Chương 27: -- Sư đồ tình thâm


Sắc trời dũ phát âm trầm, tầng tầng mây đen tựa như thiên binh thiên tướng bao vây Hoa Quả Sơn, mưa mù dày đặc càng rơi càng lớn.

...

"Vì sao muốn thu ta làm đồ đệ?" Đấu lạp không biết từ khi nào đã rời khỏi đầu nàng, kể cả áo tơi cũng giống như lá cây mỏng manh bị gió thổi bay đi. Phong Luyến Vãn hoàn toàn bại lộ ở trong gió cũng không có chú ý tới chuyện này, chỉ là có chút ngoài ý muốn. Vốn nghĩ đến ngày đó hắn nói muốn thu nàng làm đồ đệ chẳng qua chỉ là hứng thú nhất thời, không nghĩ tới bây giờ hắn vẫn chưa buông tha cho ý niệm này.

Hắn đi đến trước mặt nàng, bộ pháp ổn trọng mà tao nhã, nhìn xuống cô gái chỉ cao tới vai hắn, hắn yêu thương khẽ vuốt đầu nàng: "Bởi vì ta thích ngươi, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta liền thích ngươi."

Thích chia thành rất nhiều loại, đối người nhà thích, đối bằng hữu thích, đối với người trong lòng mình thích... Mà Mộc đối với Phong Luyến Vãn chính là đơn thuần thích, rất đơn giản thích, lúc cùng nàng một chỗ hắn luôn cảm thấy đặc biệt vui vẻ. Giống như lão sư hiền lành thích đệ tử thông minh, trưởng bối hòa ái thích đứa nhỏ nhu thuận... Lần đầu gặp hắn nàng liền cho rằng hắn là một vị tiên nhân siêu phàm thoát tục, không nhiễm hồng trần. Cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp của hắn, Phong Luyến Vãn từ trong đôi mắt thấu triệt của hắn nhìn thấy yêu thích thuần túy không chứa một tia tạp chất.

Có lẽ có sư phụ như hắn cũng là chuyện tốt đi...

Nhìn chăm chú vào con ngươi ấm áp của hắn, nàng lộ ra nụ cười tươi tắn như ánh dương, giang hai tay nhào tới ôm phía sau lưng hắn, đem nước mưa toàn thân cọ ở trên y phục sạch sẽ trắng tinh: "Sư phụ! Ta cũng thực thích sư phụ, thích sư phụ nhất!"

Giống nhau thích, không có lý do gì thích, chính là thích.

...

Mộc cùng Phong Luyến Vãn bên này đang trình diễn một màn thầy trò tình thâm diệt sát thế nhân, đệ tử hai phái bị bỏ qua một bên thiếu chút nữa tập thể hóa đá oanh liệt biến thành tro. Lúc Mộc nói nàng là tiểu đồ đệ hắn thích nhất, suy nghĩ của mọi người hỗn loạn đến thiếu chút nữa hỏng mất, sau đó hai người kia ở trước mặt bọn họ "thâm tình tỏ tình", tất cả mọi người giống như bị ngũ lôi oanh đỉnh toàn thân phát run, ở trong mưa gió choáng váng lắc lư, cũng có người rơi lệ đầy mặt. Chỉ cảm thấy ——

Bầu trời sụp đổ—— núi lửa bạo phát —— hỏa tinh đụng địa cầu —— thế giới này hỏng mất ...

"Xem muội tử kia đáng yêu như vậy, vừa rồi ra tay tư thế oai hùng hiên ngang như vậy, vốn ta còn muốn theo đuổi người ta! Có Mộc trưởng lão cản trở ta khẳng định không xong! Huynh đệ ngươi cho ta mượn bả vai, để cho ta khóc trong chốc lát ai cũng đừng cản ta!"

"Ô ô ô Mộc trưởng lão là thần tượng của ta a, ngươi làm sao có thể..."

Mười mấy đệ tử Huyền Tịch Tông ở đây giống như vừa trải qua băng hỏa lưỡng trọng thiên, châu đầu ghé tai khóc thét không ngừng. Đệ tử Táng Hồn Đảo tuy rằng vẫn giữ nguyên bộ dáng trầm lặng, nhưng mỗi người đều mở to hai mắt nhìn chằm chằm hai người đang "thâm tình ôm nhau" kia, biểu tình cực kỳ buồn cười.

Đương nhiên lúc này người kinh ngạc nhất là Lục Nhâm Giáp, tạp dịch hắn vừa mới trêu đùa thế nhưng lại là đồ đệ mà đệ nhất Luyện Đan Sư yêu thích nhất. Nha đầu kia nếu ở trước mặt Mộc trưởng lão đánh hắn một quyền nói bậy vài câu về Táng Hồn Đảo, như vậy nơi cung cấp đan dược cùng giao tình quan hệ về sau của Táng Hồn Đảo sẽ bị tổn thất nghiêm trọng, cha hắn cũng chính là trưởng môn Táng Hồn Đảo vô cùng có khả năng giận dữ đến mức phế hắn a!

"Sư phụ ~ về sau có ngươi che chở ta, ta có phải hay không muốn làm gì thì làm!" Phong Luyến Vãn nắm chặt cổ áo thượng nhung mao, một đôi mắt lóe sáng tựa như vạn vạn ánh sao. Mộc trưởng lão cười khổ một tiếng, gật đầu cũng không phải lắc đầu cũng không xong, cuối cùng hơi vỗ vỗ đỉnh đầu nàng trừng phạt, xem như ngầm đồng ý .

Phong Luyến Vãn cười đến sáng lạn hơn mặt trời, ỷ vào có sư phụ nơi nơi làm chuyện xấu cảm giác quả thực hảo. Mâu quang âm hiểm liếc nhìn Lục Nhâm Giáp vẫn còn đang ngốc lăng, nàng trong lòng cười thầm: ta mặc kệ ngươi lai lịch ra sao, chọc tới bổn cô nương, ngươi thảm

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: