Chương 55: Takatsuki Makoto Làm Đồng Đội Sửng Sốt
"Takatsuki-sama..." (Nina)
"Makoto..." (Lucy)
Khi tôi quay lại bàn, Nina-san và Lucy nói với tôi với vẻ mặt ngạc nhiên và lo lắng.
Vậy ra hai người có đôi tai thính này đã nghe thấy à.
"Takki-dono, tôi nghe nói cậu đã thô lỗ với Công chúa Sofia..." (Fujiwara)
"Tôi làm hỏng việc rồi, Fuji-yan." (Makoto)
"Takatsuki-kun, ăn cái ngọt ngào và bình tĩnh lại nào." (Aya)
Sa-san giới thiệu cho tôi một chiếc bánh.
Có cả cái này à?
"Thật bất ngờ. Không ngờ Takatsuki-sama lại tức giận như vậy." (Nina)
"Nhưng biết đấy, mặc dù họ đã gạt anh ấy sang một bên khi anh ấy cầu xin một cách tuyệt vọng 2 năm trước, nhưng họ đã quên mất điều đó và vô tư bảo anh ấy hãy trở thành đồng minh của họ. Tất nhiên là anh ấy sẽ tức giận!" (Lucy)
Lucy dễ xúc động nhưng luôn đứng về phía tôi.
Tôi biết ơn về phần đó của cô.
"Takki-dono, cậu có định rời Makkaren và chuyển đến Highland không?" (Fujiwara)
Fuji-yan buồn bã nói.
"Hừmm, vệ sĩ của Công chúa bảo tôi rời đi..." (Makoto)
"Cậu định đến đất nước của Sakurai-kun à?" (Aya)
Sa-san đang ăn bánh rán và trái cây.
Cô không ăn quá nhiều chứ?
"Rốt cuộc thì tớ không có ý định nào khác cả." (Makoto)
"Vậy tớ cũng sẽ tới đó." (Aya)
Hửm? Tôi nhìn Sa-san.
"Cậu làm bộ mặt kỳ lạ đó để làm gì? Tớ là người không có mục đích nào khác ngoài việc ở bên cạnh cậu, Takatsuki-kun." (Aya)
Với vẻ mặt 'Điều đó không rõ ràng sao?', cô uống một ngụm rượu.
Bánh rán và rượu vang không ăn cùng nhau đâu nhé.
"Hừmm, Highland à..." (Lucy)
Lucy đang làm một vẻ mặt phức tạp.
"Cô có phản đối việc đi Highland không, Lucy?" (Makoto)
"Takatsuki-sama, Highland là một nền văn hóa theo chủ nghĩa con người thượng đẳng. Đó là một đất nước rất khó sống đối với một Elf như Lucy-sama và Thú Nhân như tôi." (Nina)
Hở? Là vậy sao? Tôi không biết đấy.
"Á Nhân và Thú Nhân bị đối xử tệ hơn con người. Tôi thực sự không thích nó nhiều lắm. Rozes không có nhiều người trong bộ phận phân biệt đối xử, điều mà tôi thích-desu zo." (Fujiwara)
"Vậy là cậu đã chọn sở thích của mình hơn là kinh doanh nhỉ, Fuji-yan." (Makoto)
"Tất nhiên rồi-desu zo!" (Fujiwara)
Một người bạn không phá vỡ tính cách.
"Nina-san, cô không thích Highland à?" (Makoto)
"Các quý tộc và thương nhân của đất nước đó ngay lập tức cố gắng quấy rối tình dục Thú Nhân. Dù vậy, tôi cũng không thể đối xử tệ với khách hàng nên tôi phải cẩn thận." (Nina)
Hừmm, Nina-san cũng không có ấn tượng tốt về Thái Dương Quốc.
"Hơn nữa, nếu một Lamia như Sasaki-dono bị lộ, cậu ấy sẽ bị loại bỏ ngay lập tức. Mọi người chắc chắn sẽ bị truy lùng." (Fujiwara)
"Tôi hiểu rồi... Nhắc mới nhớ, nếu Highland phát hiện ra tôn giáo của tôi thì sẽ tệ lắm..." (Makoto)
"""Nó tệ ở bất kỳ quốc gia nào nhé."""
3 người khác ngoài Sa-san vặn lại.
Là vậy sao...
"Giờ nghĩ lại thì thật buồn nếu không thể gặp lại Lucas-san, Mary-san và ông già bán thịt xiên. Jean và Emily nữa..." (Makoto)
"Suy nghĩ lại về việc rời khỏi đất nước thì sao?" (Fujiwara)
Fuji-yan nói với vẻ mong đợi.
"Hừmm, tôi có nên cúi đầu trước Công chúa Sofia không...?" (Makoto)
Sau khi trải qua tất cả như thế, nó thực sự khiến tôi ngần ngại.
Tôi có nên thử hỏi Sakurai-kun không?
Không nhưng...
Trong khi tôi đang cân nhắc về điều này...
"Heya, chuyện vừa rồi khá là thảm họa nhỉ?"
Người đến là anh hùng đẹp trai phóng khoáng, Sakurai-kun.
Tên khốn này! Cậu nghĩ rằng tôi đang lo lắng ở đây là lỗi của ai?!
"Cậu gọi tôi đến một buổi tụ tập kỳ lạ ở đó nên mọi chuyện lại thành ra rắc rối như vậy. Cậu sẽ làm gì với nó?" (Makoto)
Hiện tại, tôi cố gắng đổ lỗi cho cậu ấy bằng ánh mắt thẳng thắn.
Có Yokoyama-san ở bên cạnh Sakurai-kun, ở tư thế như thể đang trốn tránh chúng tôi.
"Không sao đâu. Nếu cậu gia nhập Thái Dương Hiệp Sĩ Đoàn, tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ cậu." (Sakurai)
Sakurai-kun nói với một nụ cười.
Đợi đã, tôi không hiểu cậu đang nói gì.
"Tôi sẽ không bao giờ tham gia." (Makoto)
Thái Dương Hiệp Sĩ Đoàn về cơ bản là quân đội phải không?
Không đời nào một người thuộc câu lạc bộ về nhà như tôi lại có thể gia nhập một nhóm giống như nơi tụ tập của những người chơi thể thao! Nhất quyết là không đấy!
Tôi có đủ tự tin để nói rằng một ngày nào đó tôi sẽ bỏ học.
"T-Takatsuki-kun, về ngày hôm nay...ờm...cảm ơn cậu." (Yokoyama)
Yokoyama-san cúi đầu xuống với tôi.
Thật hiếm khi cô nói chuyện với tôi.
Hay đúng hơn là cô có chút sợ hãi?
"Tôi không làm gì lớn lao cả." (Makoto)
"C-Cậu đang nói gì vậy? Cậu đã sử dụng Vương Cấp Ma Pháp mà chỉ một số ít người ở Highland có thể sử dụng và là người đóng góp lớn thứ hai trong chiến dịch thảo phạt Kỵ Long lần này!" (Yokoyama)
Rất nhiều người đang nói về Vương Cấp Ma Pháp, nhưng họ đều quên mất sự thật là cần phải chuẩn bị 1 tuần mới có thể sử dụng nó một lần.
"Chà, gác chuyện đó sang một bên, cậu cần gì đó không, Sakurai-kun?" (Makoto)
"Phải. Thực ra, Đại Hiền Giả-sama nói rằng ngài ấy muốn gặp cậu, Takatsuki-kun...hay đúng hơn là Tinh Linh Sứ." (Sakurai)
"C-Chà! Đại Hiền Giả-sama hiếm khi xuất hiện trước mặt người khác! Tốt lắm, Makoto." (Lucy)
Lucy đang trở nên hạnh phúc như thể đó là cô ấy.
"Eee...Tuy nhiên, tôi không muốn gặp bất kỳ tên tuổi lớn nào nữa. Tôi có thể bỏ qua nó được không?" (Makoto)
Tôi đã có một trải nghiệm khủng khiếp cách đây không lâu.
Tuy nhiên tôi cũng có một phần lỗi ở đó.
"Takki-dono...Đại Hiền Giả-sama là người có ảnh hưởng lớn thứ 3 ở Thái Dương Quốc. Sẽ tốt nhất nếu cậu chấp nhận nó..." (Fujiwara)
"Makoto! Đừng ích kỷ." (Lucy)
Các đồng đội của tôi đang gây áp lực cho tôi.
Tôi thực sự phải đi à.
"Tôi phải đi một mình à?" (Makoto)
"Không, ngài ấy nói cậu có thể đi cùng đồng đội của mình cũng được." (Sakurai)
"Okay, Lucy và Sa-san, chúng ta đi cùng nhau nhé." (Makoto)
Tôi cảm thấy khó chịu khi đi một mình.
"Như thế có ổn không? Yay!", Lucy nhảy cẫng lên vì hạnh phúc.
"Eeee? Nghe có vẻ phức tạp quá. Mà ổn thôi.", Sa-san tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Tôi sẽ kéo theo người bạn đang ăn uống vô tư suốt thời gian qua.
"Fuji-yan, còn cậu thì sao?" (Makoto)
"Hừmm...Tôi thực sự muốn gặp ngài ấy, nhưng tôi không thể để trống chiếc bàn này nên tôi sẽ ở lại." (Fujiwara)
"Takatsuki-sama, đừng gây chiến với Đại Hiền Giả-sama, được chứ?" (Nina)
"Tôi sẽ không làm thế..." (Makoto)
Đánh giá của tôi trong mắt Nina-san đã giảm xuống.
Chúng tôi được Sakurai-kun dẫn đến trại của Thái Dương Hiệp Sĩ Đoàn.
"Bạch Đại Hiền Giả là người như thế nào, Lucy?" (Makoto)
"Ngài ấy là pháp sư vĩ đại nhất của lục địa này. Anh đã biết điều đó rồi phải không?" (Lucy)
"Tôi không biết chi tiết cô ấy là người như thế nào." (Makoto)
Trong các lớp học của Thuỷ Thần Điện, chúng tôi được dạy đơn giản rằng cô ấy là một Pháp Sư có ảnh hưởng ở Thái Dương Quốc.
"Đại Hiền Giả-sama Đệ Nhất là Anh Hùng đã chiến đấu cùng với Đấng Cứu Tinh Abel chống lại Đại Ma Vương 1.000 năm trước. Người chúng ta đang gặp là thế hệ thứ 15." (Sakurai)
Sakurai-kun giải thích.
"Hừmm, nhưng ngay cả khi người đầu tiên có tuyệt vời thì điều đó cũng không liên quan gì đến con cháu của họ." (Aya)
Sa-san nói điều gì đó sắc bén.
Làm ơn đừng nói điều này trước mặt người đó được không?
Tôi cũng nghĩ như vậy.
"Không phải thế đâu, Aya. Đại Hiền Giả-sama có kỹ năng [Kế Thừa]." (Lucy)
"Sức mạnh của thế hệ thứ nhất đã được truyền lại qua từng thế hệ. Đó là lý do tại sao ngài ấy được gọi là người mạnh nhất lục địa." (Sakurai)
"Hử, hiểu rồi." (Aya)
Vậy là cô ấy đang được thừa hưởng sức mạnh của Pháp Sư huyền thoại rồi sao?
Điều đó nghe có vẻ mạnh mẽ.
Đang nói chuyện thì chúng tôi tới một căn lều khổng lồ.
Một âm thanh vang lên trong đầu tôi.
(Ma...ko...to. Makoto! Dừng lại...đừng vào...nơi đó! ...Chết tiệt!...) (Noah)
Nữ Thần-sama? Có chuyện gì vậy?
(Gặp cô ấy...là...) (Noah)
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Đây là lần đầu tiên việc liên lạc trở nên khó khăn như vậy.
Tôi nên làm gì...? Sẽ tốt hơn nếu không gặp Đại Hiền Giả sao?
"Đại Hiền Giả-sama, là Đoàn trưởng Sư đoàn 7, Sakurai. Tôi đã mang theo Tinh Linh Sứ, Takatsuki-kun." (Sakurai)
Cuộc gọi của Sakurai-kun hướng vào bên trong lều.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro