Năm 2017 bắt đầu!
Chương 30: Ân tình
Khi cả hai vừa chạy tới đích Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của Long Hạo Thiên, mặt đỏ, thở dốc liên tục, giọt mồ hôi xẹt qua trán cậu.
Hình dạng lúc bấy giờ của cậu thật khiến cho con người ta làm tưởng. Sau khi thở dốc Hoắc Vũ Hạo hít thật sâu, nhìn Long Hạo Thiên gật đầu bình thản nói:
- Cảm tạ.
Vốn dĩ định nói: "Không có chi, em là vợ tương lai của anh mà." Nhưng nhìn thấy nét mặt bình thản đó lời nói đành phải nuốt lại, đành phải nhả ra lời khác với ý mình:
- Không có gì, chúng ta là bạn bè mà!
Hai chữ "bạn bè" xẹt qua trong suy nghĩ của Hoắc Vũ Hạo khiến tâm cạn vốn cô đơn và lạnh lẽo của cậu trở nên ấm áp lạ kì. Hoắc Vũ Hạo lẩm bẩm:
- Chúng ta là bạn bè.
Long Hạo Thiên nở nụ cười rất sáng lạn nói:
- Đúng, chúng ta là bạn bè!
Hoắc Vũ Hạo sững sờ sau gật đầu, đáp lại anh bằng một nụ cười khiến Long Hạo Thiên phải lên cơn đau tim.
-------------------------
Tất cả đệ tự đều hoàn thành được một trăm vòng trong nửa canh giờ, đứng rải rác xung quanh quảng trường Sử Lai Khắc.
Chu Y vẫn không biểu lộ chút cảm xúc gì, quay mặt nhìn các học viên, thản nhiên nói:
- Những người được ta đọc tên lập tức bước ra khỏi hàng: Trình Thành, Khâu Kiện Nhiêu, Đường Đao, Thượng Quan Thần Thiên, Lâm Trạch Vũ, Chư Cát Vân, Thái Long, Đường Lăng, Vân Tiểu Phiêu.
Chu Y đọc tổng cộng chín cái tên. Những học viên trong lớp còn chưa tự giới thiệu bản thân, thế mà Chu Y đã có thể biết được hết tên bọn họ.
Những đệ tử bị gọi tên đều đã bước ra.
Chu Y nói tiếp:
- Chín người các ngươi có thể về ký túc xá thu dọn hành lý rời khỏi học viện. Từ giờ phút này, các ngươi không còn là đệ tử của Sử Lai Khắc học viện nữa.
- A?
Chín tên đệ tử vừa bước ra, cả người còn hết sức mệt mỏi, đột nhiên nghe câu nói này nhất thời toàn thân chấn động, các đệ tử khác lại bàn tán xôn xao.
Một người bật bình đứng ra nói:
- Lão sư, tại sao lại thế?
Người vừa đứng ra nói tên là Thái Long, là một thiếu niên cao lớn. Vừa rồi hắn là một trong những người hoàn thành một trăm vòng sớm nhất.
Chu Y lạnh lùng nói:
- Sử Lai Khắc học viện không cần những đệ tử tham lam, xảo trá, đầu cơ trục lợi. Có thực lực mà bản tánh lại không trung lực, có đào tạo thành tài thì sau này cũng về gây họa cho quốc gia. Thái Long, ngươi có dám nói vừa rồi ngươi hoàn thành đủ một trăm vòng không?
Thái Long mạnh mẽ nói:
- Đương nhiên đủ.
Chu Y mỉm cười nói tiếp:
- Đủ à? Nếu ta nhớ không lầm, lúc đầu khi ta chưa xuống đây, ngươi chậm chậm chạy phía sau thua người khác hai vòng, khi tốp dẫn đầu chạy đến vòng thứ năm ngươi mới tăng tốc đuổi kịp, bởi vậy ngươi không phải chạy một trăm vòng mà chỉ có chín mươi bảy. Ta tin, có không ít người thấy rõ chuyện này.
- Ta...
Khuôn mặt Thái Long nhất thời đỏ bừng, hắn không ngờ lúc đầu Chu lão sư không có ở quảng trường mà có thể nhìn thấu mánh lới của hắn. Hắn lớn mật cãi tiếp:
- Cho dù ta chạy thiếu vài vòng, ngài cũng không thể khai trừ ta!
Chu Y khinh thường hừ một tiếng:
- Lý do ta đã nói rõ rồi, ngươi, không xứng đáng làm đệ tử Sử Lai Khắc học viện. Về thu học đồ đạc cút đi.
- Ngươi...
Thái Long trợn mắt kinh ngạc, hắn hoàn toàn không ngờ mình sẽ bị loại bỏ sớm như vậy, tu vi của hắn so với bạn cùng lớp có thể nói là cầm cờ đi đầu.
Chu Y nhìn về phía các đệ tử khác nói.
- Con người ta tuy rằng tính tình không tốt, nhưng đã nói là làm. Chín người ta vừa gọi tên đều là những người từng gian lận trong quá trình chạy bộ ban nãy. Nếu các ngươi không phục cứ đến phòng giáo vụ tố cáo, nhưng hiện tại, các ngươi có thể đi rồi.
- Chu lão sư, ta không phục. Vừa rồi tên kia cũng đâu có hoàn thành một trăm vòng, hắn còn phải nhờ người khác giúp đỡ nữa, vì sao không loại bỏ hắn?
Một trong những người vừa bị loại bỏ, Lâm Trạch Vũ, phẫn nộ gào lên,vừa nói vừa chỉ tay về phía Hoắc Vũ Hạo:
Chu Y cười nói.
- Sao? Không phục à? Ngươi nói Hoắc Vũ Hạo sao? Nếu hắn không chạy đủ một trăm vòng ta cũng đã khai trừ rồi, lời ta đã nói sẽ không thay đổi. Nhưng mà hắn đã hoàn thành đủ một trăm vòng. Lúc đầu ta có nói không được hỗ trợ lẫn nhau không? Long Gạo Thiên giúp hắn là do Long Hạo Thiên tự nguyện, nếu có ngươi giúp ngươi ta cũng không xử khác đâu. Ta không quan tâm quá trình, ta chỉ cần kết quả, kết quả chính là Hoắc Vũ Hạo đã hoàn thành một trăm vòng, mà ngươi thì không. Nhanh cút đi, đừng chọc ta nổi điên ta phế luôn vũ hồn của các ngươi bây giờ. (Miri: Thật là một hủ nữ lão sư bao che khuyết điểm a ~)
Dưới uy thế của Chu Y, chín tên đệ tử vừa bị khai trừ chỉ có cách lủi thủi bỏ đi, bọn hắn đương nhiên không về thu dọn hành lý mà đi đến phòng giáo vụ cáo trạng Chu Y. Hôm nay chỉ mới là ngày đầu tiên khai giảng a! Bọn hắn làm sao phục được?
Long Hạo Thiên càng lúc càng đổ nhiều mồ hôi, hắn tận mắt thấy Chu Y không nói nhiều lời đã gạch tên chín người lại càng ớn lạnh hơn. Lúc nãy mình mà không hổ trợ Hoắc Vũ Hạo, chỉ sợ trong số này có thêm một tên Hoắc Vũ Hạo rồi a!
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi đưa mắt nhìn Hoắc Vũ Hạo vẫn đứng đó vẻ mặt bình dường như uy thế đáng sợ của Chu lão sư không một chút ảnh hưởng tới cậu, khiến Long Hạo Thiên thầm khen không ngớt.
Còn những đệ tử được lưu lại, vẻ mặt người nào cũng hoàn toàn biến đổi, nhìn thấy Chu Y nổi giận không dám lên tiếng.
Chỉ cần một canh giờ, quyền uy, uy thế của Chu lão sư đã hoàn toàn được thiết lập trong lòng những đệ tử này.
- Tất cả quay về ký túc xá tắm rửa thay quần áo đi, sau đó lập tức quay lại phòng học. Ta cho các ngươi mười lăm phút.
Nói xong, Chu Y lại xoay người bước về Giáo Học Lâu.
Lúc này không còn ai dám chần chờ, tất cả ba chân bốn cẳng chạy về ký túc xá.
Đối với một người bị bệnh sạch sẽ thì chắc chắn việc làm sau một cuộc vận động dài sẽ là tắm rửa. Chính vì thế 2 tên cuồng sạch sẽ Hoắc Vũ Hạo và Long Hạo Thiên nhanh chóng chạy về kí túc xá tắm rửa một phen.
---------------------
7 phút sau
Long Hạo Thiên cầm quyển sách, vắt chân lên ghế ngồi, thấp thỏm nhìn Hoắc Vũ Hạo đang lau tóc. Nhìn cậu dùng khăn chà đạp đầu tóc mình khiến tâm anh ngứa ngáy không thôi.
Long Hạo Thiên chần chờ hỏi:
- Ta có thể giúp ngươi làm khô tóc sao?
Hai tay vốn đang chà đạp đầu mình cương lại, Hoặc Vũ Hạo trầm mặc một lúc sau gật đầu. Tuy không nhìn thấy mặt mũi cậu lúc này ra sao nhưng cả vành tai đều đỏ đã có thể cho thấy tâm trạng của cậu lúc bấy giờ rồi nhỉ.
Long Hạo Thiên hí hửng cầm máy sấy tóc từ trong không gian của mình ra, bật công tắc định sấy nhưng bất ngờ bị một bàn tay trắng nỏn ngăn lại.
Hoắc Vũ Hạo nghi ngờ nhìn vật có hình thù kì lạ này liếc nhìn đồng bạn hỏi:
- Đây là vật gì?
Long Hạo Thiên bị người mình thích nắm cổ tay tâm tình hết sức là sung sướng, nhưng bên ngoài thì gãi đầu nhìn máy sấy tóc cười nói:
- À, đây gọi là máy sấy tóc, dùng để làm khô tóc là dụng cụ khá quan trọng ở nơi ta ở.
(Còn tiếp)
Ps: Xin chào mọi người, Miri đã trở lại sau 1 tháng à không có khi là hơn. Nhưng mà thôi bỏ qua chuyện đó đi, ta đem đến cho mọi một chúng "kẹo đường" của cặp đôi Long Hạo Thiên x Hoắc Vũ Hạo đây. Cũng không ngọt lắm đâu. Đây cũng như là món quà tạ lỗi của ta đến với mọi người, đồng thời gửi lời cảm ơn đến cảm bạn đã ủng hộ, ^^. Nhớ để lại lời nhắn để ta có động lực tăng tốc nha!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro