20.
Zoro đánh bại Tashigi, nhưng Luffy lại bị Smoker đè bẹp. Sự chênh lệch sức mạnh quá rõ ràng khiến Luffy rơi vào tình thế hiểm nghèo. Nhưng ngay lúc đó, một cơn gió quỷ dị quét qua cả thị trấn, cuốn phăng mọi thứ, mở ra con đường thoát thân cho bọn họ.
Tashigi kinh ngạc che miệng, ánh mắt dao động, "Bạn bè sao? Người bạn đã mất?" Từ góc độ người ngoài nhìn vào, cô thấy được nỗi vương vấn trong lòng Zoro, một sự lưu luyến không thể buông bỏ đối với một người bạn cũ. Mỗi lần nhìn thấy cô, gương mặt này lại khiến Zoro đào sâu thêm hồi ức về Kuina-cả những ký ức chưa bao giờ phai nhạt lẫn lý tưởng vẫn còn dang dở.
"Cơn gió này..." Smoker híp mắt, vẻ mặt nghiêm nghị. "Một chút cũng không giống tự nhiên mà có." Khắp nơi đều toát lên vẻ quái dị, như thể trong đó có một thế lực vô hình đang thao túng.
Tashigi cũng gật đầu, trong lòng vẫn mang theo nghi hoặc, "Xác thực rất kỳ quái. Loguetown dù có gió to, cũng không thể dữ dội như Grand Line... lại càng không thể thổi sập cả pháo đài."
Cô từng tin chắc rằng hải tặc đều là kẻ ác, rằng bản thân phải rèn luyện để có thể đoạt lại những thanh danh kiếm chân chính. Nhưng chuyện của Zoro khiến cô dao động...Hải tặc mà cô cho là tội ác tày trời, thanh kiếm mà cô xem là minh châu phủ bụi, có lẽ... không hoàn toàn giống như những gì cô từng nghĩ.
Dragon đứng trong màn mưa, trầm mặc quan sát. Hắn suy tư điều gì đó, đi theo sao? Hay là... hắn vốn luôn ở đây? Nhưng trên màn hình lại không hề được trực tiếp nhắc đến.
"Luffy không học được Haki, trái cây năng lực cũng chưa thức tỉnh. Quả nhiên là đánh không lại Smoker." Shanks không ngoài dự đoán gật đầu, ánh mắt thâm sâu, "Tên hải quân này không thể xem thường. Nguyên tố hóa đúng là một thứ phiền phức nhất."
"Buggy và Alvida cũng thoát thân rồi." Beckman châm điếu thuốc, nhả khói, chậm rãi nói. "Vận khí không tồi, biển Đông tuy nhỏ, nhưng người ăn Trái Ác Quỷ thì lại nhiều ghê. Tụ tập lại với nhau hết luôn. Mấy người này sẽ không phải đều muốn đuổi theo Luffy vào Grand Line chứ?"
"Luffy đúng là có sức hút mà! Ha ha ha ha! Cái này gọi là chiêu họa mị lực* sao?"
"Xí! Còn tưởng là bị bắt rồi chứ, cuối cùng cũng thoát!" Buggy nghiến răng nghiến lợi, trên mặt toàn là không cam lòng, hắn không thừa nhận cái tên ngốc bị hải quân bắt kia là hắn.
"Buggy thuyền trưởng! Chúng ta cũng tiến vào Grand Line sao?"
Nghe câu này, Buggy lập tức giận tím mặt, tay ấn cổ thuộc hạ, rống to, "Cái gì, ngươi bị ngu à? Nơi đó nguy hiểm như vậy! Ta khổ sở lắm mới thoát ra được, còn quay lại?! Đừng có nói giỡn! Lão tử không có một lý do nào để tiến vào Grand Line hết!!" Buggy luôn mang trong lòng một nỗi sợ hãi với Grand Line. Nỗi sợ đó... đã bắt đầu từ cái ngày Roger chết đi.
Hắn suy nghĩ một lúc rồi xé tấm bản đồ xuống. Grand Line, Tân Thế Giới, Đại Bí Bảo... tất cả những thứ đó hắn chẳng hề quan tâm. Chỉ cần sống sót và tìm được thật nhiều kho báu, đó mới là mục tiêu của cuộc đời Buggy.
"Đây chắc chắn không phải do thần linh sắp đặt à?" Sanji cau mày khó hiểu. "Cơn gió này thổi kiểu gì mà lại dọn sạch hết chướng ngại trên đường chạy trốn của Luffy? Còn tụi mình thì lại rơi đúng chỗ với nhau nữa chứ!"
"Không phải tất cả đâu," Nami nhíu mày khó hiểu. "Sau cơn gió này, con thuyền bị cuốn đi xa hơn. Chúng ta phải lập tức đuổi theo..." Nói đến đây, cô bỗng dưng cảm thấy bất an. "Sao mình lại có linh cảm chẳng lành thế này?"
"Khoảng cách ngắn nhất là gì?" Usopp đột nhiên hỏi.
"Đương nhiên là đường thẳng," Nami đáp ngay theo phản xạ của một hoa tiêu chuyên nghiệp. Nhưng ngay khi nói xong, cô bỗng khựng lại, rồi quay sang nhìn Zoro với ánh mắt đầy thấu hiểu xen lẫn xót xa.
Trong khi đó, Luffy tận dụng năng lực cao su để bật mình và đồng đội lên thuyền. Còn bên kia, Smoker cuối cùng cũng đưa ra quyết định, "Ta sẽ vào Grand Line."
"Luffy đúng là suy nghĩ thẳng thật đấy." Nami cạn lời. "Mấy người đúng là mạnh, bị quăng kiểu đó mà không có ai văng ra biển luôn."
"Lúc đánh Arlong, Zoro cũng bị ném văng đi mà." Sanji nhớ lại. "Nghĩ lại mới thấy, ngạc nhiên là hắn không rơi xuống biển nhỉ?"
Zoro ngửa đầu suy nghĩ rồi đáp: "Ai mà biết, có thấy được đâu. Nhưng Luffy chắc vẫn có chừng mực nhất định." Dù bao lần bị Luffy "hại" thê thảm, Zoro vẫn sẵn sàng tin tưởng thuyền trưởng của mình.
Usopp nhìn xa xăm, ánh mắt vô hồn: "Không biết vì sao, nhưng ta có linh cảm chúng ta sẽ còn gặp chuyện này dài dài."
"Luffy tuyệt đối sẽ tận dụng triệt để thể chất cao su của mình." Nami kết luận không chút do dự. "Cách chạy trốn nhanh nhất, đương nhiên hắn sẽ làm."
"Nói mới nhớ, đại tá Smoker ở bên kia cũng muốn tiến vào Grand Line." Sanji nói, châm một điếu thuốc khác. "Mấy người có nghĩ hắn thấy vậy xong cũng quyết định theo luôn không?"
"Dù sao chỉ cần đều ở Grand Line, sớm muộn gì cũng sẽ chạm mặt." Zoro thản nhiên nói, "Gặp thì cứ đánh thôi."
"Nhưng vị tiểu thư Tashigi đó chắc cũng sẽ đi theo, đúng không? Zoro, ngươi thật sự không thấy vấn đề gì sao?" Usopp chần chừ hỏi.
"Sao? Các ngươi nghĩ ta sẽ nương tay à, mấy tên ngốc này?" Zoro lập tức nổi đóa, "Ta sẽ không nhẹ tay đâu. Vào Grand Line rồi, phải đối mặt với những hải tặc hung ác bậc nhất. Kể cả ta có nương tay, chẳng lẽ còn mong người khác cũng sẽ làm vậy sao? Đừng có đùa, thay vì thế, chi bằng để ta nói thẳng với cô ta: không có thực lực thì ngoan ngoãn rời khỏi Grand Line đi." Hắn lạnh lùng tuyên bố, rõ ràng là nghĩ như vậy thật.
Sanji rít một hơi thuốc, trừng mắt nhìn Zoro đầy khó chịu. "Hừ, nói thì nói vậy, nhưng nếu ngươi dám làm tổn thương một quý cô trước mặt ta, ta tuyệt đối sẽ không để yên cho ngươi."
"Hừ." Zoro hừ mũi, lười đôi co.
Trong khi đó, Smoker cũng đã quyết định tiến vào Grand Line.
Không ai ngờ tới, dù lý do khác nhau, nhưng hiện tại, cả hai Smoker đều quyết định rời khỏi Loguetown. Dù nhìn từ góc độ nào, hải quân cũng nên cảm ơn Luffy.
"Xem ra là định đuổi bắt Mũ Rơm Luffy." Smoker nói, "Đuổi bắt kẻ sẽ trở thành Vua Hải Tặc tương lai, chuyện này cũng thú vị đấy." Hắn không chớp mắt lấy một lần, thoạt nhìn hoàn toàn bình thản.
Tashigi siết chặt thanh kiếm trong tay. "Nếu vậy, ta cũng sẽ mãi mãi đi theo đại tá!"
Smoker gật đầu. "Là ngươi tự theo đuổi con đường của chính mình thôi. Tên kiếm sĩ Roronoa Zoro đó, ngươi thật sự để tâm đến hắn nhỉ?"
"Đúng vậy!" Tashigi lớn tiếng đáp, không hề giấu giếm. "Ta muốn tự mình giao đấu với hắn, muốn cảm nhận thanh kiếm của hắn bằng chính thanh kiếm của ta. Chỉ cần một trận đấu như vậy là đủ."
"Ánh sáng nơi cuối con đường kia chính là Đèn Dẫn Đường, lối vào Grand Line!" Luffy quay đầu lại, đội chặt chiếc Mũ Rơm trên đầu, nở nụ cười rạng rỡ. "Để chúc mừng con tàu vươn ra Grand Line, chúng ta làm một nghi thức hạ thủy hoành tráng đi!"
Shanks khẽ đặt tay lên chiếc Mũ Rơm của mình, cười nhẹ. "Nó cuối cùng cũng lên đường rồi. Cửa vào Grand Line à... Nghĩ lại cũng đã là chuyện của rất nhiều năm trước rồi."
"Không hẳn vậy. Với thân phận của ngươi, nếu tùy tiện rời khỏi Tân Thế Giới, chắc chắn sẽ khiến hải quân cảnh giác. Đội của chúng ta cũng đã rất lâu rồi chưa từng rời khỏi Grand Line." Beckman gật đầu, nhìn về phía chân trời, "Red Line cũng chẳng còn xa nữa."
"Sóng biển sắp ập đến rồi." Sengoku khẽ lắc đầu, nhưng người khiến hắn đau đầu lại không phải là Luffy trong thế giới này. Đó là chuyện của một Sengoku khác, không phải hắn. Chờ đến khi nghỉ hưu rồi, mấy chuyện này cũng không còn là việc của hắn nữa. Nghĩ đến đó, tâm trạng hắn bỗng chốc nhẹ nhõm hơn.
Bỗng nhiên, Den Den Mushi vang lên từng tiếng "Đô đô", báo hiệu một cuộc gọi, "Thủy sư đô đốc đại nhân, chúng tôi có tin tức về việc ngài yêu cầu điều tra trước đó." Sengoku nghĩ một chút, chắc là liên quan đến vụ thu hồi đạn độc mà hắn đã ra lệnh trước đó. Hắn ngẩng đầu nhìn Garp, thấy lão già kia vẫn còn đứng đó, bèn phất tay đuổi đi, "Nói đi."
"Nghi thức hạ thủy là gì vậy?" Một đứa trẻ tò mò hỏi.
Năm người đứng quanh một thùng gỗ, mỗi người giơ cao một chân đặt lên nắp thùng.
“Ta ra khơi để tìm kiếm All Blue!”
“Ta sẽ trở thành Vua Hải Tặc!”
“Ta muốn trở thành kiếm sĩ vĩ đại nhất thế giới!”
“Ta sẽ vẽ bản đồ toàn thế giới!”
“Ta muốn trở thành chiến binh dũng cảm nhất đại dương!”
Cả năm người đồng thanh hô lớn: “Xuất phát! Hướng tới Grand Line!”
Ngay khi câu nói ấy kết thúc, thùng gỗ dưới chân họ liền nứt toác ra.
"Đó là một nghi thức cầu chúc con thuyền bình an." Một bậc phụ huynh mỉm cười trả lời đứa trẻ.
Nhưng câu trả lời đó lại khiến bọn trẻ cảm thấy khó hiểu, "Nhưng bọn họ là hải tặc mà? Sao có thể nói đến hai chữ bình an?"
Thực ra, nghi thức hạ thủy của họ không phải để cầu chúc bình an, mà là lời chào dành cho giấc mơ, Vua Hải Tặc, All Blue, Đại Kiếm Sĩ, Bản đồ thế giới, Chiến binh vĩ đại trên biển. Đó đều là những giấc mơ khó thành hiện thực, thậm chí có những điều chưa từng ai đạt được. Nhưng trên con tàu này, tất cả bọn họ đều là những kẻ theo đuổi giấc mơ-không phải những kẻ viển vông, mà là những người tin tưởng mãnh liệt vào ước mơ của mình, và cũng trân trọng, tôn trọng giấc mơ của đồng đội.
"Chỉ có năm người mà dám tiến vào Grand Line?"
"Vua Hải Tặc, bản đồ thế giới? Đúng là chuyện hoang đường! Bọn họ đang nói nhảm gì vậy?"
Những lời nghi ngờ, những lời khuyên chân thành đều bị họ bỏ ngoài tai. Dưới sự dẫn dắt của một thuyền trưởng trẻ tuổi, mặc áo đỏ, đội Mũ Rơm, đi dép lào, cả bọn không chút do dự tiến về phía giấc mơ của mình.
"Ranh con mà thôi... vào Grand Line-" Kaido nói được nửa câu, bỗng nhớ đến chuyện ở thế giới song song Luffy đã trở thành Vua Hải Tặc. Thế là, hắn lập tức sửa lời, "Nếu nó dám đặt chân lên địa bàn của lão tử, lão tử sẽ cho nó biết thế nào mới là Vua Hải Tặc!"
Thế giới kia hắn thật vô dụng, lại để một tên nhóc đoạt mất danh hiệu ấy? Đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ.
Akainu thì suýt nữa đập nát bàn làm việc, may mà Kizaru nhanh tay lẹ mắt kéo bàn sang một bên. Nếu đập nát cái bàn này, toàn bộ đống công văn sẽ trở thành giấy vụn, mà giấy vụn thì ai xử lý? Tăng ca sao? Không đời nào.
"Quý tinh bất quý đa* mà!" Rayleigh cười lớn. Khi Roger vừa ra khơi, thuyền của họ cũng nhỏ bé như vậy. Sau này, trước khi Roger quyết định tiến vào Grand Line, băng của họ đã lang bạt nơi đó suốt một thời gian dài.
Grand Line, đối với băng Roger mà nói, chưa bao giờ là một khái niệm quá đặc biệt.
Nhưng không hiểu vì sao, sự phấn khởi của Luffy lại dễ dàng lan sang hắn, giống như Roger ngày trước-luôn có cách lay động trái tim những người xung quanh. Rayleigh cầm lấy ly rượu bên cạnh, rót đầy, rồi giơ cao ly lên, hớn hở nói, "Vì Grand Line chiến thắng! Ngươi nói đúng, cộng sự." Hắn dốc cả ly rượu xuống mặt đất, kính chào một tên thuyền trưởng vĩ đại, một kẻ ngông cuồng đến điên rồ.
"Ta có thể tưởng tượng ra cảnh Grand Line sắp tới sẽ náo loạn đến mức nào." Shanks cười cười.
Bên cạnh, Beckman chỉ liếc mắt rồi lạnh nhạt đáp, "Chẳng phải cũng giống ngươi lúc trước sao? Một thằng nhóc lúc nào cũng tràn đầy tinh lực."
Shanks sờ sờ mũi, tỏ vẻ vô tội, "Không phải người ta hay nói, đàn ông đến chết vẫn là một cậu thiếu niên à?"
"Không, là nói thích gây chuyện."
Và như thế, câu chuyện tiếp tục. Thế giới Ý Chí lên tiếng, giống như một lời tổng kết, "Băng Hải Tặc Mũ Rơm chính thức rời khỏi Loguetown, tiến vào Grand Line. Tiếp theo, cuộc phiêu lưu của Luffy ở Grand Line chính thức bắt đầu!"
|
|
|
1. Chiêu họa mị lực 一 (招画魅力) không phải một cụm từ phổ biến trong tiếng Việt hay tiếng Trung. Nhưng nếu xét theo từng chữ:
一 Chiêu (招): Có thể hiểu là thu hút, chiêu mộ
一 Họa (画): Nghĩa gốc là tranh vẽ, nhưng trong một số ngữ cảnh, nó có thể chỉ tạo ra, dựng lên.
一 Mị lực (魅力): Nghĩa là sức hút, sự quyến rũ.
Vậy chiêu họa mị lực có thể hiểu là sức hút lôi kéo người khác một cách kỳ diệu, đến mức như vẽ ra một bức tranh mê hoặc. Trong ngữ cảnh One Piece, câu đó có thể có ý châm chọc, kiểu như: Luffy đúng là có khả năng thu hút người khác một cách kỳ lạ! (Tới mức kẻ thù cũng bị ảnh hưởng mà bám theo hắn).
2. Quý tinh bất quý đa 一 (贵精不贵多) là một câu thành ngữ Trung Quốc, nghĩa là quý ở chất lượng, không quý ở số lượng.
Câu này thường dùng để nhấn mạnh rằng ít nhưng tinh túy thì tốt hơn là nhiều mà kém cỏi. Trong ngữ cảnh của đoạn truyện, Rayleigh muốn nói rằng mặc dù băng Mũ Rơm chỉ có vài người, nhưng mỗi người đều rất đặc biệt và tài năng, quan trọng không phải số lượng mà là chất lượng.
|
|
|
Tui bão chương cho cả nhà nè. Tiện cho tui quảng bá xíu sản phẩm len của tui nhen, nhà mình thích thì la làng cho tui để đặt hàng nhó. 🥹
Bên trên là ảnh mẫu, còn dưới đây là sample của tui nè.
Ngoài One Piece, tui còn có Kimetsu no Yaiba, Naruto, Chú Thuật Hồi Chiến, Harry Potter, v.v... nữa. Và tui cũng có nhận làm theo yêu cầu, nhà mình thích thì ủng hộ tui nheeee. 🫶
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro