Chương 99: Nguyền Công Chúa Của Vong Quốc

Nguyệt Vu Nữ Furiae POV


Tôi vẫn luôn cô đơn kể từ khi tôi có nhận thức.

Tôi không biết mặt cha mẹ mình.

Tôi thậm chí còn không biết mình có anh chị em ruột hay không.

Không có bạn bè.

Tôi chỉ có thể dựa vào chính mình.

Những ánh mắt hướng về tôi chỉ toàn là sự trốn tránh và...thù hận.

Vong Quốc, chính là Nguyệt Quốc Laphroaig.

Đó là nơi tôi sinh ra và lớn lên.

Nguyệt Vu Nữ đã phản bội nhân loại và thông đồng với ác quỷ cách đây 1.000 năm; tên khác của cô ta là: Phù Thủy Tai Họa.

Nếu chạm vào cô ấy, nghe giọng nói của cô ấy hoặc nhìn vào mắt cô ấy, cô ấy có thể điều khiển chúng ta theo ý muốn.

Người ta nói rằng kẻ duy nhất không bị kiểm soát chính là Đại Ma Vương thời xưa.

Theo truyền thuyết, Phù Thủy Tai Họa là người tình của Đại Ma Vương.

Cô ta bị nhiều người ghét nhất trong lịch sử... Nguyệt Vu Nữ của 1.000 năm trước.

Có vẻ như tôi là sự tái sinh của cô ta.

Tại tàn tích của Nguyệt Quốc, tôi được những tín đồ của Nguyệt Nữ Thần Naia bí mật nuôi dưỡng và được tôn kính.

Thật là trớ trêu mà...

Chỉ vì một người phụ nữ chết tiệt từ quá khứ xa xôi mà cuộc sống của tôi trở nên hỗn loạn.

Tôi chỉ muốn một cuộc sống bình yên.

Tôi nhớ lúc tôi bị bắt.

"Không thể làm gì khác được."

"Tôi...rất tiếc cho cô, nhưng..."

Cái gã được gọi là Giáo Hoàng Roma có nụ cười như dán trên người, và vẻ mặt vô tư của Thái Dương Vu Nữ tên là Noel.

Phía sau họ là Quang Dũng Giả đã bắt giữ tôi.

...Sao mặt anh lại buồn thế?

Đồ đạo đức giả.

Cuộc sống yên bình của tôi ở Laphroaig đã bị phá hoại bởi một nhóm người tự xưng là Thái Dương Hiệp Sĩ.

Cả chân và tay tôi đều bị trói bằng những chiếc cùm sắt dày.

Một nhà tù bên dưới Đại Giáo Đường.

Ở đây, hầu như toàn bộ ma thuật của tôi đều bị phong ấn bởi sức mạnh của Thái Dương Nữ Thần.

Tôi không thể trốn thoát, nhưng vì lời nguyền trong cơ thể tôi, chúng sẽ không giết tôi.

Tôi bị bỏ mặc sống như thể tôi là một con gia súc.

Không, vì tôi không phục vụ mục đích nào cả, nên tôi còn tệ hơn cả gia súc...

"...Xin lỗi."

Không hiểu sao, Quang Dũng Giả lại đến phòng giam của tôi hằng ngày.

"Nếu vậy thì tôi muốn anh đưa tôi ra khỏi đây." (Furiae)

"...Điều đó...tôi không thể..." (Sakurai)

Nếu không làm được thì hãy cút đi.

Cố tỏ ra mình là chàng trai tốt bụng khiến tôi buồn nôn.

"Nguyệt Vu Nữ, Furiae...cô không dẫn đầu Ma Nhân và không có mối liên hệ nào với Xà Giáo Đoàn, đúng không?" (Sakurai)

"Tôi chưa từng lãnh đạo điều gì cả, và thực ra tôi bị những người trong Xà Giáo Đoàn ghét bỏ." (Furiae)

Nguyên nhân chính khiến Ma Nhân bị ghét trên toàn thế giới được cho là do Phù Thủy Tai Họa.

Lối sống hòa bình giữa con người và ác quỷ được thúc đẩy ở Laphroaig.

Điều này dẫn đến việc con người và ác quỷ có quan hệ huyết thống.

Vào thời đó, trong số nhiều quốc gia do Đại Ma Vương kiểm soát, Laphroaig là nơi duy nhất thoát khỏi sự áp bức.

Nguyên nhân là vì cuộc hôn nhân giữa con người và ác quỷ đã bị thúc đẩy.

Dần dần tăng số lượng Ma Nhân và xóa bỏ sự bất hòa giữa con người và ác quỷ... rõ ràng là mục tiêu.

Nhưng cuối cùng nó vẫn thất bại.

Họ đã bị điều khiển bằng Quyến Rũ mà không có sự cho phép của chính người dân, nên tất nhiên mọi chuyện sẽ không ổn.

Người lập ra kế hoạch gia tăng Ma Nhân chính là Nguyệt Vu Nữ cách đây 1000 năm.

Kết quả là có tới hàng chục ngàn đứa trẻ lang thang được sinh ra...

Nhưng tôi không liên quan gì đến chuyện đó!

Những người lãnh đạo Ma Nhân là Xà Giáo Đoàn với mục đích giúp Ma Nhân phát triển thịnh vượng.

Tôi không liên quan gì tới những người đó.

Nhưng tôi cũng đang bị đối xử giống như họ.

Cuối cùng, Quang Dũng Giả vẫn tiếp tục đến mỗi ngày.

Sự không thích nhìn thấy khuôn mặt anh ta của tôi dần giảm bớt.

"...Đừng đến nữa." (Furiae)

"Ma~a, không phải rất ổn sao? ...Đây là một loại trái cây lạ mà tôi mới tìm thấy gần đây." (Sakurai)

Tại sao lần nào anh ta cũng mang đồ đến cho tôi thế?

"Tôi muốn thứ gì đó ngọt hơn..." (Furiae)

"Hiểu rồi! Lần sau tôi sẽ mang thứ gì đó khác!" (Sakurai)

Ngày hôm sau, anh ấy lại mang đến một thứ khác.

Anh chàng này bị sao vậy...

Thật kỳ lạ.


◇◇


"Đến đây! Ta biết ngươi có quan hệ với Xà Giáo Đoàn mà!"

Một ngày nọ, một gã nào đó dường như là Đệ Nhất Hoàng Tử của Thái Dương Quốc đột nhiên xuất hiện và đưa tôi đến một nơi khác.

Tôi không biết Xà Giáo Đoàn.

Kể cả khi tôi có nói với họ điều đó, họ vẫn không tin tôi.

Nhưng thật may mắn là tôi có thể rời khỏi nhà tù của Đại Giáo Đường có kết giới kiên cố.

Những câu hỏi vô nghĩa thật phiền phức, nhưng tôi đã tìm được cách, nói chuyện với một hiệp sĩ gần đó và khống chế hắn ta.

Và sau đó, tôi trốn trong các kênh đào ngầm, tìm cơ hội trốn thoát khỏi Vương Đô.

Các kênh đào ngầm rất rộng lớn, và tôi tạo ra nhữngUndead để tìm lối ra và bảo chúng khám phá.

Tôi đã khám phá trong nhiều ngày, nhưng...

(...Lũ Undead đã bị đánh bại?)

Thật là đột ngột.

Tất cả Undead mà tôi tạo ra để khám phá kênh đào xác sống đều bị đánh bại.

Có vẻ như các Thánh Kỵ Sĩ đã bắt đầu tìm kiếm.

Ma~a, ổn thôi.

Tôi biết rằng dù sao thì tôi cũng không thể thoát khỏi những kênh đào ngầm.

Có những Thánh Kỵ Sĩ ở tất cả các lối ra.

Nếu chỉ có một hoặc hai người thì tôi có thể xoay xở được, nhưng nếu là một đội thì không thể được.

(Mình phải tạo ra những chiến binh mới...)

Tôi đang đi bộ qua nghĩa trang công cộng của Vương Đô.

Nghĩa trang này là trụ sở của tôi.

Có rất nhiều tử thi dùng cho Chiêu Hồn Thuật.

...Thật ra tôi không muốn tạo ra Undead đâu.

Tôi điều khiển Undead vào ban đêm, và vào buổi trưa, tôi sẽ đến Quận 6 để làm Chiêm Tinh Sư và thu thập thông tin.

Gần đây có thông tin thú vị.

Có vẻ như có một cuộc nổi loạn của Thú Nhân ở Symphonia.

Mặc dù vậy, vào thời điểm Quang Dũng Giả đang có lễ nhậm chức và các hiệp sĩ của Thái Dương Quốc đang tề tụ? Đó là một câu hỏi mà tôi đã từng thắc mắc, nhưng khi tôi điều tra sâu hơn, bí ẩn đã được giải đáp.

Những kẻ giật dây từ trong bóng tối chính là Xà Giáo Đoàn đáng ghét.

Một giáo hội dị giáo bao gồm những kẻ đến từ Nguyệt Quốc.

Chúng đang có kế hoạch gây ra một cuộc nổi loạn ở đây.

Tôi sẽ chạy trốn bằng sự hỗn loạn được tạo ra ở đó.

Tôi không có ý định ngăn chặn cuộc nổi loạn.

Tôi không có trách nhiệm phải làm vậy.

Thay vào đó, Giáo Hoàng và Thái Dương Vu Nữ coi thường tôi nên bị mắc kẹt trong đó và chết.

Đó chính là điều tôi đang nghĩ.

Tôi có thể nhìn thấy tương lai nhờ Vận Mệnh Ma Pháp.

Nhưng đó không phải là tương lai chắc chắn.

Nếu tôi có thể làm được điều đó, tôi sẽ không bị bắt.

Nhưng cuộc nổi loạn của Thú Nhân và sự hỗn loạn do Xà Giáo Đoàn gây ra.

Tôi có thể thấy rõ thời gian của nó.

Chỉ vài ngày thôi.

Trong thời gian đó, tôi có thể trốn thoát.

Tôi sẽ ẩn náu trong nghĩa trang công cộng cho đến lúc đó.

Tôi đang điều khiển tất cả các hiệp sĩ canh gác nghĩa trang bằng Quyến Rũ.

Tôi cũng đang canh chừng bằng Undead.

Sẽ không có vấn đề gì đâu.

Nhưng hôm nay thì khác với thường lệ.

(...Có người đến.)

Không, tôi biết là ai.

Đó là Quang Dũng Giả.

Sợi chỉ định mệnh mà chỉ những người sử dụng Vận Mệnh Ma Pháp mới có thể nhìn thấy.

Bằng cách nhìn vào số lượng sợi chỉ định mệnh của một người, tôi có thể biết được tầm quan trọng của người đó và ảnh hưởng của họ.

Một người bình thường sẽ có 10 sợi và con số này ở mức cao.

Giới quý tộc sẽ có khoảng 100.

Quang Dũng Giả có hàng ngàn.

Tôi có thể hiểu tại sao anh ấy lại là sự tái sinh của Đấng Cứu Tinh Abel.

Thật là một ảnh hưởng không thể tin được.

Tôi có thể nhận ra một người như thế đang tiến lại gần tôi.

"Sao không ra đây đi, Quang Dũng Giả, Ryousuke?" (Furiae)

Tôi gọi tên anh chàng mà tôi đã lâu không gặp.

"Heya." (Sakurai)

Một giọng nói hùng hồn không phù hợp với nghĩa trang.

Đó chính là khuôn mặt tôi nhìn thấy hàng ngày ở nhà tù.

...Không, trông anh ấy có vẻ hơi mệt mỏi?

Anh ấy ổn chứ?

"Anh đến đây làm gì?" (Furiae)

Nhưng thôi, tôi cũng đoán được đó là gì rồi.

Rất có thể anh ấy sẽ nói những điều ngây thơ như muốn cứu tôi.

Nếu anh ấy đến một mình thì không sao, nhưng anh ấy đến cùng với những người đồng đội.

Nhiều khả năng đây là một nữ hiệp sĩ thông thường.

...Đừng đến chỗ của một người phụ nữ với những người phụ nữ khác.

Đó là những gì tôi nghĩ, nhưng họ là những người vô danh.

Thuộc hạ của Quang Dũng Giả nhỉ.

Một trong số họ là một cậu bé trông khá trẻ.

Người còn lại thì...yếu vô cùng?

Thật là một cặp đôi kỳ lạ.

Tôi sẽ sử dụng Hiệp Sĩ Bất Tử để kéo dài thời gian và trốn thoát.

Xét theo tính cách thì Quang Dũng Giả sẽ không chiến đấu nghiêm túc.

Tôi đang nghĩ đến việc để hai chiến binh mà anh ấy mang theo bị thương một chút bằng Quyến Rũ, nhưng...

"Hở?"

Đợi đã, Ryousuke?!

Tại sao anh ấy lại che chở cho cấp dưới của mình để rồi bị thương?!

"Aaa, geez!" (Furiae)

Tôi bối rối và bỏ chạy khỏi nơi đó.


Takatsuki Makoto POV


"Sakurai-kun!" (Makoto)

Tôi sử dụng [Người Chơi RPG] để thay đổi góc nhìn, và đôi mắt đờ đẫn của Hoàng tử Leonard tấn công bằng kiếm và Sakurai-kun chen vào giữa gần như diễn ra cùng lúc đó.

Máu bắn tung tóe dưới ánh trăng.

Tệ quá!

[Bình Tĩnh] mới học được từ Hoàng tử Leonard không đủ để ngăn chặn nó!

"Guh!"

Thanh kiếm của hoàng tử chém vào vai phải của Sakurai-kun và cậu ấy ngã xuống đất.

"Tôi đã làm cái quái gì thế này..." (Leonard)

Hoàng tử Leonard đã tỉnh táo trở lại.

Cậu ấy chỉ bị kiểm soát trong chốc lát thôi, phải không?

"Anh đang làm gì thế?!" (Furiae)

Nguyệt Vu Nữ nhìn về phía này và có vẻ ngạc nhiên.

...Cô tự làm điều đó phải không?

"G-Giữ chân họ lại!" (Furiae)

Nguyệt Vu Nữ ra lệnh cho đám Undead và bỏ chạy.

"Sakurai-kun, cậu ổn chứ?!" (Makoto)

"S-Sakurai-san, tôi đã làm gì thế này...?" (Leonard)

"Đừng lo lắng, Hoàng tử Leonard. Xin lỗi nhé, Takatsuki-kun. Cậu có thể đuổi theo Furiae vì Quyến Rũ không có tác dụng với cậu không? Tôi sẽ đuổi theo. Nhưng đừng chạm vào cô ấy bằng mọi giá!" (Sakurai)

Nói xong, Sakurai-kun sử dụng một vật phẩm để phục hồi bản thân.

Không giống như vết thương chí mạng. Tốt.

"Nếu cậu ổn thì tốt thôi, Sakurai-kun... À mà, nếu tôi chạm vào cô ấy thì sao?" (Makoto)

"Ngay cả khi tôi ở dưới ánh sáng mặt trời, khoảnh khắc tôi chạm vào cô ấy, tôi không thể chống lại Quyến Rũ. Không có ai trên thế giới này sẽ không bị điều khiển khi được Nguyệt Vu Nữ chạm vào!" (Sakurai)

"Hiểu rồi." (Makoto)

Không được để bị thương.

Không được chạm vào.

Thật là một đối thủ khó nhằn.

Nhưng tôi không thể để cô ấy đi như thế được.

(Sakurai-kun bị thương vì lỗi của mình...) (Makoto)

Đó là đòn tấn công của Hoàng tử Leonard mà tôi có thể tránh được nếu thay đổi góc nhìn trong Người Chơi RPG.

Tôi hạ thấp cảnh giác vì nghĩ mọi chuyện sẽ ổn khi có Sakurai-kun ở đây.

Điều đó không tốt.

Tôi để lại đám Undead cho Hoàng tử Leonard và Sakurai-kun, và đuổi theo Nguyệt Vu Nữ đang chạy sâu vào nghĩa trang.

(Cô ấy chạy nhanh quá!) (Makoto)

Tôi đuổi theo Nguyệt Vu Nữ nhưng không thể nào đuổi kịp.

Thay vào đó, chúng ta ngày càng xa nhau hơn.

(Dù sao thì cô ấy cũng là Vu Nữ mà.) (Makoto)

Các Vu Nữ có cùng đẳng cấp với Dũng Giả trong thế giới này.

Thực tế là không có tình huống nào họ phải chiến đấu trực tiếp với quái vật, nhưng chỉ số của Vu Nữ rõ ràng là cao bất thường.

Mặt khác, chỉ số của tôi thấp hơn người bình thường.

Nếu tôi đấu vật tay với Công chúa Sofia, tôi có lẽ sẽ thua.

Buồn quá! Mặc dù tôi là Anh Hùng mà!

(Ma~a, nếu không thể thắng một cách công bằng, thì cầm chân cô ấy vậy.) (Makoto)

[Băng Sàn].

Tôi đóng băng bước chân của Nguyệt Vu Nữ.

"?!"

Nguyệt Vu Nữ sắp té ngửa.

Nhưng bằng cách nào đó, cô vẫn có thể đứng vững.

Giỏi thế.

Cô cố gắng đổi hướng và trốn thoát, nhưng...

[Băng Sàn] [Băng Sàn] [Băng Sàn] [Băng Sàn].

Tôi đóng băng tất cả những nơi mà Nguyệt Vu Nữ sẽ chạy đến.

"......"

Nguyệt Vu Nữ-san nhìn tôi với ánh mắt căm thù và quay sang đây.

Cô có bỏ cuộc không?

Nguyệt Vu Nữ đưa tay về phía mặt trăng và...

"Trỗi dậy đi, hỡi bầy tôi trung thành từ cánh cổng tử thần..." (Furiae)

Giọng nói của Nguyệt Vu Nữ vang vọng như thể đang hát.

Giọng nói đó thật mê hoặc.

Được dẫn dắt bởi giọng nói tuyệt đẹp đó, một đội quân zombie xấu xí bò ra từ mặt đất.

He~e, thì ra đây là Chiêu Hồn Thuật.

"Hãy xử lý những kẻ này đi!" (Furiae)

Lũ zombie bao quanh tôi và ngăn không cho tôi tiến lên.

Nguyệt Vu Nữ đã cố gắng trốn thoát trong trình huống đó, nhưng...

"Tinh Linh-san, Tinh Linh-san..." (Makoto)

Thuỷ Ma Pháp: [Thế Giới Băng].

Tôi đóng băng lũ zombie, mặt đất, cây cối -mọi thứ.

Nhưng tôi chỉ loại trừ địa điểm xung quanh Nguyệt Vu Nữ.

Với điều này, sẽ không còn phản nguyền nữa.

"...Thật khéo léo." (Furiae)

"Xin lỗi về điều đó. Tôi hơi tức giận sau khi bạn mình bị thương." (Makoto)

Suy nghĩ từ trận chiến với Geralt-san, tôi đưa [Minh Mẫn] lên khoảng 50%.

Có vẻ như cơn giận của tôi đã truyền đến các Tinh Linh ở một mức độ nhất định.

"Đợi ở đây một chút cho đến khi Sakurai-kun tới nhé." (Makoto)

"..."

Tôi chưa tấn công trực tiếp vào Nguyệt Vu Nữ.

Nếu cô cố làm vậy, tôi có thể dùng băng để làm mặt đất trơn trượt.

Xung quanh Nguyệt Vu Nữ đều bị băng bao phủ.

"Thật là một pháp sư rắc rối." (Furiae)

Đôi mắt của Nguyệt Vu Nữ sáng rực màu vàng kim như muốn giết tôi bằng ánh nhìn chằm chằm của nó.

Lại là Quyến Rũ nữa sao?

Nhưng điều đó lại không có tác dụng với tôi.

(Không, không phải vậy. Không chỉ có đôi mắt của cô ấy. Toàn bộ cơ thể của Nguyệt Vu Nữ đều đang tỏa sáng...) (Makoto)

*Rắc*

Âm thanh của tảng băng dưới chân Nguyệt Vu Nữ vỡ ra vang đến tai tôi, cùng lúc đó tôi nhận ra đó là tiếng cô lao về phía trước...

(Geh! Cô ấy đang tiến về phía mình sao?! Vậy thứ bao phủ toàn bộ cơ thể cô ấy là bá khí sao?!) (Makoto)

Tôi giơ con dao găm của mình về phía cô ấy.

Hơn nữa, cô khá nhanh!

(Không, mình không thể tấn công.) (Makoto)

Tôi nhớ lại lời Sakurai-kun nói về phản nguyền và vội vàng hạ con dao găm xuống.

Tôi do dự không biết phải làm gì.

Chết tiệt!

Việc hạ thấp [Minh Mẫn] đã khiến tôi phải trả giá...

Vào lúc đó tôi không thể chọn được câu trả lời tốt nhất...

Bàn tay của Nguyệt Vu Nữ nắm lấy cánh tay tôi.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro