Chap 24: Hoa Và Yêu (1).




626 thoáng nghĩ rằng mình không cần phải trở về trung tâm ngay lúc này. Cậu rong ruổi khắp nơi, vào siêu thị để đọc sách giết thời gian, mua thuốc để trị những vết bầm chết tiệt và sắm những thứ kì quặc mà 626 chưa bao giờ nhìn thấy.

Những chiếc xe Hot Wheels nhỏ khiến 626 tò mò, cậu khó khăn chọn lựa các thỏi son có mùi dâu và mùi bạc hà. "Chắc hẳn Izanami sẽ cần chúng" cậu thì thầm rồi tự mình đi tham quan tháp Tokyo, khoảng một tiếng đồng hồ để cho cơn giận vơi đi, rồi dừng chân bên ngọn đồi xa thành phố để thoa thuốc. 626 nằm tận hưởng cái mát của gió cùng đống đồ đã mua, đâu đó trong tiếng gió vi vu còn có tiếng chim hót vang vọng.

Rồi khi gió bắt đầu dịu đi bớt, 626 thoáng nghe thấy tiếng rít, tiếng chửi rủa và tiếng va đập, tiếng hét lên cùng tiếng rơi loạn xạ của một vật gì đó. Chúng dường như đã làm cho bản nhạc thiên nhiên của cậu hoàn toàn bị phá hoại, cậu quyết định lần theo âm thanh đó, dùng cái thân rã rời để đi sâu vào hàng cây phía chân núi.

Có một tên TN rắn không quá to có đôi mắt vàng đồng và thân hình bọc giáp, cánh tay cỗ máy nặng nề của hắn đang ra sức đe dọa một người phụ nữ mặt mày nhem nhuốc. Trông bà ta giống như đang bị truy đuổi với một thứ gì đó đang ôm trong người. Kì lạ là sau khi tên TN rắn cùng chiếc lưỡi của hắn quật ngã bà ta lăn vào gốc cây gần đó, chiếc hộp bị bật nắp và một viên thiên sứ màu xanh tím bị hất văng ra ngoài. Nó tác động đến những loại cây cối xung quanh, cả người phụ nữ trẻ tuổi nằm đau đớn dưới nền đất. Mọi thứ tưởng chừng như chỉ là phép màu trong mắt 626. Thiên sứ kì quặc hai màu đó đã khiến cho cây cối già đi thấy rõ, người phụ nữ lúc nãy cũng vì thế mà mọc ra dăm ba cọng tóc bạc, sau cùng là cả đầu. Bà ta chết đi trong sự già nua xấu xí khi chỉ vừa mới diễn ra trong vòng một phút.

Tên TN cũng yếu ớt đi thấy rõ, hắn loạng choạng với từng thớ thịt chậm chạp đang bị bộ giáp đè nặng lên cả người. Hắn nhẹ nhàng cầm viên thiên sứ lên, chạm một đầu màu xanh lục lên da thịt mình. Lập tức chúng hoạt động nhanh chóng như thể hắn đã quay ngược được thời gian, TN rắn vì thế mà tiếp tục chờ đợi cho đến khi hắn hoàn toàn khỏe mạnh và trẻ ra. Sau cùng, hắn bỏ thiên sứ trở lại vào chiếc hộp sắt, tự tin vươn hai cánh tay máy móc lành lặn của mình mà đá lăn cái xác chết xấu xí bên cạnh.

Hắn bắt đầu hít ngửi không khí, mùi đồng loại đã khiến TN rắn phát hiện ra và tấn công cậu. 626 nhanh nhẹn rời khỏi gốc cây gần đó, cậu uyển chuyển nhảy lên một cành cây khác để quan sát TN rắn cùng chiếc hộp rõ hơn. 626 thầm nghĩ mình nên sở hữu viên thiên sứ đó, cậu không cần biết nó từ đâu đến và nó khủng khiếp đến cỡ nào. Nếu như TN rắn biết cách khống chế và sử dụng nó, thì 626 cam đoan là mình sẽ làm được. Cậu chỉ e sợ là hắn sẽ dùng nó để tấn công, biến mình trở thành một ông lão già nua xấu xí và chết đi giống như người phụ nữ kém may mắn kia.

Cậu cẩn thận nhảy qua các cành cây khác, chiếc lưỡi vẫn cứ vung tới và tấn công. Tuy nhiên 626 vẫn hậu đậu trượt phải một vũng nước trơn của ai đó dưới chân mình. Cậu xui xẻo ngã. Đó là dầu từ tên TN rắn chảy ra khi hắn bị biến thành một tên già nua chậm chạp với các bộ máy hư hỏng. Vũng dầu này chẳng giúp ít được gì cho 626, ngược lại còn khiến TN rắn dễ dàng tấn công trực diện hơn là phải luồng lách qua các cành cây.

Khi TN rắn vung chiếc lưỡi dài đến, cậu nhanh chóng nắm lấy khúc gỗ để lưỡi của hắn quấn quanh nó, 626 giật mạnh vũ khí khiến tên rắn ngã về phía trước. Lần này chiếc hộp lại vuột khỏi tầm tay. Do không khóa nên viên thiên sứ đã phát huy sức mạnh một lần nữa. Nó rơi ngay cổ áo giáp của tên TN, lần này đầu xanh lại hướng xuống khiến cho dòng năng lượng chạy quanh hắn như một luồng điện bị chập mạch. Tên rắn quằn quại, co giật và giãy giụa. Người hắn teo lại, gương mặt dị hợm có răng dần dần biến mất. TN rắn trở lại thành một con rắn lục vô hại, hắn bò ra khỏi bộ giáp và lẻn đi mất sau tiếng rít phẫn nộ.

Ngay cả 626 cũng bị sức mạnh ảnh hưởng, cậu có cảm giác từng thớ thịt trong người mình nóng ran. Cơ thể cậu đang không cân đối với quần áo. Các khớp tay và chân như co thắt lại tồi tệ. Cậu nhanh chóng bắt lấy nó và để mặt tím lên người mình không quá lâu, 626 thở nhẹ nhõm khi hình dáng trở lại ban đầu. Cậu nhanh chóng cất thiên sứ vào hộp rồi lẻn ra khỏi đó, để lại là một bãi chiến trường già trẻ nằm lộn xộn chất chồng lên nhau.

_________________________________________

Tối hôm đó, 626 lặng lẽ trở về trung tâm của mình như một TN Bóng Đêm. Sau khi đã cất gọn gàng thiên sứ quái quăm đó vào một nơi kín đáo, cậu gọi TN 004, hắn lẳng lặng trở ra âm thầm như một cơn gió. Cả hai vội di chuyển về phòng 004 để trao đổi, 626 tranh thủ tắm rửa một chốc cho sạch sẽ người rồi nhận lấy bộ đồ ngủ mà Yami đưa. Hắn thì lại lo chuẩn bị, chọn lựa một bộ quần tây, áo sơ mi nâu đen để tiện cho việc đi chơi đêm.

Yami đã nói rằng mọi việc hôm nay khá ổn, hắn chẳng làm gì khác ngoài việc cúi chào. Cả nhóm toàn TN và những tay điên khùng. Và hắn cũng nói rằng mình chưa làm gì Izanami cả, việc nào phải ra việc đó. Hắn đồng ý là mình rất lăng nhăng, nhưng đều là gái chưa chồng hoặc TN có những thói hư. 004 không bao giờ lợi dụng tình thế này để làm những chuyện điên rồ dù cho là một cái hôn. 626 gật gù, cậu vỗ vai hắn và bảo ở quán ông Hyuga đã có hai vị khách chờ đợi. Mặc dù Yami đinh ninh là hai cô gái, hắn vẫn giở giọng than phiền hôm nay thật mệt mỏi và điều đó rất xứng đáng cho hắn. 626 hối thúc 004 nhanh nhanh, để hai quý cô chờ đợi không phải là một điều tốt, cậu quay trở về phòng mình khi bóng đêm đã hoàn toàn đi xa.

Trên dãy hành lang tầng trệt, cậu đã gặp Tatsu cùng dăm ba tên TN khác. Một số vị khoa học say xỉn xin được tá túc ở đây một đêm vì không thể ra ngoài. Cả nhóm bọn họ chúc mừng cậu về rất nhiều điều. Họ bảo rằng Izanami vừa hiền lại không tranh đua, có lãnh thổ lớn và trên hết là một nhân ngư tuyệt sắc nhất mà họ từng gặp. Họ trêu rằng có thể 626 đã bị lôi cuốn vào sự quyến rũ ấy nhưng cậu chỉ lẳng lặng lắc đầu. Một số tên thì lại hỏi họ sẽ đi tuần trăng mật ở đâu. 626 chỉ nhún vai đáp lại, cậu chưa nghĩ tới việc đó và cũng không biết khi nào. Mất một ngày cho lễ cưới là khá đủ, cậu không muốn thảnh thơi gì thêm. Cậu báo với Mimi cùng Tatsu rằng Emi đã cùng Toshiro về thăm gia đình, nên trong thời gian này có lẽ họ sẽ không quay lại.

- Chúc hai người có một đêm hạnh phúc.

626 cảm ơn họ. Cậu nhanh chóng hùa theo đám đông trong không khí vui nhộn rồi vội vã xin phép trở về phòng mình. Họ chắc chắn không thể tin được rằng 626 đã từng vật lộn với viên thiên sứ kì quặc.

Thật may mắn là chẳng còn gặp ai trên đường về. Đồng hồ đã điểm mười giờ tối nên không khí ở đây cũng hiu quạnh một chút. 626 cũng đã xử lí đống đồ đã mua lúc sáng, chỉ duy nhất thỏi son hồng mùi dâu là cậu có đem theo bên người. Cậu sẽ cho đó là quà buổi tối vì đã tranh thủ đi mua trước đó.

Izanami vẫn chưa ngủ, cô sắp xếp đống quà tặng và để lên bàn, lau chùi những vết bụi bẩn bám trên cửa sổ và phân ra các loại sách, truyện và giấy tờ cho đúng chỗ. Sau cùng là nhắn vài tin cảm ơn với lũ bạn vì đã đến dự tiệc cưới cũng như những lời chúc mừng. Cô vận chiếc áo ngủ và quần ngắn, nhẹ nhàng soi gương sau khi rửa mặt và bắt đầu xõa mái tóc dài xoăn đã thắt bím khá lâu. Izanami lật đật đem đống quà để lên giường, cô ngồi quan sát, mơ mộng giết thời gian một chốc trong lúc chờ đợi 626 vào cùng mở chỉ vì lúc nãy cậu viện rằng phải ra ngoài có công chuyện. Cuối cùng thì cô cũng đã cưới được người mà cô yêu thương. Izanami yêu nét điển trai và mạnh mẽ của chồng mình. Cô càng mơ mộng xa hơn về chuyện cả hai sẽ sinh con, cô hứa hẹn sẽ gắn bó cả đời này của mình cùng với cậu mãi mãi.

Tiếng cửa kéo cô về với thực tại, Izanami nở nụ cười ngay khi thấy 626. Mùi hương nước hoa hồng trong căn phòng này lâng lâng qua mũi cậu. 626 cố tỏ ra mình bình thường và vui vẻ mặc dù giờ đây cậu cần nhất một giấc ngủ ngon.

- Xin lỗi vì anh đã đi hơi lâu, đây là quà à?

- Đúng vậy! Các nhân ngư và các quý bà, các nhà khoa học hay thậm chí là của lũ TN cũng có. Em chờ anh từ nãy tới giờ đấy, chẳng phải anh hứa là sẽ trở về mở quà cùng nhau sao ?

Có lẽ 626 khá ngạc nhiên, chắc hẳn là lời hứa vu vơ của 004 rồi. Cậu chỉ muốn ngủ ngay bây giờ thôi, tay chân cậu ê ẩm. 626 không muốn ngày vui hôm nay bị hủy hoại chỉ vì một chút mệt mỏi của mình. Cậu rót một ly nước và ngồi lên giường, nhanh chóng mở hộp thứ nhất rồi đến hộp tiếp theo. Trông Izanami có vẻ hứng thú với những chiếc váy đủ màu sắc.

626 ngáp dài sau khi tất cả quà đã được mở. Cậu nhẹ nhàng từ chối Izanami về việc sẽ nhảy một vũ điệu nào đó cho đêm nay. Cả hai kết thúc cuộc trò chuyện khi trở vào giường. Họ vẫn im lặng nhìn trong dòng suy nghĩ của riêng họ.

- Hồi hộp thật đấy nhỉ ?

- Chuyện gì ?

Izanami không đáp vội, hệ thống bên cạnh cô tự động tắt đèn và bật chế độ ban đêm. Ánh đèn vàng lấp lánh có đầy đủ những hình thù từ ngôi sao đến hình tròn và hình vuông in trên trần nhà. Thông thường, thì 626 chẳng chọn gì cả, cậu ngủ mà không có đèn từ hệ thống hoặc chỉ có ánh đèn chùm nho nhỏ màu da trời cạnh bên. Càng tối 626 càng dễ ngủ, có lẽ từ bây giờ cậu phải tập ngủ theo kiểu khác.

- Chiếc váy lúc sáng anh thấy có đẹp không ?

- Cái mà Emi đã chọn ấy à ?

- Cả bộ kimono nữa.

- Rất đẹp! Chỉ cần là em thích, tất cả đều tuyệt vời.

Cậu khen ngợi khi vuốt mái tóc của Izanami, trong lúc cô so hai chiếc nhẫn cưới như là một điều giết thời gian điên rồ nhất.

Giây phút thăng hoa của họ đã đến, sau một lúc quấn quýt với những nụ hôn trong ánh đèn chập chờn, phản chiếu hai chiếc bóng đang dán chặt vào nhau. Hai bờ môi ẩm ướt cuốn lấy chiếc lưỡi của đối phương và đôi tay họ vội vã gỡ bỏ lớp áo ngoài.

Bàn tay cô đặt lên chiếc áo nằm cạnh khi nó đã bị trút đi hoàn toàn. Izanami chạm vào người phía trên, cô tránh đi ánh nhìn vào cơ thể vì ngại. Đây là lần đầu tiên cô trần trụi trước mặt một người bạn khác giới. Cô cố vơi đi sự ngại ngùng bằng cách vuốt ve mái tóc, hoà cùng tiếng nấc trong lúc 626 lả lướt đôi môi trên mũi, cổ và vai. Izanami cắn môi xấu hổ khi đối phương nhẹ nhàng sờ và hôn lấy hai bầu ngực của mình. Cô cong người, những cảm giác sung sướng cứ hiện lên. 626 gục đầu vào cổ Izanami, ôm lấy cô rồi ngửi mùi nước hoa hồng đang len lỏi vào mũi, cùng lúc đó cô lại dùng đôi tay của mình vuốt ve lớp cơ ngực, xương sườn, hông và đùi cậu.

Trong lúc cả hai đang thăng hoa trên chiếc giường ấm áp, thì bỗng một tiếng gọi từ bên ngoài vọng vào bất chợt.

-        Có quà từ Asami gửi đến cho Izanami, ngài có muốn nhận ngay bây giờ không ?

Cuộc vui bỗng bị gián đoạn, Izanami vội kéo tấm chăn lên ngang vai khi 626 vừa rời khỏi người cô. Dì gửi quà cho cô thật muộn, hay tại vì bây giờ dì mới có thể rảnh rỗi sau những ngày chạy trốn A.

-       Em muốn lấy luôn không ?

-        Cũng được.

Món quà là một đôi áo khoác ấm màu be, Izanami thích thú vì bộ lông của chúng thật mịn. Một phần cũng vì lời chúc mà Asami đã viết trong giấy gửi đến cho cô. Cả hai tạm quên món quà đi để tiếp tục cuộc yêu còn dang dở. Họ lại vuốt ve và lả lướt trên thân thể trần trụi của nhau. Bàn tay Izanami len lỏi vào chiếc quần con của cậu, nét mặt cô mang vẻ tò mò khi có thứ gì đó lạ lẫm ấm nóng đang chạm vào tay cô. Đây là lần đầu tiên Izanami nhận ra cơ thể của 626 có gì đó khác biệt với cô, ở giữa chân cậu là một thứ vật to lớn mềm nhũn đang được che giấu. Nó bỗng dưng trở nên căng cứng khi có bàn tay của cô đặt lên. Izanami không ngừng sờ soạn nó, sự tò mò khiến cô muốn nhanh tay xé toang chiếc quần để nhìn xem bên trong có gì ở nơi nhạy cảm của đối phương.

Một cuộc điện thoại dang dở lại vang, khiến Izanami phải kìm nén ngay ham muốn. Cô nắm lấy tóc cậu và bắt máy cuộc gọi từ những người bạn, Izanami cố để những tiếng động xấu hổ nhỏ dần trong lúc người phía trên không ngừng khám phá khắp nơi trên cơ thể.

- 'Ngươi sắp vi phạm lời cảnh báo của ta rồi đấy, hãy cân nhắc trước khi tiến xa hơn với cô ta.'

Đối phương bỗng dưng ngừng lại nụ hôn trên ngực và rời đi ngay sau đó làm cô ngạc nhiên. 626 thở đều đặn, cậu nhìn lấy cô khi thấy Izanami đã trả lời xong cuộc gọi.

- Anh mất cảm hứng sao ?

- Anh xin lỗi, chỉ là anh hơi mệt. Anh sẽ bù cho em một đêm ân ái khác tuyệt vời hơn bây giờ.

Trong lúc cậu nhịp nhàng điều chỉnh hơi thở, Izanami ngượng ngùng ngồi dậy. Cô đưa tay nắm lấy tay cậu, giọng lo lắng.

- Anh vẫn ổn chứ ?

- Anh không sao đâu Izanami.

- Anh không bị ốm trong người chứ? Cơ thể anh có cảm giác điều gì bất thường không ?

Cậu nhìn Izanami với vẻ mặt khó hiểu, trông cô cực kì đắn đo và sợ sệt khi hỏi 626. Tay cô nắm chặt lấy nhau, Izanami vội vã lao đến và ôm chầm lấy cậu, cô nghẹn ngào nức nở.

- Em sao thế Izanami? Anh vẫn khỏe mà, chỉ là anh hơi mệt một tí vì ngày dài thôi.

- Không, em chắc chắn anh đang bị ốm và cơ thể anh có vấn đề.

- Anh sao? Nhưng...tại sao em lại nói thế?

- Em...vì lúc em chạm vào cơ thể anh...ý em là...sau chiếc quần của anh...em...em thấy cơ thể anh đang sưng lên...

- Đang sưng lên ?

- Phải, có thứ gì đó như lớp da đang sưng lên sau chiếc quần con của anh...nó mềm và còn dài nữa, khi em chạm vào được một lúc thì nó bỗng cứng lên. Hẳn là vết thương đó rất nguy hiểm. Cơ thể của TN đâu có như vậy...em...em đâu có bị sưng đâu.

Izanami cắn môi buồn rầu, cô bảo rằng cô sẽ gọi bác sĩ nếu như cậu cảm thấy khó chịu trong người vì vết thương. Nhưng đáp lại cô chỉ là vẻ mặt ngạc nhiên, 626 ngơ ngác nhìn cô một lúc lâu rồi quay mặt về phía trước. Cậu thì thầm cười, nét mặt có đôi chút vui vẻ đó được Izanami nhìn thấy.

- Tại sao anh lại cười em? Em lo cho anh mà.

- Em ngây thơ nhỉ. Izanami này, đó chẳng phải là vết thương bị sưng nào của anh cả. Cơ thể của hai chúng ta không giống nhau mà.

- Thật sao? Từ lúc được sinh ra đến bây giờ, em chỉ biết riêng mỗi cơ thể của mình mà thôi. Bên cạnh đó, em cũng được dạy rằng chỉ nên trao thân cho người mà em thật sự tin tưởng.

- Ừ, vì em là nữ, còn anh là nam, cho nên cơ thể của chúng ta sẽ khác. Nếu không thì làm sao anh và em có con được?

- Vậy...vậy nó là gì thế? Thứ đằng sau lớp vải đó. Lúc em chạm tay vào, em cảm nhận được nó rất ấm và mềm.

Đối phương không đáp lại cô, 626 chỉ đơn giản là quay mặt đi và im lặng trong tiếng thở cùng nụ cười đang tắt dần. Cô cắn môi tiếc nuối, Izanami nắm lấy bộ quần áo và nhanh chóng bận lại. Izanami không nghĩ mọi thứ chỉ có thế. Cô quyết định im lặng, Izanami nhận thấy một chút mệt mỏi hằng trên gương mặt 626, có lẽ cậu cũng đã đuối sức trong hôm nay rồi. Chuyện này thì để sau vậy.

626 không biết việc Izanami im lặng là có lý do. Cậu lặng lẽ đưa thỏi son để bù đắp chút hụt hẫng và bảo rằng sẽ tuyệt vời hơn nếu như cô sử dụng món quà này.

- Em nghĩ là anh biết cách để khiến em bị thuyết phục.

- Đáng lẽ ra anh nên thuyết phục để cưới em ngay từ đầu mới phải! Bây giờ thì chưa muộn, dù khoảng thời gian lúc trước thì thật tiếc.

Dưới ánh đèn mờ ảo của những ngôi sao, gương mặt 626 trong mắt cô rất tuyệt. Từng cái nhìn qua đôi mắt, khuôn mặt của cậu đã khiến cô chìm trong sự say đắm. Bây giờ, 626 đã ở đây và là của cô. Izanami chẳng còn lo ngại về việc mai mốt sẽ mất cậu nữa. Cô chỉ cần hôm nay sẽ diễn biến tốt hơn bây giờ. Izanami muốn người phải làm điều đó là 626. Cô nở nụ cười vui vẻ, không phải vì món quà, bởi vì cô biết đây không phải loại mình thích. Không sao, miễn là 626 tặng. Cô nhận lấy trong hạnh phúc. Izanami để thỏi son qua đầu bàn và trườn người vào lòng cậu, nhẹ nhàng đặt lên môi 626 một cái hôn ấm áp. Lại một lần nữa, cô hụt hẫng dù cho cái hôn đó đã được đáp lại. Izanami định hỏi về chuyến đi trăng mật trong lúc cả hai vừa dứt. Nhưng dường như 626 đuối hơn cô tưởng, cậu đã chìm vào giấc ngủ khi ôm lấy Izanami.

_____________________________________

Mặc dù đã nửa năm trôi qua, địa điểm đi chơi chưa bao giờ được bàn kĩ càng vì sự cản trở của công việc.

Những ngày đầu Izanami đã nghĩ rằng 626 bận cũng phải, cả cô lúc trước cũng túi bụi với việc bắt và sản xuất bọn nhân ngư. Izanami vẫn ở bên cạnh và giúp 626 một số công việc lặt vặt. Mùi hương căn phòng cả hai đã thay đổi do Izanami chọn lựa, cô cũng đã tập tành những công việc nhà như lau dọn những thứ đã bám bụi. Những con mèo ngoắc tay dễ thương được đặt trên đầu tủ lưu niệm, cùng những chiếc gối chiếc giường cũng đã được thay thế cho một người trước kia.

Sáu tháng cứ thế trôi qua, đã có lần cô bắt gặp quyển album nhỏ màu nâu cất ở cuối góc ngăn tủ sơ ý chưa được khóa. Do Izanami cần phải dọn dẹp nó vì cô nghĩ chẳng bao giờ thấy 626 đụng đến, chắc có lẽ nó đã bám đầy bụi. Bên trong hộc tủ còn có một sợi dây chuyền mặt thủy tinh, một chiếc vòng sức mạnh vẫn còn mới nhưng đang bị tắt dần ánh sáng. Một chiếc áo khoác lông thú đã sờn màu. Khi cô lẳng lặng định mở quyển album thì bất chợt đã bị giật lại. Izanami ngạc nhiên nhìn 626 đứng ngay sau mình, cô cất cao giọng hỏi trong sự hoài nghi.

- Tại sao anh lại không hề cho em biết về quyển album này ?

- Đây là những hình ảnh lúc ở cùng ông già Goro, chắc chắn là em không hề muốn xem cảnh tra tấn người nó ra sao đâu.

Rồi cậu nhanh chóng  để nó vào tủ, 626 bảo rằng cô không cần lo tới việc này. Hàng ngày cậu vẫn giữ gìn ngăn tủ sạch sẽ, vả lại cô cũng đừng tự biến mình trở nên vất vả. Cậu không thích bị người khác lại dị nghị ngay cả vợ mình 626 cũng bóc lột sức lao động, thật tình là chẳng bao giờ có chuyện đó. Cậu nhanh chóng chuyển chủ đề khi tay chỉ về phía cửa.

- Hôm nay có nhóm bạn bè gì của em đến chơi đó, họ đang chờ ở sảnh nhỏ. Đi nào nếu như em còn muốn câu giờ để hỏi những quá khứ không thực tế.

Hình như Izanami đã quên mất điều này, các bạn của cô đã đến chơi theo lời nhắn hôm qua. Cô tất bật đi chuẩn bị trong lúc 626 kiên nhẫn chờ đợi bằng việc nhìn về phía cửa sổ.

_______________________________

Một lát sau, cả hai rời khỏi phòng và đi đến sảnh nhỏ. Các bạn của Izanami đã tề tựu đông đủ hơn mười người, bao gồm cả những TN nhiều loài, những người bạn kết nghĩa thân tình với cô. Tất cả đều có đôi có cặp, một số thì đã có vài ba đứa trẻ chạy tung tăng với nhau. Chúng trố mắt ngạc nhiên quanh những món đồ lạ lẫm trong sảnh.

Họ đang ngồi quanh hai chiếc bàn ăn tròn trải lụa mà các TN đã chuẩn bị sẵn theo lời dặn. Và để chiều theo ý mọi người, cả hai tách riêng ra hai bên để bàn chuyện. Đồ ăn bình thường thì chắc có lẽ dành cho các quý cô cậu con người. Thịt và những loại trái cây thì dành riêng cho những TN. Cũng đã lâu rồi không gặp kể từ khi Izanami lấy chồng, vì vậy các cô rất hứng thú để trải nghiệm cuộc đời mình bao ngày qua. Tuy nhiên bên đối phương lại khác, dường như lúc đầu họ đang gặp một chút trục trặc trong việc giao tiếp.

- Làm gì nhìn tôi chằm chằm vậy ?

- Chúng tôi...không biết xưng hô thế nào ?

- Các người xem Izanami là bạn thì hãy xem tôi như thế, cứ nói chuyện như những người đã quen lâu năm đi.

- V...vâng...được rồi!

Một anh chàng béo ú khoác chiếc áo khỉ rộng đang ngồi ăn một miếng bánh mặt trời. Đôi mắt anh ta nhìn liên tục, có lúc lại trầm trồ khen ngợi những chiếc cột cẩm thạch màu xanh ngọc tuyệt đẹp. Những người còn lại nở nụ cười trêu chọc, họ nói còn rất nhiều thứ để anh chàng nói hơn là một cây cột.

Người này tên là Nakano Fujie, là người bạn học chung với Izanami từ năm cấp hai. Fujie có gương mặt tròn trĩnh lốm đốm tàn nhang, cậu sống cùng vợ chồng gã khoa học ở tại Tokyo này. Mặc dù cậu ta có thân hình không mấy cân đối nhưng dù sao thì cũng là một kiểu người thân thiện, đôi khi hơi ngốc nhưng thật thà và thường bị lũ bạn đi cùng trêu ghẹo.

626 quan sát từng người, trông họ vô tư đến lạ, không giống như cậu lúc nào cũng căng thẳng với mọi thứ. Cậu ít khi đi chơi như thế này, có lẽ một ngày nào tốt đẹp cậu sẽ thực hiện kế hoạch đó. Izanami nói đúng, suy nghĩ quá cũng khiến cho người ta phát rồ. Cậu đã hỏi những chàng trai xung quanh và nhất là những người có vợ con một chuyến đi. Họ đưa ra rất nhiều ý kiến, nào là đến Shinjuku Gyoen để ngắm anh đào cho lãng mạng. Tokyo Dome City để chơi những trò có cảm giác mạnh, chùa cổ kính chắc là Izanami không thích. Ngoài ra nếu muốn chơi trò thám hiểm thì cứ đến đảo Yakushima.

- Con thích chơi tàu lượn lắm, nó làm con xoay vòng vòng.

- Còn con chỉ thích làm công chúa hoặc chơi trò Halloween trong ngôi nhà ma.

Một người khác cạnh cậu dỗ ngọt lũ trẻ, anh ta bảo chúng nên đi chơi để cho người khác nói chuyện. 626 vui vẻ tiếp lời, cậu bảo cứ để chúng nói, dù sao thì chúng cũng đã trải nghiệm nhiều thứ kì quặc từ những trò chơi.

Cô bé vận chiếc váy trắng xéo vai nghịch ngợm chạy đến cạnh 626. Khuôn mặt con bé rất dễ thương và có đôi phần lanh lợi. Nó là đứa đầu tiên dám đến gần cậu sau vài đứa lo sợ. Điều đó đã tạo được sự thiện cảm của cả hai bên. 626 vẫn yêu quý lũ trẻ, cậu cho chúng một ít kẹo để chúng quên đi sự e dè không cần thiết rồi vui vẻ bắt chuyện với cô bé về một số trò chơi mà cô từng trải.

- Anh có biết 'chuyến tàu quái đản' không ?

- Kìa Aoi, không được hỗn!

- Đừng mắng Aoi. Con bé rất thú vị, tôi thích như thế.

- Cho em lên ngồi với anh, rồi em sẽ kể nó tuyệt vời đến cỡ nào. Bố em đã suýt ngất mấy lần vì những cái hình thù gớm ghiếc không đầu.

- Aoi!

- Không có chuyện gì to tát đâu, nếu em thích. Hirokazu, cứ để con bé nói chuyện đi, càng tự nhiên càng tốt. Tôi tin là Aoi sẽ giúp tôi đôi điều đấy.

Anh ta gật gù, trông nét mặt thư giãn hẳn ra. Bên cạnh đó thì Aoi hăng hái kể lại chuyến tàu quái dị của mình cho 626, đôi lúc còn múa tay làm họa khi tới đoạn hấp dẫn. Con bé cười khi kết thúc câu chuyện một cách lặng lẽ, lũ bạn xung quanh cũng chú ý nghe theo.

Về phần Izanami, cô được Sakura làm vòng ngọc trai để tặng, đây là người bạn thân nhất của cô. Mặc dù bây giờ cô ấy đã có một đứa con cùng một người chồng là TN nước. Các quý cô chụm người vào nhau mỗi khi có chuyện kể gì đó lạ lùng, một số nhăn mày nhăn mặt, còn một số thì tỏ vẻ thoải mái chẳng quan tâm. Mọi người đều thay phiên nhau kể về cuộc sống của mình trong thời gian qua, lâu lâu lại nhấp vài ngụm nước và tiếp tục. Mọi chuyện cứ thế êm đềm cho đến lượt cô.

- Còn cậu thì sao Izanami ?

- Mình à ?

- Đúng rồi, trải nghiệm của cậu trong thời gian là qua như thế nào ? Đừng có nói là mơ giữa ban ngày nhiều quá rồi quên hết phải không ?

- Không!

- Izanami, cậu không còn độc thân nữa. Vậy mà vẫn trẻ con như thế sao ?

Điều đó khiến Izanami ngượng ngùng, đôi khi còn chẳng biết trả lời thế nào cho phải. Cô đồng ý là những ngày qua rất hạnh phúc, nhưng tại sao cô lại không cảm nhận được nó trọn vẹn. Nó thiếu thốn một cái gì đó quan trọng mà cô lại không hề được như các bạn mình. Cô im lặng lắc đầu mỗi lúc các bạn hỏi về những điều không có.

Đột nhiên một cô gái khác chụp lấy tay Izanami. Cô ta mái tóc ngắn ngang vai và duỗi cúp, dáng người mảnh cùng gương mặt tròn. Cô gái trông có vẻ tò mò bởi sự im lặng đó, những người khác cũng thế.

- Thế tuần trăng mật của hai người như thế nào rồi ? Tại sao tụi mình lại không nghe được tin vui gì hết vậy ?

- Là sao ? Mình chưa hiểu lắm ?

- Izanami, cậu đừng giả ngây nữa, đã nửa năm trôi qua rồi đấy.

- Ý chúng mình là sao không thấy một thành viên mới trong tổ ấm của hai người ấy mà.

- À...chuyện đó thì chưa...

Đôi tay túm lại vào nhau, cô chẳng biết phải giải thích thế nào cho các bạn hiểu. Nếu nói rằng cô không muốn thì hoàn toàn sai, chỉ là cô không biết 626 thế nào. Mỗi đêm, ngoài chuyện nói vui vơ dăm ba câu hoặc chúc ngủ ngon, những cái hôn vụng về đang dần nhạt đi thì chưa bao giờ Izanami nghe đề cập đến chuyện đó. Mặc dù cô muốn có một hoặc hai đứa trẻ để giúp tổ ấm của mình vững chắc hơn như các bạn cô chẳng hạn, mà có lẽ chuyện này không phải chỉ một bên muốn là được. Cô thở dài nhìn lũ bạn, bọn họ nghiêm trọng khi nhìn Izanami.

- Hãy nói rằng hai người đã từng trải qua chuyện chăn gối, nhưng vì cậu chưa đi phẫu thuật nên chưa có con.

- Không, chẳng có gì trải qua cả. Chỉ là những giấc ngủ bình thường mỗi đêm thôi. Hoặc là những cái hôn và sự hài lòng đơn giản. Có lẽ Age không muốn có con, nhưng vì gặp điều gì đó nên không thể nói với mình. Từ sau ngày cưới, đêm mà tụi mình yêu nhau sẽ trở nên hoàn hảo nếu như không có những tác động bên ngoài làm cả hai mất hứng thú.

- Cả tuần trăng mật cũng chưa luôn à ?

Nhận thấy cái gật đầu của Izanami, Yuuka trách vài câu rồi lại động viên bằng nụ cười.

- Hay để mình sắp xếp cho hai người được chứ ? Và cậu không được bỏ lỡ chuyến đi này đâu đấy!

- Thôi không cần đâu, mình nghĩ chắc có lẽ do công việc quá bận rộn nên Age không thể tính tới những chuyện này thôi.

- Thật không ? Mình lại nghĩ khác, cậu nhìn đi Izanami...chẳng phải chồng cậu rất thích trẻ con sao ?

Izanami nhìn theo cái hất đầu của người bạn về phía bàn đối diện. Cô thấy 626 đang trò chuyện vui vẻ với cô bé tên Aoi. Một lát sau, còn có những đứa trẻ khác xúm quanh để được nghe kể chuyện. Bạn cô đập tan suy nghĩ tiêu cực lúc này bằng việc tiếp lời.

- Cậu suy nghĩ nhiều rồi, hay cũng vì sự rụt rè trong cậu đã khiến mọi thứ nhạt dần hơn. 626 vẫn yêu thương những đứa trẻ như bình thường, thật vô lý khi cậu nói rằng cả hai không có một đứa trẻ chỉ vì đối phương không thích.

Điều này khiến Izanami có chút ấm lòng, không tệ để cô nghĩ tới việc sẽ sinh vài đứa con. Gia đình thế là hạnh phúc trọn vẹn. Cô tự tin nở nụ cười vui vẻ với bạn bè, thay cho nét mặt bối rối lo lắng khi nãy. Izanami đồng ý đáp lại.

- Cảm ơn mọi người, có lẽ chúng mình sẽ đến một nơi yên tĩnh nào đó một thời gian vậy.

- Được rồi Izanami, mình có bí quyết giúp cho tình yêu của cậu thêm đậm đà này.

Và trước khi cô kịp lên tiếng thắc mắc, Yuuka đã dúi vào tay cô một gói thuốc nào đó lạ lùng. Izanami bắt gặp ánh mắt của cô bạn, sau đó cô được thì thầm riêng vào tai mình một kế hoạch. Yuuka vỗ vai cô, Sakura cùng những người khác nhìn nhau khó hiểu, họ nhấp vài ba ngụm nước, nghiêm trọng để quan sát.

- Đối với con người, thứ này hoàn toàn không phải là giải pháp tốt. Còn đối với TN, nó có thể khiến đối phương dễ dàng buông xuôi. Hãy dùng nó nếu như cậu muốn làm chủ một lần. Đừng lo về sức mạnh, nó sẽ bị tê liệt trong vòng hai tiếng đồng hồ. Ai mà cưỡng lại được chứ, thách cả TN to con, giờ thì chúc cậu hạnh phúc nhé!

_________________________________________

Sau khi giao đấu với Yami suốt cả tiếng đồng hồ, 626 nhanh chóng trở về, ngồi nghỉ mệt cho bớt mồ hôi và uống cạn chai nước đường mà Izanami đã đưa trong phòng, với vài bản nhạc nhẹ ru ngủ vào buổi trưa. Khi cô bảo rằng hôm nay có rảnh rỗi không, cậu chỉ đơn giản là gật đầu. Cô khoe màu son mà 626 đã tặng khi thoa lên đôi môi. Thật ra thì đều này diễn ra mỗi ngày, Izanami vẫn muốn nó như ngày đầu để được khen mãi.

- Tuyệt đó!

- Không biết hôm qua nhóm anh chàng béo đã nói gì với anh nhỉ ?

- Cũng...không có gì quan trọng...chủ yếu là việc đi chơi...và rủ rê họp nhóm mỗi tháng.

- Đi chơi sao ? Thế anh nghĩ như thế nào về ý kiến của bọn họ ?

- Không tồi đâu, cơ mà đến những nơi ồn ào quả thật là một ý kiến chẳng hay ho gì.

- Em biết ngay mà!

- Biết gì vậy?

- Là làm việc mệt mỏi và hầu như ai cũng muốn yên tĩnh, em đã tìm được một nơi rất thích hợp, lại gần Toyama nữa và chỉ chờ anh đồng ý thôi.

Sau vài phút suy nghĩ, 626 khẽ gật đầu, cậu đồng ý đến nơi nào đó yên tĩnh cùng Izanami. Nhưng dù thế cậu vẫn im lặng, không vui mừng cũng chẳng hào hứng, chán nản. Cậu nhanh chóng đi vào phòng tắm khi mồ hôi trên người đã vơi bớt, 626 hứa hẹn sẽ bàn về chuyến đi ngay trong tối nay kĩ càng hơn. Bởi vì một lát nữa cậu phải đi Toyama, Izanami sẽ ở lại đây để quản lí nơi này trong lúc cậu vắng mặt. Cô vui vẻ nhận lời, đây có thể là một khởi đầu tốt trong suy nghĩ của Izanami. Cô mong là địa điểm mình chọn sẽ không bị quấy nhiễu bởi bọn TN.

__________________________

Còn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro