Chương 14: Mối Quan Hệ Dần Thay Đổi

Thời gian trôi qua, và như một lẽ tự nhiên, mối quan hệ giữa Charnita và Damian tiếp tục căng thẳng như mọi khi, mặc dù có những thay đổi nhỏ mà cả hai người đều không thể nhận ra ngay. Những ngày học tập vẫn tiếp diễn, mỗi ngày qua đi như một chuỗi thử thách không ngừng nghỉ, và giữa hai người vẫn là những cuộc đối đầu không thể thiếu.

Charnita càng ngày càng cảm thấy mình không thể giữ được sự kiên nhẫn đối với Damian, dù có đôi khi cô tự hỏi liệu có phải mình đang dần thay đổi thái độ với cậu ta không. Nhưng mỗi lần cậu ta cười nhếch mép và nói những câu vô nghĩa, cô lại quay về trạng thái không thể chịu đựng nổi sự nghịch ngợm của cậu ta.

Sáng nay, cô bước vào lớp học và ngồi xuống bàn của mình, lấy sách vở ra chuẩn bị cho giờ học. Cảm giác hôm nay có gì đó khác biệt, một sự yên tĩnh kỳ lạ trong không khí. Khi cánh cửa lớp học mở ra, một bóng dáng cao lớn bước vào, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Đúng là Walton, và cậu ta đang nhìn thẳng về phía Charnita.

Nhưng hôm nay, khác với mọi khi, Damian không đến gần cô để trêu chọc, không có những lời nói đùa thô thiển hay cái nhìn đầy thách thức. Cậu ta chỉ đứng đó một lúc, như thể đang suy nghĩ gì đó, rồi nhẹ nhàng tiến về chỗ ngồi của mình.

Charnita nhìn cậu ta một cách lạ lùng, không hiểu điều gì đang diễn ra. Thường thì Damian luôn làm gì đó khiến cô phải nổi giận, nhưng hôm nay lại có vẻ... khác.

"Chắc cậu không muốn ngồi cạnh tôi nữa à?" Charnita đột ngột cất tiếng, không thể kìm nén cảm giác tò mò. Cô không thể hiểu được thái độ của cậu ta hôm nay. Damian nhìn cô một lúc, rồi nhún vai.

"Không phải, chỉ là hôm nay tôi muốn yên tĩnh chút thôi." Damian đáp, giọng cậu không có chút đùa cợt nào như thường lệ. Charnita ngớ ra một lúc, rồi khẽ lắc đầu.

"Cậu lại nói gì thế?" Charnita đáp, nhưng có một cảm giác kỳ lạ trong lòng. Cô không biết mình nên cảm thấy vui mừng hay bối rối trước sự thay đổi này. Cả hai đều im lặng, và không ai trong họ nói thêm lời nào.

Giờ học bắt đầu, nhưng tâm trí của Charnita lại không thể tập trung. Cô cứ nghĩ mãi về thái độ của Damian. Cậu ta sao lại thay đổi như vậy? Cô không thể hiểu nổi. Làm sao có thể chỉ trong một khoảnh khắc, những điều mà cô tưởng chừng như sẽ không thay đổi lại biến đổi một cách nhanh chóng đến vậy?

Lúc nghỉ giải lao, Charnita cố gắng xua đi những suy nghĩ đó và tìm một góc để thư giãn. Nhưng ngay khi cô đang ngồi xuống chiếc ghế trong góc sân trường, cô bất ngờ thấy Damian bước đến gần. Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ ngồi xuống cạnh cô.

"Charnita," Damian cất tiếng, giọng cậu trầm hơn bình thường. "Cậu có đang mệt không?"

Charnita ngạc nhiên. Đây là câu hỏi mà Damian chưa bao giờ hỏi cô trước đây. Cô ngẩng đầu lên nhìn cậu ta, một chút khó hiểu trong ánh mắt.

"Không, tôi không sao," Charnita trả lời ngắn gọn, nhưng trong lòng lại có một chút xao động. Tại sao cậu ta lại quan tâm đến cô như vậy?

Một khoảng lặng trôi qua, cả hai không nói thêm gì. Nhưng không khí giữa họ lúc này có gì đó khác biệt. Dù vẫn là những câu nói không mấy quan trọng, nhưng cách Damian nhìn cô, và cách Charnita cảm nhận được những thay đổi trong thái độ của cậu ta, đã khiến cô nhận ra một điều gì đó.

Charnita chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó, cô lại có thể cảm nhận được sự nhẹ nhàng từ Damian. Cô đã quen với việc đối đầu, với những trò đùa vô nghĩa và những lời nói nhạo báng. Nhưng hôm nay, cô không thể phủ nhận rằng có gì đó khiến cô bắt đầu nhìn cậu ta theo một cách khác.

Một chút thắc mắc, một chút tò mò, và thậm chí là một chút cảm xúc mơ hồ bắt đầu len lỏi trong tâm trí cô.

"Cảm ơn cậu," Charnita nói, và lần này, cô chủ động quay lại nhìn Damian, đôi mắt sáng lên với sự ngạc nhiên và cũng là một chút lạ lẫm. Damian không nói gì, nhưng đôi môi của cậu nhếch lên một nụ cười nhỏ, như thể hài lòng với câu trả lời của cô.

Kể từ hôm đó, mọi thứ giữa họ dường như đã thay đổi. Cô không còn cảm thấy chỉ toàn là sự căng thẳng và đối đầu, mà thay vào đó là một sự im lặng lạ lùng, một sự đồng cảm mà cả hai người đều chưa thể giải thích.

Nhưng Charnita biết một điều rõ ràng: Mối quan hệ này vẫn chưa kết thúc. Và có lẽ, những thử thách lớn hơn đang chờ đợi cả hai trong thời gian tới. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro