04-07/02/2019
[04/02/2019]
Sáng sớm tốt lành ^_^, hôm nay 11 giờ là lập xuân. yen
[09:48:25]
______________________
Hôm nay rất nóng, giữa trưa cùng người thân ăn bữa cơm đoàn viên, nàng ở ghế sau ngủ rồi, bây giờ về nhà. yen
[15:01:25]
______________________
Tiểu trư bị chủ nhiệm bắt nhuộm tóc, tóc nàng dài nhanh như móng tay, năm nay ăn tết chỉ cắt tóc mái, nàng muốn để dài một chút, đến lúc diễn nhạc kịch cần tóc rất dài. yen
[15:56:22]
______________________
Đồng nghiệp của ta coi trọng lão Lục nhà ta~ trăm phương ngàn kế muốn để ta hẹn nàng đi xem phim~ nhưng ta nói khô cả họng mà người huynh đệ này căn bản không tin người ta đã có chủ ~ phải có ảnh chụp chứng minh ~ đầu năm nay người theo đuổi con gái đúng là càn rỡ~ ta cũng muốn cảm nhận một phen ~ Văn
[16:23:14]
______________________
Phiên ngoại Văn
Sáng nay ta cùng Lục nhi muốn xuống cửa hàng trái cây ở dưới lầu mua cherry~ kết quả lão bản về quê ăn tết ~ ngay lúc chúng ta xoay người về~ một cậu bé đứng trên ván trượt chạy tới trước mặt ta hỏi: "A di ~ ngài biết thùng thư 52 ở đâu không?", Một câu a di làm nội tâm của ta thật khó chịu~ mặc dù tuổi ở hàng số ba, nhưng bản nhân tự nhận là còn có thể so sánh với tiểu cô nương hai mươi tuổi~
Ngay lúc ta đang suy nghĩ~ Lục nhi rất nhanh trả lời hắn ~ hắn nở nụ cười như mặt trời hài lòng hướng nàng la lên: "Cảm ơn tỷ tỷ, bye bye!"
"Má ơi~ nàng gọi cậu là chị~ gọi tớ là dì?" Làm ta tức giận ~ muốn véo con thỏ nhỏ đó."
Không có cách~ ánh mắt của quần chúng luôn sáng như tuyết ~" Lục nhi kia ngạo khí ngất trời tổn hại hình dáng."
Sáng đầu cậu~ cậu không phải chỉ mặc đồ Astro Boy sao? Ngày mai tớ liền mặc đồ Minions đi ." Ta không phục, hai ta chỉ kém có ba ngày~"Ân ~ mặc đồ Minions sẽ không gọi cậu là dì nữa~ gọi đại tỷ ~"
Hạ Mạt ~ tớ muốn véo cậu~
[16:39:18]
______________________
Dán câu đối tết, các ngươi thì sao? Khiết
[17:29:29]
______________________
Sớm cùng mọi người chúc tết, năm nay tất cả mọi người đều phải đẹp hơn ha! Hi
[17:52:24]
______________________
Năm nay năm thứ nhất có thể cùng các nàng tán gẫu chờ năm mới, cảm giác thật kỳ diệu, giống như tán gẫu ở ký túc xá hồi đại học. Bây giờ chúng ta bắt đầu dán câu đối xuân, các nàng đến bị rượu vang đỏ này dọa sợ. Mặc kệ, trước ôm một thùng đi. Hi
[17:58:47]
-----------------------------
Để cho ta. Dk
[18:12:09]
______________________
Chúng ta đã về. Năm nay mọi người cùng nhau ăn tết. Đoạt được một tấm tiền vô như nước của tiểu Lục. Chúc mọi người năm mới vui vẻ, cả nhà an khang. Dk, Diệp Tử
[18:07:54]
______________________
Tới! Các vị......Hãy tiếp nhận lời chúc cao cấp nhất của ta......Phát tài...... Phát tài...... Ra sức phát tài......Người nhìn thấy hình này năm nay tất* thuận...... Tất khang...... Tất vượng...... Tất......Tóm lại là tất tất tất......
[*Tất: chắc chắn, nhất định; Thuận: thuận lợi, Khang: khỏe mạnh, giàu có; Vượng: thịnh vượng]
[20:12:29]
______________________
Chào buổi tối các lầu hữu, tối nay có phải ăn no căng rồi không? Chúng ta uống căng. Đằng
[21:23:42]
______________________
Chúng ta tối nay uống "Bàn tay rượu vang đỏ", chính là lớn bằng bàn tay, học Văn đại nương hào phóng uống hết bình. Mạt nhi uống nửa bình, Bảo Nhi đoạt mất. Đằng
[21:29:39]
______________________
Phiên ngoại Đằng
Ban đầu tóc của tiểu Lục là màu đen, nàng rất ít nhuộm tóc, trừ phi có diễn xuất yêu cầu. Đây là có một lần đi qua nhà nàng, nàng đang soạn nhạc, tẩu hỏa nhập ma, ta đứng ở cửa nàng cũng không phát hiện ta, cầm điện thoại chụp nàng, chụp tấm này. Nhìn hình làm ta cười thật lâu, bởi vì lúc nàng phát hiện thì cả người trở nên cứng ngắt, tay quy củ đặt ở trên mặt bàn giống học sinh tiểu học ngồi thẳng lưng. Ta hỏi nàng có phải xem video không thích hợp đúng không? Nàng nói lắp khẩn trương lại sốt ruột nói không phải, lập tức xoay máy tính cho ta xem. Ta tiếp tục đùa với nàng nói: "Cậu đang làm nhạc không thích hợp này nọ à?"
"A! Không đúng không đúng không phải!!!" Hai tay nắm chặt phát cuồng lắc đầu.
Nàng thật sự rất đáng yêu, ha ha! Luôn bị ta chọc cho phát điên. Ta cũng thích bộ dáng đơn thuần của nàng, càng nhìn càng dễ coi. Chủ nhiệm nhuộm tóc, nàng nói nàng không muốn, chúng ta nói rất đẹp, nàng cũng lắc đầu. Nhưng Bảo Nhi nói một câu: "Nhuộm có vẻ càng có khí chất.", Nàng nhanh chân liền chạy quanh nhà, vui vẻ ngâm nga hát. Này tương phản thật sự hết chỗ nói rồi!
[22:11:03]
______________________
Đêm giao thừa, các ngươi đều tới sao? yen
[22:54:21]
______________________
Mỗi lần ngày quốc gia đại sự rất nhiều id sẽ xuất hiện, cảm thấy trong lâu thật náo nhiệt, nhiều năm như vậy, vẫn như cũ có các ngươi làm bạn, cảm ơn. yen
[23:00:42]
______________________
Không riêng gì các ngươi cảm thấy bây giờ cách nói của ta càng ngày càng giống nàng, tối nay cũng bị mấy ba mẹ nói. Ăn cơm khi muốn sò điệp hấp tỏi, vị trí của ta không gần, Doãn ba lấy giúp ta, ta học giọng của Mạt nhi: "Cảm ơn ba ba, moah!"
Bọn họ đều cười ta, ta mới ý thức được trong sinh hoạt rất nhiều chuyện đang bị nàng đồng hóa. yen
[23:08:31]
______________________
Các ngươi đang đợi tới rạng sáng sao?......Ta mới vừa mát xa cho Tịnh mẹ......Nàng khen ta kỹ thuật tốt......Ta rất vui vẻ......
[23:23:13]
______________________
Trong nhà ngồi không được, đành phải ngồi trên thảm......Một góc......Người nhiều thì rất tốt, thừa dịp Bảo Nhi không chú ý, lấy một cái bánh bao chiên......
Mấy người khác cũng không chú ý liền lấy thêm một cái......Ha ha......
[23:27:53]
______________________
Ta không cướp được bao lì xì các ngươi phát, khóc chít chít......
[23:29:36]
______________________
Ha ha, cướp được......
[23:34:06]
______________________
Cái này thật sự siêu cấp giống người nào đó. Khiết
https://m.weibo.cn/5735151794/4334897143044629
[23:34:56]
______________________
Ai? Heo nhà ai đang ăn vụng, nhốt heo vào lồng. Hi
[23:37:57]
______________________
Các ngươi thật là nhanh tay......
[23:39:29]
______________________
Giá ~ chạy qua năm mới nào~ Văn
[23:41:29]
______________________
Không được ~ uống nhiều quá ~ nhìn chữ có chút bóng chồng ha ha ~ Văn
[23:42:31]
______________________
[05/02/2019]
Một năm mới, mong cho các ngươi đều phải đón năm mới vui vẻ một chút. Chúc phúc trong lâu, bọn tỷ muội, biểu muội, nháo tỷ năm mới vui vẻ, tâm tưởng sự thành.
Mong cho con heo nhỏ nhà ta càng ngày càng khỏe, mọi người trong nhà thân thể khỏe mạnh.
Cũng thay mặt bọn tỷ muội cùng mọi người chúc tết, mỗi năm đều có thể cùng các ngươi đón năm mới, là vinh hạnh của chúng ta ^_^.
Lại lần nữa chúc mọi người năm mới vui vẻ, đại cát đại lợi! yen
Chia sẻ Thượng Hải dàn nhạc đơn khúc 《 Tết âm lịch tổ khúc ( đệ tam chương nhạc )》http://music.163.com/song/381289/?userid=312374163 (@ võng dễ vân âm nhạc )
[00:00:03]
______________________
Oa ~ thật nhiều trang ~ Văn
[00:07:49]
______________________
Còn chưa có buồn ngủ. Đằng
[00:09:15]
______________________
Chào buổi sáng các bằng hữu ^_^......Hôm nay chính là mùng một đầu năm [ vỗ tay ], ở chỗ này cho ngài chúc tết [ vỗ tay ] chúc ngài trong năm mới: Một nhà hòa thuận [ nhe răng ], một năm vui vui vẻ vẻ [ cười gian ]; cả đời khoái hoạt vui vẻ [ cười trộm ], một đời bình bình an an [ ôm ]; mỗi ngày tinh thần gấp trăm lần [ vỗ tay ][ vỗ tay ], cả năm vui vẻ [cười ngây ngô ]; hàng năm tiền vô như nước [ bao lì xì ], tuổi tuổi bình an tường hòa??! Năm mới vui vẻ[ phúc ][ phúc ]!??????
[09:57:23]
______________________
Hôm nay bận rộn xã giao, chúng ta ngày mai gặp, mọi người ngủ ngon. yen
[21:39:12]
______________________
[06/02/2019]
Nếu......Ta là nói nếu............
[14:31:41]
______________________
Hạ Mạt là cố ý, nàng muốn cho các ngươi đặt câu, chúng ta mỗi một người đều nghĩ rất thú vị.Trong lâu không riêng gì chúng ta, vẫn là mọi người cùng nhau tham dự, rất vui vẻ. yen
[17:01:28]
______________________
Phiên ngoại yen
Giữa trưa đi ăn với người thân, trở về mang theo nàng trở về phòng ngủ trưa, miệng nàng mãi lẩm bẩm cùng ta nói không ngừng.
"Hạ Mạt, chúng ta ngủ đi?" Nhìn thời gian, đã qua nửa tiếng, nàng hưng phấn nói không ngừng nghỉ.
"Nga!" Nàng ngoan ngoãn ghé vào ta trên người, bắt đầu không nói lời nào.......
"Tớ nhớ tới hồi đại học tớ chọc giận cậu về nhà, sau đó tớ qua nhà cậu tìm cậu, ngươi cậu mở cửa lạnh lùng nhìn tớ, bây giờ nhớ lại cũng cảm thấy rất chua." Chưa tới hai phút, nàng lại bắt đầu nói chuyện.
"Làm sao vậy? Sao cậu đột nhiên nhớ tới cái này?" Ôm nàng nghiêng người hỏi, đại não sinh động của nàng nhớ lại chuyện cách đây rất nhiều năm.
"Nhưng mà ánh mắt lạnh lùng hồi nãy của cậu rất giống với khi đó a!" Người nào đó bắt đầu ủy khuất.
"Tớ đâu có?" Chịu không nổi nàng giả vờ đáng thương bán manh, mềm lòng hóa nhẹ vuốt lưng nàng, hôn môi nàng.
"Cậu để tớ nói thêm một chút nha, tớ nói một chút là liền ngủ." Nàng nói dúi đầu vào lòng ta."
Doãn tiểu muội cậu không nên đáng yêu như vậy được không? Cậu càng nói càng hưng phấn, tớ vừa rồi nghiêm túc chỉ muốn cậu ngủ nhanh một chút, xin lỗi!" Tại sao lại có người đáng yêu như vậy? Hoàn toàn thua nàng.
"Được rồi! Vậy cậu nói, để tớ nghe ngủ."
"Tớ? Tớ phải nói gì?"
"Ân... Vậy nói cảm giác lần đầu tiên gặp tớ của cậu hồi đại học đi?"
"Cái này không phải tớ đã nói rất nhiều lần rồi sao? Còn nói?"
"Nghe không đủ, tớ thích nghe!""Không được, nếu nói cái này thì cậu càng nghe càng hưng phấn."
"Được rồi......! Nếu không, cậu nói chuyện đồ ăn với tớ đi, đọc mấy tên này đi."
"......"
"Sẵn sàng, bắt đầu!"
"Cherry, sầu riêng, măng cụt, vải, chuối, quả táo, thanh long, bơ......."Cùng một đứa trẻ to xác nói rất nhiều tên trái cây, còn có rất nhiều đồ ăn, cuối cùng nàng cũng ngủ rồi.
[17:21:56]
______________________
Nàng ngủ rồi, lại làm ta nhớ tới rất nhiều đại học khi sự, nghĩ nghĩ cũng ngủ rồi. yen
[17:26:20]
______________________
Đại học thời gian yen
Mùa đông năm ba đại học, trước khi thi cuối kỳ, chúng ta từng người vội vàng biểu diễn và thi đấu. Nàng được lão sư khoa nhạc hiện đại mời tham gia biểu diễn Operatic pop cuối năm, ta cùng tuyển thủ bản địa vào trận chung kết dẫn đầu đi tới Hongkong.
Từ Hongkong trở về là thứ bảy, mọi người thống nhất địa điểm xuống xe. Không có về nhà, ngựa
không dừng vó cầm vali và nhạc cụ quay về trường học, muốn cho nàng kinh hỉ.
Gọi điện thoại cho nàng nhưng lại tắt máy, khẽ nhíu mày, thời gian này là buổi chiều hơn ba giờ, như thế nào sẽ tắt máy. Gọi tiếp cho tiểu Khiết, nàng nói nàng đang ở phòng luyện tập, thở dài nhẹ nhõm một hơi an tâm mà lên ngồi xe.
Trở lại ký túc xá cùng bọn tỷ muội chia sẻ vui vẻ, decibel cao của các nàng làm ta vui vẻ đồng thời nhịn không được bịt kín lỗ tai.
"Sao cậu về đây vậy? Không phải nói trực tiếp về nhà sao?" Bị Văn Văn ôm thật chặt.
"Nhớ mấy cậu nên về." Nhìn thấy các nàng, một đường mỏi mệt đã không còn.
"Mệt sao? Nếu không ngủ một chút đi? Buổi tối chúng ta đi ra ngoài chúc mừng." Tiểu Khiết nói thay ta cất ba lô.
"Không mệt, mấy cậu hôm nay ở phòng đàn về sớm vậy?" Cởi áo khoác ra.
"Quá lạnh, túi giữ ấm cũng vô ích, ngón tay bị cứng ngắt." Thiên Hi ôm cánh tay Đằng nhi.
"Tối nay chúng ta đi ăn lẩu đi? Xương hầm hoặc thịt dê nướng." Văn Văn đề nghị.
"Thịt dê nướng!" Toàn thể nhất trí hô to.
"Vậy phải đi sớm lấy chỗ đã, hôm nay là thứ bảy, đi trễ phải xếp hàng." Đằng nhi nói.
"Mạt nhi còn chưa có về nữa?" Thiên Hi.
"Nếu không bây giờ tụi mình đi qua phòng tập luyện tìm cậu ấy đi, chắc là cậu ấy cũng sắp tập xong rồi." Tiểu Khiết đưa cho ta một ly nước nói với mọi người.
"Được, chờ tớ cất đồ đã." Uống một ngụm nước ấm sau, đem vali đẩy đến giường đuôi.
[19:01:20]
______________________
Năm người cùng đi đến phòng tập luyện, trên đường các nàng ở lẫn nhau chơi đùa, ta lại đột nhiên rất an tĩnh. Bởi vì Thiên Hi với Văn Văn ở chơi đùa khi nói một câu: "Tức khắc liền tới năm tư đại học, sau khi tốt nghiệp tớ có thể rời khỏi cậu, nghĩ lại thật vui vẻ."
Những lời này được khơi lên, nghĩ thời gian ở với nàng càng ngày càng ít, trong lòng bắt đầu khó chịu, các nàng nói cái gì đã không nghe được.
Phòng tập luyện đóng cửa, chúng ta cho rằng không thể đi vào, thật cẩn thận thò đầu nhìn vào trong.
"Có thể đi vào sao?" Thiên Hi nhìn chúng ta.
"Vào thôi, mới vừa thấy Đới lão sư, nàng ý bảo chúng ta có thể đi vào." Tiểu Khiết ở chúng ta phía sau nói.Lặng lẽ đẩy cửa ra đi vào ngồi xuống cuối cùng một loạt, lúc này người trên sân khấu đang nghiêm túc tập luyện, không thấy Hạ Mạt. Đợi trong chốc lát, nàng từ một bên sân khấu đi ra, cùng nàng đi ra là một nam hài ôm bả vai nàng, đặc biệt thân mật ôm nàng, mặt tới gần nàng cúi đầu lời nói nhỏ nhẹ, nàng gật đầu.
Nhìn một màn này trong lòng như có cái gì chặn lại, là chua hay là chát? Cảm giác nói không ra lời, tức giận, tức giận nàng tại sao để nam hài ôm bả vai, tại sao không né tránh?
Hô hấp dường như trở nên khó khăn, không tự giác cắn chặt hàm răng ngơ ngác mà nhìn.
"Tên con trai đó là ai vậy? Sao cánh tay lại khiếm như vậy?" Văn Văn lên tiếng trước, các nàng sợ ta không vui, đưa mắt ra hiệu bảo nàng đừng nói chuyện.
"Tên con trai đó là ai?" Ta cũng muốn biết, ôm cánh tay lạnh lùng hỏi.
"Tớ không biết chắc là năm tư đại học, nghe nói là hát tốt nhất ở khoa thanh nhạc, chưa tốt nghiệp liền có công ty muốn ký hợp đồng với hắn." Đằng nhi nói.
"Chẳng lẽ là coi trọng Hạ Mạt à nha? Cậu nhìn anh ta đối với cậu ấy......"
"Ăn kẹo cao su của cậu đi!" Văn Văn nhịn không được nói thì Thiên Hi lấy singgum chặn miệng nàng lại.
Tiếp theo dàn nhạc vang lên nhạc đệm, là nàng cùng vị kia nam sinh cùng nhau hợp xướng. Thanh âm rất êm tai, thuần hậu, sân khấu biểu hiện cũng rất tốt, hắn vẫn luôn nhìn nàng hát, mà nàng cười đáp lại. Ngay lúc nhạc dạo, không biết gió từ đâu tới, sợi tóc dính vào mép miệng nàng, nam sinh duỗi tay giúp nàng vén lên, nàng phản xạ có điều kiện né ra sau.
Bọn tỷ muội không ai nói chuyện, các nàng đều thấy ở trong mắt, không khí tựa hồ lạnh tới cực điểm, ôm cánh tay siết chặt nắm tay.
[19:46:12]
______________________
Trên sân khấu nàng rất chói mắt, còn có nam hài soái khí cùng nàng, một màn này bị người khác nhìn sẽ cảnh đẹp ý vui, mà ta cũng tự sa ngã cho rằng tổ hợp vô cùng xứng, đố kỵ cùng ghen tuông tràn ngập trong lòng.
Tập luyện kết thúc nàng và ban nhạc đang thương lượng, xoay người, nàng phát hiện dưới đài cuối cùng một loạt có người ngồi, Đằng nhi hướng nàng phất tay, nàng híp mắt nhìn kỹ thấy là chúng ta sau vui vẻ nhảy lên một chút hai tay giơ lên hướng ta phất tay nhảy xuống sân khấu.
"A! Cậu đã về? Sao lại về đây vậy?" Nàng chạy về phía chúng ta khi thấy ta kích động tiến lên ôm thật chặt.
"Ân!" Tâm trạng cũng không còn, không có ôm nàng lại, hai tay cắm vào sau quần, nhẹ giọng đáp lời.
"Bảo nhớ cậu, trở về liền trực tiếp chạy về trường học." Đằng nhi cười nói.
"Đúng vậy, trở lại ký túc xá cất xong đồ liền chạy tới." Tiểu Khiết nói tiếp, các nàng biết ta đã không vui, tận lực đem không khí điều tiết tốt.
"Hì hì! Tớ muốn xem cúp." Nàng buông ta ra, ngượng ngùng nắm tay của ta, nhưng cười đến vô cùng vui vẻ, mà ta lạnh lùng không lên tiếng, buông lỏng tay nàng ra.
"Đi đi đi, trước đi ra ngoài lại nói, tối nay ăn thịt dê chúc mừng." Thiên Hi đẩy nàng đi phía trước đi, bọn tỷ muội bắt đầu mồm năm miệng mười nói theo.
Ta biết đây là chính mình vô cớ gây rối sinh hờn dỗi, ta không muốn làm bọn tỷ muội bị cảm xúc của em ảnh hưởng, chính là ta khống chế không được, thử nỗ lực cất dấu không vui.
"Hạ Mạt, các cậu đi đâu vậy?" Lúc này vị kia nam sinh cùng hai bạn học đi tới.
"À, chúng ta bây giờ đi ra ngoài ăn cơm." Nàng xoay người cười đáp lại."Ăn ở đâu? Có thể đi cùng không?" Hắn tiến lên đặt tay lên vai nàng, cười nói.
"Đừng chạm vào cậu ấy! Buông tay cậu ra!" Không có nghĩ nhiều, tức giận mà hướng nam sinh nói.
[20:26:08]
______________________
......Lặng ngắt như tờ, nam sinh xấu hổ mà thả tay xuống, ngây ngốc mà nhìn ta, bao gồm bạn học của hắn. Địch ý nhìn hắn vài giây sau, kéo Hạ Mạt bước nhanh đi tới cổng lớn.
"Cậu làm sao vậy? Sao lại tức giận như vậy?" Nàng thuận theo ta dắt đi tới sốt ruột hỏi.
"Từ trên đài xuống dưới đài, hắn ra tay với cậu, cậu liền một chút tránh né vẫn không có? Hay là cậu rất thích hắn đối với cậu như vậy?" Đi đến đại sảnh ngoài cửa một góc, ném tay nàng ra đặc biệt tức giận nói nàng.
"...... Cậu nói cái gì vậy?" Nàng kinh ngạc ngẩn người mà trừng lớn con mắt nhìn ta, sau đó hốc mắt rất mau đỏ lên, khẽ run nói.
"Chẳng lẽ cậu không cảm giác được hắn thích cậu? Lại nói có nam sinh nào lại tùy ý đặt tay lên vai con gái?" Ta biết nàng bị ta vừa mới nói đâm đến, nhưng ta tựa hồ không áp chế được cơn tức giận, tiếp tục nói nàng.
"Tớ không nghĩ nhiều, chỉ là cho rằng chúng ta là bạn bé, cho nên hắn để tay lên tớ có né tránh, nhưng không nghĩ tới phương diện kia. Nhưng mà cậu vừa nói câu quá mức đó, tớ không nghĩ tới cậu sẽ nhìn tớ như vậy, cậu đây là tổn thương tớ." Nàng kích động nói.
"Cậu có nghĩ tới cảm nhận của tớ không? Tớ an vị ở dưới sân khấu nhìn hắn đối với cậu vô cùng thân thiết." Nước mắt ở hốc mắt đảo quanh.
"Cậu đừng vô cớ gây rối được không? Tớ không đối với hắn có một tia suy nghĩ, đơn giản là vì diễn xuất, cậu mới vừa như vậy làm tớ rất xấu hổ, sau này tớ đối mặt hắn như thế nào?" Nàng vô cùng tức giận nói với ta, bả vai đang run rẩy.
"Ha hả, rất xin lỗi! Làm cậu xấu hổ, tớ không nên như vậy, tớ là gì của cậu?" Đau lòng là cảm giác gì? Liền ở chỗ này đi! Để ý nàng nói mỗi câu nói, nàng thế nhưng vì người khác mà nói ta.
Tức giận nhìn nàng, lui ra phía sau vài bước xoay người chạy ra góc.
"Bảo......" Bọn tỷ muội kêu ta, không màng các nàng chạy ra khỏi trường.
[21:01:36]
______________________
Tràn đầy mà ủy khuất tràn ngập nội tâm, tại sao phải trở về tìm nàng? Liền không nên trở về.
Nước mắt đại nhỏ giọt xuống, nhanh chóng chạy trốn, chạy ra con đường khi nhìn thấy có xe taxi vẫy tay gọi.
"Cô nương, đi đâu?" Tài xế xoay người nhìn về phía sau xa hỏi ta.
"......" Nói không ra lời, nức nở.
"Vậy ta lái ra ngoài trước, chút nữa ngươi nói với ta." Tài xế xấu hổ mở radio.
"Khu x, hoa viên x." Chậm rì rì nói với hắn.
Lúc này điện thoại vang lên, là nàng. Quyết đoán ấn tắt, nàng tiếp tục gọi tới, tiếp tục ấn tắt, ngay sau đó là điện thoại của tỷ muội.
【 Xin lỗi! Để mấy cậu mất hứng, tớ không sao, tớ muốn về nhà. 】 Gửi tin nhắn lại cho Đằng nhi.
Tắt điện thoại đi, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, nghĩ vừa rồi những cái đó, nước mắt ngăn không được chảy xuống, là ta không đúng là ta quá mẫn cảm hay là nàng không để ý cảm nhận của ta? Rất loạn.
Sắp về đến nhà khi mới phát hiện không mang tiền, khởi động máy gọi điện thoại cho người nhà, còn tốt ba ba ở nhà. Đang đợi hắn lấy tiền tới khi, lau đi nước mắt, tận lực không cho hắn thấy mắt ta đỏ sưng.
"Như thế nào lại đã trở về? Không phải nói về trường học sao?" Sau khi đưa tiền xong xuống xe hắn hỏi.
"Về ký túc xá bọn tỷ muội không ở, nghĩ lại vẫn là về." Cúi đầu nói.
"Vậy con như thế nào cái gì đều không mang theo?" Hắn nghi hoặc.
"Lười mang theo, cũng đã quên mang tiền." Nhanh hơn nện bước đi phía trước đi.
"Bảo, ngươi làm sao vậy? Phát sinh chuyện gì?" Ba ba phát hiện không thích hợp, lôi kéo ta cánh tay làm ta đừng đi.
"Không có việc gì, ba ba, tin tưởng con! Con rất tốt." Hai tay đút vào túi áo, hướng hắn bài trừ tươi cười.
"Nhưng mà hai mắt con đều sưng lên, rốt cuộc làm sao vậy?" Hắn đầy mặt lo lắng nhìn ta.
"...... Bởi vì lấy thưởng a, lúc ngồi xe suy nghĩ rất nhiều, nhịn không được liền khóc." Nghĩ nghĩ, rải một cái thực gượng ép dối.
"Thật sao?" Hắn hoài nghi ánh mắt.
"Ân, ba nhìn tay của con, lại chai." Dời đi hắn lực chú ý.
"Đi! Về nhà! Xoa xoa cho con." Hắn đau lòng mà ôm sát ta đi phía trước đi tới, cảm nhận được hắn cường tráng khuỷu tay thực ấm áp, rồi lại mang theo áy náy, ta không thể nói ra chuyện của ta, còn muốn cho hắn lo lắng.
Hạ Mạt, cậu thật sự đáng giận!!!
[21:30:52]
______________________
Chờ một lát. yen
[21:54:40]
______________________
Người đang cãi nhau có phải rất thích phân cao thấp hay không? Từ khi tắt máy không để ý tới nàng, nàng cũng không hề gọi lại, liền một cái tin tức cũng không có.
Một đêm trằn trọc khó ngủ, nằm ở trên giường, trong lòng càng ngày càng tức giận, vừa không nghĩ nhanh như vậy tha thứ nàng lại nghĩ nàng có thể chủ động gọi tới xin lỗi, nhưng mà cũng không có.
Ngày hôm sau ở trên giường lăn qua lộn lại, cái gì cũng làm không được, cái gì cũng không muốn làm. Nhìn trên trần nhà đèn phát ngốc, bắt đầu nghĩ lại chính mình ngày hôm qua câu nói kia có phải hay không tổn thương nàng quá sâu? Lo lắng nàng lần này có thể hay không đối ta tức giận đến thất vọng.
Thế nhưng lại nghĩ ngược lại, ta sai rồi sao? Ta có sai sao? Nhìn chính mình nữ hài bị người thân mật đỡ lên, như thế nào không tức giận? Nàng như thế nào không thể đổi vị trí mà suy nghĩ? Phát điên mà nằm trên giường vùng vẫy.
"Con như thế nào còn chưa chịu dậy? Mấy giờ rồi?" Lúc này mẹ gõ cửa tiến vào.
"Bây giờ liền dậy." Uể oải ỉu xìu ngồi dậy."Có phải quá mệt không? Nếu không hôm nay cũng đừng về trường học, sáng mai để Tứ thúc chở con về." Nàng đau lòng vuốt tóc ta.
"Ân, không muốn về, muốn ở nhà." Đầu dựa vào trên người nàng nhẹ lẩm bẩm.
"Kỳ quái, đây là lần đầu tiên nghe con nói muốn ở nhà, ngày thường luôn là rất thích về trường học." Nàng kinh ngạc nhéo mặt ta cười nói.
"Tỷ muội đi ra ngoài, cũng là ngày mai mới về trường học." Rải dối, trong lòng vừa nghĩ đến nàng liền khó chịu.
"Khó trách! Mau đứng lên ăn một chút gì đi, không thể bị đói."
"Ân!"
[22:02:16]
______________________
Còn nữa. yen
[22:03:31]
______________________
Thứ hai, vẫn như cũ không muốn về trường, cùng người nhà nói rất mệt, bọn họ đồng ý, để ta nghỉ ngơi nhiều.Nhịn không được nhiều lần cầm điện thoại, biết rõ nàng là sẽ không tìm ta, nhưng vẫn là ngây ngốc kiểm tra, xem xong tiếp tục sinh hờn dỗi.
Một đêm trằn trọc khó ngủ, nằm ở trên giường, trong lòng càng ngày càng tức giận, vừa không nghĩ nhanh như vậy tha thứ nàng lại nghĩ nàng có thể chủ động gọi tới xin lỗi, nhưng mà cũng không có.
Ngày hôm sau ở trên giường lăn qua lộn lại, cái gì cũng làm không được, cái gì cũng không muốn làm. Nhìn trên trần nhà đèn phát ngốc, bắt đầu nghĩ lại chính mình ngày hôm qua câu nói kia có phải hay không tổn thương nàng quá sâu? Lo lắng nàng lần này có thể hay không đối ta tức giận đến thất vọng.
Thế nhưng lại nghĩ ngược lại, ta sai rồi sao? Ta có sai sao? Nhìn chính mình nữ hài bị người thân mật đỡ lên, như thế nào không tức giận? Nàng như thế nào không thể đổi vị trí mà suy nghĩ? Phát điên mà nằm trên giường vùng vẫy.
"Con như thế nào còn chưa chịu dậy? Mấy giờ rồi?" Lúc này mẹ gõ cửa tiến vào.
"Bây giờ liền dậy." Uể oải ỉu xìu ngồi dậy.
"Có phải quá mệt không? Nếu không hôm nay cũng đừng về trường học, sáng mai để Tứ thúc chở con về." Nàng đau lòng vuốt tóc ta.
"Ân, không muốn về, muốn ở nhà." Đầu dựa vào trên người nàng nhẹ lẩm bẩm.
"Kỳ quái, đây là lần đầu tiên nghe con nói muốn ở nhà, ngày thường luôn là rất thích về trường học." Nàng kinh ngạc nhéo mặt ta cười nói.
"Tỷ muội đi ra ngoài, cũng là ngày mai mới về trường học." Rải dối, trong lòng vừa nghĩ đến nàng liền khó chịu.
"Khó trách! Mau đứng lên ăn một chút gì đi, không thể bị đói."
"Ân!"
[22:02:16]
______________________
Còn nữa. yen
[22:03:31]
_____________________
Thứ hai, vẫn như cũ không muốn về trường, cùng người nhà nói rất mệt, bọn họ đồng ý, để ta nghỉ ngơi nhiều.
Nhịn không được nhiều lần cầm điện thoại, biết rõ nàng là sẽ không tìm ta, nhưng vẫn là ngây ngốc kiểm tra, xem xong tiếp tục sinh hờn dỗi.
Đây là chúng ta lần thứ hai chiến tranh lạnh lâu như vậy, nàng sinh khí khi tính tình cũng rất quật cường, kiến thức qua.
"Tủ lạnh có đồ ăn, con giữa trưa tự mình làm ăn, chúng ta buổi tối trở về nấu cơm." Ba mẹ ra cửa trước dặn dò.
Bọn họ rời đi sau, nhà ở trở nên quạnh quẽ, thực không thói quen đột nhiên an tĩnh. Mở ra âm hưởng, mở ra nhạc nhẹ, ôm vài quyển sách nằm dựa vào trên sô pha lật xem.
Nửa tiếng trôi qua, chữ viết giống như tự chạy, ta hoàn toàn xem không vào, trong đầu luôn xuất hiện bóng dáng của nàng.
"A!" Nhụt chí la một tiếng, nhụt chí đem sách để xuống sàn nhà, nước mắt lại lần nữa không kiềm được muốn toát ra tới, cả người ngã ra sau sofa, để nó chảy ngược về.
Chưa bao lâu, chuông cửa vang lên. Cho là người đến đẩy mạnh tiêu thụ, không muốn nhúc nhích nghe chuông cửa vang.
Ngay sau đó nghe thấy được rất nhỏ thanh tiếng đập cửa, ngồi dậy, nghĩ nghĩ, đi đến mở cửa.
Mở ra cửa thứ nhất, từ ngoài cửa bảo vệ thấy được nàng, nàng thật cẩn thận ánh mắt, nhìn ta một chút cúi đầu.
Tâm kinh hoàng, không nghĩ tới nàng sẽ đến trong nhà tìm ta, không biết làm sao, ngơ ngẩn mà nhìn nàng.
"Người nhà cậu có ở đây không?" Cách cửa bảo vệ, nàng nhẹ giọng hỏi.
"...... Có!" Mở cửa ra, phản loạn tâm lý, trong nhà ba mẹ không ở lại nói có, cố ý để nàng khẩn trương.
"...... Nga...... Tớ...... Cậu có thể ra ngoài một chút không?" Nàng hai tay mất tự nhiên cắm ở quần jean sau túi tiền, thẹn thùng mà nhìn ta nhỏ giọng nói.
"Tớ không muốn đi ra ngoài." Cắn chặt răng, dùng sức khống chế được cảm xúc, chua xót đến thân thể sắp không chịu được nữa, vẫn còn muốn làm khó nàng, cấp sắc mặt nàng xem.
"Tốt, vậy không làm phiền ." Ta lãnh ngạo làm nàng tự tôn đã chịu đả kích, nàng không hề do dự, xoay người liền đi, thang máy cũng không đợi, trực tiếp chạy xuống lầu.
[22:31:18]
______________________
Chờ một lát. yen
[22:38:02]
______________________
Hoang mang lo sợ đứng ở cửa, đứng bất động, nhìn bóng lưng của nàng biến mất......
Ta đây là làm sao vậy? Nàng đã chủ động tới tìm ta, rõ ràng trong lòng là vui vẻ cùng kích động, ta vì cái gì muốn như vậy đối nàng?
Đột nhiên xoay người, không kịp thay quần áo, lấy áo khoác treo trên móc áo vội vàng chạy đi nhấn nút thang máy.
Chưa từng cảm thấy thang máy đi xuống thời gian sẽ như vậy chậm, mất đi lý trí sốt ruột không ngừng ấn nút lầu một.
Tới đại sảnh, chạy ra nhìn xung quanh, cảm giác nàng hẳn là nhanh bằng thang máy, nàng từ như vậy cao chạy xuống tới yêu cầu thời gian.
Vì thế lại chạy tới thang lầu, mở ra cửa cầu thang, nghe thấy mặt trên có tiếng bước chân xuống lầu, tránh ở phòng cháy phía sau cửa.
Ở nàng chạy tới lầu một chuẩn bị ra đại sảnh khi, ta từ phía sau nàng ôm chặt lấy nàng, không cho nàng đi!
"A!" Nàng hoảng sợ kêu, nhưng thực khoái cảm biết đến là ta.
Chúng ta yên lặng mà đứng ở tại chỗ, nàng từ ta ôm nàng vẫn không nhúc nhích, hai người thở hổn hển mà đãi đứng thật lâu.
"Nhà tớ không có ai......" Qua thật lâu, ta nhịn không được lên tiếng.
"Cậu không có việc gì là tốt, tớ đi." Nàng muốn đẩy tay ta ra, ngữ khí trở nên rất lạnh.
"Tớ không cho phép cậu đi." Ta không hề cao ngạo, không hề tiểu thư tính tình, giữ lại nước mắt gắt gao ôm nàng, không cho nàng đi.
"......" Nàng không nói gì, nức nở, ta biết nàng đặc biệt ủy khuất, tâm bắt đầu làm đau.
"Chẳng mấy chốc sẽ có người nhìn thấy." Ta hút cái mũi nhẹ giọng.
"Cậu ôm chặt tớ như pho tượng như vậy, chúng ta trốn như thế nào?" Nàng đột nhiên hé răng.
"......" Bị lời của nàng chọc cười, kéo nàng trốn ở cầu thang.
Không hề truy cứu, không hề miệt mài theo đuổi ai đúng ai sai, điên cuồng hôn, phóng thích hai ngày này tưởng niệm cùng ủy khuất, khóc lóc cười, cười lại khóc, hai người giống ngốc tử giống nhau.
Người trong tình yên, làm chuyện người khác không thể hiểu, trong ngược mang ngọt, ngẫm lại đều là hồi ức tốt đẹp.
Đêm nay càng xong!
[22:59:51]
______________________
Hôm nay là sinh nhật biểu muội, nàng nói phải khiêm tốn khiêm tốn nữa, nhưng mà vẫn muốn ở trong lâu nói tiếng sinh nhật vui vẻ với nàng, lại già một tuổi, phải vẫn luôn ngoan nga. yen
[23:30:06]
______________________
[07/02/2019]
Nghe nói ta muốn rớt phấn*......_('ཀ'" ∠)_
[*Dùng để nói tới minh tinh hay người nổi tiếng bị giảm fans]
[15:42:03]
______________________
Ta......
[15:43:44]
______________________
Bị Bảo nhi cười lạnh răng, còn thế nào cũng phải kéo cổ áo ngủ của ta bảo ta nói chuyện cười này thật sự rất hài
( ̄^ ̄)ゞ......
[17:51:25]
______________________
Y: "Sau khi dùng thuốc diệt gián giết chết một con gián, sao mấy con gián này lại lui tới thường xuyên quá vậy ?"
Ta: "Đó là bởi vì hiệu lực của thuốc không đủ mạnh."
Y: "Người nhà cậu không thấy, cậu không lo lắng sao?"
Ta: "......"
[17:58:22]
______________________
Ta viết đại học thời gian có thể hay không không có người xem? Hoặc là miễn cưỡng xem?
Vậy ta nên viết không?
[18:09:00]
-----------------------------
Cậu đây là ghen ghét Bảo Nhi viết tốt hơn cậu sao? Đằng
[18:14:41]
-----------------------------
Ha ha ~ tỷ, miệng cậu còn độc hơn cả tớ ~ Văn
[18:18:13]
______________________
Ta phải bồi bổ......
[18:21:58]
-----------------------------
Các ngươi chờ...
[18:22:50]
______________________
Vì đối với các ngươi phụ trách, không nói đoạn văn của, ngày mai tiếp tục viết xong liền thả......
Tối nay vừa viết vừa đau bụng, thật mệt....
Mệt lả, mọi ngươi ngủ ngon......
[21:52:37]
______________________
Đúng rồi, sau này sẽ xen kẽ thời gian đại học với mấy đoạn giải trí của tỷ muội......
[21:53:15]
_______________
Đây là tình trạng của wattpad mấy ngày hôm nay :))) hôm qua ngồi cặm cụi làm xong cho đã để vào wattpad tính để tối đăng, không lưu bản word, thế là lúc vào đăng thì lại ra cái đống bùi nhùi này :v
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro