Chương 1: Khai giảng đầu năm

Tiếng chuông nhà thờ xa xa vừa dứt, bầu trời đầu thu sáng nhẹ như một ly trà đào sủi bọt. Dưới con đường rợp bóng cây cạnh cổng trường THCS ATSH – ngôi trường top 1 dành cho con nhà tài phiệt – một bóng dáng nhỏ nhắn đang chạy vội như thể có ai dí sau lưng.

Đó là Đỗ Hải Đăng, biệt danh bé cá mập Doo, học sinh lớp 8A1, được phong danh hiệu "thần ngủ gật" chính thức của lớp vì thành tích ngủ trong mọi buổi chào cờ.

"Trễ rồi trễ rồi trễ rồi... chết tui chết tui chết tui!!!" – Đăng vừa thở hồng hộc vừa ôm cặp chạy như bay, tóc tai rối tung, mắt còn dính gỉ ngủ.

Ở một chiều không gian khác – chính xác là trong chiếc xe Mercedes S-Class màu đen bóng loáng đang lướt qua cổng trường – hai thiếu gia đang ngồi vắt chân đọc tài liệu.

Trần Đăng Dương (Domic) – thiếu gia nhà họ Trần, người thừa kế duy nhất của tập đoàn TĐD – đeo kính gọng vàng, mặc sơ mi trắng cài cúc đến tận cổ, nhìn ra cửa sổ đúng lúc bóng Đăng vụt qua. Chớp mắt.

Huỳnh Hoàng Hùng (Gem) – thiếu gia nhà HHH Group, tay chống cằm, lười biếng phẩy quạt mini. Cũng quay sang nhìn, nhíu mày.

Hùng: "Ủa bộ học sinh Việt Nam ai cũng chạy kiểu như bị cháy nhà vậy hả?"

Dương: gật nhẹ, nhếch môi "Chắc là truyền thống rồi."

Hai ông bạn là Việt kiều mới từ châu Âu bay về. Bố mẹ của cả hai – những ông trùm thế giới trong giới tài chính – quyết định gửi con mình về nước học "cho có tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh" với kỳ vọng sau này tụi nó sẽ tiếp quản đế chế mà vẫn giữ được trái tim "vì dân vì nước". Tụi nó đồng ý. Vậy là hôm nay, chính thức đặt chân đến THCS ATSH.

Lớp 8A1 – 7h35 sáng

Cô chủ nhiệm đang chuẩn bị điểm danh thì cánh cửa bật mở. Một thân ảnh quen thuộc bước vào, tóc rối như tổ quạ nhưng tay vẫn làm hình trái tim, mặt cười ngoác đến mang tai:

"Dạaa~ sorry cô nhe~~ em tới trễ~~"

Cô chủ nhiệm không buồn ngẩng lên, giọng mệt mỏi như kiểu đã quá quen:

"Dạ, mời ông tướng về chỗ. Năm buổi học thì bốn buổi em ngủ quên, một buổi ăn sáng trễ. Cô hết thuốc chữa rồi đấy Đăng ạ."

Đăng: "Dạ hì hì, em xin rút kinh nghiệm tập thể."

Tiếng cười khúc khích vang khắp lớp. Cả đám bạn thân vỗ tay "chào mừng ông thần cá mập".

Đăng vừa gục xuống bàn là ngủ tiếp. Không ai lạ.

Cô giáo: "Thôi, trật tự đi. Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới. Hai em vào đi!"

Cánh cửa mở ra.

Không khí trong lớp như nổ tung.

Hai bóng dáng cao ráo, đẹp trai bước vào như bước ra từ phim Hàn Quốc.

Dương: vest sơ mi trắng, tóc đen bồng bềnh, ánh mắt lạnh lùng như sương sớm London.
Hùng: áo polo xám, tóc nâu khói lười biếng mà quyến rũ, cười mỉm đúng kiểu bad boy quốc dân.

Bạn nữ 1: "TRỜI ƠI Y NHƯ TRAI HÀN!!!"

Bạn nữ 2: "CÓ 2 TRAI ĐẸP LẬN, TUI KHÔNG MƠ ĐÂU NHỈ?!"

Bạn nam: "Zô tụi bay! Có đồng minh rồi!"

Doo: (ngủ gục, ngáy nhẹ) "zzzz..."

Cô giáo: "Đây là Trần Đăng Dương và Huỳnh Hoàng Hùng – học sinh mới từ nước ngoài về. Từ nay học cùng các em."

Dương quét mắt nhìn cả lớp. Khi ánh mắt lướt đến Đăng – cậu bạn đang gục đầu ngủ, tóc bù xù – anh dừng lại đúng 2 giây.

Trong đầu: "Ủa, cái người chạy như bị dí hồi nãy..."

Hùng liếc sang, nhếch môi:

"Học sinh ở Việt Nam... thú vị thật."

To be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro