Chương 248: Takatsuki Makoto Trò Chuyện Với Vận Mệnh Nữ Thần
"Takatsuki Makooooo!!"
Vận Mệnh Vu Nữ Esther-sama đã ôm lấy tôi.
Vu Nữ-sama nhỏ con, nhưng cô lao tới tôi khá nhanh, nên tôi bị đẩy thẳng xuống sàn.
"Anh đã đến đây an toàn, giỏi lắm! Tôi đã lo cho anh lắm đó nhé!" (Esther)
Vu nữ-sama xoa đầu tôi bằng đôi tay nhỏ bé của cô trong khi vẫn ở trên người tôi.
"Ờm... cô là Ira-sama phải không?" (Makoto)
"Fufufu, đúng vậy. Đã lâu rồi, Takatsuki Makoto." (Ira)
Khuôn mặt nghiêm nghị của cô cho đến bây giờ đã thay đổi hoàn toàn và Ira-sama trả lời tôi với một nụ cười rộng mở.
Vậy là cô thực sự đã hạ giới à.
"Cái thái độ lạnh lùng lúc nãy là sao?" (Makoto)
"Hở? Tôi đã rất hạnh phúc đến nỗi tôi cảm thấy như nếu tôi không làm thế, tôi sẽ cười khúc khích mất." (Ira)
Đó là bởi vì cô đang kìm chế cảm xúc của mình à?!
Tôi đã lo lắng lắm khi nghĩ rằng tôi đã làm cô tức giận theo một cách nào đó.
"Nhưng tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Rốt cuộc thì tôi không có người quen nào ở đây cả." (Makoto)
"...Bọn tôi đã đặt anh vào một tình thế khá khó khăn nhỉ, Takatsuki Makoto..." (Ira)
Ira-sama ôm chặt lấy đầu tôi.
Bộ ngực nhỏ nhắn của cô đang đè lên mặt tôi.
Nó không mềm mại như Noah-sama và Eir-sama.
"Tôi cũng sẽ tha thứ cho câu nói thô lỗ đó của anh." (Ira)
"...Tôi xin lỗi." (Makoto)
Đã được một thời gian kể từ khi tâm trí của tôi đã bị đọc.
"Tôi ngạc nhiên là cô có thể biết rằng bọn tôi sẽ đến đây." (Makoto)
"Tôi không thể biết khi nào anh đến đâu." (Ira)
"Hở?" (Makoto)
"Bởi vì anh không phải là tín đồ của bọn tôi đúng không? Đó là lý do tại sao tôi không thể nhìn thấy tương lai của anh. Nhưng Dũng Giả Abel là một câu chuyện khác. Người đó là Dũng Giả của Thái Dương Nữ Thần và cũng là Vu Nữ của chị ấy. Đó là lý do tại sao tôi có thể biết với Thấu Thị của mình rằng Dũng Giả Abel sẽ đến Nguyệt Quốc. Nhưng trong lịch sử thực tế, Dũng Giả Abel được cho là đã đến Nguyệt Quốc muộn hơn nhiều, vì vậy tôi cho rằng anh nhất định đã tham gia, Takatsuki Makoto." (Ira)
Ra là vậy... Nhưng...
"Trong trường hợp đó, lẽ ra cô nên liên lạc với bọn tôi sớm hơn..." (Makoto)
Một lời phàn nàn cuối cùng phát ra từ miệng tôi.
"Đừng đòi hỏi những điều vô lý ở đây... Ở thời đại này, tôi hầu như không có tín đồ. Mặc dù vậy, tôi có thể nói rằng Dũng Giả Abel đang đến Thánh đô của Nguyệt Quốc, vì vậy tôi đang đợi anh khi ở ẩn để không bị phát hiện đấy? Tôi đang đặt mình trong nguy hiểm chỉ bằng cách tạo ra một căn cứ ở đây." (Ira)
"Cái đó...cảm ơn rất nhiều." (Makoto)
Tôi xấu hổ vì lời nói của chính mình.
Vậy à. Chúng tôi đang ở ngay giữa lãnh thổ của kẻ thù.
Chỉ việc cô đợi chúng tôi ở đây cũng đáng để biết ơn.
"Miễn là anh hiểu được nó." (Ira)
"Giờ thì, cô có thể vui lòng đứng lên được không?" (Makoto)
Ngay bây giờ tôi vẫn đang nằm trên sàn với Ira-sama nằm trên tôi.
Nếu Momo nhìn thấy điều này, ai biết cô ấy sẽ nói gì.
"Ara, đúng vậy." (Ira)
Khi tôi nói điều này, Ira-sama tách ra khỏi tôi như thể cô vừa mới nhận ra.
Tôi một lần nữa nhìn vào Ira-sama, người đã hạ xuống cơ thể nhỏ nhắn của Vu nữ của cô nàng.
Có rất nhiều điều tôi muốn nói, nhưng...
"Nhân tiện...Ira-sama, cô có ký ức của 1000 năm trong tương lai đúng không?" (Makoto)
"Đúng rồi. Tôi biết về việc anh là Tông đồ của Noah và sự thật rằng anh là Anh Hùng Thủy Quốc Rozes." (Ira)
Điều đó thật yên tâm.
Vào lúc đó, một câu hỏi hiện lên trong đầu tôi.
"Chúng ta gặp nhau lần đầu tiên khi nào, Ira-sama? Có thể là cô đã biết về tôi trước khi gặp nhau trong tương lai tại Highland sao?"(Makoto)
Tôi nhớ lần đầu tiên tôi gặp Ira-sama, người đã hạ xuống Esther-san.
Cô ấy trông không giống như cô ấy đã quen với tôi khi đó...
"Aaa...anh đang lo lắng về nghịch lý thời gian à. Không phải vậy đâu. Cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng ta là ở Lâu đài Highland 1000 năm sau. Hãy hiểu như vậy. Tôi có thể chia sẻ những ký ức trong quá khứ và tương lai của mình, nhưng tôi chỉ đơn giản là nhìn trộm vào vô số khả năng của tương lai. Và bây giờ bằng cách đưa anh về quá khứ, lịch sử thực tế và lịch sử đã thay đổi đang trộn lẫn với nhau. Người duy nhất có thể quan sát toàn bộ lịch sử bên trong các Nữ Thần là tôi, Vận Mệnh Nữ Thần. Có rất nhiều tương lai, và quá khứ thì không chắc chắn; dòng chảy của thời gian trên thế giới là mơ hồ." (Ira)
"T-Tôi hiểu rồi." (Makoto)
Tôi không hiểu.
"Tôi đã nói với anh rồi phải không? Anh không phải lo lắng về điều đó. Đó là công việc của tôi với tư cách là Vận Mệnh Nữ Thần." (Ira)
Tôi quyết định chỉ chấp nhận lời của Nữ Thần.
Đúng vậy, điều tôi cần tập trung là giải cứu thế giới cùng với Dũng Giả Abel.
Vào lúc đó, chắc hẳn Ira-sama đã nhận ra điều gì đó, cô nhìn tôi một cách tò mò.
"Takatsuki Makoto...các chữ cái trong Trạng thái của anh đều bị lỗi hiển thị." (Ira)
"Trạng thái?" (Makoto)
"Có những phần ở đây và đó không thể đọc được... Có phải vì tôi đã sử dụng Dịch Chuyển Thời Gian không?" (Ira)
"Điều đó...có ảnh hưởng xấu gì đến cơ thể tôi không?" (Makoto)
Tôi vội vàng kiểm tra Sách Linh Hồn của mình.
Đừng nói là thấy có gì lạ ở bên cô nhé.
"Phải rồi... Nếu tôi phải nói bất cứ điều gì về nó, thì đó là thông tin của anh theo nghĩa đen không thể đọc được ngay cả khi Kỹ năng Thẩm Định được sử dụng. Ngay cả khi nó được sử dụng, nó sẽ hiển thị là Thẩm Định bị chặn." (Ira)
"Vậy thì, thực sự không có vấn đề gì." (Makoto)
Rốt cuộc thì tôi có thể tự mình xác nhận điều đó với Sách Linh Hồn.
Hay đúng hơn, gần đây tôi chỉ nhìn vào Thuỷ Thông Thạo của mình.
Hửm? Trong trường hợp đó, có một cái gì đó kỳ lạ.
"Đợi đã... Mel-san và Abel đã xem thông tin cá nhân của tôi với Thẩm Định của họ..." (Makoto)
"Cá nhân?" (Ira)
"Không, ờm...thực tế là tôi không có kinh nghiệm với phụ nữ..." (Makoto)
Tôi đã xấu hổ cách đây không lâu.
Ira-sama nghe thấy điều này và khịt mũi.
"Phần đó không bị lỗi. Nó được hiển thị rõ ràng là 0 người, Xử nam-kun." (Ira)
"Cô có thể làm ơn đừng nói rõ ràng mọi lúc được không?!" (Makoto)
"Anh, dù anh có nhiều người yêu như vậy trong 1.000 năm tới... Anh đang làm gì vậy? Động vật ăn cỏ không hẳn là ngầu hay gì cả đâu?" (Ira)
"..."
Tôi đã tập luyện toàn bộ thời gian và bỏ lỡ cơ hội.
Ai có thể biết rằng tôi sẽ đột nhiên bị ném vào quá khứ chứ?!
Ira-sama hẳn đã đọc được suy nghĩ của tôi, cô dịu dàng hơn một chút.
"Momo-chan có vẻ thích anh đấy?" (Ira)
"Tôi không phải Lolicon." (Makoto)
"Anh thực sự bị làm phiền bởi những chi tiết nhỏ vậy à." (Ira)
"Tuổi tác không phải chuyện nhỏ!" (Makoto)
Chúng tôi đang nói về cái gì đây?
Cả hai đang trật bánh đến tận tầng bình lưu luôn rồi.
"Quay lại chủ đề chính. Chúng ta nên làm gì từ giờ trở đi?" (Makoto)
"Ừm, quay lại chủ đề chính nào. Nhờ có anh, Dũng Giả Abel vẫn còn sống. Với điều này, chúng ta có thể tránh được tương lai bị Đại Ma Vương đánh bại. Những gì còn lại là thời gian để tấn công, nhưng... đã có rất nhiều thay đổi trong lịch sử, vì vậy lịch sử ban đầu không còn đáng tin cậy nữa..." (Ira)
"Thật ư?" (Makoto)
Tôi lấy ra cuốn sách tranh Truyền thuyết về Dũng Giả Abel.
Tôi lật các trang và lướt qua nó.
"Ờm...có phải đã đến lúc đánh bại Bất Tử Vương?" (Makoto)
"Trên thực tế, Bất Tử Vương lẽ ra đã bị đánh bại." (Ira)
"Tôi nhận thấy rằng. Đó là lý do tại sao tôi nghĩ tốt nhất là nên đánh bại hắn càng sớm càng tốt..." (Makoto)
"Và đồng đội của anh đã ngăn anh lại phải không? Tôi xem trộm ký ức của Dũng Giả Abel. Nhưng đó là sự lựa chọn chính xác." (Ira)
"Thật ư?" (Makoto)
"Ở nguyên tác Bất Tử Vương bị đánh bại như thế nào?" (Ira)
Được hỏi điều này, tôi đọc cuốn sách ảnh.
—Đấng Cứu Tinh Abel đã hợp lực với nhiều Dũng Giả để đánh bại Bất Tử Vương.
Nhưng sự hy sinh là rất lớn.
Người sư phụ của anh là Chước Nhiệt Dũng Giả Olga, Địa Toái Dũng Giả, Phong Thụ Dũng Giả, Thiết Dũng Giả và những chiến binh dũng cảm của khu rừng... không một ai trong số họ quay trở lại.
Dũng Giả Abel, người sống sót sau cuộc đấu tranh sinh tử chống lại Ma Vương, Bạch Hiền Giả và Pháp Cung Johnny đã phải ẩn mình trong Laberintos để tránh sự truy đuổi của Hắc Hiệp Sĩ Cain.
Thánh Long huyền thoại đã ở sâu trong Laberintos...
"Cuốn sách tranh này không quá chi tiết. Không có lời giải thích chi tiết nào cả..." (Makoto)
"Anh đang nói về cái gì vậy? Sự khác biệt được viết rõ ràng." (Ira)
"Thật ư?" (Makoto)
Tôi nghiêng đầu.
Sự khác biệt lớn nhất là Bất Tử Vương vẫn chưa bị đánh bại.
Mặt khác, Địa Toái Dũng Giả-san và Phong Thụ Dũng Giả-san vẫn còn sống.
Đó là lý do tại sao, xét về sự khác biệt, đó sẽ là việc Chước Nhiệt Dũng Giả Olga-san đã chết nhưng Bất Tử Vương vẫn chưa bị đánh bại.
Tôi nghĩ rằng mình nên là người đại diện ở đây.
"Nghe đây. Trong lịch sử ban đầu, vào thời điểm này, mọi Dũng Giả ngoại trừ Abel, và tất cả các chiến binh của Laberintos ngoại trừ Johnny đều đã bị xóa sổ—nghĩa là bởi bàn tay của Ma Vương Cain." (Ira)
"Hở?" (Makoto)
"Không chỉ có vậy. Tất cả những con Cổ Long của Laberintos ngoại trừ Bạch Long đã bị giết bởi Cain. Đó là lịch sử ban đầu." (Ira)
"..."
Khuôn mặt của các Dũng Giả và Elf trông giống Lucy ở Laberintos, cũng như những con Cổ Long, hiện lên trong tâm trí tôi.
Ban đầu họ đã...chết?
Nhưng họ đang sống trong thời điểm hiện tại.
Trong trường hợp đó, lịch sử chắc chắn đã thay đổi khá nhiều.
Nhưng...
"Tình hình đã trở nên tốt hơn... phải không?" (Makoto)
Các Dũng Giả là chuyện tất nhiên, nhưng cũng có Thú nhân và Elf mà Johnny-san lãnh đạo; họ đều là những chiến binh mạnh mẽ.
Không cần phải nói đến những con Cổ Long.
Đó là lý do tại sao tình hình hiện tại lẽ ra phải được cải thiện tốt hơn.
...Tại sao cô lại làm vẻ mặt đó?
"Ờm...Dũng Giả Abel, Hiền Giả-chan, Johnny và Bạch Long có động cơ để đánh bại Đại Ma Vương... Sự trả thù của họ là cho cái chết của gia đình mình..." (Ira)
"...Sự trả thù?!" (Makoto)
Cuối cùng tôi đã hét lên thành tiếng.
Tổ đội huyền thoại khát máu đến thế sao?!
"Đúng rồi. Mối hận khi hình ảnh cha mẹ của mình—Chước Nhiệt Dũng Giả—bị giết, mối hận khi mẹ bị ăn thịt ngay trước mắt mình, mối hận khi gia đình mà bản thân dẫn dắt bị giết, mối hận khi gia đình Cổ Long bị tàn sát... Đó là liên quan đến việc họ đánh bại Đại Ma Vương..." (Ira)
Vận Mệnh Nữ Thần Ira-sama lén nhìn tôi.
"Có lẽ nào...cứu họ...là một việc xấu?" (Makoto)
"Không phải đâu! Tôi cũng nghĩ tốt hơn hết là mọi người nên còn sống! ...Nhưng anh thấy đấy... vào thời điểm tôi chạm vào họ và xác nhận ký ức của họ..." (Ira)
"Xác nhận ký ức của họ..." (Makoto)
"Họ đang cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều so với trong lịch sử ban đầu... Có vẻ như họ đang thiếu động lực..." (Ira)
"...Điều đó sẽ ổn chứ?" (Makoto)
Tôi đột nhiên cảm thấy khó chịu.
"K-Không sao đâu! Tôi có một ý tưởng, vì vậy hãy để nó cho tôi!" (Ira)
Ira-sama ưỡn ngực đầy tự hào.
Tôi cảm thấy khó chịu lần 2...
"Tại sao chớ?!" (Ira)
"Trước đây cô đã gây rối rất nhiều lần..." (Makoto)
"Ư ư... Tôi sẽ không gây rối nữa đâu!" (Ira)
"Không có đứa trẻ ẩn giấu nào từ Thần Vương-sama à?" (Makoto)
"Tôi đã thử tìm kiếm, nhưng...không có đứa nào ở thời đại này cả." (Ira)
Có vẻ như cô đã thử tìm kiếm.
Không à.
Lỏ rồi.
Ma~a, sẽ thật rắc rối nếu có một người như Alex xuất hiện.
"Vì vậy, cô muốn nói với tôi rằng câu chuyện cá nhân của họ đã thay đổi?" (Makoto)
"Đúng rồi. Đó là một phần của nó. Rốt cuộc thì tôi không thể để người khác nghe về những thay đổi của lịch sử." (Ira)
À vâng.
"Nhân tiện, tốt hơn là không nên nói với họ rằng tôi đến từ tương lai nhỉ? Tôi hiện đang giữ bí mật." (Makoto)
"Có vẻ như vậy. Tôi nghĩ có thể nói với họ rằng anh đến từ tương lai, nhưng...việc anh là tín đồ của cùng Thần Linh như Cain nên được giữ bí mật với Dũng Giả Abel. Dù sao thì Abel cũng có ác cảm với kẻ giết cha mẹ mình mà." (Ira)
"...Tôi sẽ giữ bí mật." (Makoto)
Tôi hiện đang có mối quan hệ tốt với Dũng Giả Abel.
Không cần phải tự mình tạo ra một vết nứt trong đó.
"Ma~a, gạt tất cả những chuyện này sang một bên, tôi muốn khen ngợi anh. Anh đã làm rất tốt, Takatsuki Makoto." (Ira)
Nụ cười đó của cô giống như nụ cười của một Nữ Thần...phải rồi, cô là một Nữ Thần mà.
"Tôi sẽ tiếp tục làm hết sức mình." (Makoto)
"Đừng quá hăng máu nhé? Đồng đội của anh đang lo lắng cho anh lắm đấy. Nhân tiện, anh có muốn thứ gì không?" (Ira)
"Thứ tôi muốn à?" (Makoto)
"Phải. Sức mạnh của tôi hiện đang thấp, vì vậy tôi không thể làm bất cứ điều gì ấn tượng, nhưng...bọn tôi đang thúc ép anh rất nhiều. Tôi muốn hoàn thành bất cứ điều gì anh muốn nếu nó nằm trong khả năng của mình." (Ira)
"...Bất cứ điều gì?" (Makoto)
Cô đã nói bất cứ điều gì vừa rồi phải không?
Cô đã nói vậy đúng không?
"K-Không...tôi là em út của các Nữ Thần, vì vậy tôi yếu đuối lắm á? Bất cứ thứ gì quá lớn sẽ hơi..." (Ira)
Cô hẳn đã đọc được suy nghĩ của tôi, cô lùi lại một bước.
Có vẻ như bất kỳ yêu cầu vô lý nào cũng không tốt.
Sau đó làm gì?
Tôi đặt một tay lên miệng và suy nghĩ một chút.
Và rồi, tôi nghĩ ra một điều.
"Tôi có thể... gặp Noah-sama không?" (Makoto)
Những lời đó thốt ra từ miệng tôi một cách vô thức.
<Trans Note>
Ira rất dễ thương đúng khong?
Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro