Chương 32: Thử Thách Và Khám Phá

Mặc dù Damian và Charnita đã bước vào một mối quan hệ đầy hứa hẹn, nhưng mỗi ngày đều là một thử thách mới. Dù hai người đã bắt đầu hòa hợp hơn, sự xa cách vô hình mà cả hai dựng lên trong quá khứ vẫn khiến họ cảm thấy lạ lẫm, đôi khi không thể hiểu hết được đối phương. Và trong những ngày này, Damian cũng không thể không cảm thấy sự thay đổi trong mình.

Ngày hôm đó, sau giờ học, Damian thấy mình đứng ở một góc sân trường, nhìn Charnita từ xa. Cô đang ngồi cùng Lynn dưới một cây bàng lớn, cười đùa và nói chuyện như mọi khi. Nhưng cái gì đó trong cách cô cười, trong cách cô lắc đầu và trả lời câu hỏi của bạn bè, khiến Damian cảm thấy như mình đang bị bỏ lại phía sau. Điều này khiến cậu tự hỏi, liệu mối quan hệ này có thực sự là điều mà cả hai cần, hay chỉ là một thử thách mà họ tự đưa ra cho chính mình?

"Nhìn cô ấy kìa," Damian thầm thì với chính mình, đôi mắt không rời khỏi Charnita. "Cậu ấy lúc nào cũng như vậy, tự tin và có thể làm mọi người xung quanh cảm thấy thoải mái. Nhưng sao tôi lại có cảm giác mình chẳng là gì trong thế giới ấy?"

Những suy nghĩ này cứ luẩn quẩn trong đầu Damian khi cậu tiến lại gần Charnita. Khi cô ngẩng lên và thấy cậu, ánh mắt của cô không còn lạnh lùng như trước mà thay vào đó là một nụ cười nhỏ.

"Damian," Charnita gọi tên cậu, khiến cậu thoáng ngạc nhiên vì sự thân thiện trong giọng nói của cô. "Cậu đến đây làm gì?"

"Chỉ muốn nói chuyện một chút thôi," Damian trả lời, giọng hơi trầm xuống khi bước tới gần.

Lynn, thấy sự có mặt của Damian, liền đứng dậy và đùa một câu. "Này, các cậu đang ở trong giai đoạn nào vậy? Còn thẹn thùng lắm à?"

Charnita nhún vai, đôi mắt có chút lúng túng, nhưng ngay lập tức lấy lại bình tĩnh. "Không có gì đâu, Lynn. Cậu ấy chỉ muốn hỏi vài chuyện thôi."

Lynn cười khúc khích rồi bỏ đi, để lại hai người đứng lại cùng nhau. Damian nhìn Charnita, cảm thấy có chút không thoải mái trong không gian này.

"Charnita," Damian bắt đầu, giọng nghiêm túc hơn bình thường. "Cậu thấy chúng ta thế nào?"

Charnita nhìn thẳng vào mắt cậu, vẻ mặt vẫn điềm tĩnh như mọi khi. "Ý cậu là gì?"

Damian hít một hơi thật sâu, rồi nói tiếp: "Ý tôi là, chúng ta đã bắt đầu một mối quan hệ rồi, nhưng tôi vẫn không biết phải làm gì với tất cả những điều này. Tôi cảm thấy... có một cái gì đó chưa được rõ ràng."

Charnita nhìn cậu một lát, rồi khẽ mỉm cười, nhưng không nói gì. Cô lắc đầu như để phủ nhận điều gì đó, rồi cuối cùng thốt lên một câu khiến Damian bất ngờ.

"Chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi, Damian. Mọi thứ không thể rõ ràng ngay từ đầu."

Damian im lặng, gật đầu, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác khó tả. Dường như cậu đã có những kỳ vọng mà không nói ra, nhưng khi đối diện với thực tế, nó lại không đơn giản như thế. Có lẽ, họ cần thêm thời gian để hiểu nhau hơn, để mối quan hệ này thực sự có thể phát triển.

Khi Damian không còn nói gì nữa, Charnita quay lại nhìn vào đôi mắt cậu, hơi khẽ cau mày, như thể đang suy nghĩ điều gì đó. "Damian," cô lên tiếng, "Cậu luôn có những câu hỏi khó trả lời, phải không?"

Cậu cười nhẹ, nhưng cũng không giấu được sự lo lắng trong ánh mắt. "Cũng không hẳn là khó trả lời. Chỉ là... tôi không biết liệu chúng ta có đi đúng hướng hay không."

Charnita lại lặng lẽ nhìn cậu một lúc. Cô có thể cảm nhận được sự bất an trong giọng nói của Damian. Điều này khiến cô cũng cảm thấy một chút lo lắng, nhưng cô không muốn bộc lộ cảm xúc quá nhiều. "Cậu không phải lo lắng quá. Mọi thứ sẽ ổn thôi. Chúng ta chỉ cần thời gian."

Damian gật đầu, mặc dù trong lòng vẫn còn những suy nghĩ chưa thể giải đáp. "Thời gian...," cậu nhắc lại, rồi cười nhẹ. "Có lẽ cậu nói đúng."

Cả hai đứng im lặng một lúc, dường như không ai muốn phá vỡ sự tĩnh lặng đó. Những cảm xúc chưa rõ ràng, những câu hỏi không lời đáp, tất cả dường như đều là một phần của mối quan hệ này.

Và trong những khoảnh khắc này, dù họ chưa nói ra tất cả những gì mình nghĩ, nhưng có một điều không thể phủ nhận: Mối quan hệ giữa Charnita và Damian đã thay đổi. Đó không còn là những lời nói xung quanh những cuộc tranh cãi, không còn là những câu chuyện đơn giản. Nó đã trở thành một thử thách, một hành trình để cả hai khám phá bản thân và đối phương.

Dù có những khó khăn, có những nghi ngờ, nhưng cả Charnita và Damian đều hiểu rằng chỉ có bước tiếp mới là cách duy nhất để tìm ra câu trả lời cho tất cả những gì chưa rõ ràng. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro