Little Sins: Ride
Phainon lê lếch tấm thân rã rời dọc hành lang vắng lặng chẳng bóng người, sau nhiều giờ bị sếp dày vò, tài liệu chồng chất cùng những vị khách hàng khó chiều đến quen thuộc. Việc xử lý họ không khó nhưng vẫn khiến anh phần nào cạn kiệt năng lượng.
Đóng cạch cánh cửa nhà như cách anh rủ bỏ mọi muộn phiền do công việc mang lại. Phainon thở phào, đón nhận giây phút anh mong chờ nhất trong ngày; trở về nhà, trở về nơi các em vợ đang đợi.
Phainon cởi bỏ giày da đặt gọn lên kệ, bước vào trong. Một anh chàng hiện tại chỉ có mình làm bạn với mình và đồng lương dư dả thì không lý nào lại đối xử eo hẹp với bản thân. Anh chọn cho mình một căn hộ một phòng ngủ, phòng khách, có khu vực bếp, phòng tắm và ban công nhỏ. Mọi thứ đều gọn gàng trong tông màu ấm trung tính, điểm thêm vài món trang trí mộc mạc, nhưng lại chẳng thể đem lại cho anh xíu ấm cúng đơn sơ.
Phainon đã đặt rất nhiều goods của em để thay thế hay lấp đầy phần nào khoảng chóng trong phòng hay là chính trong lòng anh. Và nếu để ý, trong không gian ấy thoang thoảng cái hương lựu ngọt ngào - thứ hương quen thuộc gắn liền với waifu số 1 của anh, Mydei.
Sự thật là Phainon không thường ăn trái cây, nói đến lựu thì lại càng xa lạ. Mấy dòng thông tin giới thiệu lằn nhằn chẳng giúp anh mường tượng nổi cái thứ gọi là: "Mùi hương ngọt ngào dịu nhẹ, không hề gây gắt mà hấp dẫn, tươi mát đem lại cảm giác sảng khoái đầy say đắm...". Tựa như việc xem mukbang, dù ta cố nghe họ diễn tả cả chục lần thì chưa từng niếm qua thì vẫn mãi không biết chính xác cái hương vị là gì.
Người ta vẫn hay nói, nếu đủ muốn thì ta sẽ tìm cách, không muốn là chưa đủ yêu. Với Phainon thì anh có thừa tình yêu cho Mydei. Phainon nhanh chóng đổi loại tinh dầu hay dùng sang hương lựu, đi siêu thị cũng thường tiện tay mua trái, nước ép hay bất kỳ sản phẩm nào có liên quan đến lựu để dùng. Phainon hoàn toàn cho em nó vào danh sách yêu thích một cách đầy tự nguyện và hạnh phúc.
Phainon cười nhạt trước những hồi tưởng của bản thân. Anh nới lỏng cà vạt, lướt mắt quanh căn phòng khách vắng lặng. Càng say đắm trong tưởng tượng mật ngọt thì khi tỉnh giấc anh càng bị xâm lấn bởi cảm giác chóng trải cô độc, nhưng bị nhiều rồi cũng quen. Anh nhanh chóng trút bỏ bộ suit nặng nề, bước vào nhà tắm để làn nước lạnh cuốn trôi những tâm tư vừa chớm nở.
Sau khi tắm sạch sẽ, anh khoác tạm chiếc áo choàng mỏng, để mặc sự thoải mái vốn chỉ có khi sống một mình. Bữa tối chỉ là vài món đơn giản, ăn qua loa cho xong. Công việc còn lại trong ngày được anh rà soát nhanh trên laptop, gõ thêm vài dòng ghi chú. Vì vốn dĩ mọi việc đều được anh cố gắng hoàn thành trong giờ làm, anh muốn dành sự thoải mái chọn vẹn cho thời gian nghỉ ngơi ở nhà, với em.
Đến khi màn đêm dần phủ kín ngoài ban công, anh mở chiếc galgame quen thuộc - thế giới nơi waifu duy nhất đang chờ anh. Như mọi ngày tiếng nhạc nền vang khẽ, đôi mắt anh ánh lên tia khát khao hiếm ai thấy được. Chỉ khi được nhìn Mydei, được trò chuyện cùng em. Anh mới thoải mái thể hiện cái bản chất thầm kín, ham muốn bị kìm hiếm lâu ngày.
Đàn ông mà.
Anh không thể ngừng tưởng tượng đến viễn cảnh được đè em lên giường. Nện từng cú mạnh bạo làm em không ngừng rên rĩ mấy âm từ dâm đãng gợi tình.
Và như một thói quen, sau khi "ghé thăm" Mydei và chào tạm biệt, anh khép máy. Trở về giường để mặc cơn buồn ngủ cuốn mình đi... không hề hay biết khi anh say giấc, màn hình laptop bổng sáng lên với vài dòng mã kì lạ.
.
.
.
.
.
Ý thức như nổi lên từ giấc mộng mơ hồ. Cơ thể nặng trĩu, như bị ghì xuống bởi cơn mê man chưa kịp dứt. Cảm giác lạ lẫm làm anh dần tỉnh giấc. Khi thử mở mắt, thứ đón chờ anh lại là một khoảng tối mịt, tấm vải lụa mỏng che kín ánh mắt xanh ngọc, khiến tầm nhìn trở nên mờ ảo.
Khi khả năng nhìn ngắm bị che lắp thì mọi giác quan còn xót lại bỗng trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết. Không gian xung quanh an tĩnh đến lạ. Vẫn có chút ánh sáng hắt nhẹ qua mép vải, chói mờ như tia sáng cuối ngày. Anh hoảng loạn khi nhận ra tay cũng bị chói chặt, cảm giác chân thực đến độ anh không thể xem đây là giấc mơ nhưng vẫn mong rằng đây chỉ là một giấc mơ.
Trong loáng thoáng mờ ảo qua lớp vải mỏng anh bắt chọn những đường nét không rõ ràng của vóc dáng vừa quen thuộc mà cũng lạ lẫm, hơi thở ấm áp gần kề bên má. Cơ thể anh đông cứng, từng lỗ chân lông như dựng đứng lên, hơi thở dần không đều nhịp. Anh muốn phản kháng nhưng vô thức Phainon nhận ra cái mùi hương ấy, cái mùi hương ăn sâu trong tiềm thức làm anh chần trừ. Bàn tay ai đó khẽ siết lấy má anh, vừa dịu dàng mà cũng đầy ràng buộc.
"Phainon, đừng căng thẳng"
Phainon sững người, khó tin nổi cái âm giọng vừa lướt qua tai. Trên đùi anh, sức nặng từ cơ thể đối diện dồn xuống, phần thịt mông mềm mại áp chặt khiến anh khó tránh khỏi cảm giác tê dại khoái trá len lỏi khắp người.
Dẫu vậy, lý trí vẫn đủ để anh nhận thức rõ tình thế. Gắng kiềm nén làn hưng phấn đang trỗi dậy, anh chậm rãi cất lời dò xét:
"Em...ai vậy?"
"Vẫn là em, Mydei đây"
Lời nói của người nọ rơi vào tai Phainon như trôi tuột, chẳng kịp chạm tới ý thức anh. Thứ choáng ngợp bất chợt đã chiếm trọn tâm trí, để mặc cho giọng điệu nũng nịu và cái đầu đang rúc rích dụi vào hõm cổ kia bị anh bỏ qua.
Trước cư xử được Mydei xem là lạnh nhạt của anh, Mydei ngừng hành động nũng nịu. Cậu không hài lòng đẩy Phainon xuống, dùng một tay dè chặt anh trên nệm. Lần nữa lên tiếng nhưng chẳng còn là chất giọng dịu dàng quen thuộc.
"Chỉ vì em thoát khỏi cái vai người yêu nhỏ bé ngọt ngào, anh liền không thích em nữa?"
"Hay việc em bỏ thuốc vào rượu làm anh giận?"
"Phainon này. Em không cho phép, anh là của em mà"
Phainon nghe đến càng hoang mang, tầm nhìn vẫn một màng tối mịt, mờ ảo không rõ ràng, còn cơ thể thì bức bối khó tả, tình thế này khiến một người từng trải đủ vị đời cũng chẳng tin nổi. Nhưng khi nghe thấy Mydei run rẩy giận hờn bật ra mấy lời tuổi thân như vậy, tim anh như nghẹn lại, anh chẳng muốn quan tâm đây là mơ hay thật nữa. Cảm giác bứt rứt chèn ép hoang mang khiến anh ngay lúc này muốn nhìn rõ em, muốn ôm em vào lòng để vỗ về - cho em, và cũng cho cả hắn.
Nhưng chẳng để anh kịp hốt ra mấy lời xoa dịu. Mydei nhanh hơn một bước, xoay người ngồi lên ngực anh. Đôi tay thuần thục cởi bỏ thất lưng vướng víu ném xuống sàn, cậu cuối thấp người dùng răng chậm rãi kéo khóa quần, giải thoát cho thứ cậu luôn mong đợi. Thứ cậu chỉ dám lén lúc tia mắt nhìn khi anh không chú ý.
Rõ ràng trong rất nhiều lần gặp mặt, những cái va chạm bỏng rẫy về ánh nhìn lẫn cơ thể mà cậu cố diễn như vô tình gây ra, Phainon liền cương cứng. Cách một lớp vải quần mà cậu phải cảm thán vì độ to của nó, cậu chắc chắn là mình không lầm.
Nhưng anh luôn che giấu, anh tìm cách né tránh và tự mình giải quyết. Khiến Mydei càng khẳng định anh thích cậu vì tính cách, vì sự ngây thơ dịu dàng cậu mang lại chứ chẳng màng đến cái body đầy đặn, nóng bỏng này. Nhưng như vậy cậu càng sợ, cậu sợ mất anh, lại càng sợ đánh mất chính mình. Cậu chán ghét việc cứ phải sống trong cái tính cách giả tạo, trong con người không phải cậu.
Và Mydei quyết định bỏ thuốc, kéo anh lên giường. Thế nên tình cảnh này xuất hiện.
Như để đáp lại nổi mong ngóng bấy lâu của Mydei, cự vật cũng nhiệt tình chào hỏi cậu, bật ra một cú 'bép' vào má phải.
"Bên dưới xem bộ mạnh mẽ và trung thực hơn bên trên ha" - Mydei cười trừ vừa nói vừa phà hơi nóng lên cự vật, sung sướng nhìn nó giật giật vài cái.
'Có ai bị người mình thương vừa nũng nịu vừa cạ mông lên đũng quần mà không cương không trời?' Phainon chỉ nghĩ thầm chứ chẳng dám hốt ra.
Cơ thể Mydei nóng lên, ánh mắt hơi dao động nhìn con cặc gân guốc đỏ thẫm trước mặt, lo lắng xen kẽ khao khát đốc thúc cậu ngậm đầu khấc vào miệng, mùi vị tanh tưởi lờ lợ chạm vào đầu lưỡi rồi tan ra khắp khoang miệng ẩm ướt làm cậu mãn nguyện. Cậu đưa lưỡi đảo quanh đầu khấc rồi xoáy vào lỗ tiểu, ra sức mút mạnh làm anh rít lên. Âm thanh đó như tiếp thêm cho cậu sức mạnh. Cậu nhấp nhô đầu theo nhịp tăng dần giữa háng Phainon, vừa nhấp vừa mút, kích thước to lớn khiến cậu phải kìm nén cơn buồn nôn nơi cuống họng mới cố đưa được hai phần ba chiều dài của nó vào miệng. Phần dư ra được tay cậu nắm lấy chăm sóc, túi tinh cũng chẳng bị bỏ quên.
Hơi thở của Phainon dần trở nên dồn dập trước tốc độ thay đổi của Mydei, cậu bú mút chuyên nghiệp đến độ khiến con cặc lần đầu trải nghiệm cảm giác được bao bọc trong nhiệt độ nóng ẩm xém bắn ra vài lần. Anh cắn răng kiềm nén tiếng rên khi cậu liếm dọc từ đầu đến gốc cặc rồi ngậm một bên túi tinh vào miệng. Đầu não như phát điên, sung sướng lăn tăn khắp cơ thể làm Phainon bứt rứt muốn cởi trói cho bản thân, anh muốn nắm lấy tóc cậu, ép mặt cậu vào sâu giữa háng, để cậu nuốt chọn cây hàng của anh, để mũi cậu chạm vào mớ lông trắng mút nơi gốc cặc và cảm nhận sự xoa bóp nơi cuống họng nhỏ hẹp.
Phainon vùng vẫy tay khỏi dây trói, cơ thể không yên, chiếc bịch mắt vì chuyển động của anh mà lỏng lẻo hơi tụt xuống. Vừa có lại tầm nhìn khiến anh chưa quen với ánh đèn mà nhíu lại. Nhưng hình ảnh trước mặt như thôi thúc anh mở to mắt đón nhận: Mydei trong bộ bodysuit vải voan mỏng tanh như có như không, chẳng đủ che chắn cặp mông tròn mẩy, núng nính đang lắc nhẹ của cậu.
Phainon sững lại, nhìn chầm chầm vào mảnh vãi che chắn vùng hạ bộ của Mydei. Cảm giác không đúng lắm, dù kích thước nhỏ thì chỗ đó cũng phải nhô ra một chút. Đằng này lại là một cái rãnh khe đầy ẩm ướt. Mydei không có ... sao?
Chưa kịp tiêu hoá vấn đề, hơi thở của anh như bị cướp đi, bật ra tiếng rên khàn vì Mydei lần nữa mút mạnh lỗ nhị. Trực tiếp đưa anh về hiện thực nóng bỏng đang diễn ra. Con hàng của anh cuối cùng cũng đến giới hạn, nó rục rịch co giật như sắp bắn. Tay và miệng Mydei càng ra sức sục mạnh hơn.
Phainon nghiến răng, âm thanh âm trầm khô khốc bật ra khỏi cổ họng. Anh bắn ra dòng tinh trắng đục, đặc quánh. Nhiều tới nổi Mydei nuốt không hết mà xém sặc.
Cậu mút sạch đóng tinh nhầy nhụa như sợ làm xót lại thứ tinh túy trời ban. Đến độ con cặc anh bóng loáng một lớp nước bọt của mình mới ngước lên phở một hơi thoả mãn, liếm môi cảm thán.
"Mấy tháng rồi anh chưa được bắn vậy Phainon, đặc quá"
Mặc kệ lời trêu chọc của cậu. Anh lần đầu lên đỉnh đến sung sướng như vậy, sức mấy mà phàn nàn.
Nhịp thở đứt đoạn chưa ổn định nhưng Phainon vẫn cố thu hết khung cảnh mê hoặc trước mắt. Mydei nhích người lại gần con hàng của anh, dùng tay kéo nhẹ mép vải đen qua bên. Cậu lắc người căn chỉnh cho lồn nhỏ ngay trên đầu khấc. Một phát nhún người nuốt chọn nữa cây sắt vào lồn, làm cả hai gần như nín thở trong phút chốc.
Cảm giác vừa mềm mại vừa ẩm nóng ép chặt cây hàng làm đầu óc anh tê dại, nó khác xa mấy món đồ giả anh hay xài, quá sướng, so với miệng còn sướng hơn nhiều. Nhưng nhìn tấm lưng xinh đẹp đang run rẩy cố gắng nuốt lấy con hàng của anh làm anh phần nào xót xa lên tiếng.
"Mydei đừng cố quá"
"An-h... im lặng"
Lời nói rời rạc không ra hơi vì cảm giác chướng đau đến rưng rưng nước mắt, dù trước đó Mydei đã dạo đầu rất kĩ nhưng cây hàng của Phainon quá to. Nhưng cậu không muốn thua, Mydei hạ hông, lần nữa nhún người nhấn xuống, nuốt chọn lấy anh trong một nhịp.
Âm thanh vỡ vụng phát ra từ miệng cậu, cơ thể hơi mất lực phải chóng tay lên đùi anh để giữ bản thân khỏi ngã. Đau đớn đi kèn sung sướng truyền lên hệ thần kinh, kích thích từng tế bào làm đầu cậu trống rỗng. Nhưng chưa đủ, cậu muốn nhiều hơn. Cậu chậm rãi chuyển động lên xuống, tiếng rên rỉ nhỏ lẻ cũng bất đầu thoát ra khỏi miệng.
Hơi nóng trong cơ thể dồn cuộn, thôi thúc cậu tăng tốc. Từ những nhịp chậm rãi ban đầu, hông cậu dần nhún mạnh hơn, dứt khoát hơn, để từng tấc thân thể anh trượt sâu vào trong. Âm thanh ướt át vang lên hoà cùng nhịp thở dồn dập, khiến không gian như bốc cháy. Phainon gầm khẽ, cơ bắp căng chặt, đôi mắt hé mở âm ẩm nước vì bị kích thích nhìn cậu nuốt trọn lấy mình, đến cả sợi lý trí cuối cùng cũng bị thổi bay bởi sự ngọt ngào và khát khao đang dày vò.
Mydei cắn môi, sương sướng đến cong cả người, cậu rên nhiều đến mức nước bọt không kìm được mà chảy ra khoé miệng, vẫn gượng gập hông đều đặn, như muốn hút sạch hơi thở của anh, như muốn trói buộc anh mãi ở khoảnh khắc này.
Dần dà cơ thể cậu mỏi nhừ, âm thanh phát ra càng lúc càng loạn hơn, giọng cậu rên rĩ ngọt ngào đến sướng tai.
"Ha..Phai-Phainon... sướng quá"
"Cho em...ch-o em"
"My-dei..ha"
Mydei nhún hông đến run chân, từng nhịp ép xuống càng lúc càng vụng, cơ bắp đùi như căng cứng vì lặp lại một hành động quá nhiều. Hơi thở cậu đứt quãng, mồ hôi rịn trên thái dương, nhưng Phainon bên dưới vẫn căng cứng, chưa có dấu hiệu buông xuôi. Cậu ngẩng mặt lên như muốn nuốt trọn khoái cảm đang đốt cháy cơ thể, thì bất chợt một bàn tay to lớn kẹp chặt lấy eo mình.
Cả người Mydei khựng lại. Cậu bàng hoàng nhận ra, dây trói tay Phainon từ khi nào đã không còn. Nhìn sợi vải rơi lả tả xuống giường, lẫn trong tấm chăn nệm nhăn nhúm. Cậu chưa kịp hỏi thì anh đã bật dậy áp sát vào lưng cậu, đôi mắt lộ ra sau lớp bịt nửa vời, cháy rực như muốn nuốt chửng cậu.
"Đến lượt anh."
Giọng khàn trầm vang lên ngay bên tai. Vừa dứt lời Phainon siết eo, ấn mạnh Mydei xuống, chẳng cho cậu kịp nghỉ. Thân thể căng cứng kia bị nuốt gọn, sâu đến mức cậu nghẹn tiếng kêu, ngã dựa vào lồng ngực nóng hổi. Nhịp hông dưới thân bỗng chốc chuyển hướng - không còn chậm chạp, không còn bị động - mà là từng cú thúc dồn dập, cháy bỏng, như con thú vừa phá xiềng tìm lại bản năng.
"Aaa Phainon.. a-nh nha..h quá"
"Co-n mẹ..nó sướng quá..ah ha"
Miệng Phainon liên tục gọi tên Mydei, nói ra mấy câu dụ ngọt làm người nghe say đấm nhưng nấc hông cũng càng lúc càng mạnh, hoàn toàn để lý trí bị kiểm soát bởi dục vọng kiềm nén nhiều năm. Mông và lồn của Mydei bất đầu sưng đỏ, bỏng rát mà sung sướng đến tê dại.
Phainon xoay người Mydei lại, để cậu đối mặt với anh. Khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, Mydei còn chưa kịp định thần thì môi đã bị chiếm trọn. Nụ hôn sâu, nóng hổi như muốn nuốt sạch hơi thở cậu. Như hơi men lẫn khoái cảm làm Mydei mềm nhũn, đầu lưỡi bị anh cuốn lấy, cuồng nhiệt đến mức chẳng còn kẽ hở nào để trốn chạy. Tay anh giữ chặt gáy, ép cậu dán sát vào, khiến từng tiếng rên nghẹn lại trong miệng, hóa thành dư vị ngọt nóng hỏi lan khắp cơ thể.
Môi lưỡi triền miên nhưng bên dưới vẫn giữ nguyên tốc độ va đập. Từng cú thúc hông mạnh bạo chẳng ngơi nghỉ. Mydei điên đảo thần hồn, chẳng còn sức lực mà rên cố níu lấy cổ anh.
"Hứ-c anh..ah...hức.. c-hậm chậm"
Cái lồn bé xinh bị chơi đến sùi bọt trắng. Lần đầu trải nghiệm cảm giác bị đập đến tả làm con bé sợ hãi muốn chết, không kiềm được mà nước mắt rỉ ra lên láng, nhiều đến độ ướt hết cả đùi trong của hai người. Làm tiếng 'bạch bạch' càng vang rộng trong gian phòng kính.
Không biết qua bao lâu, Mydei mệt đến độ tiếng rên yếu ớt chẳng ra hơi, đầu gục vào vai anh mà thúc thít cầu xin anh mau ra đi, cậu mệt sắp chết rồi. Nghe thấy giọng em nghẹn ngào run rẩy như vậy, Phainon chẳng còn sức kháng cự. Một tiếng gầm khàn bật ra trong cổ, anh siết chặt eo em, thúc sâu lần cuối rồi bắn ra. Dòng tinh nóng rực tràn vào khoang lồn, cơ thể căng cứng càng ra sức nắm eo Mydei rì xuống. Mydei cũng run theo mà lên đỉnh, tưới làn nước nóng hỏi lên cặc Phainon, cái lồn nhỏ bị đúc nước đầy chướng đến độ bụng nhô lên, không chứa hết mà rỉ ra ngoài nơi giao hợp. Qua một lúc toàn thân cậu mềm nhũn, hơi thở mỏng tang mà vẫn khẽ níu lấy vai anh.
Phainon cũng mệt lã nhưng vẫn cưng chiều vòng tay ôm trọn cơ thể em, hôn nhẹ lên mái tóc ướt mồ hôi. Hai cơ thể hoà cùng nhịp thở dính chặt lấy nhau. Trái tim không nghe lời mà đập loạn. Báu vật của anh đang trong vòng tay tay anh. Nếu đây là mơ thì anh mong rằng mình sẽ không tỉnh lại.
"Anh yêu em, bé cưng"
Trước khi thiếp đi, Mydei cũng lí nhí đáp lại ba từ 'em cũng vậy', không rõ ràng nhưng đủ để Phainon nghe thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro