Chương 187: Takatsuki Makoto Bắn Chim
◇Nam Ma Nhân Havel POV◇
-Nghe đây, Nguyệt Vu Nữ là niềm hy vọng của chúng ta.
Nhân vật mà một ngày nào đó sẽ dẫn dắt Ma Nhân.
Chừng nào còn sự sống trong tôi, tôi sẽ bảo vệ Vu Nữ-sama...Furiae-sama.
Ma Nhân Laphroaig đã được dạy điều này từ khi chúng tôi sinh ra.
Vu Nữ-sama thần thánh của chúng tôi.
Ngay cả khi chúng tôi bị áp bức và chúng tôi phải nhấm nháp thứ nước bùn dưới lòng đất, nhìn thấy hình bóng của ngài ấy sẽ chữa lành trái tim của chúng tôi.
Ngài ấy là chỗ dựa tinh thần của chúng tôi.
Nhưng... một ngày nọ, Furiae-sama bị các Hiệp Sĩ Highland bắt đi.
Chúng tôi đã tuyệt vọng.
Chúng tôi sẽ không thể gặp lại Vu Nữ-sama.
Đã có người tự tử vì nghĩ như vậy.
Những ngày vô vọng cứ thế tiếp diễn.
Tuy nhiên, Furiae-sama đã trở lại Nguyệt Quốc.
Aaa, tôi mừng là ngài không sao...Furiae-sama.
Cảm ơn ạ, thưa Nguyệt Nữ Thần Naia-sama.
Vì đã cho chúng tôi gặp lại Vu Nữ-sama của mình.
Khi chúng tôi gặp nhau vào ngày hôm trước, có một con mèo đen trên vai ngài ấy.
Ở Nguyệt Quốc, không có thời gian để có sử ma.
Thật tuyệt khi thấy rằng bây giờ ngài ấy có nhiều thời gian, điều đó thật tuyệt khi thấy.
Tôi cũng ghen tị vì nó có thể ở bên ngài ấy suốt thời gian qua.
Nếu có thể, tôi cũng muốn phục vụ bên cạnh ngài ấy.
Đó rất có thể là điều ước giống nhau cho tất cả Ma Nhân ở đây.
Nhưng điều quan trọng hơn bất cứ điều gì khác... là hạnh phúc của Furiae-sama -chỉ điểm đó thôi cũng là hy vọng của chúng tôi.
◇◇
Ma Vương Quân đang tiến đến Nguyệt Quốc.
Mắt tôi có thể nhìn thấy rõ ràng hàng ngàn con Wyvern và Griffon.
Và tôi cũng có thể nhìn thấy các ma cụ để ném bom.
Nếu chúng làm rơi nó, thậm chí các cơ sở dưới lòng đất của chúng tôi sẽ không thể ra ngoài mà không bị tổn thương...
Nhưng điều gì phải được ưu tiên nhất...
"Furiae-sama, xin hãy chạy đi ngay lập tức!" (Havel)
Tôi đã hét lên.
"Ta không muốn! Ta không thể rời khỏi nơi này!" (Furiae)
Không tốt!
Furiae-sama tốt bụng sẽ không bỏ rơi thần dân Nguyệt Quốc và chạy trốn đâu.
Nếu gặp khó khăn, tôi có nên để ngài ấy chạy thật xa cho dù bằng vũ lực?
Nhưng đi ngược lại mệnh lệnh của Furiae-sama thì...
"Makoto, hãy tham gia cùng Thái Dương Hiệp Sĩ nào!"
"Takatsuki-kun, ở lại đây rất nguy hiểm!"
Tôi nghe thấy giọng nói của các đồng đội của Furiae-sama.
Đúng là, thay vì hành động một mình ở đây, sẽ an toàn hơn nếu tham gia cùng với quân đội Highland, bất kể điều đó có khó chịu như thế nào.
"My Knight, anh không thể làm gì với nó sao?!" (Furiae)
Có vẻ như Furiae-sama đang gọi Hiệp Sĩ Hộ Mệnh của ngài ấy.
Tại sao ngài ấy không dựa vào chúng tôi?
Nhưng đối với hiệp sĩ của Furiae-sama trong câu hỏi...
"Hừmm..." (Makoto)
Với vẻ mặt lơ đãng, với giọng nói mà ta không thể cảm nhận được một chút căng thẳng nào, anh ấy nhìn lên bầu trời.
Người đàn ông này đang làm gì vậy?!
Mặc dù Ma Vương Quân sẽ đến đây trong vòng chưa đầy vài phút nữa!
"Hãy đánh bại chúng ở đây." (Makoto)
"""Hở?"""
Những tiếng nói ngạc nhiên từ các đồng đội của Hiệp Sĩ Hộ Mệnh trước lời nói của anh ấy.
Và tôi cũng không thể hiểu được ý của anh ấy khi nói thế.
Anh có thể làm gì để chống lại hàng ngàn quái vật?
"Lucy, lại đây." (Makoto)
"Okay, gì á?" (Lucy)
Chàng trai Hiệp Sĩ Hộ Mệnh ra hiệu cho cô ấy.
Cô gái Elf tóc đỏ bước đến bên anh ấy với những bước chân loạng choạng.
"Nè, đây không phải là lúc để thảnh thơi đâ—kya!" (Lucy)
"Lucy, anh sẽ mượn em một chút." (Makoto)
Sau khi nói điều này, chàng trai Hiệp Sĩ Hộ Mệnh đã ôm Elf tóc đỏ và... hôn cô ấy.
(Hả?)
Cái tên này bị sao vậy?!
Anh ấy thậm chí có hiểu những gì đang xảy ra ngay bây giờ không?!
Không được, tôi không thể để việc bảo vệ Furiae-sama cho gã này được.
Tôi nên tóm lấy Vu Nữ-sama ngay lập tức, và rời đến một nơi an toàn.
Nghĩ vậy, tôi nhìn Furiae-sama và đồng đội của ngài ấy.
"Muuuu." (Aya)
Cô gái tóc nâu nhìn và đang phồng má.
"......"
Và Furiae-sama đang nhìn Hiệp Sĩ Hộ Mệnh và Elf tóc đỏ như thể đang ghen tị.
Furiae-sama?
Nó có thể là...ngài ...đối với cái tên đó...?
"Oi! Anh đang làm gì trong trường hợp khẩn cấp này vậy?!" (Havel)
Tức giận, tôi hét vào mặt hắn đang vô tư hôn một người phụ nữ khi Ma Vương Quân đang tiến đến.
Có một giới hạn về mức độ thân mật nhé.
"Đ-Đúng vậy, Makoto! Chuyện này thật quá bất ngờ—hnn!!" (Lucy)
"Chỉ một chút nữa, một chút nữa..." (Makoto)
Mặc cho cô gái Elf phàn nàn, Hiệp Sĩ Hộ Mệnh vẫn tiếp tục hôn cô.
Hắn bị điên à?!
"Anh! Anh có hiểu chúng ta đang ở trong tình huống nào khôn—?!" (Havel)
Đó là tất cả những từ tôi có thể nói.
Vô số tia lửa đang chờ sẵn trước mặt tôi.
"Cái gì...?" (Havel)
Tôi nhìn quanh, và có những ánh đèn đỏ mờ dần như những con đom đóm.
"Wa, nóng quá!" (Aya)
"Naah Naah!"
Cô gái thành thị và con mèo đen đang vẫy tay như thể cố gắng thoát khỏi những tia lửa.
Không khí đang khô lại.
Tôi cảm thấy như thể từng chút sức nóng đang đốt cháy má mình.
Và sau đó, với những giác quan nhạy bén của một Ma Nhân, tôi có thể cảm nhận được lượng mana trong không khí đang tăng lên đến mức không thể tin được.
Cái méo gì đang xảy ra thế...?
"Chậc, nóng quá... Là... Hỏa Tinh Linh à?" (Furiae)
Furiae-sama lẩm bẩm điều này với hai cánh tay khoanh lại không hài lòng.
"Tinh Linh...?" (Havel)
"Aaa, Havel. My Knight là Tinh Linh Sứ. Chà, cứ xem đi." (Furiae)
Furiae-sama đã trả lời tôi. Ngài ấy hất cằm vào chàng trai Hiệp Sĩ Hộ Mệnh.
Khi tôi nhìn qua đó...
"[Hoả Cầu]." (Makoto)
Tên của ma thuật mà anh ấy nói ra là một Hoả Sơ Cấp Ma Pháp.
Một ma thuật cơ bản mà Ma Nhân có thể sử dụng ngay khi họ được sinh ra.
Tại sao anh ấy lại sử dụng một ma thuật yếu như vậy...?
Câu hỏi của tôi biến mất ngay sau đó.
...*Zuzuzuzuzu*
Những Hoả Cầu bao phủ bầu trời trong tầm mắt của tôi.
Không phải có hơn 10.000 quả sao?
Đây là gì?
"Makoto nè, tại sao lại là Hoả Cầu? Hoả Trung Cấp Ma Pháp: [Hoả Thương], hoặc Hoả Thượng Cấp Ma Pháp: [Bão Lửa] sẽ hoạt động tốt hơn chứ?" (Lucy)
"Hừmm, bởi vì nó dễ sử dụng hơn." (Makoto)
"...Em hiểu rồi." (Lucy)
Tôi nghe thấy cuộc trò chuyện vô tư của Hiệp Sĩ Hộ Mệnh và Elf tóc đỏ.
Có thể nào chàng trai này đã tự mình kích hoạt một ma pháp ở quy mô này?
"Nhìn kìa! Ma Vương Quân đang bị kích động bởi điều này!" (Aya)
Giống như cô gái thành thị đang nói, Ma Vương Quân đang phá vỡ đội hình vì ma pháp quá khích.
"Woaa, ta sẽ không để tụi bây trốn thoát đâu. Minh Mẫn 0%." (Makoto)
Chàng trai Hiệp Sĩ Hộ Mệnh thay đổi khuôn mặt lơ đãng của mình thành một nụ cười ngây thơ.
"Bao vây và đốt chúng thành tro." (Makoto)
Ngay khi anh ấy nói vậy, hàng chục ngàn Hoả Cầu di chuyển chậm rãi như thể đang bao trùm lấy bầy quái vật.
Không, nhìn thì có vẻ chậm nhưng thực tế là chúng đang bao vây những con quái vật với tốc độ đáng sợ trong một cái lồng lửa.
Anh ấy đang tự mình kiểm soát những con số này?
Thật không thể tin được.
Nhưng tôi có thể tận mắt chứng kiến rằng hàng chục nghìn Hoả Cầu có liên kết mana với chàng trai Hiệp Sĩ Hộ Mệnh.
Liên Kết Mana là một kỹ thuật để kiểm soát ma pháp sau khi đã bắn nó.
Nếu nâng cao Thông Thạo Ma Thuật của mình, ta có thể điều khiển một lượng lớn ma pháp bằng Liên Kết Mana, nhưng...tôi chưa bao giờ thấy một ma pháp nào có quy mô và số lượng như vậy.
"Gyaaaaaaaa!!"
Tôi có thể nghe thấy tiếng la hét của những con quái vật trên bầu trời. Những con quái vật đã bị đốt cháy thành tro đang lần lượt rơi xuống đại dương.
"Uwaaa... Tàn bạo." (Furiae)
"Waa, không có lòng thương xót với Takatsuki-kun." (Aya)
Furiae-sama và cô gái thành thị đang nhìn nó với ánh mắt miễn cưỡng.
Nhưng đó là tất cả những gì họ đã làm.
Hai người họ đã chấp nhận cảnh tượng này như thể nó là bình thường.
Tôi...không thể nói một lời nào.
Những con quái vật lần lượt bị bắn.
Có một số kẻ đã kích hoạt ma cụ ném bom ma thuật của chúng và sẽ phát nổ giữa không trung.
Ma Vương Quân này có quy mô có thể đánh sập cả một thành phố, nhưng chúng đang bị áp đảo mà không thể làm được gì nhiều.
Đây là...Hiệp Sĩ Hộ Mệnh của Furiae-sama.
Điều đó thật khó chịu, nhưng ngay cả với hàng trăm Ma Nhân, chúng tôi sẽ không thể sao chép những gì anh ấy đang làm.
"My Knight! Như vậy còn chưa đủ sao?!" (Furiae)
"Phải! Không cần phải hôn cậu ấy nữa, phải không?!" (Aya)
"Điều đó không tốt. Chúng ta phải Đồng Bộ Hóa nhiều hơn nữa. Phải không Makoto?" (Lucy)
"À, ờm... anh nên làm gì đây?" (Makoto)
Họ đang có một cuộc trao đổi vô tư, hoàn toàn trái ngược với cảnh tượng đáng sợ trên bầu trời.
Nhưng tôi có thể thấy rằng anh ấy đã không cắt đứt một Liên Kết Mana nào mặc dù anh ấy đã trò chuyện với đồng đội của mình, và anh ấy vẫn tiếp tục điều khiển ma pháp —thực tế đó khiến tôi run sợ.
Ở Highland có Anh Hùng như thế này không?
Bây giờ tôi đã hiểu tại sao Furiae-sama bảo chúng tôi không được chống lại Highland, ngay cả khi tôi ghét phải thừa nhận điều đó.
Và theo cách này, hàng ngàn con quái vật đã rơi xuống biển mà không một con nào đến được vùng đất nơi Nguyệt Quốc yên vị.
◇Takatsuki Makoto POV◇
Tại hội đồng chiến tranh của quân đội Liên Minh Lục Quốc.
"...Ý anh là anh ấy đã chiến đấu với một đơn vị tấn công của Ma Vương Zagan?" (Yuwein)
Người nói điều này là Đại Tướng Quân của Liên Minh Lục Quốc, Tướng Quân Yuwein.
"Đúng vậy! Kẻ thù đang lên kế hoạch ném bom chúng tôi từ trên không, nhưng Anh Hùng Makoto-dono đã nhận ra điều này và tự mình diệt sạch chúng." (Ortho)
Đoàn trưởng Ortho trả lời câu hỏi của Tướng Quân.
"Số lượng của chúng là bao nhiêu?" (Yuwein)
"Tôi không biết con số chính xác nhưng theo các báo cáo, đã có hơn 5.000 kẻ địch." (Ortho)
"Và anh đang nói rằng anh ấy đã đánh đuổi chúng đi?" (Yuwein)
"Không, là diệt sạch chúng." (Ortho)
"...Diệt sạch chúng à?" (Yuwein)
"Kẻ thù thậm chí không thể rút lui và đã bị đánh bại bởi Makoto-dono." (Ortho)
Tướng Quân Yuwein nhíu mày và đặt tay lên cằm, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Nhưng anh ấy không hỏi thêm gì nữa.
"Và như vậy, thương vong của phe chúng ta là bao nhiêu?" (Yuwein)
"Zero." (Ortho)
"...Tôi hiểu rồi. Hiểu rồi. Tôi sẽ lắng nghe chi tiết sau." (Yuwein)
"Rõ!" (Ortho)
Bản báo cáo kết thúc với cuộc trò chuyện của Tướng Quân Yuwein và Đoàn trưởng Ortho.
Tôi lắng nghe điều này mà không làm gián đoạn.
Hành động của tôi lần này cũng trái với kế hoạch.
Nhưng có vẻ như Đại Hiền Giả-sama đã bí mật ra lệnh cho anh ấy chuyển sang chủ đề tiếp theo, Ortho-san đã nói với tôi rằng nó rất có thể sẽ bị bỏ qua.
""......""
Giữa cuộc trò chuyện đó, có những người đang hướng ánh mắt về phía tôi.
Giáo Hoàng đang nhìn tôi với vẻ khó chịu.
Vận Mệnh Vu Nữ Esther-san -Vận Mệnh Nữ Thần- trông có vẻ không vui.
Gera-san đang nhìn tôi với ánh mắt nguy hiểm không thua gì hai người đó.
Đại Hiền Giả-sama đang cười toe toét.
Sakurai-kun đang cười gượng gạo.
Và có Công chúa Sofia đang chăm chú nhìn tôi như một chú mèo con.
Xin lỗi vì đã làm em lo lắng suốt thời gian qua.
Về phần báo cáo của những người kia, đều là bảo trì lực lượng.
Nhưng có vẻ như lực lượng chính của Zagan đã bắt đầu vượt biển, và có vẻ như cuộc chiến cuối cùng cũng sắp bắt đầu. Có một số điểm mà ta có thể cảm nhận được sự gai góc của tình hình.
Chúng ta có thể sẽ bắt đầu trận chiến chống lại lực lượng chính của Ma Vương Quân trong 3 ngày nữa, đó là những gì Tướng Quân đã nói khi kết thúc hội đồng chiến tranh.
◇◇
"Ôi trời, chào mừng trở lại, Makoto. Aaa, em đã có một giấc ngủ ngon. Em đã phục hồi một lượng mana kha khá." (Lucy)
"Takatsuki-kun, làm tốt lắm ~ ." (Aya)
"Đây, Tsui. Nó rõ ràng là một thứ gọi là cá mòi khô. Ăn đi." (Furiae)
"Naah Naah."
Khi tôi trở về lều, các thành viên trong nhóm của tôi đang ngủ trưa, ăn đồ ngọt hay cho mèo ăn một cách vô tư.
Nhân tiện, cá mòi khô là thứ mà Fuji-yan để lại.
Cho mèo ăn cá mòi khô có được không?
Chà, Tsui của chúng ta rõ ràng là một ma vật, nên sẽ ổn thôi.
"Có vẻ như lực lượng chính của chúng ta sẽ sớm đụng độ với lực lượng chính của Ma Vương Quân." (Makoto)
"""!"""
Khi tôi nói điều này, biểu cảm của cả 3 rõ ràng đã chuyển sang nghiêm túc.
Có vẻ như bầu không khí đó cũng chạm tới Tsui, nó chỉnh lại tư thế của mình.
Mi chỉ cần ăn và ngủ là tốt, mi biết đấy.
"Vậy thì, anh sẽ đi luyện tập." (Makoto)
"Hở, ngay bây giờ hả, Makoto?" (Lucy)
"Ortho-san bảo anh hãy nghỉ ngơi đi, Takatsuki-kun." (Aya)
Lucy và Sa-san rất ngạc nhiên vì điều này.
Chà, tôi vừa mới sử dụng một số ma pháp hào nhoáng, vì vậy tôi có thể hiểu Ortho-san nghĩ gì.
Nhưng...
"Nếu anh không tập luyện, anh dường như không thể thư giãn được." (Makoto)
Sakurai-kun và những người khác sẽ sớm chiến đấu với Ma Vương. Có thực sự ổn không khi tôi chỉ dành thời gian ngọt ngào của mình mà không làm gì cả?
Không, không phải thế.
Tôi rời lều trong khi các thành viên trong nhóm của tôi phàn nàn.
Tôi đã đi qua khu cắm trại vào ban đêm.
Con suối nhỏ ở góc khu cắm trại.
Đó là địa điểm tập luyện của tôi.
Tôi quỳ xuống trước con suối, cầm con dao găm bằng cả hai tay và cầu nguyện với Noah-sama.
Đó là thói quen của tôi trước khi tập luyện.
"Tinh Linh-san, Tinh Linh-san." (Makoto)
Tôi gọi các Thủy Tinh Linh như thường lệ.
Nhưng họ không phản ứng tốt.
((.......))
Oops. Có vẻ như họ đang có tâm trạng không tốt vì tôi đã chơi với các Hoả Tinh Linh sớm hôm nay.
"Xin lỗi, xin lỗi, Tinh Linh-san." (Makoto)
Tôi sẽ làm họ bình tĩnh lại và nói đùa với họ để cố gắng cải thiện tâm trạng của họ, và tôi đã dành một chút thời gian để làm điều đó.
Đó là công việc chậm chạp, nhưng đó là điều quan trọng cần làm nếu là Tinh Linh Sứ.
Tôi nhìn lên bầu trời đêm.
Hôm nay không có mây, và tôi có thể nhìn rõ các vì sao -cả mặt trăng lớn nữa.
Tôi có thể nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần mình.
Nói chính xác thì tôi đã để ý từ lâu nên tôi biết đó là ai.
"Cô cần gì sao, Công chúa?" (Makoto)
"My Knight nè, anh rảnh không?" (Furiae)
Người xuất hiện là Nguyệt Vu Nữ, Furiae-san.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro