Laberintos cùng một câu chuyện." (Lucas)

"Chà, dù vậy tôi vẫn đi." (Makoto)

Nữ Thần đã cho tôi một chỉ dẫn cụ thể hiếm có.

Tôi không thể để sự kiện này trôi qua được.

Nhưng cuộc hội ngộ mà cô đang nói đến là gì vậy?

"Vậy thì tôi sẽ không ngăn cản cậu, nhưng hãy đảm bảo cậu chuẩn bị chu đáo nhé?" (Lucas)

Lucas-san nói với tôi điều đó với ánh mắt nghiêm túc.

"Đã hiểu." (Makoto)

Tôi thực sự nợ ông già này rất nhiều.

Tương tự với các mạo hiểm giả Makkaren.

Sau đó, tôi phải nghe những cuộc phiêu lưu của Lucas-san và những câu chuyện đáng sợ về Laberintos.

Hãy bắt đầu vòng 2, đó là những gì Jean và Lucas-san nói, nhưng tôi đang trên đường tập luyện một chút thì bị Mary-san bắt.

"Đi cùng tôi một chút." (Mary)

◇◇

Nơi Mary-san dẫn tôi đến là ở ngoại ô thành phố, một quán bar tên là Asakusa.

Cái tên này... ôi thôi.

""Cạn ly.""

Một cơ sở yên tĩnh.

Nó khác với các quầy hội và Miêu Đình Nhĩ, nó là một cơ sở dành cho người lớn.

Tôi không biết nghi thức của loại cơ sở này, vì vậy tôi đã gọi món cocktail mà họ giới thiệu cho tôi.

Đó là một chút thô về rượu.

Tuy nhiên màu xanh rất đẹp.

"Nè, cậu đã nghe Lucas-san kể về câu chuyện về Laberintos phải không?" (Mary)

"Vâng, có vẻ như ở đó có rất nhiều nguy hiểm." (Makoto)

"Cậu sẽ đi dù thế nào đi nữa à?" (Mary)

"Chị không muốn sao?" (Makoto)

Mary-san không trả lời câu hỏi đó.

Cô uống hết ly cocktail có nồng độ cồn cao và lẩm bẩm điều này.

"Cậu biết đấy, tôi có một đứa em trai." (Mary)

Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói về điều đó.

"Là vậy sao. Một mạo hiểm giả?" (Makoto)

"Đúng rồi. Em ấy đã đến Laberintos 3 năm trước." (Mary)

"......"

Có thể nào...

"Ngay sau khi trở thành hạng Sắt. Em ấy nói rằng muốn nhanh chóng có được tên tuổi cho mình và rất phấn khích." (Mary)

"Bây giờ người đó sao rồi?" (Makoto)

Tôi phần nào có một ý tưởng, nhưng cuối cùng tôi lại hỏi.

"Tôi không biết. Tôi không thể liên lạc được với em ấy." (Mary)

"..."

Mary-san uống khoảng nửa ly thứ hai.

Không thể...liên lạc à.

"Em ấy hứa rằng sẽ quay lại Makkaren mỗi năm một lần. Leader tổ đội là hạng Bạc, và vào thời điểm đó, họ được gọi là Tân Binh Mới Nổi." (Mary)

"Tôi hiểu rồi..." (Makoto)

"Họ đã đánh bại một con Griffon với 4 hạng Sắt, ấn tượng lắm phải không?" (Mary)

"V-Vâng." (Makoto)

"Fufu, gần đây có một tổ đội gồm 4 người hạng Đồng đã đánh bại một con Griffon. Kỷ lục của em trai tôi đã bị phá vỡ..." (Mary)

Ờm, tôi nên nói gì đây...

Gặp vấn đề về giao tiếp là điều khó khăn.

"Dù có chuyện gì thì cậu vẫn đi à?" (Mary)

Cô cũng hỏi câu hỏi tương tự.

Tôi có thể lừa dối cô, nhưng...

"Tôi đi. Nhưng tôi sẽ không làm điều gì liều lĩnh đâu." (Makoto)

"Nhưng cậu muốn đạt được danh tiếng, phải không?" (Mary)

"Không hẳn." (Makoto)

Không có nhiều hứng thú với việc đó.

"Cậu nói dối! Cậu đang đến Laberintos, nhưng lại nói về việc không quan tâm đến danh tiếng. Cuối cùng, cậu sẽ liều lĩnh và không quay trở lại!" (Mary)

"M-Mary-san?" (Makoto)

"Tôi không muốn điều này nữa! Đợi một người không quay lại! Đừng đi đâu cả!" (Mary)

Giọng nói lớn của Mary-san khiến các khách hàng trong quán bar nhìn chúng tôi với ánh mắt nghi ngờ.

"Cái gì? Người yêu đá à?", "Một anh chàng có vẻ ngoài khá trẻ con đối với một mỹ nhân", "Làm việc đó ở nơi khác đi".

"Ô-Ông chủ." (Makoto)

Hiện tại, chúng tôi thanh toán hóa đơn và rời khỏi quán bar.

"Wuuuu..." (Mary)

Mary-san đang khóc.

Cô đang lẩm bẩm tên ai đó, có lẽ là em trai mình.

Tôi bảo cô ngồi trên một chiếc ghế dài để giúp cô bình tĩnh lại.

Tôi đứng lên một chút và nói chuyện với cô.

"Mary-san, tôi là một kẻ hèn nhát, vì vậy tôi sẽ phiêu lưu ở Tầng Thượng của Laberintos một chút và trở về thật nhanh." (Makoto)

"..."

"Tôi tới Laberintos vì tôi có một người quen ở đó, chị thấy đấy." (Makoto)

Tôi thực sự vẫn chưa biết ai.

Đây chỉ là những gì Nữ Thần đã nói.

"Người quen... Một người phụ nữ sao?" (Mary)

"Hở? Không không không, không phải vậy." (Makoto)

Phải chứ?

Nam hay nữ vậy, Nữ Thần-sama?

(...)

Bơ luôn rồi.

"Hừmmm, vậy hãy nói lại từ đầu đi." (Mary)

Có vẻ như tâm trạng cô bây giờ đã tốt hơn rồi.

"Aaa, xin lỗi về điều đó. Đột nhiên làm ầm ĩ lên." (Mary)

"Không, sau khi nghe câu chuyện của chị về em trai mình, tôi có thể hiểu tại sao chị lại lo lắng." (Makoto)

"Uhnn, hai ta đã rời khỏi quán bar. Chúng ta nên làm gì bây giờ?" (Mary)

"Đã muộn rồi, chúng ta về thôi." (Makoto)

"Eee? Mặc dù hiếm khi hai chúng ta ở một mình?" (Mary)

Đó là Mary-san thường ngày.

Thật là nhẹ nhõm.

"Nè! Để xin lỗi vì rắc rối tôi đã gây ra cho cậu ở quán bar, sao hai ta không uống tiếp ở nhà tôi nhỉ?! Tôi sẽ nấu ăn cho cậu." (Mary)

"Hở?!" (Makoto)

Phòng của một người phụ nữ vào lúc muộn thế này?

Hay đúng hơn, đây là lần đầu tiên tôi vào phòng một cô gái trong đời.

"Ơ-Ờm..." (Makoto)

"Vậy thì giải quyết đi! Liền luôn! Đi nào!" (Mary)

Cô đang kéo tôi.

Mạnh vãi.

Vì cô đang say và đã nghe câu chuyện trước đó nên tôi không thể từ chối cô một cách mạnh mẽ.

Nếu tôi từ chối, Mary-san có thể đắm mình trong rượu khi nghĩ về đứa em trai sẽ không trở về của mình.

Điều đó sẽ hơi buồn một chút.

Tôi cũng có thể đi cùng cô một lúc.

Tuy nhiên, tôi sẽ không thể đi cùng cô cho đến sáng.

"Okay, nhà chuỵ nè ~ ." (Mary)

Nhà của Mary-san cách quán bar trước đó một quãng đi bộ ngắn.

Một khu chung cư làm bằng gạch.

Nó hơi lỗi thời nhưng lại là một tòa nhà sang trọng.

"Bây giờ, vào đi, vào đi." (Mary)

"Không cần đẩy, tôi có thể tự đi được..." (Makoto)

Tôi định đi vào trong khi bị dòng nước đẩy đi, nhưng...

"Đứng im đó!"

Chúng tôi được gọi dừng lại.

"Lucy?" (Makoto)

Cô ấy đang làm gì ở một nơi như thế này?

"Geh, Lucy-chan." (Mary)

"Này! Cô định đưa Makoto đi đâu vậy?!" (Lucy)

"Nào nào, Lucy, Mary-san đang buồn vì em trai chị ấy không trở về. Hãy coi đây là ngoại lệ đi." (Makoto)

"Em trai của Mary? Anh ta đã tạo dựng được tên tuổi ở Laberintos, và hiện tại người ta nói rằng anh ta đang ăn chơi hào nhoáng ở Vương đô; anh đang nói về Kyle-san đó à?" (Lucy)

Hửmm?

Nó hơi khác so với những gì tôi nghe được phải không?

"Mary-san, em trai của chị đã qua đời rồi phải không?" (Makoto)

"Anh đang nói gì thế, Makoto? Em trai của Mary, Kyle-san, là thành viên của tổ đội Hoàng Kim Trảo nổi tiếng, và được mệnh danh là Dạ Đế Vương ở Vương đô đó?" (Lucy)

"Wuuuu...em trai dễ thương của tôi không còn ở thế giới này nữa." (Mary)

"Này nhá! Em trai của chị vẫn khỏe mạnh đấy hả!" (Makoto)

Mặc dù tôi khá lo lắng ở đây!

"Makoto, anh rất dễ bị lừa." (Lucy)

"Tôi không lừa dối cậu ấy! Chỉ là tôi chưa nói với cậu ấy mà thôi!" (Mary)

Cô đang nói điều gì đó tương tự như Nữ Thần.

"Hay đúng hơn là cô đang làm gì ở đây vậy, Lucy?" (Makoto)

"Q-Quán trọ tôi đang ở ở gần đây! Và sau đó, tôi nghe thấy giọng nói của Makoto và Mary, nên..." (Lucy)

"Lucy-chan, kẻ bám đuôi..." (Mary)

"Tôi không có! Đừng nói những điều kỳ lạ!" (Lucy)

"Ờm, vậy thì tôi buồn ngủ rồi, nên tôi đi đây." (Makoto)

""Dừng tại đó.""

Cả hai ôm lấy tôi từ cả hai phía.

Mặc dù vậy tôi muốn quay lại rồi.

Cuối cùng, Mary-san, Lucy và tôi đã uống rượu đến sáng trong căn hộ của Mary-san.

Nói một cách chính xác thì tôi đã bất tỉnh sau khi uống rượu được 1 giờ.

Đầu của tôi...

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro