Chương 25

Tác giả: Nhất Bôi Liễu Chanh Trấp

======

" Ngồi đi. "

Yến Thỉ vừa mới rửa mặt xong xoa xoa tóc, cùng Lê Tri Hành tùy ý tìm một phòng trống trong biệt thự ngồi xuống.

" Tôi có thể giúp được gì cho anh? " Yến Thỉ nói thẳng, còn mang theo hai phân như có như không cười nhạo: " Nơi này không có camera, anh nói thẳng là được. "

Lê Tri Hành chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát. Ngày đầu tiên phát sóng trực tiếp hắn cực lực muốn biểu hiện chính mình là một hùng chủ thiện giải trùng ý, một hùng phụ khiêm tốn tiến bộ, còn cố ý bởi vì Yến Thỉ dỗ Lê Lộ mà ở trước màn ảnh phát sóng trực tiếp nói cảm ơn hắn. Nhìn thì có vẻ là cảm kích, kỳ thật là biến tướng biểu hiện ra Yến Thỉ xen vào việc người khác.

Nhưng là hiện tại Yến Thỉ vẫn cứ không so đo hiềm khích trước đây mà nguyện ý giúp hắn giải quyết vấn đề, Lê Tri Hành thực cảm kích, cũng không để bụng Yến Thỉ đâm hắn hai câu.

Hắn vấn đề nói ra cho Yến Thỉ nghe, cuối cùng cười khổ nói: " Hiện tại tôi cùng Nhược Thủy đều không có cách nào với Lê Lộ. Chúng tôi thật sự không nghĩ tới, vì sao Lê Lộ sẽ biến thành một trùng con không nghe lời lại mang thù như vậy... "

Yến Thỉ vốn dĩ vẫn luôn yên lặng nghe, thẳng đến khi nghe thấy đánh giá của Lê Tri Hành về Lê Lộ, hắn mới mở miệng đánh gãy hắn: " Anh biết vì cái gì sao? Bởi vì các anh không làm tấm gương tốt. "

Lê Tri Hành sửng sốt.

Yến Thỉ thẳng tắp nhìn chằm chằm Lê Tri Hành: " Thứ nhất, anh nói giáo dục trùng con vẫn luôn là việc của thư quân anh, anh chưa từng dạy dỗ Lê Kiều cùng Lê Lộ, lại dựa vào cái gì làm cho bọn họ nghe lời anh? "

" Thứ hai, các anh thật sự có từng tôn trọng trùng con sao? Ngày đầu tiên ăn cơm trưa các anh không hỏi qua ý tưởng của bé, lại bởi vì bé không chịu ăn cơm mà tức giận; đồng dạng là đi bờ biển, Lê Kiều có thể xuống nước chơi, nhưng là Lê Lộ bởi vì là tiểu thư trùng cho nên không thể xuống nước, chỉ có thể mắt trông mong mà nhìn các anh chơi, trong lòng bé không có chênh lệch sao? "

" Hơn nữa, các anh căn bản không có đã dạy bé nên biểu đạt xin lỗi như thế nào, thì sao lại trách móc bé không nghe lời lại mang thù? Ngày đó ở bờ biển, Lê Lộ trả nhầm tiền bị thư quân anh hiểu lầm, thư quân anh xin lỗi sao? Càng miễn bàn, các anh căn bản không tin tưởng bé! "

Yến Thỉ ba lần hỏi liên tiếp hỏi đến Lê Tri Hành đầu óc choáng váng, chỉ là theo bản năng trả lời: " Chúng tôi sao có thể xin lỗi trùng con... "

Yến Thỉ tức đến cười: " Sao? Lúc này cảm thấy mất uy nghiêm gia trưởng? "

" Uy nghiêm của các anh đã sớm tại lúc các anh trốn tránh vấn đề thì biến mất hầu như không còn rồi. "

Lê Tri Hành muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn là cúi đầu thở dài nói: " Anh nói đúng. Tôi... Không biết nên làm như thế nào. "

Trong giọng nói của hắn mang theo mờ mịt cùng thống khổ, Yến Thỉ nhìn ra hắn tỉnh lại, trên thực tế cũng đúng là như thế, hắn mới nguyện ý cùng hắn giảng này đó.

" Rất đơn giản, chỉ cần các anh thay đổi trước là được. " Yến Thỉ nở nụ cười, lần này là nụcười chân thành: " Tin tưởng hài tử của các anh một chút. Trùng con vĩnh viễn sẽ mang lại cho chúng ta vô hạn kinh hỉ, bản thân bọn nhỏ liền có vô hạn khả năng. "

Lê Tri Hành ngẩng đầu, nghiêm túc nhớ kỹ mỗi một câu Yến Thỉ nói.

" Không cần lại đi chỉ trích Lê Lộ. Lê Lộ là trùng con rất thông minh, rất nhiều chuyện chính bé cũng biết bé sai rồi, các anh cứ quở trách bé sẽ chỉ làm bé không muốn nhận sai. Thử dịu dàng với bé một chút, nói cho bé vô luận như thế nào các anh đều sẽ yêu bé, bao dung bé. Còn có một chút, " Yến Thỉ dừng một chút: " Anh cùng thư quân anh cũng muốn học được xin lỗi. "

" Gia trưởng không nên là cao cao tại thượng. Nếu các anh muốn cho Lê Lộ xin lỗi Chu Vô Song, thì hãy để thư quân anh xin lỗi Lê Lộ trước đi. Đồng dạng đều là hiểu lầm, không có đạo lý thành trùng so trùng con cao quý. "

" Tôi hiểu. " Trong mắt Lê Tri Hành một lần nữa bốc cháy lên ánh sáng. " Cảm ơn anh. "

" Tôi không phải chuyên gia, anh chỉ cần tham khảo thì tốt rồi. Nhưng tôi phi thường tin tưởng mà nói cho anh, nếu không phải vấn đề nguyên tắc, thì vĩnh viễn không cần dùng giáo dục đau đớn. "

Yến Thỉ nghiêm túc nói với Lê Tri Hành, Lê Tri Hành cũng trịnh trọng gật đầu đồng ý, sau đó cáo từ rời đi.

Khi Yến Thỉ trở lại phòng, bé Chanh đã ngủ rồi, Văn Khanh còn đang đợi hắn, nhẹ giọng hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì.

Yến Thỉ nói ngắn gọn cho Văn Khanh nghe, nhẹ giọng nói: " Hy vọng bọn họ thật sự có thể làm được đi. "

——

Bắt đầu từ lúc Lê Lộ được tìm trở về, bé đều im lặng không nói chuyện. Lê Tri Hành cùng Vân Nhược Thủy cũng coi như không biết, cũng chỉ cùng Lê Kiều giao lưu, giống như Lê Lộ là một đoàn không khí. Đáng thương Lê Kiều thử rất nhiều loại biện pháp muốn chọc đệ đệ vui vẻ, nhưng là đều thất bại.

Tối hôm nay không có hoạt động nào, nhóc đã về phòng từ sớm, phát hiện sau khi hùng phụ đi ra ngoài về thì lại cùng thư phụ đi ra ngoài tiếp, qua rất lâu mới trở về. Khi thư phụ trở về đôi mắt hồng hồng, giống như đã khóc.

Lê Kiều rất lo lắng, nhóc cảm thấy mệt mỏi quá mệt mỏi quá, đệ đệ không vui, hùng phụ cùng thư phụ cũng không vui, nhóc cũng không vui.

Giống như có một đóa mây đen đè ở trên đỉnh đầu nhà bọn họ.

Thư phụ kêu nhóc dẫn đường đi tìm Lê Lộ, Lê Kiều hoài lo lắng làm theo.

Nhìn đến thư phụ cùng hùng phụ cùng nhau xuất hiện, trong mắt Lê Lộ đầu tiên là toát ra hoảng sợ, sau lại trong ánh mắt tràn ngập bài xích, một dáng vẻ quật cường, xem đến Vân Nhược Thủy trong lòng đau xót.

Lê Tri Hành nói với hắn những lời Yến Thỉ nói, vốn dĩ Vân Nhược Thủy không thể tiếp thu. Vô luận như thế nào, hắn chăm sóc Lê Lộ lâu như vậy, Lê Lộ sao lại có thể bởi vì những việc này mà trách hắn? Cho dù hắn xác thật có sai, xin lỗi cũng làm Vân Nhược Thủy cảm thấy uy nghiêm thư phụ của hắn đã chịu khiêu chiến.

Nhưng Lê Tri Hành cuối cùng vẫn là đả động hắn, bởi vì Lê Tri Hành xin lỗi hắn trước.

Lê Tri Hành đầu tiên là khẳng định Vân Nhược Thủy trả giá, sau đó xin lỗi cũng thẳng thắn hắn không có kết thúc làm hùng chủ trách nhiệm, cũng không có làm tốt một cái hùng phụ. Hiện tại hắn muốn tận lực đền bù, nguyện vọng của bọn họ đều là làm trùng con trở nên càng tốt, hiện tại tình huống này, cũng sẽ không còn tệ hơn nữa. Một khi đã như vậy, không bằng thử một lần biện pháp của Yến Thỉ.

Vân Nhược Thủy căn bản vô pháp từ chối Lê Tri Hành. Sau khi họ trở về thì mang lên thuốc mỡ đi tìm Lê Lộ, không có lại trách mắng Lê Lộ hoặc là đánh chửi, mà là dịu dàng giúp Lê Lộ xoa dược.

Lê Lộ vẫn luôn căng cứng thân mình, tràn ngập kháng cự, cùng dáng vẻ hoạt bát đáng yêu trước đây khác nhau rất lớn. Vân Nhược Thủy thả thuốc mỡ đã xoa xong xuống, lại không có buông tay nhỏ của Lê Lộ ra.

" Lúc ba và hùng phụ các con mới vừa ở cùng nhau, liền ảo tưởng quá nếu dựng dục trùng con, sẽ là bộ dáng gì. Không nghĩ tới trời cao rủ lòng thương, làm ba một lần liền có được hai tiểu gia hỏa các con. Thời điểm các con phá xác, là lúc hạnh phúc nhất trong cuộc đời thư phụ. "

Vân Nhược Thủy đem Lê Kiều ở bên cạnh cũng ôm lại đây. " Thực xin lỗi, Lộ Lộ. Ba tuy là lần đầu tiên làm thư phụ, nhưng ba đã từng cũng là trùng con. Ba biết bị cảm giác khi bị hiểu lầm, ba hẳn là lúc ấy nên xin lỗi con. Khi đó con bởi vì đồ chơi bị đoạt mà khóc, thư phụ cũng nên hỏi một câu nguyên nhân. Con nguyện ý tha thứ thư phụ sao? "

Lê Lộ vốn dĩ căng khuôn mặt nhỏ, kháng cự nghe Vân Nhược Thủy nói chuyện, nhưng nghe đến Vân Nhược Thủy xin lỗi, nước mắt giống như được mở van không ngừng chảy ra. Lần này bé không có giống với mỗi một lần trước đó như vậy trốn đi, mà là đầu nhập vào ôm ấp ấm áp của Vân Nhược Thủy, nức nở gật đầu.

Giờ khắc này, cảm xúc Lê Lộ rốt cuộc bị nhẹ nhàng nâng lên, bị hoàn chỉnh mà bao dung mà tiếp nhận.

" Con, con cũng sai... Con không nên cắn, cắn Chu Vô Song, thư phụ đừng giận con... "

Vân Nhược Thủy nhẹ nhàng vuốt ve lưng bé: " Không sao, không sao... "

Lê Tri Hành dựa vào cạnh cửa, chính mình đều không có nhận thấy được mình đang mỉm cười.

Đây là từ lúc tham gia chương trình đến nay, hắn thư thái nhất một ngày.

Lê Lộ cuối cùng ở trong lòng ngực Vân Nhược Thủy ngủ rồi, trước khi ngủ bé nghĩ: Hóa ra xin lỗi là chuyện đơn giản như vậy.

Ngày mai liền đi tìm Chu Vô Song xin lỗi đi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro