Chương 20: Bỏ nhào vào!
Đêm dài.
Tiểu Hiên cùng Hứa Giai Kỳ đều đã ngủ, còn ta thì vẫn buồn bực không ngủ được.
Kết quả Tiểu ngôn đã chạy tới phía sau.
"Ê," Nàng đặt chai rượu lên bàn, "Lại đây uống rượu."
"......" Cái này, ta không dám động tới.......
"Đến đây." Nàng uống trước một ly,"Ngươi không biết uống rượu sao?"
Gật đầu: "Không biết."
"Vậy à...." Nàng nhíu mày, "Như vậy rất tốt."
"......." Tốt cái gì a.....
"Mượn rượu giải sầu," Nàng tự mình uống một ngụm, "Đó là một ưu điểm của rượu."
Lắc đầu: "Không thích."
"Thử một lần thôi......" nàng bổ nhào vào bên giường của ta, ngồi lên trên, đem ly rượu đưa đến trước mặt ta.
Quay đầu: "Ta chán ghét rượu."
"Phiền phức quá!" Nàng một phen đem ta ấn ngã, đổ tất cả rượu trong ly vào miệng của ta, "Rượu giúp con người ta có thêm can đảm, coi thử đối với ngươi có hiệu quả không."
"........" Cay quá! Nhất định rượu này có nồng độ cồn rất cao......Xỉu.....Xỉu xỉu xỉu.....
"Quả nhiên là không được." nàng nhìn ta một lúc lâu, sau đó bất đắc dĩ thở dài, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
"Ngươi mới không được." Hứ.
Ta giữ chặt lấy tay nàng, đem nàng kéo vào trong lòng mình:"Ngươi có biết mình đã chọc đến ai rồi không?"
Nàng kinh ngạc ngẩn đầu lên nhìn ta.
"Ta thích biểu tình của các ngươi." Giống như nai con sợ hãi, vẻ mặt kinh hồn không thể tin.
Nàng nhanh chóng phục hồi lại, hung hăng đẩy ta ra:"Buông ra!"
"Thả ?" Ta xoay người đem nàng đặt ở dưới thân, đầu lưỡi liếm đôi môi đỏ mộng mềm mại, "Nào có dễ dàng như vậy? Là ngươi tự mình đến trêu chọc ta."
Cúi người xuống, cắn xương quai xanh xinh đẹp của nàng. (Vc: mình không thích tính cách này của phế sài chút nào, thật đáng ghét! ~''~ )
Trên đỉnh đầu bỗng nhiên có dòng nước lạnh chảy xuống.
"Đặc biệt lấy nước trong tủ lạnh với thêm vài cục đá cho ngươi đấy, có đủ dập được lửa của ngươi hay chưa?" Giọng nói lạnh như băng của Hứa Giai Kỳ truyền đến.
"......" Đủ.....
Dưới thân, vẻ mặt tiểu ngôn hoảng sợ chưa định thần, một phen đẩy ta ra.
"Kỳ......" Thực xin lỗi! Không cần đuổi ta ra ngoài nha!
"Trong thân thể nàng có ẩn dấu một cái ma quỷ," Hứa Giai Kỳ đỡ vai Tiểu ngôn , "Chẳng lẽ ngươi nghĩ chỉ bằng lúc nàng là phế sài có thể đem ta ăn sao?"
Tiểu ngôn đưa lưng về phía ta, thân thể hơi hơi phát run.
"Cho tới bây giờ chưa từng gặp qua nữ nhân như vậy...." Nàng run rẩy nói xong, "Khí thế của nàng, hoàn toàn thay đổi thành một người khác....."
"......." Ta đã nói mình không thể uống rượu, vậy mà hai người các ngươi đều đến đúc ta uống.....
"Sau này ngươi cũng nên an tĩnh chút đi." Hứa Giai Kỳ thản nhiên nói, "Chọc đến kẻ kia, ta không dám cam đoan lần sau còn có thể cứu ngươi được không."
"Nhưng làm sao bây giờ, ta muốn có một tiểu yêu tinh....."
"Ngươi còn chư tỉnh ngộ !" Hứa Giai Kỳ một phen đẩy nàng ra,"Hiện tại ngươi cứ tiếp tục ép nàng uống rượu, ta đảm bảo rất nhanh ngươi sẽ có tiểu yêu tinh!"
Tiểu ngôn im lặng không dám nói gì nữa.
"Còn ngươi nữa !" Hứa Giai Kỳ hung hăng trừng ta liếc mắt một cái, "Lần sau cho dù cắn lưỡi tự sát, ngươi cũng không được uống rượu, có nghe không ?"
Gật đầu: "Đã biết."
"Mỗi lần đều đã biết, kết quả lần lượt vi phạm." Nàng nhíu mày, lấy tay ném ly nước qua một bên, "Đi thay quần áo đi."
Gật đầu.
Hứa Giai Kỳ không nói gì, xoay người đi ra ngoài.
Không mắng ta sao?
Chắc hẳn nàng thật sự rất giận.......
"Hazz," Tiểu ngôn đi đến nắm vai của ta, "Ta thích nữ nhân lúc nãy. Ngươi có muốn uống thêm chút rượu?" (VC: hảo hán không cướp vợ của bạn -_-|||)
"....."
Hứa Giai Kỳ ở bên ngoài gầm lên:"Còn không mau đi thay quần áo!"
"Vâng !"
Bởi vì đôi cánh kỳ quái kia nên toàn bộ quần áo của ta đều phải trải qua sửa đồi. Bất quá cho dù là đã sửa đổi, khi mặc vào vẫn thực tốn sức. Ta đem bản thân khóa trái ở trong phòng, bắt đầu thay quần áo.
"Hầy, nếu ngươi có thể giống như vừa rồi, Hứa Giai Kỳ nhất định sẽ thích ngươi...." Tiểu ngôn ở bên ngoài líu ríu nói xong, "Nàng ấy chỉ thích nữ nhân lợi hại hơn mình. Ngươi đừng thấy Lâm Phong thoạt nhìn có vẻ ôn hòa, yếu đuối nhưng khi làm chính sự lại mạnh mẽ, dữ dội, cái đó gọi là khí phách....."
Lâm phong.......
Là tỷ tỷ xinh đẹp bị ta đánh hôm đó....
"Phế sài, ngươi có nghe ta nói không đó?"
"A." Cố gắng nuốt nước miếng mặc quần áo, nhìn chai rượu còn lại trên bàn của Tiểu ngôn.
Nàng thích......nữ cường nhân?
[T/g: Mọi người thử đoán xem phế sài đang suy nghĩ cái gì nào....]
Tiểu Hiên càng ngày càng thay đổi, hiện tại trở nên rất xinh. Cái mũi dễ thương khéo léo, cái miệng xinh xắn giống như Hứa Giai Kỳ, còn có hai cái răng nhỏ! Còn có cặp mắt to tròn ngập nước mắt....
Bất quá dựa vào cách nói củaHứa Giai Kỳ, trên người tiểu Hiên chỉ có đôi mắt là không đẹp. Bởi vì đôi mắt kia giống ta.......
"........" Làm sao không đẹp, ánh mắt ngập nước của trẻ con thực đáng yêu!
"Rõ ràng cũng rất đáng yêu đấy thôi......" Tiểu ngôn liếc Hứa Giai Kỳ một cái,"Chắc chắn ngươi cũng thích đôi mắt này. Suốt ngày khẩu thị tâm phi (miệng nói vậy nhưng trong lòng không nghĩ vậy), ngươi không thấy mệt sao....."
Gật đầu: Đúng vậy, ngươi không thấy mệt sao......
Hứa Giai Kỳ hung hăng trừng ta, sau đó ngây người một chút.
"Gần đây, nàng có gì đó hơi khác thường thì phải?" Nàng hỏi tiểu ngôn, "Thân thể, chiều cao, diện mạo hình như có chút thay đổi."
"Hình như vậy." Tiểu ngôn lấy tay chống cằm, đánh giá ta từ trên xuống dưới, sau một lúc lâu, "Trước kia so với ta thấp hơn, bây giờ lại giống như cao hơn ta." Tiếp theo nhéo mặt của ta, "Trước kia viên đô đô trẻ con phì, hiện tại giống như suất (đẹp trai) một chút....."
Thật sao, bất quá ta thích chữ "Suất".
"Khen ngươi một câu ngươi liền kiêu ngạo?" Hứa Giai Kỳ liếc mắt một cái, "Dù ngươi có thay đổi thế nào thì cũng vẫn là một kẻ phế sài (vô dụng), nhiều nhất cũng chỉ là một tiểu cường (sống dai)." (VC: Nguyệt tỷ dìm hàng em nó quá )
"......." Thất bại hoàn toàn....
"Phát dục?" Tiểu ngôn tiếp tục xoa mặt của ta, "Có phải hay không rất có khả năng?"
"......" Phát dục là cái gì vậy...........
"Càng nhìn càng thấy giống cái điểu nhân (người chim)." Hứa Giai Kỳ lại liếc ta một cái, "Có lẽ đem ngươi đi dạo phố triển lãm chắc kiếm được rất nhiều tiền."
".........." Nữ nhân nhẫn tâm!
"Ý tưởng này được đấy!" Tiểu ngôn ở bên kia giơ Tiểu Hiên lên, "Cũng có thể đem Tiểu Hiên ra cùng nhau triển lãm kiếm tiền!"
Ta cùng Hứa Giai Kỳ trừng nàng.
"Muốn triển lãm thì hãy triển lãm nàng!" Hứa Giai Kỳ chỉa vào mũi ta, "Ngươi không được nhắm vào đến Tiểu Hiên!"
"......." Vậy thì được quyền nhắm vào ta sao! Không công bằng, không công bằng !
Đầu Tiểu Hiên xoay đến bên này, thấy nàng nhìn thấy ta sẽ bắt đầu khóc. Ta nhanh chóng ngồi xổm xuống ôm eo của Hứa Giai Kỳ, đem mặt chôn ở bên hông nàng.
"Ngươi đang làm gì đó!"
"Đừng cho Tiểu Hiên nhìn thấy ta," Ta đau lòng nói, "Bằng không nàng sẽ khóc."
"Ta hiểu rồi," Tiểu ngôn ở bên cạnh tỏ vẻ rất hiểu biết, "Phế sài đang là trong truyền thuyết thuần khuyết dâm đãng."
"......" Lại là cái quái gì vậy trời............
"Thật ra nàng một chút cũng không có ý muốn ăn đậu hủ của ngươi," lại còn tiếp tục nói thầm, "Chỉ là không nghĩ rằng....."
"......" Nghe như thế nào cũng không phải là lời hay.......
"Còn không buông ra !"
"......" Ta phát hiện ôm Hứa Giai Kỳ cảm giác không tồi......Nếu ta không thả thì sao? Ừm, ý kiến hay......"Nhưng tiểu bảo sẽ khóc....."
Toàn bộ căn phòng trong nháy mắt im lặng.
"Lúc nãy ta chưa nói hết." Tiểu ngôn thở dài một tiếng,"Nàng đã muốn biết làm thế nào để hợp tình hợp lý lợi dụng các phương diện điều kiện để ăn đậu hủ của ngươi....."
"......." Thả hay không thả ra.........Thật khó khăn mới có cơ hội ôm Hứa Giai Kỳ, đương nhiên không thể tùy tiện buông ra.....Nhưng không buông ra thì ta sẽ chết.....
Bỗng nhiên cánh đau xót.
"A a a, đau đau đau đau ! Hứa Giai Kỳ buông tay a buông tay a!"
Ta nhanh chóng thả tay chạy đến cạnh cửa, đứng trước khung cửa tội nghiệp nhìn ba người trong phòng.
"Ngươi cư nhiên còn biết đau?" Hứa Giai Kỳ cười lộ ra bốn cái răng nanh, sau đó đè ép ngón tay, "Như thế là tốt...."
"......" Ta xoay người hướng dưới lầu đi xuống.
Mụ mụ, ta không biết ngươi ở đâu, vì sao ngươi không đến cứu ta? Ngươi xemHứa Giai Kỳ che chở Tiểu Hiên như vậy, ngươi vì sao không đến bảo vệ ta?
Ta một mình rơi lệ chạy đi!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro