C167,168: Chỉ chung thủy với vợ tôi

Trong phòng vệ sinh.

Anh rất hiểu, một cái giới nếu chịu ảnh hưởng của da thịt, tiền tài lợi ích, sẽ trở nên rất bẩn rất loạn.

Có tiền sẽ muốn quyền, có quyền sẽ muốn sắc, có sắc lại muốn có tiền, tuần hoàn không ngừng, từng cuộc giao dịch ngầm.

Mạnh Quỳnh đương nhiên biết, có nhiều phốt vụ đều không công khai.

Ví dụ như phu nhân của lão tổng nào đó đến phòng làm việc của tổng tài đưa canh bổ cho chồng mình, cũng chẳng biết lúc mình đặt canh bổ lên bàn, sẽ có ngôi sao nữ hot nào đó đang quỳ gối ở dưới bàn làm việc của chồng mình dùng miệng hầu hạ ông ta.

Lại tỷ như người có quyền trong giới tài chính nào đó, rõ ràng là một cuộc thi đấu, nhưng thật ra lại là "tuyển phi" cho mình, mấy thí sinh ưu tú không chừng đều lần lượt làm đồ chơi dưới háng mấy người họ.

.....Loại chuyện xảy ra như lúc nãy trong bàn tiệc, người phụ nữ kia định giở trò với anh, Mạnh Quỳnh cũng chẳng phải là lần đầu tiên gặp phải.

Anh là tổng tài Nguyễn thị, quyền cao chức trọng, có vô số người đỏ mắt, vì vậy đương nhiên cũng có người mong muốn tiếp cận, muốn dâng mình hoặc thân thể đẹp của người khác lên cho anh để đổi lấy thứ mình muốn.

Nhiều năm như thế, có người liên tục cố ý làm như vô tình gặp, muốn dẫn tới sự chú ý của anh, có người mượn cơ hội nào đó muốn bò lên giường của anh, càng có người còn chuẩn bị cả bao và dầu bôi trơn cho anh, nam thanh, nữ tú, cả đám bọn họ, mang theo khuôn mặt tuấn mỹ thanh cao mà ti tiện chỉ cầu được anh "làm"......

Nhưng anh, đều không bao giờ cắn câu.

Cảm thấy bọn họ bẩn thỉu là một mặt, nhưng cảm thấy những người này chủ động tiếp cận có mục đích, mà vô cùng gai mắt, lại là mặt khác.

Mạnh Quỳnh ngẩng đầu không có mục đích nhìn trần nhà, trong lòng thầm nghĩ, trước kia. có phải Phi Nhung ban đầu đỗi đãi anh tốt như vậy, dùng hết tâm tư chăm sóc anh, trong tiềm thức của anh cũng từng đã nghĩ cô giống như mấy người dùng thịt đổi lợi hay không, cho nên anh mới đối xử lạnh lùng với cô như vậy? Anh nghĩ đi nghĩ lại, trong mắt lại hiện lên chút cảm thán.

Vẫn may anh kịp thời nhận ra tính cách và tâm tư của Phi Nhung, nhân lúc chưa muộn, dùng hết sức cứu vãn mới không tạo thành sai lầm lớn khiến anh hối hận cả đời.

Anh quay đầu, vậy mà là ngôi sao nữ kia, cô ta sao lại dám vào phòng vệ sinh nam?

Dưới cái nhìn lạnh lẽo của Mạnh Quỳnh, ngôi sao nữ kia táo bạo khóa luôn cửa nhà vệ sinh, nhìn khuôn mặt tuấn tú mà hết sức băng lãnh của anh, trực tiếp quỳ xuống đất như một con cún, mặc cho người xử lý.

" Nguyễn tổng." Ngôi sao nữ kia nói: "ngưỡng mộ anh đã lâu, hôm nay gặp được người thật, lại càng thêm kích động.....tôi muốn xin Nguyễn tổng trao cho tôi một lần, không biết anh có sẵn lòng không?" Khuôn mặt của ngôi sao nữ này quả thật rất đẹp, mắt sâu, đường nét khuôn mặt rõ ràng, vừa thanh cao, vừa tràn đầy cảm giác dục tình.

Cô ta quỳ trên đất như vậy, sàn nhà cẩm thạch bóng loáng cũng có phản chiếu được bộ dạng có bao nhiêu là thấp kém của cô ta.

Cô ta ngẩng đầu nhìn Mạnh Quỳnh, giống như một chú chó con cầu khẩn.

Người phụ nữ ở trước mặt đại chúng vinh quang đẹp đẽ như vậy, thế mà giây phút này lại ở trước mặt anh. quỳ trên mặt đất mà cầu xin người đàn ông khác chiếm đoạt mình, nếu là người đàn ông khác, cái bộ dạng phóng đãng kia đã có thể đánh gục cũng như kích thích ham muốn của người đó rồi cũng nên.

Nhưng tiếc cho cô ta. Người cô ta cầu xin lại là Mạnh Quỳnh. Bản tính của anh trước giờ tuyệt không phải người tùy tiện. Đối với loại phụ nữ như vậy, anh thực chán ghét.

Mạnh Quỳnh lạnh lùng nói: "Cô cút ngay ra ngoài."

Ngôi Sao nữ kia, lại vờ như không nghe thấy, cố tình đi tới chỗ anh bằng chính hai đầu gối được hai bước, nhìn tới chỗ hạ vị của anh, mắt cô ả tràn ngập ao ước, "Nguyễn tổng, anh có thể muốn bất kỳ chỗ nào trên người tôi cũng được, miệng tôi rất kín, sẽ không nói với bất kỳ ai."

"Cô là một người đàng hoàng." Ánh mắt Mạnh Quỳnh sắc bén, anh lãnh đạm, "thế mà lại vì chút lợi ích trước mắt, trở nên ti tiện như vậy?"

"Tôi chưa bao giờ dùng quy tắc ngầm với ai." Ngôi sao nữ kia thấp giọng, thanh âm có chút mềm nhũn nói, "chỗ đó của tôi tuyệt đối sạch sẽ, anh yên tâm."

Cô ả ngập ngừng, mặt đỏ lên, nói tiếp: "huống hồ, tôi không thích người khác, trong lòng chỉ có Nguyễn tổng, tôi chỉ muốn có được Nguyễn tổng..... muốn được ân ái nhẹ nhàng từ anh."

Mạnh Quỳnh lạnh lẽo, một chút cũng không nể tình, cũng chẳng quan tâm cô ta là phụ nữ, anh túm ngược tóc cô ta ra sau, lạnh lẽo nói, "thứ kia của tôi, là dành riêng cho bảo bối nhà tôi,

vợ tôi cô ấy muốn dùng lúc nào là dùng lúc ấy. Còn cô......không xứng."

"Cút!!" Dứt lời, anh đẩy mạnh cô ta qua một bên, định đi ra ngoài.

Ai biết cô ả kia cô chấp không buông, vội túm lấy ống tay ao sơ mi của anh, "Nguyễn tổng, anh đừng bỏ mặc tôi ở đây...tôi rất sợ."

Mạnh Quỳnh thấy người phụ nữ này đột nhiên túm áo sơ mi của anh, cả người chấn động, trực tiếp dùng lực hất mạnh cô ả kia ra, khiến cô ta ngã nhoài ra đất.

Anh vội vàng vuốt phẳng lại chỗ tay áo vừa bị túm vào nhăn nhúm kia của mình. Đây là áo sơmi Phi Nhung tặng anh, là bảo bối đối với anh, độc nhất vô nhị. Nói không chừng cô còn đích thân ủi rồi mới tặng cho anh cũng nên.

Vậy mà người phụ nữ đê hèn kia lại dám làm nhăn, làm nhàu như vậy. Ngay cả anh còn không nỡ để nó có một nếp nhăn nào, vậy mà cái người phụ nữ kia lại chạm móng chó bẩn vào áo anh. Thật khốn kiếp, anh oán hận trong lòng.

Vẻ mặt anh bỗng trở nên ác nghiệt trước nay chưa từng có, anh cười lạnh nói: "tôi đã giữ mại mặt mũi cho cô, chừa cho cô một con đường sống, cô lại không biết điều, nếu vậy thì đừng trách Nguyễn Mạnh Quỳnh tôi độc ác, cô đợi bị phong sát đi."

Đi được vài bước, anh quay lại, lạnh giọng nói thêm, "còn nữa, về nói lại với Lão Cao tổng nhà cô, công ty giải trí của ông ta, tôi một cắc cũng không rót vào nữa, ông ta liệu mà giải quyết cho tốt." Dứt lời, anh đi thẳng tới cửa phòng vệ sinh, mở khóa cửa đi ra ngoài.

Đến lúc Mạnh Quỳnh quay lại bàn ăn, những người khác đã giải tán gần hết, nhìn đồng hồ trên tay, nghĩ mình cũng nên về được rồi.

Anh nói lời tạm biệt với mấy lão tổng kia xong, cầm lấy áo khoác, xoay người muốn đi.

Tiếng Cao tổng phía sau lại vang lên: " Nguyễn tổng, cậu đi vội vậy làm gì?" Giọng của ông ta đầy bỡn cợt, Mạnh Quỳnh suy nghĩ, e là Cao tổng này đã nhìn thấy sao nữ của ông ta đi vào phòng vệ sinh cùng anh khi nãy, nghĩ rằng anh đã "làm" cô ta, và lúc này anh vội ra ngoài để thê phòng khách sạn, yêu đương vụng trộm.

" Về với vợ tôi!" Giọng Mạnh Quỳnh có chút lạnh, anh từ từ mặc áo khoác vào, ánh mắt anh cảnh cáo liếc về phía cao tổng, "Giám đốc Cao, ông liệu mà quản lý người của ông cho tốt, tôi có lời gửi gắm cho ông đấy, ông đi mà hỏi cô ta."

Cao tổng vẫn ngây ngốc ra đó, "Nguyễn tổng....cậu vẫn chưa ly hôn? Tôi hình như nghe nói, cậu đã..."

Mạnh Quỳnh hừ lạnh, cắt ngang lời ông ta, "nực cười, tôi ly hôn hay không liên quan gì ông, nói cho ông biết, tôi chính là không muốn ly hôn nữa đấy, trợ lý Phạm trước kia, hiện tại, và vĩnh viễn sau này, đều là phu nhân của Nguyễn Mạnh Quỳnh tôi, ông có gì thắc mắc?"

Cao tổng nín bặt. Anh lại nói. " Phạm Phi Nhung cô ấy chính là vợ tôi, tôi yêu cô ấy còn không kịp, tôi đã thề với lòng, chỉ chung thủy với vợ tôi, đối với những kẻ khác, không xứng để tôi nhìn tới."

Dứt lời anh xoay người rời đi. Cao tổng chỉ có thể nhìn theo, mà không thể làm gì hơn nữa....mồi ngon vuột mất khỏi tầm tay.

Đáng.

Mạnh Quỳnh rời khỏi phòng tiệc, vẫn chưa tan hẳn hết tức giận. Thật đáng chết, dám tùy tiện nhét người cho anh...

Anh lúc nãy tuyên bố trước mặt Cao tổng, Phi Nhung là người vợ anh yêu nhất có hai dụng ý.

Một là cảnh cáo Cao tổng, để ông ta đừng có đề ra mấy cái chủ ý vớ vẩn, nhét người cho anh

Hai là muốn từ cái miệng không đáy của Cao tổng, truyền tin tức ra bên ngoài, Nguyễn tổng cuồng sủng thê vô độ, như vậy, trong giới sau này ai cũng không dám làm khó Phi Nhung vợ của anh. Mà đám người kia trong giới cũng không nghĩ đến chuyện quá phận với anh...

Giang sơn dễ đổi, nhưng bản tính chung thủy của Mạnh Quỳnh anh là mãi mãi không đổi.

Từ nay, có lẽ sủng thê là mục tiêu của anh thì phải. Trong lòng anh suy nghĩ vậy, lại vui vẻ hơn chút, lái xe nhanh chóng về bệnh viện.

Anh còn phải về, chăm vợ, pha sữa cho con nữa đấy.....

 ___

C168: Đều là những kẻ siêu thủ đoạn

Trong phòng bệnh.

Phi Nhung vừa trong mơ dần tỉnh lại không lâu. Mạnh Quỳnh vừa vào đến nhìn thấy bộ dạng mơ màng của cô, liền đi tới rót cho cô một ly nước ấm, sau đó lại cẩn thận gọt táo cho cô.

Bộ dạng ôn nhu, dịu dàng này không giống như một người vừa nãy tại phòng tiệc lạnh lùng, khí thế sắc bén. Lãnh đạm cự tuyệt người ta.

Anh gọt táo xong, đưa đến bên miệng Phi Nhung, thuận tay ôm luôn cô vào ngực, thở phào nói, "vẫn là ôm em mới yên tâm."

Phi Nhung cắn một miếng táo, "anh sao thế?"

"Vừa nãy ở bữa tiệc có người muốn quyễn rũ anh. Cô ta là một ngôi sao nữ ở công ty giải trí của Cao tổng, cô ta đi theo anh, còn muốn anh làm cô ta ở phòng vệ sinh." Thanh âm anh trầm thấp, "nhưng mà anh kiên quyết cự tuyệt, anh rất ghét bọn người không yên phận kia."

Phi Nhung nuốt xuống miếng táo, cô nói: "Vậy giờ anh đây là....muốn em khen anh đó hả?"

" Không phải đâu." anh cũng tự mình căn một miếng táo, điềm tĩnh nói: "Anh nói chuyện của mình với em, chính là không lừa không gạt, anh sợ em lại hiểu lầm anh. Anh chỉ hi vọng em không phải chịu thêm bất kỳ tổn thương nào nữa, thật đấy."

Phi Nhung ăn táo xong, chẹp miệng, nằm lên giường, " em không nghĩ gì đâu...cũng gần đến thời gian cho Tiểu Thiên uống sữa rồi nhỉ?"

Mạnh Quỳnh nhìn đồng hồ, theo thời gian bình thường, thì nhóc con này cũng sắp tỉnh rồi.


Anh đắp mền cho cô "Anh đút sữa cho con, em ngủ tiếp đi. Vừa mổ xong, nhất định phải chú ý nghỉ ngơi."

Dứt lời yên lặng nhìn cô, rồi từ bên cạnh nhẹ nhàng ôm lấy Mạnh Thiên, xoay người đi ra khỏi phòng bệnh.

Mạnh Quỳnh ngồi ôm con ngồi bên ngoài một lát, quả nhiên nhóc con oa oa khóc lớn.

Trong tay Mạnh Quỳnh cầm bình sữa bột đã pha, thuần thục đút cho con trai.

Anh đút xong cho nhóc con, nhìn nó yên lặng, mở đôi mắt to tròn xoe tiến vào thế giới quan sát hằng ngày, nhóc con nhìn daddy nhà mình, bỗng toe toét miệng cười, khiến tim anh nở hoa.

Anh suy nghĩ một lúc, lại lấy điện thoại ra, điện thoại cho Thu Lan.

Thu Lan bên kia nhanh chóng bắt máy, " Nguyễn tổng, cậu gọi tôi?"

"Thu Lan," anh suy nghĩ một chút, liền dặn dò, "chị sắp tới để ý tình hình công ty giải trí của Cao Hưng Thịnh, gặp tình huống thích hợp có thể suy nghĩ mua vào lượng lớn cổ phiếu của bọn họ, đợi đến lúc vượt qua số định mức nhất định, chị liền triển khai đóng gói công ty của Cao Hưng Thịnh kể cả mấy công ty truyền thông dưới cờ chúng ta thành sản nghiệp, đợi giá cao rồi bán tháo ra bên ngoài."

Lão già Cao tổng kia, vợ của ông ta từng bắt nạt Phi Nhung vợ anh, hôm nay, ông ta lại còn cả gan nhét người cho anh, nợ cũ, nợ mới, đều tính hết một lượt đi. Anh sẽ không tiếp tục giữ mặt mũi cho người này, mọi người lăn lộn ở thương giới, cá lớn nuốt cá bé, vốn là chuyện vô cùng bình thường.

Thu Lan ở bên kia, dùng bút ghi xoẹt xoẹt lại lời của Mạnh Quỳnh  dặn dò, rồi đáp: " Vâng, tôi hiểu rồi. Cậu còn gì căn dặn nữa không?"

Mạnh Quỳnh điềm tĩnh nói: "Tạm thời không có, trước theo dõi tình huống, có việc lại báo cho tôi."

"Vâng." Thu Lan đáp ứng ngắn gọn.

Anh cúp máy, thu lại điện thoại vào túi, trong tay ôm con, yên lặng đi vào phòng bệnh.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của anh, công ty giải trí của Cao tổng sắp tới có chấn động lớn.

Cao tổng vốn đã bù lỗ 3 hạng mục lớn, ông ta cuối cùng giống như một tên chết đuối túm vào một con thuyền bị đắm. Quyết đầu tư vào một bộ phim điện ảnh, sau khi phim công chiếu, thành công đâu không thấy, chỉ thấy thu về chính là chửi rủa và bình luận rất tiêu cực của các fans trong khắp miền tổ quốc.

Phòng vé đương nhiên cũng chỉ có hai chữ bết bát.

Một chút vốn cũng không thu về được.

Công ty quản lý của Cao tổng, mắt xích tài chính đứt gãy hết, bên đầu tư quảng cáo thương nhân toàn bộ rút lui, cổ phiếu lại xuất hiện kiểu sườn dốc rớt xuống, ở điểm mấu chốt quan trọng, đã bị Thu Lan dùng Username mua vào một lượng lớn, công ty gần như sắp đổi chủ.

Lúc Thu Lan dùng điện thoại thông báo cho Mạnh Quỳnh tình huống, cô cảm thán liên tục. "Nguyễn tổng, cậu đúng là dự liệu như thần.....chúng ta không cần lập mảng sản nghiệp giải trí chứ?"

"Không có kế hoạch này." Trong tay anh đang mân mê một chiếc đồng hồ tinh xảo, "chỉ là cạnh tranh thương mại bình thường và một chút thủ đoạn tiên đoán thôi."

Thu Lan gật gật đầu, ở bên kia do dự một chút, rốt cuộc vẫn mở miệng nói: " Còn có chuyện này nữa.....phải báo cáo với cậu."

Mạnh Quỳnh hơi cau mày, "chị nói."

Thu Lan thở dài, "năm nay không biết thế nào nữa, thật là rối loạn lắm luôn, Trần thị khoảng thời gian này, tình hình cũng không ổn cho lắm."

"Tôi cũng có nghe qua, chị nói chi tiết hơn đi." anh bình tĩnh nói.

"Là như vầy, Trần thị trước kia Trần Phong tiếp quản, làm chủ kinh tế thực, Trần Phong sau khi nhậm chức, đã mở Wenchuang Media, phát triển E-commerce mới, cho nên mới có thể dẫn dắt Trần thị tốt như vậy." Thu Lan dừng một chút lại nói tiếp:

" Nhưng mà kể từ khi Trần Phong bị đuổi khỏi Trần gia, để Trần Kiệt tiếp nhận, mà Trần Kiệt hắn căn bản không có cái nhìn và kinh nghiệm về phương diện này, chỉ có thể sống nhờ thế lực cũ."

Mạnh Quỳnh gật gật đầu, Trần Phong và Trần Kiệt, rốt cuộc ai mới là đại công thần của Trần thị, anh vẫn hiểu.

" Mấy năm nay, kinh tế thực gặp khó khăn, sản nghiệp vốn có của Trần thị đã không cách nào chống đỡ được, chỉ có thể dựa vào mấy trụ cột của Trần Phong khai phá lúc đầu. Còn Trần Kiệt, cái nhìn hạn chế, thủ đoạn lại không có tầm, mấy sản nghiệp lớn của Trần thị ở trong tay hắn sắp hao mòn hết, sắp tới, lại có chính sách của chính phủ đưa xuống, e là.... Tôi nghĩ Trần thị, lúc này, hẳn là sắp loạn cào cào rồi...."

Thu Lan kể một hơi cho Mạnh Quỳnh nghe.

Mạnh Quỳnh nghe xong, bên này cầm điện thoại, âm thầm gật đầu.

Anh mặc dù có lúc từng ghen tỵ với Trần Phong, vì Trần Phong là bạn quen biết của Phi Nhung. Nhưng cũng không khỏi thán phục thủ đoạn thật cao tay của Trần Phong.

Một chiêu lấy lui làm tiến, lùi một bước tiến ba bước, khiến xí nghiệp Trần thị bấp bênh, Trần Kiệt kia ngay cả muốn tiếp tục ngồi ở vị trí tổng tài, những người khác ở Trần gia cũng sẽ không chịu.

Mà tầm quan trọng của Trần Phong đối với Trần thị, cũng vì thế mà trở nên vô cùng rõ ràng.

Trần gia chỉ cần mở miệng cầu xin Trần Phong quay về, như vậy Trần Phong liền có quân cờ đàm phán.

Về phần quân cờ này có đủ nặng hay không, Trần Phong muốn dùng quân cờ này để đổi lấy thứ gì......Hẳn là chính Trần Phong đã nghĩ kỹ.

Lúc Mạnh Quỳnh cúp điện thoại liền nghĩ, lần này, Trần Phong và Lộ Hà, hai người bọn sẽ là bên được lợi nhiều nhất trong đại loạn của Trần thị.

Trần Phong này, quả nhiên rất thủ đoạn. So với Mạnh Quỳnh anh, chính là kẻ tám lạng, người nửa cân.

Rất may, bọn họ lại là bằng hữu....

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro