[R-18] Một Nháy Đổi Lấy Cái Ôm

Tác giả: sheng_cyun

Tác phẩm gốc: https://canvato.net/dkeep

Độ dài: Oneshot

Thiết lập: Cơ trưởng☀️ x Ngôi sao nhạc Rock🍷

Sum: Câu chuyện về anh Phainon đang cực kì tức giận sau nửa năm bị đá không rõ nguyên nhân và em yêu say khướt tự tìm đến cửa~

-

Đời người như một vở kịch hoang đường, chẳng bao giờ biết được điều gì sẽ xảy ra trước khi lật sang trang kế tiếp. Ví như bạn sẽ không bao giờ hiểu nổi tại sao bạn trai đang lúc mặn nồng lại đột ngột bỏ rơi mình, bặt vô âm tín gần nửa năm trời cho đến khi bạn trông thấy poster thời trang của anh ta trên màn hình lớn nhất ở trung tâm thương mại, và những cô gái trẻ đi lướt ngang đều bàn tán về ngôi sao nhạc rock đang lên như diều gặp gió.

Mydeimos, Mydeimos, cái tên cháy bỏng ấy giờ được người đời mân mê trên môi như một đóa mẫu đơn. Vậy mà trước kia, anh lại là một người vợ hiền ở nhà hầm canh chờ bạn trở về, mặc chiếc áo len cổ lọ giấu đi những dấu hôn lốm đốm bên dưới. Bạn chỉ cần về đến nhà là có thể lập tức ôm chầm lấy anh từ phía sau. Anh đút cho bạn một muỗng canh gà đậm vị, còn bạn thì luồn tay vào áo, nắm lấy đầu vú vẫn còn sưng tấy của anh mà bóp mạnh.

“...Anh tranh thủ uống lúc còn nóng, để bồi bổ cho anh em đã hầm lâu lắm đấy,” Mydeimos gọi tên hắn, giọng vừa nũng nịu vừa hổn hển, “Phainon.”

Rốt cuộc chẳng có ai đụng đến bát canh gà ấy. Cơ trưởng Phainon bay trên trời hơn hai mươi tư tiếng, việc đầu tiên khi về nhà không phải là ngủ hay ăn, mà là địt lồn vợ mình. Hắn làm tình với anh từ nhà bếp ra đến tận phòng khách, Mydeimos đành phải bò lết trên sàn bị hắn nâng mông lên địt như một con chó cái, rồi lại bị thúc đến mức bò loạn xạ bỏ chạy, và bị vặn lấy đùi lôi trở về. Chiếc quần mặc ở nhà đã bị xé nát tự lúc nào, áo len cũng bị đẩy vón lên quá ngực để lộ hai bầu vú trắng nõn, đẫy đà cứ thế lúc lắc trong không trung trông như hai quả bóng nước. Phainon bế anh lên mà địt, dương vật to lớn, đỏ rực xộc thẳng vào trong. Người vợ đã dành cả buổi sáng hầm canh bị cú thúc này làm cho hồn xiêu phách lạc, đầu óc như thể bị dương vật khuấy cho nát nhừ bỗng chốc trở nên ngây dại, ngoan ngoãn rúc vào lòng Phainon khẽ thở dốc và rơi lệ.

Hễ ngoan là anh lại mềm oặt, tan chảy như nước trong vòng tay. Phainon luôn cho rằng Mydeimos là mèo hóa thành, nếu không thì sao đâu đâu cũng giống thế? Thích cuộn tròn trên giường chỉnh video, thích tự mình chải chuốt, lúc tâm trạng không tốt thì vô cớ cào cho một phát, nhưng phần lớn thời gian lại ngoan ngoãn để người khác vuốt ve – Phainon bế anh vào phòng, đè ngửa ra giường rồi bắt đầu thêm một hiệp nữa. Tinh dịch trắng đặc từng luồng từng luồng phun ra từ miệng lỗ, Mydeimos bị đụ đến đần cả người, chỉ biết la hét ưm a.

Chẳng biết đã bắn vào bao nhiêu lần, tóm lại là bụng đã căng phồng, đến lớp cơ mỏng trên bụng dưới cũng nhô lên trông cực kì dâm đãng. Thường ngày, Phainon còn tàn nhẫn hơn, sẽ ấn xuống bụng ép Mydei phải dùng cái lỗ đã chẳng thể khép lại mà đẩy hết những thứ hắn bắn vào đi ra. Con mèo sẽ bị hành hạ đến mức không kiềm chế nổi, và rồi hắn sẽ được chiêm ngưỡng cảnh tượng tuyệt mỹ: lỗ lồn chảy tinh, lỗ đái rỉ nước. Nhưng hắn đã mệt rã rời vì bay trên trời hơn hai mươi tư tiếng đồng hồ. Bắn xong lần cuối, mặt mũi hắn tối sầm, cứ cắm nguyên trong đó mà ngủ thiếp đi. Tay vẫn còn đang vê đầu vú đỏ mềm, núm vú bị hắn nặn cho sưng to như quả anh đào.

Mydeimos hít sâu một lúc lâu mới hoàn hồn lại được từ cơn dư chấn, vỗ vỗ vào má kẻ đang đè trên người mình mới phát hiện Phainon đã ngủ say như chết. Lúc làm tình và lúc ngủ, hắn toát ra hai phong thái hoàn toàn trái ngược: vế trước là một con chó điên đang giao phối, vế sau là một bé Samoyed ngoan ngoãn. Tổng kết lại Phainon chính là chó, mà con chó này còn đang nằm sấp trên người anh, gương mặt say ngủ nở nụ cười no nê thỏa mãn, đúng kiểu ăn xong rồi lăn ra ngủ.

Mydei đành phải từng chút một gỡ hắn ra khỏi người mình. Lúc rút ra, dương vật mềm oặt lại sượt qua âm vật khiến Mydei lên đỉnh thêm một lần nho nhỏ, chẳng bắn ra được chút nước gì, chỉ có tinh dịch vừa được rót vào lúc nãy. Anh lết tấm thân rã rời đi dọn dẹp sơ qua ga giường, rồi lại vào nhà vệ sinh tắm rửa sạch sẽ. Xong xuôi, anh trở lại giường đắp chăn, ôm lấy chú chó Samoyed rồi cùng chìm vào giấc ngủ.

Cuộc sống ngọt ngào đáng mơ ước thế này đã từng chỉ là chuyện thường nhật của Phainon, là báu vật mà thời tuổi trẻ nông nổi hắn ngỡ mình có thể sở hữu mãi mãi: hắn là cơ trưởng trẻ nhất trong lịch sử của Hãng Hàng Không Okhema, tốt nghiệp trường danh tiếng, lý lịch sáng chói, ngoại hình anh tuấn, tính cách hài hước dí dỏm, lương bổng và tiền tiết kiệm đều vô cùng đáng nể. Hắn chẳng thể ngờ tới bất kỳ yếu tố ngoại cảnh nào có thể lay chuyển cuộc sống hạnh phúc hiện tại của mình – người yêu vừa xinh đẹp vừa hiền thục, cả hai đã yêu đương nhiều năm, đôi bên thấu hiểu nhau tường tận. Dĩ nhiên hắn yêu Mydei sâu đậm, và Mydei cũng hết lòng yêu hắn. Cả hai cùng nhau vun đắp cho tổ ấm nhỏ của riêng mình, còn có điều gì khiến người ta vui sướng hơn thế nữa?

Cho đến một ngày hết sức đột ngột, không một dấu hiệu báo trước, Mydei nói với hắn: "Em không thích cuộc sống hiện tại."

Thôi được rồi, cũng như Mydeimos năm xưa đã có thể dứt khoát cắt đứt quan hệ với ông bố sở hữu gia sản bạc tỷ để đến yêu đương với Phainon, thì giờ anh cũng có thể vì một lý do khác mà ruồng bỏ hắn: anh đã có thể vì sự độc đoán của Eurypon mà vứt bỏ bố mình, thì cũng có thể vì không hài lòng với cuộc sống hiện tại mà đá văng Phainon.

Phainon sững người, hắn hỏi: "Tại sao?"

“...Tẻ nhạt quá,” Mydeimos thành thật đáp, “Anh rất tốt, thật sự rất tốt, nhưng... em không thích cuộc sống an nhàn hiện tại, em thấy nó rất vô vị.”

Sở hữu căn hộ hạng sang trong Vành Đai 2 Okhema, có thể thoải mái quẹt chiếc thẻ lương rủng rỉnh tiền của Phainon, bản thân thì có thể nhàn rỗi nằm dài trên giường cả ngày chờ Phainon – người phần lớn thời gian đều đi công tác xa – về nhà và nấu cho hắn bữa tối. Mà thật ra không nấu cũng chẳng sao, vì Phainon vốn không kén ăn, gọi đồ ngoài cũng có thể xong một bữa.

"...Xin lỗi, có phải do anh bận việc quá nên không ở bên em không?" Phainon vắt óc lựa lời. "Anh còn nhiều ngày nghỉ phép năm lắm, hay là vầy đi, thời gian này anh sẽ ở nhà với em..."

"Phainon."

"Hoặc là, hoặc là nếu em thấy chán, anh có thể tìm vé người nhà của hãng hàng không Okhema, chúng ta đi du lịch nhé? Em có muốn đến Aidonia ngắm tuyết không, hay đi đâu đó xa hơn, Penacony thì sao..."

"Phainon," Mydei thở dài, "Xin lỗi, em chỉ là... muốn thử một lối sống khác."

Phainon chết lặng.

Một ngọn lửa giận vô cớ bỗng bùng lên trong hắn, hắn rất muốn vặn hỏi Mydei, lối sống gì chứ, em muốn đổi sang lối sống đéo gì? Cuộc đời em trước mười mấy tuổi là do bố em nuôi, từ đó đến giờ là anh nuôi – cả đời này em đã bao giờ tiếp xúc với xã hội chưa? Em có biết cậu ấm theo chủ nghĩa lý tưởng như em, một khi bước chân vào đời thực sẽ bị bao nhiêu kẻ xâu xé ăn sạch đến mẩu xương cũng không còn không? Em được nuông chiều đến hỏng não rồi à, em nghĩ chỉ cần một câu "em muốn" là có được tất cả chắc? Ngây thơ quá rồi đấy thiếu gia Mydeimos ạ, trong cái đầu nhỏ của em toàn chứa nước thôi đúng không?

Trong lòng nghĩ vậy, nhưng Phainon vẫn không tài nào nói ra được, cuối cùng hắn chỉ đành khó khăn gật đầu, cứ thế bị đá một cách không rõ ràng. Thực chất hắn đã có một kế hoạch hay ho, tưởng Mydeimos rời khỏi mình không lâu sẽ nhận ra sự thoải mái dễ chịu ở nhà và quay về tìm hắn, đến lúc đó tự nhiên sẽ là một kết cục vẹn cả đôi đường…

…Nhưng Mydeimos đã đi liền nửa năm.

Phainon đứng giữa trung tâm thương mại, ngây người nhìn màn hình lớn.

Gương mặt hắn ngày đêm mong nhớ, gương mặt đã từng yên tĩnh, ngoan ngoãn nằm gọn trong vòng tay hắn say ngủ giờ đây lại được tô vẽ một lớp trang điểm lộng lẫy sắc bén đứng trên sân khấu, dưới ánh đèn là một thiên vương được vạn người tung hô cuồng nhiệt. Màu son cùng tông với họa tiết trên mặt, một màu đỏ ma mị, mái tóc vàng óng được buộc cao sau gáy, mặc bộ đồ da ôm sát tôn lên vóc dáng. Cặp vú từng luôn giấu dưới lớp áo len nay lại được phô bày hào phóng trước mắt bàn dân thiên hạ, hình xăm đỏ như máu, làn da trắng như sữa, và cả trang sức hàng hiệu do nhãn hàng tài trợ... Mydeimos vẫn là Mydeimos, đôi mắt mèo vàng óng sáng rực dù cách ống kính vẫn cảm nhận được vẻ đẹp kinh tâm động phách.

Cả cuộc đời thiếu gia Mydeimos này quả thực quá thuận buồm xuôi gió, muốn gì là làm được nấy: Anh sinh ra trong một gia đình giàu có, tiền bạc và tài nguyên vun đắp nên một chàng hoàng tử bẩm sinh. Sau này anh muốn yêu đương, muốn trốn khỏi ông bố hoàng đế độc đoán cổ hủ, thế là hoàng tử gặp được kỵ sĩ Phainon của mình, người đã chẳng chút do dự đưa anh thoát khỏi gia đình đó, cho anh một sự dịu dàng như nước và nuông chiều hoàn toàn khác biệt. Đến bây giờ, anh lại thấy cuộc sống quá đỗi bình lặng an nhàn, thế là đi làm ngôi sao nhạc rock, vừa ra mắt đã chạm tới đỉnh cao, còn trở thành kẻ phóng hỏa chuyên đi gặt hái trái tim thiên hạ.

Ca tụng thay Mydeimos, làm hoàng tử cũng tuyệt, làm nội trợ cũng hay, còn Phainon chỉ là một bàn đạp trong cuộc đời anh, là cây gậy mát-xa trong một giai đoạn của cuộc đời rực rỡ ấy. Phainon đứng sững tại chỗ, hai tay run lên vì giận, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm cặp vú đang rung lắc theo từng động tác trên màn hình, đó đã từng là đầu ti của riêng hắn, hắn đã từng bóp lấy bộ ngực ấy bắt Mydei kẹp chặt cho mình thúc quy đầu từ khe lên đến tận miệng.

Ha, giờ thì hay rồi, cả thế giới đều có thể thấy món đồ chơi tình dục của Phainon.

Giờ đến cả Mydeimos đang ở đâu, sắp làm gì hắn cũng chẳng biết, có khi vớ đại một cô cậu học sinh ven đường còn rành lịch trình của vị thiên vương kia hơn. Cơ trưởng Phainon cứ việc bay trên trời đi nhé! Vợ của anh trở thành chồng người ta rồi – Anh xem kìa, cô gái vừa đi ngang qua chẳng phải còn đang đeo túi ita của anh ấy sao? Cái móc treo vải nỉ “Nhóc Dei thích ăn chè quả mật” đặt làm riêng rõ rành rành thế kia, vậy mà nửa năm trước anh ấy còn bảo món khoái khẩu là cặc của anh cơ đấy.

Phainon vẫn còn đang đứng ngẩn ra tại chỗ thì một cô gái đi ngang đã níu hắn lại để tiếp thị, "Anh đẹp trai ơi, anh cũng là fan của Mydei ạ? Hôm nay anh ấy có lịch trình quay chụp ở gần đây, fanclub chúng em có chuẩn bị đồ tiếp ứng riêng đấy ạ," cô bé lôi ra con búp bê Mydei mang theo bên người, chỉ to bằng lòng bàn tay trông xinh xắn vô cùng, hệt như một trái đào tròn vo mũm mĩm, "Anh có muốn mua một bé không? Dễ thương lắm, đây là do nhóm em tự làm đó..."

...Làm búp bê của vợ tôi, còn bắt tôi bỏ tiền ra mua?

Ba giây sau, Phainon sầm mặt lôi điện thoại ra quét mã thanh toán.

Hắn bóp cục bông nhỏ trong tay, chọc chọc vào hai má bánh bao, búp bê Mydei bằng bông ngây ngô nhìn hắn, đôi mắt hạt đậu toát lên vẻ ngù ngờ. Phainon nhếch mép cười khẩy, quyết định tối nay sẽ dùng cái của nợ này làm cốc thủ dâm.

Khoảng tám giờ, Phainon ăn qua quýt cho xong bữa tối, hộp đồ ăn ngoài còn chưa kịp vứt cứ thế chất chồng trên bàn trà. Hắn bật tính năng chiếu màn hình lên TV, tìm bừa vài clip sân khấu của Mydeimos rồi vô cảm ngả phịch người lún sâu vào ghế sofa và bắt đầu xem.

Trong màn hình, Mydeimos mặc một chiếc áo khoác đinh tán, phối cùng quần da đen bó sát – Phainon buột miệng chửi bậy, hắn thề chiếc quần đó chắc chắn là quá chật, vùng tam giác giữa cặp đùi đầy đặn nổi bật đến nhức mắt, phần bụng dưới phẳng lì và cửa mình căng mẩy giữa hai chân bị siết đến hằn lên hình một chiếc bánh bao béo bở, cứ thế trắng trợn xuất hiện trên một chương trình dành cho mọi lứa tuổi. Phainon đỏ mắt nhìn chằm chằm một lúc vào những ngón tay đeo găng đen của Mydei đang chơi guitar điện (hay là bass? hắn không phân biệt được), nửa phút sau, hắn buông xuôi tất cả mà kéo khóa quần, bắt đầu tuốt về phía màn hình TV.

Sau khi chia tay Mydei, đời sống tình dục của hắn bỗng chốc tụt xuống con số không. Nói cũng lạ, trước đây dù có bay cả ngày trời hắn vẫn còn sức để làm với Mydei hai ba hiệp, giờ chỉ bay vài tiếng về đến nhà là muốn đi ngủ ngay. Một mình nằm trên chiếc giường đôi trống trải, ôm chiếc gối ôm Chimera mà cả hai cùng mua ngày trước cứ thế mê man chìm vào giấc mơ.

Thật ra, với một người đàn ông độc thân sống một mình mà nói, Phainon đã được xem là có thói quen sinh hoạt tốt, nhưng so với những ngày còn có Mydei ở bên, ngài cơ trưởng vẫn trông sa sút hơn hẳn. Đầu tiên là tinh thần xuống dốc có thể thấy bằng mắt thường, không đến mức ảnh hưởng công việc nhưng rõ ràng tâm trạng không tốt, trái ngược với vẻ căng bóng mỡ màng như được tưới tắm đủ đầy trước đây. Thứ hai là chuyện ăn uống, căn nhà của hắn có một gian bếp khá lớn, ban đầu mua là vì Mydeimos thích nấu ăn, sau khi chia tay thì nó triệt để mất đi công dụng, Phainon về cơ bản chỉ gọi đồ ăn ngoài, thỉnh thoảng lắm mới xuống bếp nấu mì, mấy cái nồi hầm canh, kho thịt rất ít khi được dùng đến nằm phủ bụi ở tít trong góc. Cuối cùng là nội thất trong nhà, nếu nói lúc Mydei còn ở có thể gánh giúp một phần thẩm mỹ thì giờ căn nhà quả là một thảm họa – dù tuần nào cũng có người giúp việc theo giờ đến dọn dẹp nhưng nó vẫn toát ra một cảm giác bừa bộn, lộn xộn mất trật tự, khả năng cao là bắt nguồn từ chiếc khăn trải bàn mới màu vàng tím và mấy bức tranh treo tường xấu không thể tả.

Mydei trên TV quả thực là tâm điểm của mọi ánh nhìn, sợi dây chuyền sapphire trước ngực sáng đến chói mắt, gương mặt cũng vì liên tục lên nốt cao mà càng thêm đỏ ửng quyến rũ. Phainon trước màn hình TV thì lại tuốt như một kẻ điên nghiện tình dục, dù sao trong nhà cũng chẳng có ai nên hắn gần như rên rỉ la hét một cách cuồng loạn, miệng không ngừng tuôn ra đủ mọi lời lẽ tục tĩu, tưởng tượng thiên vương nhỏ lúc này đang nhấp nhô trên người mình, giọng hát từng bán được tám triệu album giờ đây chỉ rên rỉ gọi tình vì một mình hắn, những thớ thịt lồn ấm áp, quen thuộc bao bọc lấy dương vật ướt đẫm nước dâm mà nuốt chửng lên xuống, bị hắn địt đến mồ hôi thơm tho túa ra đầm đìa.

Hắn tuốt chắc cũng hơn hai mươi phút, dương vật đã hơi đau rát nhưng vẫn cứng như một thanh sắt, không có chút dấu hiệu nào là sắp bắn. Phainon thở hồng hộc dừng lại một lúc, móc từ trong túi ra con búp bê mua hôm nay. Nó tròn ủng, mũm mĩm, hắn không chút do dự mà dí ngay vào quy đầu, bắt đầu đâm rút vào con búp bê bông mềm mại. Thật ra cảm giác từ con búp bê cũng chẳng sung sướng gì, nhưng khuôn mặt mèo con ngây ngô kia lại quyến rũ đến lạ. Lúc bị cặc thúc đến biến dạng nó lại toát ra một vẻ thảm thương mà đáng yêu kỳ dị, khiến hắn nhớ đến Mydei lúc bị địt đến ngây người. Mười phút sau Phainon bắn lên thân con búp bê, một luồng tinh dịch đặc sệt, tanh nồng tích tụ đã lâu lập tức bung tỏa trong không khí. Dịch trắng đục dính nhớp trên mặt búp bê, thật đáng thương cho chiếc cốc thủ dâm bé nhỏ.

Phainon cầm con búp bê ngẩn người một lúc, đầu óc trống rỗng sau khi xuất tinh. Giây tiếp theo, tiếng gõ "cốc cốc cốc" đột nhiên vang lên ngoài cửa khiến hắn giật nảy mình. Hắn theo phản xạ giấu con búp bê sau đệm ghế sofa, vội vàng kéo quần lên rồi đi ra cửa, lòng thắc mắc không biết ai lại đến tìm mình vào giờ này.

Hắn mở cửa, là một người thanh niên nhỏ con, cậu ta chào hắn, "Chào anh, anh là anh Phainon phải không ạ?"

Phainon không nói gì.

Gã thanh niên nhỏ con đang dìu một người đàn ông cao lớn trang bị kín mít, kính râm, khẩu trang, mũ nón không thiếu thứ gì. Mái tóc vàng óng xinh đẹp rủ xuống bên gò má trắng nõn, toàn thân nồng nặc mùi rượu đang mê sảng gọi tên hắn.

“Phainon, Phainon…”

Gã trai nhỏ con áy náy giải thích với Phainon: “Thật sự xin lỗi, tôi là người đại diện của anh Mydeimos. Anh ấy có uống chút rượu, vốn dĩ tôi định đưa anh ấy về nhà ở Okhema nhưng không ngờ nơi đó lại bị fan cuồng phát hiện…” Cậu ta có vẻ khó xử, “Anh Mydeimos say rồi, tôi định đưa anh ấy đến khách sạn, nhưng anh ấy cứ nhất quyết đòi về ‘nhà’… thế là kéo tôi đến tận đây. Anh hẳn là bạn của anh ấy nhỉ?”

Con mèo lớn say khướt người mềm oặt cười hì hì, dường như nhận ra người trước mặt là Phainon nên loạng choạng đứng dậy. Chiếc kính râm đeo lệch “cộp” một tiếng rơi xuống đất, khẩu trang cũng bị giật phăng xuống để lộ gương mặt xinh đẹp ửng hồng, đến lớp trang điểm quyến rũ cũng chưa tẩy. Hai tay anh lảo đảo choàng lên vai Phainon, gọi tên hắn như làm nũng: “Phainon, Phainon, em nhớ anh quá đi mất…”

Phainon mặt không cảm xúc ôm người vào lòng, lạnh giọng chất vấn người đại diện: “Các cậu không biết em ấy không được uống rượu à?”

“Tôi nào cản được anh ấy…”

Người đại diện mồ hôi nhễ nhại giải thích gì đó, nhưng Phainon chẳng buồn đôi co nhiều lời với cậu ta, hắn kẹp con mèo vô tình tìm lại được dưới nách rồi đóng sầm cửa lại ngay lập tức.

“Mydei, Mydei,” Phainon vỗ nhẹ lên má người đang say không hề nhẹ, gọi tên anh: “Em thế nào rồi, còn biết mình đang làm gì không?”

Mydei nằm trên sofa, đôi mắt vàng kim dại đi như kẹo đường tan chảy, mái tóc vàng óng xõa tung sau đầu. Bộ đồ da biểu diễn vẫn còn mặc trên người đã bị những cử động của anh làm cho xộc xệch, đôi gò bồng trắng như tuyết gần như nhảy xổ ra ngoài, gương mặt đỏ bừng mông lung nhìn Phainon. Khi tay Phainon áp lên gò má nóng rẫy của anh, Mydei chỉ cảm thấy mát rượi dễ chịu vô cùng, bèn rên ư ử rồi cọ vào tay hắn gừ gừ như một chú mèo con.

Tay Phainon hơi run, khựng lại giữa không trung không biết có nên cử động tiếp hay không. Mydei thì lại rất vui vẻ tự cọ lấy cọ để, kêu meo meo ư ử một lúc lâu rồi mới mở mắt, đôi đồng tử không thể hội tụ nhìn về phía chiếc TV vẫn đang bật: “…Anh đang nghe nhạc của em.”

“Ờ, ừ…”

“Anh là fan của em à?” Mydei nở một nụ cười, “Cảm ơn anh!”

Anh bò dậy từ sofa, động tác này lại khiến cho ngực anh rung lên theo. Mydei loay hoay muốn ký tên cho Phainon nhưng không tìm được cây bút nào phù hợp, nghĩ một lúc rồi móc từ trong túi ra nửa thỏi son bóng, chệnh choạng định vạch áo Phainon ra để ký tên lên ngực.

Phainon lập tức nhanh tay lẹ mắt xốc anh lên, đồng tử gần như chấn động. “…Bình thường em đối xử với fan như thế này?” Giọng hắn nén lại một tia tức giận, “Dùng son em đã dùng, ký lên ngực họ…”

Mydei bị hắn làm cho ồn đến đau cả đầu có hơi bực mình, chỉ muốn cái miệng lải nhải không ngừng này câm lại. Thế là anh liền ôm lấy gương mặt đang gần trong gang tấc của Phainon, còn chưa kịp nhắm chuẩn đã lao tới hôn chụt một cái lên cằm hắn rồi le lưỡi ra liếm tới liếm lui, hệt như đang dỗ dành hắn đừng giận.

Trong hoàn cảnh này mà làm ra hành động đó với bạn trai cũ chỉ tổ phản tác dụng. Phainon lập tức nổi giận đùng đùng, ấn gáy anh mà hôn tới. Đây mới là một nụ hôn thực sự, vừa hung hãn vừa gấp gáp mang theo cả một bụng lửa giận và oán khí, gần như là đang gặm cắn môi và lưỡi của Mydei, đến cả cơ hội đổi hơi cũng không chừa cho đối phương. Ngôi sao lớn nhanh chóng bị hắn hôn đến mức nức nở, nước bọt chảy khắp nơi, đuôi mắt cũng đỏ hoe, còn bị nước bọt của chính mình sặc đến ho sù sụ trông đáng thương vô cùng.

Phainon lại cọ quét vòm họng trên của anh một vòng, lúc này mới lưu luyến rời đi. Mydei đã hoàn toàn bị hôn đến mơ màng, miệng hé mở thở ra, đầu óc quay cuồng nằm đó chảy nước mắt trông như một chú mèo ngốc bị bắt nạt đến thảm, son môi cũng bị hôn cho nhòe nhoẹt vương thành một vệt đỏ rực diễm lệ và cực kỳ dâm dục.

Thật sự quá mức sắc tình, Phainon chỉ cảm thấy nửa thân dưới của mình lại cứng. Nhưng mùi rượu hoa quả ngọt ngào trên người Mydei rất nồng, lý trí của hắn vẫn chiếm thế thượng phong. Hắn phải rất khó khăn mới bò dậy đi vào nhà bếp, định nấu chút canh giải rượu cho Mydei.

Hắn đi vào căn bếp đã lâu không dùng, tìm ra táo và gừng, đang chuẩn bị rửa sạch rồi thái lát trước kệ bếp thì nghe thấy tiếng sột soạt, quay đầu lại thì phát hiện Mydei như thể đã bật chế độ tự động bám theo, loạng choạng đi vào bếp. Sau khi thấy hắn, mắt anh sáng rỡ lên, vui vẻ gọi:

“Phainon, Phai…” Mydei cười nói không rõ, chìa cho hắn xem thứ mà mình đã phát hiện ra, “Anh xem này, cái này… trông giống em quá…”

Trong tay anh đang cầm con búp bê mà Phainon vừa mới giấu đi, rất đắc ý khoe với bạn trai cũ cục bông gòn bị tinh dịch bọc kín. Dịch thể trắng đục dính nhớp chảy vào lòng bàn tay anh rồi men theo cánh tay rơi xuống. Mydei nghiêng đầu, có chút tò mò đưa lại gần ngửi thử, sau đó thăm dò vươn lưỡi ra nếm vị…

“Ui, đắng quá…”

Anh ngẩng mặt lên, ánh mắt có hơi tủi thân như đang mách tội với Phainon.

“…”

Đồ điếm.

Ngôi sao lớn vẫn còn đang thắc mắc tại sao đối phương không để ý đến mình, giây tiếp theo đã bị Phainon đột ngột nổi điên lật ngửa trên bàn bếp. Phainon giật lấy con búp bê bông, thô bạo nhét vào miệng anh.

Công bằng mà nói, với một người đàn ông trưởng thành bình thường đã gần nửa năm không quan hệ tình dục, Phainon đã cố gắng hết sức để dịu dàng và kiềm chế rồi. Thực tế, hắn đã cương cứng ngay từ cái nhìn đầu tiên khi thấy Mydei. Nhiệt độ, dáng vẻ và hơi thở quen thuộc, từng cử chỉ giơ tay nhấc chân đều đang quyến rũ hắn, ngay cả linh hồn cũng đang gào thét muốn xé nát người trước mặt – em ấy dám rời bỏ mày, em ấy vậy mà dám rời bỏ mày! Em ấy dám rời bỏ mày hơn một trăm ngày, phô bày thân thể cho bao kẻ khác xem ở nơi mày không thấy, còn dám uống say trước mặt người lạ!

Đúng là một con mèo hư không nghe lời, hư đến tận xương tủy, dám vứt bỏ chủ nhân thật lòng yêu thương nó để chuồn đi, chơi chán rồi lại tự mò về. Một con mèo hư hỏng như vậy đáng lẽ phải bị đánh cho nát mông, đánh sưng vù cái lồn béo để nó không còn khả năng dang chân cho kẻ khác, cả đời chỉ có thể bị xích trên giường cho Phainon địt, bị rót đầy thành cái bánh su kem mới là giá trị duy nhất của nó.

Thế nhưng Phainon đã nhịn xuống. Hắn đúng là có đầy một bụng ấm ức và oán giận, nhưng trước hết, hắn vô cùng yêu Mydei. Hắn yêu con người này đến mức chỉ cần nhìn thấy là sẽ mềm lòng, những biện pháp trả thù từng nghĩ trong đầu đều tan thành mây khói. Việc Mydei say đến bất tỉnh vẫn vô thức gọi tên hắn đã làm Phainon vui sướng vô cùng. Trái tim đang xao động, cuồng loạn đã được xoa dịu, tình yêu của hắn lại lần nữa hóa thành dòng suối ấm áp, dịu dàng, từ từ bao bọc lấy người mình yêu.

Thật ra hắn không hề định làm gì Mydei cả, Mydeimos đã say rồi, và Phainon cần phải chăm sóc anh. Đợi đến sáng mai anh tỉnh táo lại rồi hai người sẽ nói chuyện đàng hoàng một lần – Phainon đương nhiên bằng lòng ủng hộ công việc của anh nhưng dù thế nào họ cũng phải nói chuyện, hắn hy vọng Mydei có thể trở về bên mình, cuộc sống của hắn không thể không có Mydei.

Nhưng mà.

Nhưng mà cái đồ lẳng lơ này thật sự quá thiếu chịch.

Một lần rồi lại một lần gạ gẫm và khiêu khích hắn, Phainon đã năm lần bảy lượt muốn đẩy anh ra, nhưng anh vẫn cứ hết lần này đến lần khác quấn quýt lấy hắn. Gương mặt đỏ ửng như một đóa hoa đào, đôi mắt mơ màng ngấn nước nhìn Phainon, đến cả hé môi còn có thể thấy được chiếc lưỡi mềm nóng hổi bên trong.

Lúc bị đè ngửa trên bàn bếp, Mydei vẫn chưa kịp phản ứng chuyện gì đã xảy ra chỉ ngơ ngác nằm đó với hai chân lơ lửng giữa không trung, đờ đẫn ngây người. Giây tiếp theo, một con búp bê bông thấm đẫm tinh dịch đã bị nhét vào miệng, đôi mắt màu vàng kim lập tức mở to. Anh ư ư nghẹn ngào định chống cự liền bị Phainon giật phăng chiếc quần da để lộ quần lót đen chật ních bên trong.

Quần da ống dài, ngoài đặc điểm bí hơi thì phần lớn chính là cảm giác bó chặt khó chịu, thế nên ngay khoảnh khắc nó được lột xuống, thớ thịt đùi căng mẩy mềm mại gần như bung ra tức thì, làn thịt trắng muốt rung lên suýt vỗ vào mặt Phainon. Không biết có phải do say rượu không mà hai cánh môi múp míp được mảnh vải ren bao bọc đã hơi ướt át, tỏa ra hơi nóng ngọt ngào đầy mời gọi. Cặp mông căng tròn vẫn trắng nõn như trong ký ức, thậm chí còn săn chắc và vào dáng hơn nhờ nửa năm tập luyện vũ đạo cường độ cao trên sân khấu, trông như một trái đào mọng nước, hồng hào trắng nõn, vểnh cao mời gọi người ta nếm thử.

Phainon về đến nhà hôm nay còn chưa kịp thay ra bộ đồng phục công sở. Lúc này, chiếc áo sơ mi trắng khoác hờ trên người, cổ áo mở toang để lộ lồng ngực vạm vỡ, rộng lớn bên trong. Hắn cởi chiếc quần rộng thùng thình, dí sát dương vật cương cứng đến phát đau vào cặp mông tròn trịa kia, cách một lớp vải mà cọ xát lên lỗ hoa ướt át.

Mydei lập tức như bị kích hoạt bản năng nào đó, vừa lắc mông vừa bắt đầu phối hợp theo động tác của Phainon như thể đói khát muốn ngậm lấy dương vật. Phainon nhìn mà ngứa răng, giơ tay lên giáng xuống cặp mông dâm đãng kia hai bạt. Mà vị siêu sao này có lẽ đúng là có tố chất của một con chó cái, cặp mông bị đánh đến rung lên lại càng khiến anh thêm hưng phấn, miệng ngậm búp bê mà rên rỉ ư ử như mèo, mắt đỏ hoe ứa lệ nhưng eo lại rất thành thật mà vặn vẹo. Nước dâm nhớp nháp từng dòng chảy ra từ kẽ đùi, ướt đẫm cả chân rồi từ từ nhỏ giọt xuống sàn.

"Ư... ư..."

"Siêu sao à, nửa năm nay có ai khác địt cái mông này của em chưa?" Phainon bóp lấy mông anh nhấc lên dùng sức dọa dẫm, làn da trắng như sữa lập tức ửng tím. "...Haha, trước đây em tham ăn lắm đấy nhé, chỉ cần anh ở nhà là gần như ngày nào cũng bám riết đòi hỏi. Mà này, fan của em có biết em dâm đãng giống như một con chó cái cầu xin người khác đến địt thế này không, họ có biết bên dưới của em có một bé mèo mềm ướt át không?"

Mydei rên rỉ khóc lóc, đầu óc có lẽ đã bị cồn làm cho mềm nhũn nên cũng chẳng hiểu Phainon đang nói gì, trong đầu chỉ toàn là ý nghĩ muốn dương vật to lớn cắm vào. Anh không ngừng nhấp hông húc vào quy đầu căng trướng, mắt gần như trợn ngược. Phainon không nhận được câu trả lời mình muốn, trong lòng càng thêm bực bội bèn dùng ngón trỏ gạt lớp vải sang một bên rồi dùng ngón cái ấn mạnh lên nụ thịt nhỏ nhạy cảm kia. Hắn bấm móng tay vào rồi xoáy, gần như là dày vò tàn nhẫn lên âm vật non mềm. Mydei lập tức cong người suýt nảy bật lên, tiếng kêu đau đớn tột cùng đều bị chặn lại nơi cổ họng. Phainon túm lấy âm vật của anh kéo ra, lại dùng cánh tay đè chặt anh xuống. Chẳng bao lâu sau đã khiến Mydei run rẩy hai bắp đùi rồi phun trào, dòng nước mạnh mẽ như suối nguồn vỡ đê ào ạt xối lên mặt Phainon.

Cơn cao trào hòa lẫn đau đớn và khoái cảm khiến Mydei suy sụp đến co giật toàn thân, mặt nín thở đến đỏ bừng, dường như mất cả khả năng hô hấp. Phainon sợ anh tự nín thở đến chết liền vội vàng rút con búp bê chặn miệng kéo theo cả lưỡi và nước dãi chảy xuống, cùng với những tiếng rên rỉ và thở dốc đứt quãng. Sự thương hoa tiếc ngọc của ngài cơ trưởng quả thực có giới hạn, hắn hoàn toàn không cho Mydei cơ hội nghỉ lấy hơi mà nắm lấy dương vật đã bị bỏ quên từ lâu một mạch nhắm thẳng vào lỗ lồn rẽ qua từng lớp thịt mềm để tiến đến tận cùng. Nẻo vào nóng rực và thịt lỗ siết chặt sau bao ngày xa cách lại một lần nữa ăn lấy thứ của hắn, Phainon thoải mái đến mức bật ra tiếng than nhẹ, suýt chút nữa đã bị siết đến bắn ra ngay.

Chỉ mới cắm vào có vậy, Mydei đã lại thét lên rồi ra thêm lần nữa. Cảm giác dòng nước ấm nóng xối lên quy đầu thật sự quá tuyệt, bên trong vừa khít như còn trinh lại nhạy cảm đến mức liên tục lên đỉnh. Phainon huýt sáo một tiếng – rõ ràng là bạn trai cũ của hắn nửa năm nay không hề tìm tình mới, thậm chí còn rất ít khi tự an ủi khiến cho cơ thể vốn đã chín muồi của anh lại trở về dáng vẻ ngây ngô khi còn non nớt. Dù ký ức về địa ngục khoái cảm ngày xưa vẫn còn đó, nhưng cơ thể lại cực kỳ khó thích ứng, chỉ có thể như một chiếc bánh bơ bị nướng quá lửa, tan chảy mềm nhũn phó mặc cho người định đoạt.

Phainon hôn lên người vợ nhỏ chung thủy của mình một cái coi như phần thưởng, sau đó lập tức lắc hông rồi ra sức đâm thúc. Mydei mà hắn ngày đêm mong chờ, nhung nhớ đến phát điên cuối cùng đã trở về trong vòng tay. Giờ phút này hắn chẳng còn tâm trí đâu mà để ý đến kỹ thuật hay bất cứ thứ gì, chỉ hận không thể nhét cả hai hòn dái vào trong, thúc đến nát cả xương hông trên cặp mông tựa trái đào ấy. Mỗi một cú thúc của Phainon đều vào đến nơi sâu nhất, như máy đóng cọc nện vào vòng thịt mũm mĩm tận cùng bên trong rồi lại rút ra toàn bộ kéo theo cả thịt non dính liền ra ngoài, nơi tiếp xúc còn bị đâm chọc đến sủi bọt trắng xóa. Tiếng nước “nhóp nhép” vang lên không dứt, cửa tử cung của Mydei bị hắn coi như một cái bao thịt mà đục khoét, dọa cho anh sợ đến mức “ư ư a a” la hét loạn xạ. Thiên vương nhỏ với giọng hát tựa thiên thần trên sân khấu giờ lại đang rên rỉ như mèo con gào bạn tình trên bàn bếp nhà Phainon. Mỗi một tiếng rên dâm đãng đều khiến Phainon khí huyết sôi trào, như một lời cổ vũ kích thích hắn địt càng sâu, càng mạnh hơn.

Mydei ôm bụng, bị hắn thúc cho nảy lên từng cơn, cảm giác cổ tử cung bị gõ vào thật chẳng dễ chịu gì. Phainon địt anh kịch liệt như muốn lấy mạng, cứ như muốn bù lại hết lượng tích tụ nửa năm trong một lần. Khoái cảm kinh hoàng đến chết người khiến anh sinh lòng sợ hãi, theo bản năng bắt đầu không ngừng van xin:

"Đừng, đừng mà, ư a... Sắp... sắp hỏng mất... a... Sắp hỏng mất rồi a ưm a a a..."

Đừng cái gì? Giờ phút này Phainon ghét nhất là nghe bất kì lời từ chối nào thốt ra từ miệng người này. Hắn cúi đầu nhìn vùng bụng dưới mà Mydei đang ôm, lớp cơ mỏng được rèn luyện vừa vặn bị dương vật của hắn chống lên thành một khối rõ rệt, nhấp nhô lên xuống theo từng cú thúc, thậm chí có thể phác họa ra đường gân xanh phân bố trên thân gậy thịt trông như sắp đâm thủng cả bụng, gợi tình đến đáng sợ. Mydei rõ ràng cũng bị cảnh tượng đã lâu không thấy này dọa cho hết hồn, hai tay cách một lớp da mà ấn lên cây gậy kia, dường như muốn ngăn nó tung hoành ngang ngược trong bụng mình, quả thật ngốc đến đáng yêu.

"Không hỏng được đâu, hãy tin vào bản thân em," Phainon bật cười, tâm trạng khá tốt, "Chẳng phải lúc trước em rất thích nuốt nó sao?"

Hắn bóp mông xốc Mydei lên (hai miếng thịt đáng thương kia đã bị hắn bóp đến bầm tím, chắc phải một thời gian nữa mới ngồi lại bình thường được), ôm anh xóc lên xóc xuống như cầm một chiếc cốc thủ dâm dễ dùng. Bím tóc nhỏ luôn rũ bên tai bị xóc cho lúc la lúc lắc, bay lên rồi lại rớt xuống vô dụng y như chủ nhân của nó – bị ôm đụ đến hồn xiêu phách lạc. Tư thế này có thể tiến vào rất sâu, lại có thể khiến Mydei vô cùng bất an, lúc nào cũng sợ mình sẽ ngã xuống, hai chân không thể không quấn chặt lấy eo Phainon mà dán sát vào, vừa sợ vừa né nhưng buộc phải ngồi trên cây gậy duy nhất chống đỡ trọng tâm, anh bị ném lên rồi lại rơi xuống, quy đầu lập tức phá vỡ cổ tử cung đã bị đâm cho mềm nhũn mà cắm vào vùng trong mềm mại, nóng ẩm và ấm áp. Bên trong vừa nóng vừa thoải mái còn đặc biệt biết co bóp, mút đến mức Phainon tê cả da đầu, cửa tinh rộng mở mà bắn thẳng vào. Tinh dịch hơi lạnh với lượng lớn rót đầy tử cung làm Mydei đạt tới cao trào không biết lần thứ mấy, nghẹo cổ ngửa ra sau như một con thiên nga hấp hối.

Phainon cảm nhận được một mảng ẩm ướt ấm nóng ở bụng dưới, hắn cúi đầu, lúc này mới phát hiện Mydei đã tiểu không tự chủ, nước tiểu vàng nhạt rỉ ra rả rích khắp nơi như bị rò rỉ, tí tách chảy thành một vũng dưới chân. Có lẽ vì đã tiểu ra hết rượu trong dạ dày, nên đôi mắt lơ đãng của Mydei dần dần có tiêu cự, anh mơ màng nhìn Phainon đang thở hồng hộc trước mặt, đại não bắt đầu khôi phục hoạt động, từng chút một hiểu ra tình hình trước mắt.

"Phainon...? Sao anh lại..." Mydei nâng eo định ngồi dậy, lại bị cái thứ chó chết trong bụng thúc cho một cái lảo đảo suýt nữa thì nôn khan, "Tại sao em... ưm... anh đã làm... gì em? Anh đây là... a... cưỡng hiếp..."

Phải nói là thiếu gia Mydeimos cả đời được bảo bọc quá kỹ, không có chút bản lĩnh nhìn mặt đoán ý nào. Tâm trạng của Phainon sau khi bắn tinh mãi mới tạm dịu, có lẽ định cùng anh âu yếm hôn một cái, vậy mà anh lại cực kỳ mất hứng mà tố cáo hắn cưỡng hiếp mình – anh đến giờ vẫn không hiểu đạo lý không được khiêu khích đàn ông chắc cũng liên quan đến việc Phainon trước giờ luôn quá dịu dàng với anh.

Dịu dàng quá sẽ thành nhu nhược. Nửa năm trước Phainon đã vô cùng tôn trọng người yêu mà chọn cách buông tay, để rồi đổi lại hơn trăm ngày dằn vặt đau khổ. Sự thật chứng minh, yêu đương với hạng người như Mydeimos thì chẳng thể nào dịu dàng được, phải coi anh như một con mèo hư không biết nghe lời mà xích lại nhốt trong lồng cả đời, không ngoan thì làm cho đến khi chẳng còn sức phản kháng, biến anh thành một nô lệ tình dục chỉ biết kêu meo meo.

“Đúng vậy, anh đang cưỡng hiếp em đấy,” Phainon nhếch lên một nụ cười rạng rỡ, “Quý ngài Mydeimos, tốt nhất là em nên chuẩn bị tâm lý đi. Kẻ hiếp dâm này sẽ không thương hoa tiếc ngọc chút nào đâu, anh muốn dùng em thế nào thì sẽ dùng thế ấy.”

Hắn cứ giữ nguyên tư thế cả hai vẫn đang giao hợp mà bế Mydei về phòng khách ném anh xuống sàn, bắt quỳ sấp xuống rồi túm lấy eo tiến vào từ phía sau lần nữa – Phainon cũng có lý do của mình, tinh dịch em nuốt vào và nước dâm em phun ra sẽ làm bẩn sofa, đây là nhà anh, anh không muốn dọn dẹp. Thế nên hắn đè Mydei xuống sàn mà làm, vừa vỗ mông vừa bắt anh bò khắp nơi, bò đến mức đầu gối và khuỷu tay đều thâm tím.

Lúc đầu Mydei vẫn còn có sức chửi bới và chống cự, nhưng thiếu gia không biết chửi bậy quanh đi quẩn lại chỉ có chó, khốn nạn, HKS, nghe chẳng khác nào đang làm nũng. Anh bị Phainon thúc cho đến mức môi âm hộ sưng đỏ gấp bội, dương vật cọ xát đi vào làm anh đau đến gào khóc. Sau đó có lẽ đã kiệt sức, nửa thân trên của anh mềm nhũn trên sàn, cặp vú áp xuống mặt đất bị thúc đến cọ qua cọ lại. Sàn gạch lạnh lẽo kích thích khiến đầu vú cương cứng, anh vừa ngứa vừa đau, giọng nói được chăm chút cẩn thận đã khản đặc chỉ có thể thều thào van xin, em sai rồi, Phainon, em sai rồi, tha cho em…

Sai ở đâu? Phainon hỏi anh, anh ấp úng chẳng nói được nên lời liền bị Phainon túm mái tóc vàng sau gáy kéo lên. Cơn đau rát như thể da đầu bị xé toạc khiến anh lại bật khóc, Phainon cưỡi lên người anh như cưỡi ngựa, vừa bị giật tóc vừa bị tát vào ngực. Bầu ngực bỏng rát, ửng đỏ cả một mảng lớn, còn bị véo núm vú kéo dài ra khiến nó biến dạng đến mức khó tin, đầu vú hệt như quả nho bị Phainon dùng răng nanh cắn lấy, chỗ nào cũng đau, thiếu gia Mydeimos chưa bao giờ phải chịu hành hạ thế này.

Có lẽ vì anh khóc lóc quá thảm thương, giọng đã khản đặc, âm cuối lại vút lên the thé hệt như mèo con chưa đủ tháng đòi sữa, đôi mắt vàng xinh đẹp sưng húp vì khóc, lớp trang điểm trên cả gương mặt cũng nhòe đi trông vừa đáng thương vừa thảm hại. Phainon suy cho cùng vẫn yêu anh tha thiết, nghe Mydeimos đứt quãng cầu xin tha thứ lòng hắn cũng dần mềm lại, cơn giận cũng đã trút gần hết, thế là sau khi bắn thêm một lần nữa, hắn lật người anh lại nâng gương mặt tả tơi lên, ngắm nghía một lúc dung mạo xinh đẹp lạ thường dù vừa bị hành hạ.

“Mydeimos, nói vài lời dễ nghe đi,” hắn hôn lên môi anh, “Nếu anh vui có khi lại tha cho em, em biết mà, anh yêu em nhiều lắm.”

Mydeimos khóc nấc từng cơn, lồn nhỏ của anh đã chẳng thể phun ra nước nữa, chỉ có thể rỉ ra tinh dịch vừa được bắn vào, run rẩy trong lòng Phainon như cầy sấy. “Phainon, Phainon…” anh thì thầm gọi tên người trước mặt, đầu óc mê man, lấy mặt cọ vào tay hắn, “Phainon… ưm…”

Phainon lại hôn lên mắt anh, vừa như cổ vũ, vừa như dụ dỗ anh nói tiếp.

“Hức… đau quá, ngứa quá…” Mydeimos nức nở khóc, “Anh đừng, đừng bắt nạt em nữa… Em sai rồi…”

Anh dụi đầu vào lòng bàn tay Phainon, làm nũng như một chú mèo cưng, “Anh ôm em đi, em nhớ anh lắm…”

Thôi được rồi, đây chính là lý do vì sao thiếu gia Mydeimos vừa ngốc nghếch đáng yêu lại luôn làm được điều mình muốn – anh thực sự có chút thiên phú trong việc khiến người khác yêu thích mình. Thật ra đến giờ anh vẫn không hiểu tại sao Phainon lại nổi trận lôi đình như vậy. Bọn họ chưa chia tay, anh chỉ ra ngoài chơi một thời gian, chẳng phải đã quay về tìm hắn rồi sao? Nhưng Mydeimos vẫn theo bản năng tìm cách tốt nhất để dỗ dành chú chó Samoyed hung dữ:

Hôn hắn, rồi ôm lấy hắn.

Thế là chú chó Samoyed đang phát rồ kia liền ngoan ngoãn trở lại, biến về thành một chú cún con đáng yêu, sụt sịt rúc vào lòng Mydeimos làm nũng, miệng còn lẩm bẩm những lời như lần này tuyệt đối không để em đi nữa, anh muốn ở bên em mãi mãi, Mydeimos là của một mình anh…

Ý gì đây? Mydeimos đã chẳng còn hơi sức đâu mà nghĩ ngợi, anh thật sự quá mệt mỏi rồi. Vị đại minh tinh mình mẩy không còn chỗ nào lành lặn gắng gượng chút sức lực cuối cùng rúc vào vòng tay bạn trai, hôn lên lồng ngực đối phương rồi nghiêng đầu thiếp đi.

Cho nên mới nói, đời người như một vở kịch hoang đường, trước khi lật sang trang tiếp theo sẽ chẳng bao giờ biết được chuyện gì sắp xảy ra. Sáng nay bạn vẫn còn là một gã đàn ông sầu muộn vì bị đá sáu tháng trời, tối đến đã được ôm bà xã vừa thơm vừa mềm ngủ cùng, lại còn phải cân nhắc sáng mai thức dậy nên dùng tư thế nào để tạ lỗi – nhưng những chuyện đó chẳng còn quan trọng, quan trọng là Mydeimos đã trở về, chú chó Samoyed lại có nhà rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro