Chương 27: phiên ngoại

Về đến nhà chaeyoung cũng đã gần bốn giờ chiều. Lisa một hơi chạy lên lầu, liều mạng ấn chuông, vừa ấn vừa đá cửa, “Mở cửa, chị là lisa! Chaeyoung, em ở nhà sao! Em không sao chứ!” Thanh âm to đủ để phá sập nhà.

Qua nửa ngày trong nhà vẫn không có nửa tiếng vang, lisa hít sâu một hơi, đang chuẩn bị phá cửa mà vào, đột nhiên nhớ tới chaeyoung từng cho mình một cái chìa khóa. Lisa sốt ruột đến mức xém chút hồ đồ.

Cầm chìa khóa mở cửa, phản ứng thứ nhất của lisa chính là vọt vào phòng tắm, đẩy cửa ra nhìn, bên trong không một bóng người. Lại vọt vào phòng ngủ, vẫn trống trơn. Lisa liền nhảy ra ban công, Louis khinh bỉ nhìn lisa, hoàn toàn xem lisa là đồ ngu.

“ chaeyoung đâu?”

“ meo meo meooo....!”

“ chaeyoung đi đâu rồi?”

“ meo meooo meooo ~~~!”

Biết hỏi cũng không ra đáp án, lisa lại vội vàng đóng cửa chạy tới viện thú y. Dọc đường đi còn thập phần lưu ý xem bốn phía có chỗ nào phát sinh sự cố linh tinh gì hay không. Thật vất vả đi đến được cổng chính, từ xa đã thấy đèn bên trong còn sáng. Tâm trạng lo sợ nãy giờ cũng vơi đi phân nửa.

Một bên dùng sức đẩy cửa ra, một bên kêu, “ chaeyoung!” Kết quả Min cùng anna đang đánh mắt đưa tình liền bị lisa làm phiền. Hai người thật nhanh nhảy dựng lên, đỏ mặt tránh sang một bên.

“Bác sĩ không có đây!”

“ chị lisa không phải đi thi đấu sao? Như thế nào đột nhiên đã trở lại?”

“ chaeng đâu rồi?” lisa đột nhiên cảm thấy được đầu mình bắt đầu nhức. Lòng lisa như bị mèo cào, khổ sở muốn chết!

“ chaeng, chaeng sẽ đi đâu nha?” Miệng lầm bầm, lisa chậm rãi ngồi xuống ghế. Ý niệm bất an trong lòng càng thêm mãnh liệt. Chẳng lẽ chaeyoung thật sự gặp chuyện bất trắc? Chính là nghĩ như vậy, lập tức cảm thấy cả người một trận rét run, lisa giờ đây giống như té vào động băng, từ chân lên đầu đều run rẩy. Trái tim giống như ngừng đập, cứ nhói lên.

“ chị lisa chị không sao chứ? Sắc mặt chị thật khó coi a!”

“Tôi rót cho chị ly nước! Chị trước hết nghỉ ngơi một chút!”

Vừa lúc đó, trong viện thú y vang lên một chuỗi nhạc, lisa cúi đầu thì thấy, là di động của sehun trong túi quần đang kêu.

Ấn nút tiếp cuộc gọi, thanh âm sehun bên đầu nghe thật hớn hở, “Sư phụ? Chị đã tới rồi sao?”

“Có việc sao?” lisa ách giọng hát hỏi?

“Tôi là nói cho chị, chị chaeyoung từ bệnh viện tới nơi này cổ vũ chị nè! Chị mau trở về đi!”

“Cái gì? Cái gì? Cái gì? Ngươi nói chaeyoung đến đó? Thật vậy sao?” lisa quả thực không thể tin được vào tai mình, “Ngươi không gạt ta đi? Ta không có nghe sai đi?” cô không có xảy ra việc gì, thật tốt quá, cám ơn trời đất! Ngay tại lúc này, lisa cơ hồ xúc động bật khóc.

“Tôi nào dám lừa sư phụ? Chị muốn cùng bác sĩ park nói chuyện không?”

“Muốn muốn muốn, mau đưa điện thoại cho chaeng!”

Điện thoại ngừng trong chốc lát, chaeyoung thanh âm lạnh lùng của chaeyoung trong điện thoại truyền ra, “ chị về đó làm cái gì? Đầu óc có vấn đề à? Chị có biết trước trận đấu mà chạy tới chạy lui là không tốt không? Chị là đồ óc heo hay sao? Trong đầu vẫn chứa bã đậu hả? Làm việc gì cũng không suy nghĩ sao? Tôi lớn như vậy, có thể xảy ra chuyện gì? Quả thực ngu đến mức khó chữa mà!”

Vừa nghe cô chửi mắng, vào lỗ tai lisa lại giống như nghe được giọng nói tuyệt vời của thiên sứ. Đợi cho chaeyoung dừng lại, lisa không tự chủ được nở nụ cười, “ chaeng không giận chị nữa đi! Chuyện kia thật sự là chị sai! Nhưng mà chị cũng buồn bực vì không được cùng em đón lễ Giáng Sinh, hơn nữa chị cũng thành tâm nhận lỗi mà!”

“ chị là đồ ngốc! Tức giận chị chỉ làm lãng phí thì giờ của tôi! Chị cho là ai cũng như chị muốn cùng nhau … Quên đi, không nói nữa, còn không mau cút về đây cho tôi!”

“Đã biết, chị lập tức phải đến nhà ga!” lisa vui vẻ ôm điện thoại nói, “Uầy, chị rất nhớ em a! Cám ơn em tới cổ vũ cho chị! Chị thật cao hứng a!”

Bên kia điện thoại chaeyoung thấp giọng, thanh âm như chột dạ mà truyền đến, “Quỷ, quỷ mới đến cổ vũ cho chị. Tôi, tôi chỉ là vừa hay có công chuyện phải tới đây, thuận tiện đến thăm chị thôi! Ít tự mình đa tình đi! Nhanh về đây cho tôi, tôi cảnh cáo chị, chị mà thua trận chỉ vì chạy tới chạy lui xem tôi xử chị thế nào!”

“Nhất định sẽ thắng mà, có chaeyoung thay chị cổ vũ, chị nhất định sẽ thắng! Chị yêu em!”

Bên kia chaeyoung hít một ngụm khí lạnh, sửng sốt hơn một phút đồng hồ, sau đó “Cạch” một tiếng gác luôn điện thoại!

“ chaeng lại thẹn thùng!” lisa cười ha ha đem điện thoại bỏ vào túi, không thèm nhìn anna cùng Min vừa hóa đá, lại như lúc lisa tới đây, chạy vội ra nhà ga. Hơn nữa trong lòng quyết định, sau khi đến nơi nhất định sẽ mua di động!

※※※※

Chờ lisa đến được nhà ga là đã hơn hai giờ sáng rồi. Từ nhà ga đi ra, liền thấy chaeyoung mặc áo khoác dày màu cafe đơn độc ngồi dưới  đèn đường, bộ dạng chờ mong.

“Ngu ngốc, làm gì khuya như vậy còn chờ ở nơi này?” lisa vọt tới trước mặt cô, đưa tay sờ hết mặt rồi đến hai tai bị lạnh đông cứng của cô.

“Tôi sợ chị đần đến mức quên đường về! Không thấy chị liền lo lắng!” Không hề cự tuyệt ngón tay mang đến ấm áp của lisa, chaeyoung nghiêng đầu nhẹ nhàng dùng mặt cọ vào lòng bàn tay lisa, “Ấm áp quá! Quả nhiên tên ngốc thân nhiệt luôn cao hơn người thường!”

Tuy rằng muốn làm rõ xem ngu ngốc với thân nhiệt thì có cái gì liên quan đến nhau, nhưng lisa vẫn là vươn hai tay cẩn thận ôm gọn khuôn mặt lạnh băng của chaeyoung mà che chở, nhẹ giọng nói, “Chúng ta nhanh trở về đi!”

“Ừ!”

“Mặt của em vẫn lạnh quá à! Park chaeyoung là đại ngốc!”

“Anh mới là đồ ngốc! Nói, nói cái loại chuyện này nữa!”

“Nói cái gì?”

“Khốn nạn, lời chị nói trong điện thoại là thật sao?”

“Đương nhiên là thật, chờ chị thắng trận đấu, chị sẽ phải ở trên bục nhận giải mà nói ra.”

“Mới không cần, không cần lại làm cái loại chuyện ngu ngốc đó!”

“Vì cái gì không cần? Đây quà giáng sinh cho chaeyoung! Chờ chị thắng, cũng muốn chaeyoung tỏ tình để đáp lễ!”

“Không cần, tôi muốn tặng cái gì tự tôi quyết định! Chị cũng đừng nói, mất mặt chung với chị, thà rằng tôi chọn quà khác!”

“Không được, lễ vật chính là lễ vật, không thể kén cá chọn canh!”

“Rất mất mặt, tôi không cần!”

“Không cần sao được, không được!”

“......”

Thanh âm càng ngày càng nhỏ, bóng người cũng càng lúc càng xa! Màn đêm bao phủ cảnh vật, trừ bỏ hạnh phúc thì vẫn là hạnh phúc tràn đầy!

END

-------oOo-------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro