Chương 55: Tiểu cừu cùng sói xám!

Giai Kỳ lại vứt bỏ ta..........

Chữ "lại" này...............

Đã từng có một người cười mà nói với ta: "Có một thì sẽ có hai, có hai rồi có ba. Sau này chắc chắn ngươi còn bị bỏ rơi dài dài."

..............

Đều tại ngươi !

"Sao lại trách ta." Lý Nam ngồi tron một trong quán cà phê, rất là nhàn nhã uống nhấp một hớp cà phê, "Muốn uống gì không?"

"........." Gật! Ta muốn uống trà, uống nước sôi!

"Chà........" Nàng cười híp mắt lại, "Ngươi không thể nghe lời ta giống như nghe lời Giai Kỳ sao?"

"..........." A.........

"Ta muốn hoa quế cao."

Lý Nam thiếu chút nữa là phun một ngụm cà phế lên mặt ta.

"Này!" Nàng hơi nổi giận, "Ngươi đừng nhắc đến cái đó nữa được không?"

"..........." Hoa quế cao thì sao?

.............

A, nhớ rồi, ngươi chính là hoa quế cao.

.............

"Ngươi xem, nếu ngươi thật sự muốn ăn hoa quế cao thì......." Nàng vươn tay khơi mào cằm của ta, cười quyến rũ, "Không phải đã có ta rồi sao?"

"..........." Vậy vừa rồi mắc mớ gì ngươi không cho ta nói! Còn nữa, ai muốn ăn ngươi!

"Nhìn xem, Tiểu suất T* (công) nhíu mày kìa...." Nàng gãi gãi cằm của ta, "Cười cái coi?"

".........." Sao ta có cảm giác ngươi đang giỡn với chó...A, hoặc là giỡn với mèo?

Lắc đầu, cự tuyệt.

............

"A a a a đừng chọt, ngứa quá đi ngứa quá đi......." Rơi lệ! Ta sợ nhất là có người chọt ta ngứa!

Lý Nam cười rút tay lại: "Cười một cái nào?"

"..........." Khóc........Ta cười là được chứ gì.......

Cuối cùng ta vẫn không dám ăn hoa quế cao này

.............

Rơi lệ: Giai Kỳ đã rất tức giận rồi, ta không thể khiến nàng tức giận hơn nữa.

Đáng tiếc, Giai Kỳ biến mất nguyên buổi chiều, ta ở đây chờ a, chờ cho tới buổi tối, nàng cũng không có trở về.

Ta chỉ có thể trở về nhà.

Về nhà, không có Giai Kỳ.

.............

Nếu Giai Kỳ không ở nhà..........

Vậy thì ta nhất định phải cẩn thận Lý Nam, con sói kia.

Nắm tay: Nhất định phải cẩn thận.

Thật cẩn thận đi ra khỏi phòng mình, rón ra rón rén đi lên trên lầu.

"Ê?" Lý Nam ở bên kia cười rất vui vẻ, "Ngươi đem ta trở thành cái gì vậy?"

"..........." Ta cho rằng ngươi là sói xám. Ta là tiểu cừu.

Gật.

............

Khóc: Phép so sánh này tuyệt đối không tốt chút nào! Nếu không ta cũng sẽ không bị áp!

............

Lý Nam nằm trên người ta, phía dưới ta là sô pha.

.............

"Ngươi đã nghĩ ta là sói xám......" Nàng cười nhìn ánh mắt của ta, "Vậy ngươi làm tiểu cừu nhé?"

"..........." Lắc đầu! Không được! Tuyệt đối không!

"Ta cũng không muốn có tiểu yêu tinh như Tiểu Ngôn, cho nên không sao....." Nàng cười nham hiểm, "Ta cũng không muốn sinh con.........."

"............"

..............

Giai Kỳ cứu ta! Có người muốn khẩu khẩu* lão công của ngươi! ( dịch ra là miệng miệng, không phải hôn đâu nhé, cũng ko biết ý tác giả là gì....+_+ )

"Thực thích cà vạt của ngươi......." Nàng cười, cởi bỏ cà vạt của ta, "Cũng rất thích áo sơ mi của ngươi........"

Ôm vai: Không được cởi cái này!

.............

Oa oa oa oa vì sao ta khi bị áp đều không trở mình được!

.............

Bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng lách cách.

Lý Nam hơi hơi sửng sốt một tý, ngẩng đầu nhìn.

Cơ hội tốt!

Mau chóng xoay người đè nàng ở dưới thân.

Ô oa! Ta đã được giải phóng!

Kế tiếp lập tức có một thân ảnh chợt hiện ra.

..............

Thân ảnh chợt hiện ra...........

...............

"Giai Kỳ ngươi trước hết nghe ta giải thích đã......." Tại sao "Định luật Giai Kỳ.*" chưa lần nào bị phá vỡ? Rơi lệ, "Thật ra, Lý Nam muốn ăn ta...." Quay đầu lại nhìn Lý Nam, "Nàng là sói xám....." (*Cái định luật mà mỗi khi Triết Hàm làm việc xấu là có mặt Giai Kỳ ngay ấy mà )

...............

Lý Nam cười nằm nghiêng trên sô pha, khuy áo sơ mi cởi đến bụng........

..............

Quay đầu xua tay: "Không phải ta cởi!" Rơi lệ, sao ta không chú ý nàng đã muốn cởi khuy áo!

"Ta xem ngươi mới là sói xám thì có......" Giai Kỳ cười tít mắt, "Cũng khó vì Lý Nam vẫn làm thiếp* cừu......" ( vợ nhỏ)

"............." Giai Kỳ ngươi đừng cười xán lạn như ánh mặt trời nhưng vẻ mặt lại tràn đầy hắc khí.

Còn có tiểu Hiên! Tiểu Hiên con đừng chỉ lo vỗ tay !

"Chao ôi," Bỗng nhiên Lý Nam rên rỉ một tiếng, "Ép tới làm cho ngực người ta đau quá à"

"............."

Bên này Giai Kỳ như núi lửa hoạt động, rốt cuộc cũng bùng nổ: "Ngô Triết Hàm!"

Đứng nghiêm chào: "Có mặt!"

"Đi tắm!"

"Rõ!"

"............" Tại sao phải đi tắm?

Giai Kỳ cười nhìn ta: "Tắm rửa sạch sẽ xong, rồi chờ ta ăn."

"............" Khóc!

Tiểu Hiên vẫn liên tục vỗ tay.

p/s : Nếu bạn nào thắc mắc tại sao Triệu Ngạn ko có ở nhà thì đây.

Giải thích của tác giả:

Ps1: Có ai còn nhớ rõ có Triệu Ngạn ở nhà không? Ta nghĩ như vầy, nhiệm vụ của hắn chính là xuất hiện để bị đạp vài cái, đạp xọng rồi liền bay đi.

Ps2: Dù sao hắn cũng là người chim.

Ps3: Tha lỗi cho trái tim độc ác của ta.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro