Chương 62: Fuji-Yan Khởi Nghiệp

"Chào mừng ~ . Quý khách có muốn thử dịch vụ này không ạ?"

"Hiện tại chúng tôi đang có chương trình khuyến mãi. 30 khách hàng đầu tiên sẽ được giảm giá 10%."

Hôm nay, tôi tham gia vào hoạt động kinh doanh mới của Fuji-yan.

Hoặc theo tôi là vậy, nhưng tôi chỉ đơn giản là đang quan sát.

Tôi đã nghĩ đến việc giao tiếp với khách hàng, nhưng những người phát tờ rơi lại là những nữ nhân viên tai mèo và tai cáo dễ thương.

Ừm, không cần đàn ông ở đây mà.

Người chỉ huy là Nina-san.

Cô đang đưa ra hướng dẫn kịp thời.

"Việc bán hàng thế nào?" (Makoto)

"Nó rất phổ biến-desu zo. Còn cậu thì sao, Takki-dono? Việc chế tạo 'vật liệu' có ổn không?" (Fujiwara)

"Rất nhiều cái luôn." (Makoto)

"Thật đáng tin cậy!" (Fujiwara)

Vui mừng khi thấy nó đang diễn ra tốt đẹp.

"Anh đang làm gì thế, Makoto?"

"Công việc bán thời gian tại cửa hàng của Fujiwara-kun hở?"

Lucy và Sa-san đi ngang qua.

"Fufufu, dự án mới của chúng tôi với tư cách là đối tác-desu zo!" (Fujiwara)

"Tôi bắt đầu khởi nghiệp với Fuji-yan." (Makoto)

Để đổi lấy việc giúp đỡ tôi, một tín đồ của Ác Thần.

"Cái gì zậy nè ~ ?"

Sa-san liếc nhìn hộp hàng hóa.

"Waa, lạnh quá! Đây có phải là băng không?" (Lucy)

Lucy chạm vào bên trong và giật ra.

"Takki-dono đã tạo ra băng không tan trong 1 năm bằng Tinh Linh Ma Pháp. Chúng tôi đặt nó vào trong hộp bảo quản và bán nó dưới dạng tủ lạnh-desu zo!" (Fujiwara)

"Hể ~ , vậy là trên thế giới này không có tủ lạnh à?", Sa-san, vốn là thiếu nữ hiện đại, đã nói thế.

"Tủ lạnh là gì?", Lucy hỏi.

"Tủ lạnh là vật chứa dùng để làm lạnh thức ăn và đồ uống. Ở thế giới tôi từng sống, nó là một vật phẩm mà ai cũng có." (Makoto)

"Quaoo, nghe có vẻ tiện lợi nhỉ. Nhưng ta có thể tạo ra đá không tan chảy á?" (Lucy)

"Bằng cách kết hợp Thuỷ Ma Pháp và Tinh Linh Ma Pháp, tôi đã tạo ra ma thuật 'sẽ không tan chảy trong một thời gian nếu không mang nó ra khỏi Makkaren'." (Makoto)

Trên thực tế, đó là ma thuật dùng mọi thứ bằng Tinh Linh.

Yêu cầu các Tinh Linh của Makkaren, tôi nhờ họ duy trì trạng thái đóng băng.

Tất nhiên, chúng sẽ dễ dàng tan chảy nếu mang ra nơi khác.

"Chà, thế thì chắc chắn sẽ bán chạy! Hai cậu có lời nhiều không?" (Aya)

"Chà, chúng tôi đang bắt đầu bán hàng nên mọi chuyện đang diễn ra tốt đẹp-desu zo." (Fujiwara)

Fuji-yan cười khúc khích trước câu hỏi của Sa-san.

"Với trình độ của tớ, 1 năm là thời gian lâu nhất tớ có thể duy trì được. Nếu cố gắng hết sức, tớ có thể kéo dài thời gian lên 2-3 năm." (Makoto)

"Tôi nghe Takki-dono nói rằng băng được tạo ra từ quá trình luyện tập của cậu ấy đã thu thập một cách vô nghĩa. Vì thế chúng tôi nghĩ rằng nó có thể được sử dụng." (Fujiwara)

Thật là khó chịu khi phải làm tan chảy chúng mỗi lần.

"Aaa, giờ nghĩ lại, Mary-san đang thắc mắc tại sao gần đây đường thủy phía sau bang hội lại đóng băng. Vậy đó là việc của anh à, Makoto." (Lucy)

"Gần đây tôi đã rã đông nó đàng hoàng sau khi bị Mary-san bắt." (Makoto)

Thỉnh thoảng tôi làm băng không tan và để nó như vậy, nó sẽ bị phát hiện và tôi sẽ bị la mắng.

"Takatsuki-kun, cậu thực sự thích tập luyện. Việc cài Lv cũng vậy." (Aya)

Sa-san cười.

"Hai cậu định làm gì?" Fuji-yan hỏi.

"Có lẽ tôi đã nhờ Lucy-san dẫn tôi đi khắp thành phố và cả đi mua sắm nữa phải không?" (Aya)

"Nếu vậy thì cậu cũng có thể mời tớ mà." (Makoto)

Chúng ta là một tổ đội gồm ba người phải không? Tôi hơi buồn một chút đó.

"Makoto, anh có muốn cùng nhau chọn đồ lót cho Aya không?" (Lucy)

Lucy hỏi tôi với ánh mắt lạnh lùng.

"Tớ ổn á. Hãy đi cùng nhau nhé.", Sa-san mỉm cười nói.

"Aaa...nah, không sao đâu." (Makoto)

Ừm, con gái cứ đi riêng với nhau nhé.

"Lát nữa hàng hóa sẽ hết, vậy chúng ta cùng ăn nhé?" (Nina)

Có lẽ Nina-san đã dặn dò nhân viên xong nên mới đến đây.

"Tôi tham gia nữa đấy ~ ." (Lucy)

"Đi nào, đi thoy nào ~ ." (Aya)

Có vẻ như mọi chuyện đã kết thúc bằng việc mọi người cùng nhau ăn tối.


◇◇


"Vì sự thành công của chiến dịch mới này!"

"""""Cạn ly!"""""

Chúng tôi đang vui vẻ ăn mừng tại Miêu Nhỉ Đình nhờ doanh thu cao của sản phẩm mới.

"Trời ạ, Tinh Linh Ma Pháp của Takki-dono thật tiện lợi ~ ." (Fujiwara)

"Đúng như mong đợi từ Makoto-sama!" (Nina)

Fuji-yan và Nina-san khen ngợi tôi.

Hai người này luôn ngay lập tức bắt đầu tâng bốc tôi. Không phải là tôi không thích nó đâu.

"Hiện tại nó chỉ có thể được sử dụng ở Makkaren và Laberintos." (Makoto)

Tôi trả lời trong khi ăn thịt tỏi và mì ống dầu ô liu.

Cái này ngon quá. Tự hỏi liệu tôi có thể làm được không.

"Đồ ăn ở đây rất ngon!" (Aya)

Sa-san đang nhai một con cá chiên lớn khi cô nói điều này.

"Nhân tiện, chủ sở hữu là Fuji-yan." (Makoto)

"""Hở?"""

Lucy, Sa-san và Nina-san tỏ ra ngạc nhiên.

Đợi đã, tại sao Nina-san lại ngạc nhiên?

"Goshujin-sama, ngài đã tự mình mua một cơ sở khác phải không?" (Nina)

Nina-san nhìn thẳng vào Fuji-yan.

"N-Nó không ổn sao?! Tôi đã nhắm đến nơi này được một thời gian rồi-desu zo!" (Fujiwara)

"Goshujin-sama, ngài thiếu kiềm chế với những thứ mình thích." (Nina)

Fuji-yan đang bị Nina-san mắng.

"Giờ nghĩ lại, Fujiwara-kun là loại người sẽ mua cả bộ trò chơi mà cậu ấy thích và tất cả các tập manga, phải không?" (Aya)

"Cậu ấy sẽ đổ hết tiền làm việc bán thời gian của mình để mua những thứ cậu ấy thích." (Makoto)

Tôi nhớ lại quá khứ cùng với Sa-san.

Thật hoài niệm.

"Haaa...mấy con phò đào mỏ sẽ tìm đến ngài đấy?" (Nina)

"Nina-dono, lúc đó, hãy đi cùng tôi..." (Fujiwara)

"Không thể khác được." (Nina)

Khi tôi nhìn họ như thế này, họ là một bộ đôi tốt.

"Fujiyan-san và Nina-san rất hợp nhau." (Lucy)

"Rốt cuộc thì cô ấy có vẻ là đồng đội đầu tiên của Fuji-yan kể từ khi đến thế giới này." (Makoto)

"Tôi hiểu rồi. Nhân tiện, tôi là đồng đội đầu tiên của anh nhỉ, Makoto?" (Lucy)

Tại sao cô lại hỏi điều đó đột ngột như vậy, Lucy?

"Nè nè, Takatsuki-kun. Hãy kể về khoảng thời gian chúng ta học sơ trung nhé." (Aya)

Sa-san, xin hãy dừng sự ganh đua kỳ lạ đó lại.

Vào lúc chúng tôi đang vui vẻ uống rượu và nói chuyện...

"Makoto-kun! Vậy là cậu đã ở đây!"

Mary-san đến như thể rất vội vàng.

"Mary-san, có chuyện gì thế?" (Makoto)

"Tôi đã nhận được tin nhắn từ Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả Highland!" (Mary)

Hở? Tôi có một cảm giác xấu về việc này.

"Đây, lời nhắn của Công chúa Noel", cô đưa cho tôi một tờ giấy có lời nhắn ngắn trong đó.

"..."

Đây chắc chắn là tác phẩm của Sakurai-kun!

"Ờm, 'chúng tôi muốn mời anh để ăn mừng sự đóng góp của anh trong việc giải cứu Laberintos'...?" (Makoto)

"Đợi đã, cái đó không có trong báo cáo của cậu mà!" (Mary)

Mary-san phồng lên giận dữ.

Giờ nghĩ lại, chúng tôi chỉ báo cáo rằng chúng tôi đã đánh bại Nữ Vương Harpy?

"Tôi quên mất." (Makoto)

"Geez. Cậu luôn như thế này mà, Makoto-kun." (Mary)

Mary-san xoa đầu tôi.

"Lời mời có hiệu lực trong 1 tháng kể từ bây giờ. Rõ rồi chứ?" (Mary)

"Vâng, đã hiểu." (Makoto)

Nữ Thần bảo tôi hãy hòa hợp với các Vu Nữ a.k.a các Công chúa.

Tôi đã lao lên chiếc thuyền này rồi.

"Còn có một lời mời khác." (Mary)

"Hở?" (Makoto)

Mary-san lấy ra một tờ giấy khác.

"Công chúa Sofia đã gửi lệnh triệu tập tới Vương Đô Thủy Quốc. Lần này là trong 7 ngày nữa." (Mary)

"..."

Đây là mệnh lệnh à?

Hơn nữa, ngày giải quyết đã rất gần.

Công chúa với đôi mắt lạnh lùng đó hiện lên trong tâm trí tôi.

H-Hừmmm.

Tôi không cảm thấy...

"Nó được viết như một mệnh lệnh, nhưng thực chất là để nói với cậu những lời cảm kích, vì vậy hãy đến Vương Đô. Nội dung không khác gì nội dung của Công chúa Noel." (Mary)

Mary-san nói thêm.

"Tôi có phải đi không?" (Makoto)

"Chà, nếu sau này cậu định ở lại Thủy Quốc thì tốt nhất nên đi." (Mary)

"Phải." (Makoto)

Không thể khác được.

"Có rất nhiều thứ mà bang hội phải thông báo với cậu, vì vậy hãy nhớ đến vào ngày mai nhé?", Nói điều này, Mary-san ngồi xuống ghế ở bàn của chúng tôi.

Cô ấy đang làm gì vậy?

"Công việc hôm nay đã kết thúc! Bây giờ chúng ta hãy nhậu nào. Cho 1 ly bia đi." (Mary)

"Cô tham gia như thể tự nhiên vậy," Lucy ngạc nhiên nói.

"Vì cô biết đấy, Makoto cuối cùng đã trở lại, tuy nhiên, cậu ấy lại sắp rời đi một nơi nào đó rất xa!" (Mary)

Tôi hiểu rồi, tôi sẽ rời Makkaren một thời gian nữa.

Mặc dù tôi vừa mới trở về...

Cảm giác đó có lẽ đã hiện rõ trên mặt tôi.

"Ồ, Makoto-kun. Cậu có buồn vì không thể gặp tôi không? Phải không?", cô ôm tôi.

"Đúng thế." (Makoto)

Khi nhìn Mary-san, tôi có cảm giác như mình đã trở lại Makkaren.

Cô là người đầu tiên đăng ký cho tôi làm mạo hiểm giả.

"?!"

Mary-san tách khỏi tôi ngay lập tức.

Cô có khuôn mặt đỏ bừng và miệng cô đang run rẩy.

Tôi không nói điều gì kỳ lạ cả mà.

"Makoto-kun, hôm nay cậu có muốn ở nhà của tôi không?", cô nhích lại gần tôi và thì thầm vào tai tôi.

"Tôi sẽ không đi đâu." (Makoto)

Lần trước tôi đã uống tới mức ngất xỉu.

"Takatsuki-kun đã trở thành một tên sát gái..." "Tôi cũng muốn nói điều đó..."

Sa-san và Lucy, cả hai đang nói gì vậy?

Chúng tôi gặp nhau hàng ngày rồi.

Cuối cùng, chúng tôi bị lôi kéo bởi Mary-san đang say rượu và uống đến tận giờ đóng cửa nhà hàng.


◇◇


Ngày hôm sau tại Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả.

"Takatsuki Makoto-san. Để xem xét sự đóng góp của cậu trong chiến dịch thảo phạt Kỵ Long ở Laberintos, cậu sẽ được thăng hạng Bạc." (Mary)

Mặc dù tối hôm qua cô đã uống rất nhiều nhưng cô không hề tỏ ra một dấu hiệu nôn nao nào, và có vẻ mặt nghiêm túc và có vẻ kinh doanh. Quả là Mary-san.

Đầu tôi vẫn còn choáng váng.

"Đợi đã, tôi, Hạng Bạc á? Tôi mới lên hạng Sắt cách đây không lâu mà." (Makoto)

"Kuh! Thậm chí còn là kỷ lục về thời gian ngắn nhất để trở thành hạng Bạc!" (Jean)

Tôi nghe thấy giọng nói xấu hổ của Jean từ phía sau.

"Makoto, làm tốt lắm!" (Lucy)

Lucy giơ ngón tay cái lên với tôi với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.

Sa-san có vẻ không hiểu nhưng vẫn mỉm cười.

Bản thân tôi cũng không thực sự hiểu được.

"Tôi nghĩ mình thực sự không có khả năng sánh được với thứ hạng đó. Tôi không ngại ở lại làm hạng Sắt một thời gian đâu." (Makoto)

Tôi nhớ lần Nina-san chiến đấu một chọi một với Chimera.

Tôi không nghĩ mình có sức mạnh như vậy.

"Rõ ràng là cậu không thể thu hồi nó. Cậu được hoàng gia mời đến Vương Đô Highland và Rozes. Chúng tôi, với tư cách là Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả Makkaren, không thể tiễn cậu đi với hạng Sắt được." (Mary)

'Đừng nói những điều ích kỷ', Mary-san nói khi khiển trách tôi.

...Đó là một sự kiện bắt buộc.

Tôi đã trở thành Hạng Bạc, và để ăn mừng, Lucas-san và Ông chủ quầy hàng xiên đã bắt tôi uống rất nhiều.

Mary-san vẫn trêu chọc tôi như mọi khi, và Jean tuyên bố: 'Tôi sẽ đuổi kịp cậu ngay lập tức, hiểu không?!'.

Và như vậy, chúng tôi một lần nữa khởi hành từ Makkaren.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro