Chương 51
Chu Hoằng mơ hồ nghe thấy tiếng cười bên trong, đứng ngây tại chỗ.
Bà vừa rồi nói chuyện phiếm với Kim Yến Liễu, cảm thấy Kim Yến Liễu thay đổi rất nhiều, giống như có tâm sự, trở về suy nghĩ một hồi lâu, càng nghĩ càng lo lắng, liền nghĩ tới hỏi Chu Bắc Dương xem cậu ấy có biết đã xảy ra chuyện gì không.
Kết quả mới ra cửa, liền thấy Kim Yến Liễu mặc đồ ngủ, chạy đến phòng Chu Bắc Dương.
Sau đó bà liền nghe được những âm thanh đó, tuy rằng mơ hồ, nhưng tiếng cười và tiếng nói chuyện đó, bà vẫn lập tức nhận ra hai người đang làm gì.
Hai người họ luôn thân mật, điều này bà biết, chỉ là không ngờ sự thân mật của họ, không phải xuất phát từ tình huynh đệ, mà là tình yêu đồng tính.
Chu Hoằng trở về phòng mình, nửa đêm cũng không ngủ được.
Sáng sớm ngày hôm sau, Kim Yến Liễu đã bị Chu Bắc Dương làm cho tỉnh giấc.
Hắn mơ mơ màng màng, mắt còn chưa mở, vươn tay đẩy một cái: “Sáng sớm tinh mơ, làm gì thế.”
Chu Bắc Dương ghé vào vai hắn, thấp giọng nói: “Sáng sớm tinh mơ liền cứng rồi.”
Kim Yến Liễu không nói chuyện, dẩu mông lên đỉnh hắn một chút, tiếp tục ngủ.
“Anh lên trước đây, em muốn ăn sáng món gì, anh dặn dò dì giúp việc một tiếng.”
Kim Yến Liễu quá mệt mỏi, không để ý đến hắn.
Chu Bắc Dương đứng dậy đi rửa mặt đánh răng. Người già dậy sớm, ông nội Chu đã ở trong sân tập Thái Cực. Bên ngoài trời lạnh, bà nội Chu sức khỏe yếu, không dám ra cửa, liền ngồi ở ban công nhìn ra ngoài.
“Con cũng dậy sớm như vậy.” Bà cười ha hả nói với Chu Bắc Dương.
Chu Bắc Dương đi rót một ly nước nguội:
“Hôm qua ngủ sớm.”
“Bây giờ con hiếm khi ngủ sớm dậy sớm nhỉ?”
Chu Bắc Dương “Ừm” một tiếng, bưng ly nước đi đến cửa sổ: “Ông ngoại mặc ít thế, không lạnh sao?”
“Ông ấy tập thể dục buổi sáng đều như vậy.” Bà nội Chu cười nói: “Ông ngoại con hồi trẻ còn tắm nước lạnh cơ. Khoảng thời gian trước ông ấy còn muốn làm như vậy, ta bảo với ông ấy, con không muốn sống nữa à, không chịu già đi chút nào.”
Chu Bắc Dương uống nước ấm cười cười, phát hiện sau lưng có người đi tới, liền quay đầu nhìn thoáng qua.
Là Chu Hoằng.
“Bắc Dương, con vào thư phòng một lát, mẹ có chuyện muốn nói với con.”
Ánh nắng bên ngoài đột nhiên chiếu vào sân, ánh sáng lập tức sáng bừng lên. Chu Bắc Dương đặt ly nước xuống, đi vào thư phòng, thấy Chu Hoằng rất nghiêm túc, liền hỏi: “Sao vậy mẹ?”
Chu Hoằng ngồi xuống ghế sô pha, ý bảo hắn cũng ngồi xuống, trực tiếp mở miệng hỏi: “Con với Tiểu Liễu, là đang yêu đương sao?”
Chu Bắc Dương sửng sốt một chút, đại khái không ngờ bà sẽ phát hiện, nhất thời thần sắc có chút hoảng loạn, nhưng tố chất tâm lý của hắn luôn mạnh mẽ, rất nhanh liền trấn tĩnh lại, gật đầu: “Sao mẹ biết được?”
“Con đừng bận tâm mẹ biết bằng cách nào. Mẹ chỉ hỏi con, bắt đầu từ khi nào, có nghiêm túc không?”
Chu Bắc Dương không dám sơ suất, thực nghiêm túc ngồi thẳng người.
“Con theo đuổi rất lâu, đã bắt đầu rồi, khẳng định là nghiêm túc, là dựa vào thành ý để làm em ấy cảm động.”
Chu Hoằng hỏi: “Con thích ai không tốt, cứ nhất định phải thích nó. Người ngoài nếu biết, sẽ có bao nhiêu lời đàm tiếu. Hai đứa hiện tại đều làm việc trong giới giải trí, vạn nhất chuyện này bị tiết lộ, sự nghiệp của hai đứa còn muốn nữa không?”
“Hai đứa con không tính toán công khai.” Chu Bắc Dương nói.
Thái độ và ngữ khí của Chu Hoằng coi như tương đối trầm tĩnh, trầm mặc một hồi, thở dài, nói: “Từ nhỏ đến lớn, mẹ vẫn luôn không can thiệp con nhiều, là vì thấy con hiểu chuyện, làm việc biết chừng mực. Sao lớn rồi, ngược lại làm ra chuyện không lý trí như vậy.”
“Con cũng không phải nhất thời xúc động, con thích em ấy mấy năm rồi, vốn dĩ không ôm hy vọng, chỉ định cứ như vậy làm huynh đệ của em ấy cả đời. Em ấy có thể chấp nhận con, con cũng rất bất ngờ. Hiện tại tình cảm của hai đứa con rất ổn định, hai đứa con không phải anh em ruột, cũng không có quan hệ pháp luật. Thật sự muốn tiết lộ, cũng chỉ là danh tiếng không hay một chút. Hai đứa con đều là người trưởng thành rồi, đều có thể chịu trách nhiệm cho quyết định của mình. Con vốn dĩ định chờ quan hệ hai đứa tiến thêm một bước nữa rồi mới nói cho mẹ, bây giờ mẹ đã biết cũng tốt, mẹ, người khác con không để ý, hy vọng mẹ có thể ủng hộ hai đứa con.”
Ngữ khí của Chu Bắc Dương rất thành khẩn, thần sắc cũng rất nghiêm túc, nhìn ra được là cực kỳ nghiêm túc.
Chu Hoằng nói: “Con là người trưởng thành rồi, bất kể là trên sự nghiệp, hay là trên tình cảm, mẹ cũng chỉ đưa ra lời đề nghị, sẽ không ngăn cản con. Nhưng có một điều, bất kể hai đứa về sau có muốn công khai hay không, trước mắt tốt nhất vẫn nên lấy quan hệ huynh đệ để ở chung. Mẹ sợ ông ngoại bà ngoại con sẽ không chấp nhận được, dù sao thân phận Tiểu Liễu tương đối đặc biệt, các cụ tuổi cao, tư tưởng truyền thống, con phải thông cảm cho các cụ.”
Chu Bắc Dương gật đầu: “Con biết.”
Một lát sau hắn lại nói: “Con còn tưởng rằng mẹ sẽ phản đối.”
Chu Hoằng cười cười, nói: “Lo lắng là thật lo lắng, kinh ngạc cũng là thật kinh ngạc, phản đối thì không đến mức. Mẹ tin tưởng con, con làm việc luôn suy nghĩ thấu đáo. Tiểu Liễu là một đứa trẻ tốt, ánh mắt của con vẫn không tệ.”
Chu Bắc Dương nhẹ nhõm rất nhiều, nói: “Biết ngay mẹ thích em ấy mà.”
Ai có thể không thích Kim Yến Liễu chứ.
Cả hai mẹ con đều nghĩ như vậy. Chu Bắc Dương cho là như vậy, Chu Hoằng cũng
cho là như vậy.
Kim Yến Liễu đáng yêu biết bao, dáng vẻ
lại lớn lên đẹp trai như vậy. Nếu con trai mình là người đồng tính luyến ái, thích hắn là hết sức bình thường, chưa nói đến tính cách, chỉ là nhan sắc khiến lòng người rung động này, đã không mấy người có thể thoát được.
Tuy rằng vẫn luôn biết mẹ mình cởi mở, nhưng Chu Hoằng dễ dàng như vậy liền tiếp nhận tình cảm của họ, Chu Bắc Dương vẫn là đặc biệt bất ngờ. Bất ngờ, lại còn cảm động. Lớn lên rồi lần đầu tiên ôm mẹ một cái.
Chu Hoằng mỉm cười vỗ vỗ vai hắn: “Bắc Dương của chúng ta thật sự trưởng thành rồi, đều bắt đầu yêu đương. Yêu đương cần chuyên nhất, có trách nhiệm, đối đãi bằng chân tình. Còn những điểm khác cần chú ý, mẹ sẽ không nói với con nữa, con hẳn là hiểu rõ hơn mẹ.”
Chu Bắc Dương hơi hơi đỏ mặt, “Ừm” một tiếng.
Từ thư phòng ra, hắn lập tức liền đi phòng ngủ.
Kim Yến Liễu còn đang ngủ, hắn trực tiếp bổ nhào vào trên giường, cách chăn ôm lấy hắn.
Kim Yến Liễu lẩm bẩm: “Lại làm phiền tôi, tôi đá anh đấy.”
“Mẹ anh chấp nhận chúng ta rồi.” Chu
Bắc Dương có chút hưng phấn.
Kim Yến Liễu nhắm mắt lại, lại đột nhiên
mở ra, liền thấy Chu Bắc Dương mỉm cười nhìn chăm chú vào hắn.
“Cái gì?”
“Mẹ anh biết chuyện của chúng ta, vừa rồi tìm anh đi thư phòng nói chuyện.”
Kim Yến Liễu lập tức ngồi dậy. Chu Bắc Dương sợ hắn lạnh, nhanh chóng dùng chăn bao lấy vai hắn.
“Sau đó thì sao?”
“Anh còn tưởng rằng mẹ sẽ tức giận, không ngờ mẹ quá thích em, rất bình tĩnh mà liền tiếp nhận rồi.”
Kim Yến Liễu mặt hướng chăn vùi xuống: “Thôi, hôm nay tôi không cần ra khỏi cái cửa phòng này nữa.”
Chu Bắc Dương cười nói: “Em cũng sẽ thẹn thùng à, anh còn tưởng rằng em không sợ trời không sợ đất.”
Kim Yến Liễu ngẩng đầu lên: “Bà ấy thật sự tiếp nhận rồi?”
“Chuyện này có gì mà lừa em.” Chu Bắc Dương nói: “Mẹ anh luôn tương đối cởi mở, nhưng bên chú Kim, khả năng không dễ dàng qua lắm. Chú ấy tương đối truyền thống.”
“Ông ấy quản không được tôi. Muốn giáo huấn thì cũng là giáo huấn anh, bất quá ông ấy thích anh như vậy, toàn trông chờ anh tiếp quản công ty đấy, phỏng chừng
cũng sẽ không xé rách mặt với anh đâu.”
Kim Yến Liễu nói: “Vốn dĩ tôi cũng không
tính toán để bất cứ ai biết.”
Họ hoàn toàn có thể lén lút yêu đương,
vừa không làm tổn thương người thân hai bên, cũng sẽ không ảnh hưởng đến sự nghiệp. Đối ngoại làm huynh đệ, đối nội làm người yêu, không còn gì tốt hơn.
“Bà ấy biết bằng cách nào, anh nói cho bà ấy?” Kim Yến Liễu đột nhiên hỏi.
Chu Bắc Dương nói: “Không biết mẹ biết bằng cách nào. Khả năng tự mình nhìn ra? Mẹ anh tâm tư tương đối tinh tế.”
“Sẽ không đâu, tối qua ăn cơm, tôi thấy bà ấy không giống vẻ đã biết.” Kim Yến Liễu nắm lấy cánh tay hắn: “Tôi dựa, không phải là biết tôi ngủ ở chỗ anh...
Nhà các anh cách âm tốt không? Bà ấy có thể nghe thấy cái gì không?”
Nếu thật là như vậy, thì mất mặt lớn rồi.
Hắn lập tức từ trên giường xuống, muốn về phòng khách đi.
Chu Bắc Dương nói: “Lạnh hay không?”
Kim Yến Liễu mặc vào dép lê: “Còn lạnh gì nữa, tôi bây giờ toàn thân đều muốn bốc hỏa.”
Cho dù Chu Hoằng đã chấp nhận họ, hắn cũng không thể để bà thấy mình ngủ trên giường Chu Bắc Dương chứ, quá xấu hổ.
Ai ngờ hắn vừa ra cửa phòng, liền thấy Chu Hoằng.
Chu Hoằng thần thái như thường, hỏi: “Bắc Dương đều nói với con rồi?”
Cả khuôn mặt Kim Yến Liễu đều đỏ bừng, trên người hắn mặc vẫn là đồ ngủ của Chu Bắc Dương, có chút rộng thùng thình, cả người có vẻ đặc biệt gầy gò.
“Nhanh chóng rửa mặt đánh răng một chút, chuẩn bị ăn cơm. Ông ngoại bà ngoại bọn họ ăn sáng sớm.”
Giọng Chu Hoằng ôn nhu, nụ cười càng ôn nhu.
Kim Yến Liễu gật đầu, cố gắng tỏ vẻ trấn tĩnh, chậm rãi về phòng mình đi.
Hắn ở trong phòng cọ xát cả buổi, vẫn là bà nội Chu gọi hắn ăn sáng thì hắn mới ra.
“Bọn trẻ các con đúng là ngủ được.” Bà nội Chu cười nói: “Ngày thường công việc bận rộn, mệt chết đi được phải không? Ngủ một giấc, sắc mặt đều khá hơn
nhiều, con xem khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.”
Kim Yến Liễu xấu hổ đến mức cơm cũng không nuốt trôi nữa. Chu Bắc Dương còn ở bên cạnh cười đầy ẩn ý, hắn liền duỗi chân ra, đạp hắn một cái. Không ngờ đạp mạnh, đá vào ghế Chu Bắc Dương đang ngồi. Ghế lung lay, Chu Hoằng lập tức cười tủm tỉm nhìn hắn một cái.
Kim Yến Liễu nhanh chóng cúi đầu ăn canh.
“Em uống chậm một chút, nóng đấy.” Chu Bắc Dương nhanh chóng nói.
Tình cảm quan tâm bộc lộ ra ngoài.
Hắn tuy rằng nhỏ hơn Kim Yến Liễu hai tuổi, nhưng từ nhỏ đã biết chăm sóc người khác. Trước kia còn không cảm thấy, bây giờ lại xem, liền cảm thấy hắn săn sóc tinh tế. Chu Hoằng nhìn hai người họ, càng xem càng cảm thấy xứng đôi.
Bà thật sự hài lòng, tình cảm của bà và Kim Yến Liễu rất sâu, có một loại thỏa mãn kiểu nước phù sa không chảy ruộng ngoài. Xem Chu Bắc Dương trong lòng trong mắt chỉ có Kim Yến Liễu, tình cảm tĩnh lặng lại sâu sắc, tình cảm này hẳn là rất sâu đậm.
Hiểu rõ nguồn gốc, lại là người bà yêu thích, dáng vẻ gia thế tính cách đều rất xứng đôi, cũng chỉ có chuyện đã từng là huynh đệ này, nếu công khai yêu đương, ít nhiều sẽ có chút lời đàm tiếu, nhưng nhân sinh nào có thập toàn thập mỹ đâu, đã rất tốt rồi.
“Mẹ thấy con gần đây đều gầy,” trước khi cáo biệt, Chu Hoằng nói với Kim Yến Liễu: “Đừng làm mình mệt mỏi như vậy, nghỉ ngơi thật tốt một chút, không có việc gì thì về thăm chúng ta, đều là người một nhà.”
Kim Yến Liễu vẫn còn có chút thẹn
thùng, gật đầu, cảm động rất nhiều, còn có chút lưu luyến.
Hắn mười mấy tuổi liền quen biết Chu Hoằng, trước kia chưa từng gọi bà là mẹ, nhưng kỳ thật sâu trong nội tâm, vẫn luôn coi bà như mẫu thân.
Hắn không thể ôm Kim Vĩ Nam, liền vươn cánh tay ra, ôm Chu Hoằng một cái.
Chu Bắc Dương ở bên cạnh mỉm cười
nhìn họ.
Chu Hoằng thấp giọng nói: “Sống tốt với Bắc Dương.”
“Vâng.” Kim Yến Liễu nói.
Chu Hoằng buông hắn ra, cười nói: “Đi thôi.”
Phút cuối cùng, vẫn là thói quen phân phó Chu Bắc Dương một câu: “Chăm sóc tốt anh con.”
“Biết rồi.” Chu Bắc Dương như cũ thói quen trả lời.
Kim Yến Liễu có chút buồn bực.
Hắn phát hiện hắn sắp bị xuyên không, ngược lại bắt đầu gặp may mắn, sự nghiệp lên đỉnh, tình cảm trôi chảy. Nếu không phải chuyện bị xuyên không này, nhân sinh có thể nói là viên mãn.
Điều này làm sao có thể không khiến hắn buồn bực!
Không biết có phải gần đây vẫn luôn ngâm mình trong vại mật, cảm giác sợ hãi bị xuyên không kia ngược lại phai nhạt, chuyện bị xuyên không này, trở nên đặc biệt không chân thật.
Chu Bắc Dương ngồi bên cạnh hắn, có vẻ hơi hưng phấn.
Làm đến hắn cũng có chút hưng phấn.
Họ bây giờ phải về nhà mình, dựa theo kế hoạch của hắn, từ nay về sau hắn liền cơ bản không ra khỏi cửa nữa.
Nên cáo biệt đều đã cáo biệt, thời gian còn lại hắn chỉ ở chung với một mình Chu Bắc Dương.
Ở chung như thế nào, đương nhiên là ngày ngày tuyên dâm a.
Nín nhịn vài ngày, hắn cũng suy nghĩ. Hắn triều nơi riêng tư của Chu Bắc Dương nhìn thoáng qua. Chu Bắc Dương liền bắt lấy tay hắn, đặt ở đầu gối.
Đến mức hưng phấn như vậy sao? Kim Yến Liễu xụ mặt, tai thì đỏ.
Hắn phát hiện người Chu Bắc Dương này, phương diện kia thật sự rất mạnh, cảm giác tùy tiện cho hắn chút kích thích tinh thần, hắn đều có thể một trụ kình thiên.
Hắn lại rất kéo dài, không biết làm thật, còn có thể kéo dài như vậy không.
Kéo dài quá hắn sợ mình chịu không nổi a.
“Hello, Tiểu Ái.”
“Leng keng” một tiếng, Tiểu Ái lên mạng: “Thân ái!”
Đột nhiên trở nên tràn đầy năng lượng, vui vẻ vô hạn.
“Cái kia...”
“Ngài tin tưởng tôi, thân thể ngài nuốt trôi được!”
Kim Yến Liễu ngượng ngùng: “Được rồi.”
“Đam mỹ văn có công không lớn sao? Có thụ ăn không vô không? Không có!”
“Cậu hưng phấn cái gì?”
“Hì hì.” Tiểu Ái đáng khinh cười hai tiếng: “Vui cho ngài nha. Được rồi, giờ phút tình cảm mãnh liệt như vậy, Tiểu Ái liền không xuất hiện làm hỗn loạn ngài, chờ ngài thật sự làm, liền biết lời Tiểu Ái nói không sai, cũng hối hận mấy tháng trước đều chỉ là nhẹ nhàng.”
Xe dừng lại ở sân biệt thự, Chu Bắc Dương nhàn nhạt nói với tài xế: “Anh về đi.”
Tài xế lên tiếng, lái xe liền đi.
Bà nội Chu lại chuẩn bị cho họ rất nhiều đồ ăn. Kim Yến Liễu xách một hộp, nói: “Tài xế của anh ngày thường cũng đều không nói chuyện sao?”
Cảm giác lời nói đặc biệt ít, nhiều nhất chào hỏi một cái.
“Vào đi thôi,” Chu Bắc Dương có chút nóng vội thúc giục hắn: “Bên ngoài lạnh.”
Kim Yến Liễu nhịn không được bật cười: “Tôi rốt cuộc biết từ ‘gấp gáp’ là có ý tứ gì.”
Hắn phát hiện từ này dùng để hình dung người đàn ông vội vã muốn thân mật, quả thực quá chuẩn xác. Chính là Chu Bắc Dương loại soái ca mang khí chất thanh lãnh này, đến lúc này cũng là gấp gáp gấp gáp.
“Anh cứng một đường rồi.” Chu Bắc Dương nói.
Họ vừa mới tiến vào cửa nhà, Chu Bắc Dương liền buông đồ vật trong tay. Kim Yến Liễu nở nụ cười, ném xuống đồ vật trong tay liền chạy. Chu Bắc Dương lập tức liền đuổi theo: “Còn chạy. Xem em chạy đi đâu.”
Hắn đuổi theo đi một phen liền ôm Kim Yến Liễu ngang eo nhấc lên. Cảm giác bị bế lên lơ lửng đặc biệt kỳ diệu, trong lòng bất an, như là bị khống chế. Chu Bắc Dương không ôm hắn đi phòng ngủ, trực tiếp ném lên ghế sô pha lớn ở phòng khách.
Kim Yến Liễu cười, hai người bốn mắt nhìn nhau. Chu Bắc Dương chống trán hắn, trở nên rất ôn nhu.
“Đừng sợ.” Hắn nói.
Kim Yến Liễu ngửa đầu liền trực tiếp hôn lại, còn rất hung.
Dục vọng lập tức liền được đốt cháy, hai người hung mãnh mà thở dốc cắn nhau thành một khối.
Đây mới là chuyện giữa những người đàn ông, thiên lôi địa hỏa, hung mãnh nóng bỏng, không chút nào ngượng ngùng.
Trên cây tùng trong sân đậu hai con chim, giật mình bay đi. Kim Yến Liễu ở biệt thự đơn lập làm càn mà kêu.
Ưu điểm của biệt thự đơn lập chính là như vậy, cửa kính cách âm, cửa phòng đóng lại, kêu lớn tiếng bao nhiêu, bên
ngoài cũng sẽ không có người nghe thấy.
Kim Yến Liễu có thể thành công làm một kẻ yêu nghiệt, làm càn lại điên cuồng phóng thích tình yêu và hận thù của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro