[🍖] THẾ GIỚI 1: ĐỒ ĐỆ NHỎ TRONG THẾ GIỚI TU TIÊN 🧚
Thiên lôi cuồn cuộn đánh, bên dưới đụ địt nhau (nội dung thêm thắt: Liếm vú)
Bạch Ngọc vất vả lắm mới có thể cho tiểu đồ đệ ăn hết tinh trùng của mình, nhưng thấy dung nhan đang ngủ của cậu thì lại cương lên. Trong lòng vẫn còn suy nghĩ muốn trừng phạt đồ đệ nhỏ, lại đâm thêm một phát. Lỗ đít sưng đỏ nhưng dâm mĩ, khiến người khác muốn địt nó đến hỏng thì thôi. Thật lâu sau, Bạch Ngọc mới khống chế mình, ôm cậu đi rửa sạch.
Lần này, Bạch Ngọc không ngờ rằng khi làm tình với Tô Tinh Từ, hắn đã vô ý chuyển nửa bước tinh nguyên phi thăng của mình vào trong cơ thể tiểu đồ đệ. Sức mạnh tinh nguyên mạnh mẽ ấy, vốn dĩ để giúp Bạch Ngọc phi thăng lên cảnh giới cao hơn, giờ đây lại bị truyền sang cho Tô Tinh Từ mà không hề hay biết. Cơ thể cậu lại quá yếu ớt, không thể nào chịu được nguồn năng lượng khổng lồ đó, khiến sự việc trở nên phức tạp hơn rất nhiều.
Tô Tinh Từ cơ thể yếu ớt, không có cách nào chịu đựng nổi nguồn năng lượng khổng lồ này, khiến cho sự việc trở nên phức tạp hơn rất nhiều. Hắn móc ra một viên đan dược đã chuẩn bị sẵn, đút cho tiểu đồ đệ ăn.
Nếu có một đan tu tinh thông đang ở đây, chắc chắn họ sẽ kinh ngạc và lập tức quỳ xuống kính phục. Thứ mà họ đang chứng kiến không gì khác hơn là Thần cấp Tiêu Dung Đan, một loại đan dược đã thất truyền từ rất lâu. Đan dược này được tạo ra với mục đích giúp người sử dụng tiêu hóa những nguồn năng lượng hay vật chất mà cơ thể chưa thể hấp thụ hết, mà lại hoàn toàn không gây tác dụng phụ.
Hắn vẫn nhét cặc to trong cơ thể của đồ đệ vì làm như thế hắn mới có cảm giác an toàn. Lần trước khi cơ thể Tô Tinh Từ nóng lên, đó là do ăn phải Thánh Linh Quả, lập tức khiến cạu từ Trúc Cơ thất giai thăng lên Trúc Cơ đỉnh. Sự thăng tiến mạnh mẽ này đã khiến cơ thể cậu không thể chịu đựng nổi áp lực từ nguồn sức mạnh mới, gây ra tình trạng nhiệt độ cơ thể tăng cao không kiểm soát.
Nhưng lần này, nguyên nhân lại hoàn toàn khác. Bên cạnh cậu lúc này là sư tôn Bạch Ngọc, người đã vô tình truyền nửa bước tinh nguyên phi thăng vào cơ thể Tô Tinh Từ. Để giúp tiểu đồ đệ vượt qua cơn khủng hoảng này, Bạch Ngọc đã nhanh chóng hạ thấp nhiệt độ quanh thân mình, rồi ôm chặt Tô Tinh Từ vào lòng, cố gắng ổn định cơ thể nóng rực của đồ đệ.
(Mấy cái thuật ngữ trong giới tu tiên tui không biết nhiều. T mà sai ở đâu mấy bà giúp t sửa lại nhá.)
Tô Tinh Từ không thể nào chịu đựng nổi nhiệt độ cao như này, thấy được nguồn khí lạnh thì giống như bắt lấy được thân cây to, tìm được thứ cứu mạng, cả người đồ đệ đều dính trên cơ thể của Bạch Ngọc, còn cởi một ít quần áo ra, càng cuốn càng chặt.
Bạch Ngọc nhẹ nhàng xoa đầu Tô Tinh Từ, hưởng thụ sự mềm mại trên cơ thể, tiểu mĩ nhân xinh đẹp, nhẹ nhàng nói: "Ngoan...". Phía dưới con chim thô lại ngẩng đẩu dậy. Thần Cấp Tiêu Dung Đan nhanh chóng phát huy tác dụng, hút hết tinh dịch từ sâu trong lỗ đít, tiêu hoá hết lượng sức mạnh thăng cấp. Linh lực trong người Tô Tinh Từ ngày càng nhiều, dường như muốn khiến cậu nổ tung. Ngay lúc này, trên không trung đột nhiên vang lên tiếng sấm sét.
Lúc này, không trung đột nhiên sấm sét nổi lên bốn phía.
Tô Tinh Từ đối mặt với lôi kiếp bất thường, không chỉ là Kim Đan kỳ mà còn bao gồm cả Nguyên Anh kỳ, khiến cậu cảm thấy vô cùng kinh hãi. Việc cả hai lôi kiếp cùng lúc nhắm vào cậu thực sự nằm ngoài dự đoán. Bạch Ngọc đã cố gắng chắn cho tiểu đồ đệ của mình, nhưng thiên lôi dường như có ý định riêng, vẫn tiếp tục nhằm vào Tô Tinh Từ mà giáng xuống.
Ban đầu, lôi kiếp nhỏ yếu chỉ như những tia sáng mờ nhạt, nhưng theo thời gian, chúng càng ngày càng mạnh mẽ và kinh khủng hơn. Kim Đan kỳ lôi kiếp là một thử thách lớn, nhưng Nguyên Anh kỳ còn đáng sợ hơn gấp bội, với uy lực có thể nghiền nát một người tu sĩ chưa chuẩn bị kỹ lưỡng.
Bạch Ngọc nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng không khỏi lo lắng. Nếu để lôi kiếp như thế giáng xuống, tiểu đồ đệ của hắn sẽ chịu đau đớn khôn lường, thậm chí có nguy cơ không qua khỏi. Hắn biết không thể để Tô Tinh Từ một mình đối phó với kiếp nạn này.
Không còn cách nào khác, Bạch Ngọc nhanh chóng vận dụng toàn bộ lực lượng, cắn răng quyết định chia sẻ lôi kiếp với Tô Tinh Từ. Hắn sử dụng thần thông của mình để tạo thành một lớp chắn mạnh mẽ, hy vọng giảm bớt sức mạnh của lôi kiếp trước khi nó đánh trúng Tô Tinh Từ.
Bạch Ngọc đột nhiên nhớ lại sách cổ từng ghi chép về việc này rồi: "Thiên lôi tuy thưa, trừ phi hợp thành một thể, tuyệt đối sẽ không thể chia sẻ lôi kiếp."
Hợp thành một thể...
Hắn nhìn lỗ đít đang sưng đỏ đáng thương của cậu, đau lòng cực kì, nếu không phải vì đợi đồ đệ vượt qua lôi kiếp thì hắn muốn tiếp tục đụ nát cúc hoa này rồi. Hắn móc ra con cu cương cứng của mình, cọ xát lỗ nhỏ. Mặc cho bản thân bị đồ đệ ôm chặt như thế, hắn cũng không động đậy. Nhưng lỗ đít nhỏ đã bị tàn phá đến không thể làm thêm nữa, Bạch Ngọc muốn trách cũng chỉ có thể trách bản thân hắn thôi. Nhưng thiên lôi lại giúp hắn, cho cầm thú như hắn một lí do để đụ cậu. Ngay cả trời cao cũng giúp hắn.
Chỉ khi nào hai người hợp thành một thế thì Bạch Ngọc mới có thể chuyển thiên lôi lên người của mình, đồ đề nhỏ mới không đau đớn nữa, mới không gặp nguy hiểm mà vượt qua lôi kiếp. Hắn híp mắt, ôm chặt đồ đệ, bội phục bản thân, không ngừng cầm con cặc to lớn tiến vào lỗ nhỏ của đồ đệ. Tô Tinh Từ có ý thức mù mờ, cậu hiện tại vẫn nóng đến khó chịu, ôm lấy một thân thể lạnh thấu xương, trên người còn có điện từ lôi kiếp xỏ xuyên, càng ngày càng khó chịu. Hắn mở rộng lỗ nhỏ ra một chút, ngay lập tức nhét cả con cặc vào.
Lỗ đít đã sớm không còn cảm giác bị đâm vào, đau đến mức ngón chân của tiểu mĩ nhân đều co lại, cậu rên rỉ:
"... A..."
Bạch Ngọc đau lòng hôn lên môi của đồ đệ nhỏ, dưới thân thong thả thọc ra rút vào, dẫn thiên lôi đánh trên người hắn. Loại thiên lôi này đối với hắn chỉ như con muỗi, thân thể đồ đệ run rẩy kịch liệt, khiến cho bên trong lỗ đít kẹp chặt lại, khiến người ta phải giương cờ đầu hàng.
Dương vật thô to thỉnh thoảng sẽ nghiền qua điểm nhạy cảm của lỗ đít, một nông một sâu mà đâm tới, mỗi lần đâm vào đều đụng tới tuyến tiền liệt yếu ớt, ngay cả hai quả trứng dái cũng muốn chen vào trong lỗ đít mà đụ cậu. Tiểu huyệt bị kích thích phun ra từng đợt nước dâm. Điểm nhạy cảm bị va chạm đem tới khoái cảm, thay thế cảm giác đau đớn, khiến Tô Tinh Từ thấy thoải mái hơn một chút.
Đáng tiếc, cậu vẫn đang bị nung nóng đến thần trí mơ hồ. Loại cảm giác này khiến lỗ đít ẩm ướt mấp máy liên hồi, nó khít lại, bé lại hơn một nửa, khiến Bạch Ngọc sảng khoái kêu ra tiếng. Lúc này, thiên lôi to lớn lại đánh xuống, bị chia ra, lại khiến thân thể không rõ ý thức đánh đến mức khiến cậu tê tê dại dại, nơi hai người giao hợp cũng bị điện giật, cảm giác kì lạ vô cùng. Tiểu mĩ nhân với ý thức mù mờ bị loại kích thích lớn đến như thế làm cho run rẩy. Tiểu mĩ nhân bị sư tôn ôm mà địt, không thể thoát ra.
Động tác dưới thân của sư tôn vẫn mạnh mẽ, bên trên thì miệng không ngừng hôn lên cơ thể tuyệt mĩ của đồ đề, để lại các dấu hôn đỏ tím. Thân thể đồ đệ rất dễ dàng để lưu lại các vết hôn, nhẹ nhàng cắn rồi liếm mấy cái đã xanh tím rồi, làm sư tôn yêu muốn chết.
Sư tôn lưu lại rất nhiều đâu vết ở phía sau, lại chuyển về đằng trước cắn tiếp, muốn đánh dấu hết thân thể của cậu. Đầu vú và xương quai xanh bị cắn nhiều nhất, ai cũng không dám nhìn thẳng vì toàn là dấu hôn. Lôi kiếp cũng đã đến bước cuối cùng. Tia sấm mặc kệ sư tôn, chỉ muốn nhắm vào đồ đệ. Sư tôn nhanh chóng dẫn lôi kiếp về phía mình, cơ mà lôi kiếp đợt cuối cùng này thật sự quá mạnh, làm bỏng chút da của sư tôn, tiểu mĩ nhân bị đánh cũng đau đớn không thôi.
Hậu huyệt co rút một trận, tựa như muốn bẻ gãy gậy thịt của hắn, rốt cuộc cũng khiến sư tôn phải đầu hàng, đem toàn bộ tinh dịch bắn vào sâu trong lỗ nhỏ. Đồ đệ đã độ kiếp xong xuôi, có lẽ đây là lần thượng kiếp không đau đớn nhất trong lịch sử thế giới tu chân đi, chỉ khác một chút là tỏng cơ thể tiểu đồ đệ bị rót đầy tinh dịch của sư tôn.
Sư tôn lại lấy ta một viên Thần Cấp Tiêu Dung Đan, đặt vào trong miệng, mớm qua cho tiểu đồ đệ. Cậu bị hắn ôm vào trong ngực, xem xét tinh thần lực của cậu, phát hiện bên trong có một em bé đáng yêu, kì lạ hơn là em bé đó đang ôm mông mà khóc. (Cute vcl =))) )
Bạch Ngọc bị phụt máu cam, lập tức hôn miệng của đồ đệ nhỏ, em bé đáng yêu kia là Nguyên Anh mới hình thành của đồ đệ.
Mặc Uyên nhìn chiếc giường rỗng tuếch, trên tay còn cầm đồ ngọt cùng tiên lộ (?), trong lòng gấp gáp không thôi. Bảo bối đâu rồi, đang khóc lóc như thế còn có thể đi đâu? Hay bị kẻ xấu bắt rồi?
Mặc Uyên đặt đồ ăn xuống, chuẩn bị đi tìm sư tôn, trước mắt, anh chưa đủ năng lực để tự tìm bảo bối. Mặc Uyên gõ cửa mà mãi lâu sau cũng không có phản ứng. Không có trong phòng sao? Nhưng sao anh lại cảm nhận được hơi thở của người sống trong đó nhỉ?
Mặc Uyên nhíu mày, đẩy cửa đi vào. Ngay sau đó, anh thấy tiểu mĩ nhân bị làm đến đáng thương nằm trên giường. Sư tôn của anh không ở trong đây, nhưng mà bảo bối lại có và bị thương đến dạng này. Mặt anh tái nhợt đi, gắt gao véo cổ tay của mình đến chảy máu. Sư tôn, người có biết người là sư tôn không? Nhưng bây giờ, anh chưa đủ năng lực để đánh lại sư tôn. Bên ngoài có tiếng động truyền tới, có người đang quay lại. Mặc Uyên vội vàng huyền phù rời đi.
Mặc Uyên từ bỏ cơ hội cướp người trước mắt, bây giờ hắn chỉ muốn giết được lực lượng của sư tôn. Anh không gọi cho sư tôn, chỉ nói chưởng môn anh muốn ra ngoài luyện tập, sẽ rất lâu không trở về, sau đó hướng về Ma giới mà bay đến. Anh đã sớm biết bản thân có thiên phú về tu ma rất cao, cường đại hơn gấp mấy trăm nghìn người. Tu ma còn là cách tu luyện nhanh nhất nữa.
———bộ này flop quá má ơiiiiiiiiiiii
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro