Chap 31+32

Chap 31: Mau cút khỏi cung đi

"Đủ rồi!" Lúc này, Trần Cẩm Phàm vẫn im lặng từ nãy tới giờ mới lên tiếng, "Xin các vị tiểu thư hãy chú ý tới thân phận của mình, nói cái gì vậy chứ! Đích nữ thứ nữ cái gì, không thể so ai cao quý hơn ai." Trầm Cẩm Phàm khẽ liếc mắt nhìn về phía Phác Uyển Huyền, vẻ giả tạo của Phác Uyển Huyền, nàng đã nhìn thấu tất cả.

"Quận chúa nói đúng." Người vẫn luôn thờ ơ Chu Tuyết Tranh cũng nói, "Mọi người đừng làm mất hòa khí, tránh chọc giận tới Hoàng hậu nương nương."

Ở đây thân phận của Trần Cẩm Phàm là cao nhất, hơn nữa Chu Tuyết Tranh còn lấy Hoàng hậu ra, những người vừa rồi vẫn còn xôn xao bàn tán, đều ngậm miệng lại. Phác Tú Anh cảm kích nhìn Trần Cẩm Phàm, phát hiện Trần Cẩm Phàm cũng đang nhìn mình, Trần Cẩm Phàm mỉm cười với nàng, Phác Tú Anh cũng mỉm cười đáp lại.

Mặc kệ là kiếp trước hay là kiếp này, Trần Cẩm Phàm cũng là một trong những người hiếm hoi đối xử tốt với Phác Tú Anh. Mặc dù Trần Cẩm Phàm có gia thế hiển hách cùng thân phận cao quý, nhưng không ỷ thế hiếp người, cũng bởi vì kiếp trước nàng ấy quá hiền lành, nên mới bị Chu quý phi hại chết.

Trần Cẩm Phàm và Chu Tuyết Tranh chỉ cần nói vài câu đã kiểm soát được tình hình, Phác Uyển Huyền có chút không cam lòng. Cứ nghĩ lần này Phác Tú Anh không chịu nổi bị mọi người làm nhục, sẽ nổi giận, nàng với trách nhiệm của đại tỷ sẽ ngăn cản em gái, không nghĩ tới Phác Tú Anh lại không hề quan tâm đến những lời đàm tiếu của mọi người. Vì vậy, Phác Uyển Huyền lại nghĩ ra một kế.

Phác Uyển Huyền kéo Phác Tú Anh ra một góc, hỏi: "Muội muội, lần này mọi người được mời tham gia Bách Hoa Yến, muội và Như Nguyệt cứ tới như vậy, rất nguy hiểm." Phác Uyển Huyền dám khẳng định, Phác Tú Anh cùng Như Nguyệt nhất định không có thiệp mời, thiệp mời của Hoàng hậu, không phải ai cũng có, nếu không phải có anh trai của Tiêu Chính giúp đỡ, ngay cả nàng cũng không có, huống chi là hai thứ nữ thì có biện pháp gì.

"Nếu không có thiệp mời, thì sao?" Vẻ mặt Phác Tú Anh lo lắng, sốt ruột hỏi.

"Cái gì? Muội thật sự không có thiếp mời sao?" Bỗng nhiên Phác Uyển Huyền cao giọng, giống như muốn cho tất cả mọi người biết, "Anh nhi, lá gan của muội cũng lớn quá nhỉ, không có thiệp mời mà muội cũng dám tới! Nếu như để Hoàng hậu biết được, nhất định sẽ trị muội tội bất kính! Muội cùng Như Nguyệt nên nhanh chóng rời khỏi cung đi, xảy ra chuyện gì tỷ sẽ nghĩ cách!"

Nghe Phác Uyển Huyền nói xong, vất vả lắm các tiểu thư mới yên ổn lại, giờ lại nhao nhao lên.

"Đồ không biết xấu hổ, không có thiệp mời cũng muốn tới tham gia Bách Hoa Yến!"

"Thứ xuất cũng chỉ là thứ xuất mà thôi, sẽ sử dụng nhiều thủ đoạn mánh khóe."

"Đúng vậy, ngay cả Hoàng hậu mà cũng dám lừa gạt, phải báo cho Hoàng hậu nương nương biết, ban chết cho loại người không biết xấu hổ này, làm mất mặt nước Kim Nguyệt." Một tiểu thư lòng đầy căm phẫn nói. Tiểu thư mặc áo tím này, là con gái của Lễ bộ thượng thư Hồ Vạn Lý, Hồ Tĩnh.

"Mau cút khỏi cung đi!"

"Các muội..." Phác Uyển Huyền đi đằng trước che cho Phác Tú Anh, gấp đến phát khóc, "Tam muội ta không phải cố ý đâu, ta đưa muội ấy rời khỏi cung, cầu xin mọi người đừng tâu lên Hoàng hậu biết, đừng giết Tam muội ta! Anh nhi, Như Nguyệt, đi nhanh đi, giờ còn kịp, nếu để hoàng hậu tới đây sẽ không kịp..."

"Hoàng hậu nương nương giá lâm! Quý phi nương nương giá lâm! Lục vương gia giá lâm!" Phác Uyển Huyền đang nói, chỉ nghe thấy tiếng hô to, bên ngoài lập tức yên lặng.

"Thần nữ tham kiến Hoàng hậu nương nương, Quý phi nương nương, Lục vương gia!" Mọi người cúi lạy, hành lễ.

"Đứng lên đi." Hoàng hậu mở miệng nói, khí thế uy nghiêm.

Phác Tú Anh cùng mọi người đúng lên, nhìn về phía ba người. Hoàng hậu mặc bộ y phục thêu hình hoa sen, tôn lên vẻ uy nghiêm của bà, lại có vẻ cao quý thánh thiện, Chu quý phi mặc y phục thêu hoa mẫu đơn, tôn lên vẻ đẹp của cơ thể, vẻ đẹp lộng lẫy mà khoan thai. Lục vương gia Kim Tại Liệt mặc bộ áo bào gấm màu đen, hắn vừa xuất hiện, ngay lập tức đã trở thành tâm điểm.

Giữa bao nhiêu người, ngay lập tức Kim Tại Liệt đã nhìn thấy Phác Tú Anh, trong mắt Kim Tại Liệt có chút kinh ngạc, hôm nay Phác Tú Anh so với lần gặp trước càng thêm quyến rũ hơn. Kim Tại Liệt nhếch miệng, nhớ tới lời Phác Uyển Huyền đã nói, chỉ sợ Phác Tú Anh thân đã không còn trong sạch, trong lòng ghét bỏ.

~~~

Chap 32: Lắm sư thì ít cháo

"Mọi người ngồi xuống đi! Không cần đa lễ, hôm nay bản cung mời các tiểu thư tới đây là để cùng nói chuyện với bản cung, không phải câu nệ." Hoàng hậu ra vẻ thân thiết nói.

"Tạ ơn Hoàng hậu nương nương!"

"Tìm chỗ ngồi hết cả đi."

Nhận được ý chỉ của Hoàng hậu, các tiểu thư phía sau vội vàng giành chỗ ngồi đằng trước, càng gần Hoàng hậu, cơ hội càng lớn, càng ở xa, chỉ sợ Hoàng hậu cũng không biết các nàng là ai, chỉ có ngồi phía trước, cơ hội mới cao, huống chi hôm nay còn có Lục vương gia tới đây, nhiều sư ít cháo, càng tới gần thì cơ hội càng nhiều. Tất cả không để ý tới hình tượng giành chỗ ngồi, Hoàng hậu nhìn thấy một tiểu thư mặc xiêm áo màu lam nhạt, bình thản đi tới vị trí cuối cùng, điềm đạm ngồi xuống, lại nhìn những người khác, Hoàng hậu hiểu ý khẽ cười.

Chu quý phi cùng Chu Tuyết Tranh thản nhiên trao đổi ánh mắt, Chu quý phi vẫy tay về phía Chu Tuyết Tranh: "Tranh nhi mau lại đây, ngồi bên cạnh tỷ, để tỷ ngắm muội xem!"

Tiểu thư ngồi ở vị trí đầu tiên nghe hiểu lời nói của Chu quý phi, biết điều đứng lên, nhường chỗ. Tiểu thư đứng bên cạnh Chu Tuyết Tranh, nhận được ánh mắt của Chu quý phi, cũng đứng dậy tìm chỗ khác. Vị trí gần Hoàng hậu nhất, chính là của Trần Cẩm Phàm, đây đã là quy tắc nhiều năm không đổi. Kim Tại Liệt ngồi xuống bên cạnh Trần Cẩm Phàm.

Tất cả mọi người đã ngồi xuống, Hoàng hậu cười, nói, "Các ngươi không cần câu nệ, rất nhiều người bản cung cũng chưa từng gặp, từng người các ngươi lần lượt giới thiệu danh tính của mình và cha mình, cũng để cho bản cung làm quen với các ngươi."

"Thần nữ Chu Tuyết Tranh, tham kiến Hoàng hậu nương nương, cha thần nữ là Chu Lâm Quân!" Chu Tuyết Tranh là người đầu tiên, xưng tên họ.

Hoàng hậu gật đầu, vừa lòng nhìn Chu Tuyết Tranh, "Hóa ra là con gái của Chu thái phó, vài năm không gặp, càng ngày càng xinh đẹp động lòng người, bản cung không nhận ra." Dứt lời, Hoàng hậu lại nhìn Chu quý phi, "Muội à, tỷ phải chúc mừng nhà họ Chu, lại có thêm nữ tử xuất sắc hơn người."

Chu quý phi cười, trong mắt không che giấu được kiêu hãnh, miệng lại khiêm tốn: "Tỷ quá khen, nhưng muội thấy, quận chúa Cẩm Phàm mới là tài đức vẹn toàn, mẫu mực hơn người. Tranh nhi, muội cần phải học tập quận chúa Cẩm Phàm nhiều hơn!"

"Vâng, Tranh nhi xin nghe lời dạy bảo."

"Những người khác cũng giới thiệu đi." Hoàng hậu cũng không muốn lãng phí thời gian với chị em nhà họ Chu. Tuy nhiều năm như vậy, Hoàng hậu và Chu quý phi trên cơ bản là chung sống hòa thuận, nhưng với người phụ nữ mà nói, cũng khó tránh được vì cùng yêu một người đàn ông mà nảy sinh một chút khoảng cách.

"Thần nữ tên là Phác Uyển Huyền, gia phụ là Phác Cát Chiêm."

"Hóa ra đây là con gái của Thừa tướng, khó trách khí chất dung mạo lại xuất chúng như vậy." Hoàng hậu nói.

"Thần nữ đa tạ hoàng hậu đã khích lệ." Phác Uyển Huyền vui vẻ ngồi xuống, ngay cả Hoàng hậu cũng khen nàng, xem ra hôm nay rất tuyệt.

"Thần nữ Tiêu U Nhược, gia phụ là Tiêu Lương."

Những tiểu thư khác lần lượt giới thiệu bản thân mình, cuối cùng tới lượt Phác Tú Anh.

Phác Tú Anh hành lễ, mỉm cười nói: "Thần nữ Phác Tú Anh, gia phụ là Phác Cát Chiêm!"

Hoàng hậu vẫn luôn chờ tới lượt Phác Tú Anh giới thiệu, nghe thấy Phác Cát Chiêm, không khỏi giật mình, nhưng lập tức phản ứng lại: "Con gái của Thừa tướng ai cũng xuất sắc, bản cung có chút hâm mộ hắn. Hoa thêu trên quần áo ngươi là hoa gì? Sao bản cung chưa từng thấy qua."

"Bẩm Hoàng hậu nương nương, hoa này là hoa hồng xanh, thần nữ may mắn đọc được trong một quyển sách cổ, liền dùng nó, xin Hoàng hậu nương nương không trách cứ."

"Hoa lan trong cung không thiếu, hoa mai, mẫu đơn, bản cung nhìn mãi cũng chán, hôm nay được nhìn thấy loài hoa kỳ lạ này, thích còn không kịp, sao lại trách phạt, nếu có loại hoa này ở trong cung, mỗi ngày đều nhìn thấy, vậy mới là hoàn mỹ." Hoàng hậu cười, đóa hoa thêu trên người Phác Tú Anh rất sống động, nhìn là yêu.

Chu quý phi nhìn trang phục thêu hình hoa mẫu đơn của mình, nhớ lại lời nói của Hoàng hậu, sắc mặt thay đổi.

Kim Tại Liệt luôn nhìn về phía Phác Tú Anh, hắn không hiểu nổi mình, rõ ràng trong lòng ghét bỏ, tại sao vẫn không nhịn được nhìn về phía nàng.

"Thượng rượu, đều là rượu Bách Hoa đặc biệt chế riêng cho năm nay." Hoàng hậu nói.

"Thưởng hoa, phẩm rượu, là chuyện thú vị nhất cuộc đời, không biết mẫu hậu có chuẩn bị rượu cho chúng ta không?" Ba người từ phía kia đi tới, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của mọi người, người vừa nói là Cửu vương gia Kim Tại Thượng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro