Chương 29



【Trên boong thuyền lớn, Chopper đang tháo dây buồm thì đột nhiên thấy hai chiến hạm hải quân tiếp tục tiến đến từ xa.】

"Rõ ràng là sắp cất cánh rồi mà, các đồng đội ——"

Nó định báo cho mọi người chú ý có thêm quân địch tới, nhưng lời còn chưa dứt thì một cái bóng lớn bay vụt qua đầu.

Con chim khổng lồ lập tức lao về phía các chiến hạm, dùng móng vuốt khổng lồ của mình phá hỏng cột buồm của tàu địch, khiến chiến hạm không thể tiếp tục tiến lên.

Chopper nhìn thấy liền bật cười: "Là tên đó..."

Nhưng còn chưa kịp nói hết, một đợt pháo kích mới từ phía sau đã nã tới, khiến cả con thuyền rung lắc dữ dội.

Chopper loạng choạng suýt ngã, may mà bám được vào buồm.

Sanji lập tức nhảy lên không trung: "Giao cho tôi!" Rồi tung một cú đá thật ngầu, đá trả quả đạn pháo về phía tàu địch.

Cả người anh chậm rãi đáp xuống, tạo dáng cực kỳ phong cách.

"Thế nào hả? Nami tiểu thư, nhìn thấy dáng vẻ trưởng thành anh tuấn của tôi rồi chứ?" Sanji mở to mắt định nhìn nàng.

Nhưng điều anh thấy đầu tiên... lại là bộ ngực đầy đặn của Nami khi cô đang xem bản thiết kế.

Ngay lập tức, Sanji phun máu mũi như suối, cả người rơi thẳng xuống boong.

Chopper hoảng hốt: "Sanji!"

Zoro thở dài: "Cái tên háo sắc này không thể nghiêm túc được vài giây sao? Chỉ toàn làm phiền người khác."

Thuyền sắp khởi hành, vậy mà còn không lo dẹp địch xong cho tử tế, cứ mãi làm trò ngớ ngẩn.

Nami cũng bực mình: đẹp là lỗi của cô chắc? Nhưng với kiểu này, Sanji sớm muộn gì cũng mất máu mà chết vì cô và Robin mất thôi.

Nami nghiêm túc nghĩ có lẽ nên mua cho Sanji một cặp kính râm, loại che được tầm nhìn càng tốt, để hắn khỏi nhìn thấy cô và Robin mỗi ngày.

Chopper rối loạn: "Không ổn rồi! Sanji lại mất máu rồi! Bác sĩ đâu?! Mau tới cầm máu... Á? Mình là bác sĩ mà! Mau lên mau lên!"

Usopp và Franky: ......

Brook: "Yohoho, ta cũng muốn nhìn quần lót của Nami tiểu thư và Robin tiểu thư."

Sanji lập tức quay sang Brook với ánh mắt giết người. Dám có ý đồ không trong sáng với các mỹ nữ à!

Nami siết nắm đấm, thực sự muốn ném bộ xương háo sắc này xuống biển làm mồi cho cá mập.

Ace cười lớn: "Ha ha ha! Sanji, máu của cậu đúng là không bao giờ cạn mà!"

Vừa nói vừa vỗ vai Sanji một cái, thật lòng cảm thán.

Sanji đờ đẫn: Tôi không muốn bị khen kiểu này chút nào đâu. Cho dù anh là anh trai tương lai của thuyền trưởng thì cũng không được.

Ở một bên, Sabo không trêu Sanji mà quay sang Chopper: "Hắc hắc, chú chồn nhỏ này thú vị thật."

Chopper đỏ cả mặt, ngượng ngùng vặn vẹo: "Đồ ngốc! Dù cậu có khen tôi thì tôi cũng không vui đâu ~ đồ ngốc ~"

Mọi người: Rõ ràng là đang rất vui còn gì.

Vài phút sau, Chopper hét lớn: "Đồ ngốc! Đã nói rồi, tôi không phải mèo rừng, tôi là tuần lộc! Tuần lộc đó!"

Mọi người lật trắng mắt: Phản ứng chậm vậy đó hả? Giờ mới phát hiện à?

Garp cười ha hả: "Thật thú vị. Đám bạn mà Luffy tìm đều là kiểu này sao? Một lũ thú vị thật."

Ông cảm thấy Luffy chọn đồng đội chắc chắn dựa theo sở thích cá nhân mình, không phải thẩm mỹ thì là gì?

Đám bị Luffy chọn trúng – Zoro, Nami, Sanji, Usopp, Robin, Chopper, Brook, Franky – đều muốn cạn lời.

(Nami gào lên: "Tại sao các ngươi cứ theo tôi? Thẩm mỹ của Luffy chọn người không phải chính là các ngươi sao, Franky, Brook!"

Franky cười hớn hở: "Không hổ là thuyền trưởng của ta! Thẩm mỹ tuyệt vời thật khốc!"

Brook: "Yohohoho, thuyền trưởng đại nhân có gu tuyệt vời thật!"

Nami: ...Cạn lời. Đám này căn bản không biết xấu hổ.

Usopp giơ tay: "Nami, có phải cô quên một người rồi không? Nếu tính người kỳ quái thì còn có Chopper nữa mà?"

Nhưng Chopper đâu phải người, Nami à.

Nami ánh mắt nguy hiểm nhìn Usopp, giơ tay lên: "Hử? Usopp, cậu vừa nói gì? Nhắc lại xem nào, gió lớn quá tôi nghe không rõ."

Usopp run rẩy, vừa chạy vừa nói: "Không! Tôi không nói gì hết! Nami cô nghe nhầm rồi!"

Nami hừ lạnh: "Chopper đáng yêu như vậy thì làm sao kỳ quái được? Rõ ràng là mắt anh có vấn đề.")

【"Tiểu đội thứ năm, nghe rõ trả lời, các ngươi đang làm gì thế?"

"Chúng tôi gặp phải một số trở ngại bất ngờ."

"Các ngươi dám từ chối lời mời của chúng tôi, là ý gì?"

"Là ngại ngùng sao? Không cần thẹn thùng mà~"

"Đến uống trà cùng chúng tôi đi~"

"Tim ta... sắp nát mất rồi..."

"Khuôn mặt đáng yêu quá đi, ngô ——"

"KHÔNG! Đừng lại gần!"】

Sanji, mau chạy đi, còn kịp đấy!

Lúc này, ở chỗ khác, Sanji đột nhiên rùng mình ớn lạnh: "A!"

Usopp lo lắng: "Sao thế Sanji?"

Sanji ôm ngực: "Tôi không biết, nhưng đột nhiên có cảm giác như tim mình bị bóp nát..."

Ọe~

Mọi người nhìn Sanji bằng ánh mắt đầy đồng cảm. Cuối cùng cũng hiểu vì sao Sanji lại phản ứng dữ dội như vậy. Cảnh tượng kia thực sự không thể chịu nổi.

Cũng phải thương cho đám hải quân tội nghiệp đang bị vây bởi những "sinh vật" kinh hoàng ấy. Rốt cuộc họ đã gây ra tội nghiệp gì mà phải chịu đựng thứ địa ngục như thế này?

Trong doanh trại Quân Cách Mạng, Ivankov nhếch môi cười: Ta đã tận tình mời các bé trai đáng yêu đến tham gia tiệc trà của chúng ta. Nhìn Sanji boy kìa, mọi người rõ ràng đều rất thích cậu ấy.

Có dịp nhất định phải mời Sanji đến vương quốc nhân yêu, cho cậu ấy cảm nhận sự nhiệt tình và trái tim thiếu nữ lãng mạn của chúng ta!

Sanji như hóa đá, không thể tin nổi số phận trêu ngươi như vậy. Tuyệt thế mỹ nữ của ta đâu? Vì sao không đến với ta?

Anh nhìn Zoro với ánh mắt đầy u oán và ghen ghét. Vì sao cái đầu rêu ngu ngốc đó lại có, còn mình thì không?

Vì Luffy không có mặt ở đây, Sanji chỉ đành trút hết uất ức vào Zoro. Dù không phải mỹ nữ thì ít ra cũng là người như Nami tiểu thư chứ, sao lại toàn là mấy "xú lão nhân" thế này!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro