Chương 6

Tác giả: Nhất Bôi Liễu Chanh Trấp

======

Bắt đầu từ khi Dụ Chiếu có ký ức, thư phụ cùng hùng phụ của bé liền vẫn luôn cãi nhau, chiến tranh lạnh.

Mà bé đến khóc thút thít cũng không dám, nếu làm ồn đến bọn họ, chiến hỏa liền sẽ lan đến gần bé, chờ đợi bé sẽ là nghiêm khắc trách cứ.

Tuổi nhỏ Dụ Chiếu không rõ cái gì là giận chó đánh mèo, chỉ cho rằng mình thật sự đã làm sai chuyện, bé thường cuộn tròn trong ngăn tủ ở phòng mình, trốn đi.

Tần Triệt cùng Dụ Vinh Trạch không phải là phụ thân đủ tư cách, bọn họ thường xuyên quên đi còn có một tiểu thư trùng, trước năm ba tuổi, Dụ Chiếu thường xuyên đói bụng, vốn nên là tiểu thư trùng thân thể khoẻ mạnh, lại dinh dưỡng bất lương đến mức còn suy nhược hơn tiểu hùng trùng.

Dần dần, Dụ Chiếu học được một điều, bé ôm quang não thư phụ không dùng đến, một lần lại một lần lật xem sách vẽ tranh.

Kỳ diệu chính là, mỗi khi bé đọc sách, chỉ cần hai ba lần là có thể chặt chẽ nhớ kỹ mỗi một văn tự, mà quang não sẽ vì bé giải đáp nghi hoặc.

Bé đắm chìm vào thế giới trong sách, đến khi Dụ Chiếu ba tuổi, Tần Triệt đã mệt mỏi với việc ứng phó với hùng chủ, cuối cùng cũng chú ý tới tiểu trùng con đã bị bỏ qua từ lâu.

Hắn ngoài ý muốn phát hiện Dụ Chiếu có được trí nhớ siêu phàm, vì thế hắn dời đi lực chú ý, đặt toàn bộ tâm thần lên người Dụ Chiếu.

Tần gia xem trọng cả quyền lẫn tài, Tần Triệt lợi dụng tài nguyên từ Tần gia, đẩy Dụ Chiếu đến dưới ánh mắt của đại chúng.

Không bao lâu, dưới sự thúc đẩy âm thầm cùng thiên phú của Dụ Chiếu, rất nhanh trổ hết tài năng, mà Dụ Chiếu cũng không phụ hắn kỳ vọng, mỗi một lần thi đấu đều vững vàng bình tĩnh, lấy được thành tích kinh người.

Bởi vì bé phát hiện, chỉ cần bé lấy được vinh dự, thư phụ cùng hùng phụ đều sẽ vẻ mặt ôn hoà tốt với bé.

Tần Triệt bởi vì thiên phú Dụ Chiếu mà mừng rỡ như điên. Quan hệ giữa hắn cùng hùng chủ rất phức tạp, có thể nói là hắn cường thủ hào đoạt Dụ Vinh Trạch, lợi dụng quyền thế ép Dụ Vinh Trạch cùng hắn kết hôn.

Dụ Vinh Trạch đối Tần Triệt luôn là không nóng không lạnh, đối với Dụ Chiếu càng là không thân thiện, hắn cảm thấy uy nghiêm hùng trùng đã chịu khiêu chiến.

Mà sau khi Dụ Chiếu nổi danh, hắn mềm hoá thái độ, không còn cho rằng Tần Triệt làm hết thảy đều là đang bức bách hắn, Tần Triệt là thật sự có năng lực.

Tần Triệt nhận thấy được thái độ của hùng chủ có biến hóa, càng thêm tận sức với việc chế tạo Dụ Chiếu thành dáng vẻ trong lý tưởng của hắn. Hắn còn sáng tác sách dạy con, bởi vì có tên tuổi thiên tài Dụ Chiếu mà bán rất chạy.

Mà Tần Triệt còn ngại không đủ. Hắn bắt đầu huấn luyện Dụ Chiếu thực hiện trạng thái hoàn toàn hóa, Dụ Chiếu thế nhưng thật sự làm được, chỉ là cũng không ổn định.

Chương trình phát sóng trực tiếp lần này, Tần Triệt cũng không có nói cho Dụ Vinh Trạch, Dụ Vinh Trạch cũng không biết Dụ Chiếu đã có thể thực hiện hoàn toàn hóa.

Tần Triệt rất có dã tâm. Hắn muốn cho hùng chủ vì bọn họ tự hào, hắn muốn cho toàn trùng tinh nhìn xem, tiểu trùng thiên tài chân chính là cái dạng gì, hắn sẽ chế tạo Dụ Chiếu thành thư trùng hoàn mỹ nhất.

Mà Dụ Chiếu, bé quá sợ hãi đoạn ngày tháng cô tịch kia. Hiện tại chỉ cần bé đối thư phụ nói gì nghe nấy, thư phụ liền sẽ rất tốt với bé.

Dụ Chiếu nghĩ, hóa ra yêu là có đại giới.

Chỉ có làm được rất tốt rất tốt, mới có thể bị thư phụ cùng hùng phụ yêu thương.

Nhưng mà hôm nay bé lại lần đầu tiên sinh ra dao động với ý tưởng này.

Bé không rõ, vì sao Yến Chanh cái gì cũng không cần làm, thư phụ cùng hùng phụ của cậu ấy còn sẽ tốt với cậu ấy như vậy?

——

Bữa trưa ồn ào náo nhiệt kết thúc, bọn họ lại nhận được tin tức từ tổ tiết mục, đã phân phối xong phòng ở cho năm gia đình.

Căn biệt thự này rất rất lớn, Yến Thỉ chậm rì rì cùng Văn Khanh và bé Chanh đi bộ đến cửa phòng, bọn họ bị phân ở lầu 3, ngoài ý muốn thấy được Tần Triệt phụ tử ở cách vách bọn họ.

Tần Triệt lễ phép gật đầu chào hỏi họ, rồi mang theo Dụ Chiếu vào phòng đóng cửa lại.

Mà bé Chanh đã cộp cộp cộp chạy vào phòng, chuyển động một vòng, kinh ngạc hỏi: " Chúng ta là cùng nhà Dụ Chiếu xài chung phòng tắm nha! "

Yến Thỉ cũng nhìn nhìn, phát hiện đúng là như thế. Phòng bọn họ rất lớn, một chiếc giường lớn cùng một chiếc giường nhỏ, còn có tủ quần áo kệ sách TV vân vân, chính là không có phòng tắm riêng.

Yến Thỉ sờ sờ mũi: " Chỉ có ta một hùng trùng à. Không biết hùng trùng của Dụ gia khi nào mới có thể tới. "

Bé Chanh còn chưa rõ khác biệt giữa hùng trùng, đầu nhỏ của bé quay qua quay lại, cuối cùng hoan hô nhào vào trên giường nhỏ mềm mại.

Liền ở ngay lúc Yến Thỉ chuẩn bị đóng cửa lại, ngoài ý muốn nghe thấy có trùng ở cầu thang lầu hai gọi tên của hắn.

Yến Thỉ nhìn qua, phát hiện gọi lại hắn thế nhưng là Lê Tri Hành.

Chỉ thấy vị ảnh đế nổi danh này vẻ mặt thành khẩn nói với Yến Thỉ: " Giữa trưa hôm nay , Lộ Lộ đã làm phiền các vị rồi. "

Yến Thỉ nhất thời có chút xấu hổ. Hắn không thích nhất là việc thay người khác giáo dục hài tử, bởi vì lý niệm giáo dục của các gia trưởng là khác nhau, chỉ là hôm nay hắn thấy tiểu trùng con kia khóc đến đáng thương, mới thuận miệng an ủi một chút.

Lê Tri Hành không chú ý tới phản ứng của Yến Thỉ, vẫn cứ nói: " ... Ngày thường vẫn luôn là gia thư mang hài tử, tôi rất ít tham dự. Hôm nay nghe xong Lộ Lộ có khát vọng với hùng phụ như thế, tôi thật sự lòng có áy náy, mặc kệ nói như thế nào, vẫn là cảm ơn anh. "

Yến Thỉ lừa gạt vài câu, dỗ Lê Tri Hành rời đi. Hắn đã tưởng tượng đến làn đạn sẽ nói chút cái gì.

Làn đạn đã sớm sôi nổi spam.

【 Gia trưởng Lê gia đâu có sai? Là tôi thì tôi đã đánh cho một trận vì không nghe lời rồi. 】

【 Lê ảnh vương quá khiêm tốn, càng yêu hắn hơn rồi. 】

【 Yến gia này cũng thật không biết xấu hổ dám nói chính mình biết giáo dục hài tử, hắn nói được đều là thứ thứ gì chứ. 】

Yến Thỉ lắc đầu, không hề suy nghĩ.

——

Người xem xem phát sóng trực tiếp rất nhanh đã quên đi việc này, phòng phát sóng trực tiếp bị phân thành năm phòng nhỏ, mỗi gia đình đều có một phòng riêng, khán giả có thể tùy ý lựa chọn.

Rất nhiều trùng dân dẫn đầu lựa chọn phòng phát sóng trực tiếp của Tần Triệt Dụ Chiếu, muốn nhìn một chút ưu tú trùng con dùng thời gian của buổi chiều như thế nào.

Chỉ là sau khi bọn hắn bấm vào, đều ngây ngẩn cả người. Chỉ thấy Dụ Chiếu đang ngồi đoan chính trước bàn, vùi đầu học tập.

Tần Triệt cũng không nghỉ ngơi, hắn ngồi bên cạnh Dụ Chiếu, vừa giám sát dáng ngồi của bé, vừa phê chữa bài tập ngày hôm qua của Dụ Chiếu.

【 Trời ạ, tôi thật hổ thẹn. 】

【 Nên để nhãi con đang chơi game nhà tôi nhìn đến đoạn phát sóng trực tiếp này. 】

【 Đây cũng quá mệt mỏi đi. 】

【 Thế giới của thiên tài các ngươi hoàn toàn không biết gì cả. 】

Mà bên phía Lê gia, giống như lâm vào một ít cãi nhau nho nhỏ.

Nguyên nhân gây ra là lúc Vân Nhược Thủy đang dọn dẹp phòng, đổi khăn trải giường lau bàn, vội đến rất vất vả. Lê Kiều cùng Lê Lộ xung phong nhận việc muốn hỗ trợ, chỉ là lúc Lê Kiều lấy ly nước, không cẩn thận rời tay, ly nước thủy tinh ngã trên mặt đất, sau một tiếng giòn vang thì biến thành một đống mảnh nhỏ, nước cũng văng ra khắp nơi.

Lê Kiều có chút hoảng loạn, theo bản năng ngồi xổm xuống muốn nhặt lên mảnh nhỏ.

Vân Nhược Thủy sau khi nghe thấy thanh âm thì đi tới, liền nhìn đến Lê Kiều muốn ngồi xổm xuống nhặt thủy tinh, vội vàng quát lớn dừng lại: " Kiều Kiều! Đừng cử động! "

Lê Kiều dừng lại, bất an nhéo nhéo góc áo, nhìn thư phụ lại vội vàng thu thập cục diện rối rắm nhóc gây ra, dáng vẻ có chút mỏi mệt, trong lòng ngăn không được áy náy.

Nhóc đi qua suy nghĩ giúp giúp thư phụ, lại nghe thấy thư phụ ngăn lại: " Đừng tới đây, ba rất mệt Kiều Kiều, không cần gây thêm nữa rối loạn nữa. "

Lê Kiều rũ xuống đầu nhỏ, rầu rĩ xin lỗi: " Thực xin lỗi... "

Lê Lộ mở to đôi mắt tròn xoe, thay ca ca nói chuyện: " Ca ca là muốn rót nước cho thư phụ uống! "

Vân Nhược Thủy ngẩn người, cảm thấy giọng điệu của mình đúng là không tốt lắm, nỗ lực khống chế cảm xúc, nhẹ giọng dịu dàng nói: " Như vậy à, cảm ơn Kiều Kiều, lần sau phải chú ý an toàn, thủy tinh bị vỡ không thể nhặt, sẽ làm tay bị thương. Hai đứa con đi chơi đi, nơi này giao cho thư phụ là được. "

Lê Kiều hít hít mũi, trộm lau nước mắt, có vẻ rất uể oải.

【 Ai, giáo dục trùng con thật sự quá khó mà, nếu là tôi thì đã tức giận rồi. 】

【 Chính là điểm xuất phát của trùng con là tốt mà. 】

【 Vì sao không có nhìn đến Lê Tri Hành??? Đẩy hết việc quét dọn vệ sinh ném cho thư quân?? 】

【 Có thể nói sao? Cảm giác lự kính với Lê ảnh vương có chút tan biến. 】

【 Đừng gây chuyện, Lê Tri Hành đi tìm hùng trùng của Yến gia kia. 】

Liên tiếp hai phòng phát sóng trực tiếp của hai gia đình khách quý làm người xem có chút cảm giác nói không nên lời, lúc này, có trùng hỏi:

【 Có ai đi nhìn phát sóng trực tiếp của Yến gia không? 】

Yến gia luôn không đi đường tầm thường kia sao? Bọn họ sôi nổi rời khỏi, bấm vào phòng phát sóng trực tiếp của Yến gia.

Yến Thỉ cũng không ở trong phòng, mà Văn Khanh đang mang theo Yến Chanh... Xem TV?!

Trong phòng là có TV, bởi vì đã tịch thu quang não, TV không sai biệt lắm là sản phẩm duy nhất có thể xem phim.

Chỉ là phim hai người bọn họ xem, vậy mà là phim giúp Lê Tri Hành thành danh, 《 Gia đình siêu năng lực 》.

Đây là một bộ phim gia đình hài kịch, nội dung là một nhà bốn trùng phân biệt đạt được những siêu năng lực khác nhau, phát sinh một loạt sự kiện khôi hài. Lê Tri Hành ở bên trong sắm vai nhìn như ngoan ngoãn nhu nhược, nhưng siêu năng lực là lực lớn vô cùng hùng trùng ca ca. Trùng thiết trong bộ kịch này giúp hắn một đêm bạo hồng, ai không hy vọng có một ca ca soái khí ôn nhu, nhưng là thời khắc mấu chốt phi thường cấp lực đâu?

Tập phim trong TV chính là thư trùng đệ đệ làm việc chân tay vụng về, làm trong nhà loạn tùng phèo, hùng phụ thư phụ mới vừa dọn dẹp xong đã bị đệ đệ làm cho bừa bãi lại, liền vào lúc bọn họ sắp tức giận với đệ đệ, ca ca lên sân khấu nhẹ nhàng dọn dẹp xong hết thảy.

Bé Chanh xem đến không chớp mắt, xem xong một tập còn chưa đã thèm. Văn Khanh nhéo nhéo khuôn mặt bé: " Muốn xem thêm tập nữa, vẫn là đi vẽ tranh? "

Bé Chanh một giây vứt TV ra sau đầu, không chút do dự kêu: " Vẽ tranh! Thư phụ vẽ với con! "

Vì thế, một lớn một nhỏ hai chỉ thư trùng cùng nhau quỳ rạp trên mặt đất, dùng bút màu rực rỡ bôi bôi vẽ vẽ trên tờ giấy trắng. Bé Chanh cầm bút cũng không thành thạo, có chút thuốc màu quệt ra sàn nhà, Văn Khanh cũng hoàn toàn không ngăn lại.

Yến Thỉ bưng trái cây đã rửa sạch vào phòng, thì nhìn đến một màn này. Hắn nhịn không được cười nói: " Hai vị nghệ thuật gia, có muốn ăn trái cây không? "

Văn Khanh tập mãi thành quen đứng lên, đưa tranh mình vẽcho hùng chủ xem. Yến Thỉ nhìn hoa hồng trên giấy, tươi cười càng thêm xán lạn. Hắn cẩn thận cất tranh đi, cầm một viên dâu tây đặt vào tay Văn Khanh.

" Vẽ rất tốt, khen thưởng em một viên. "

Bé Chanh nghe thấy động tĩnh, cũng vội vội vàng vàng cầm tranh triển lãm cho hùng phụ xem: " Đây là hùng phụ, thư phụ, còn có con! "

Tuy " Một nhà ba trùng " trong miệng bé ở trên giấy vẽ chỉ là ba đoàn mơ hồ không rõ, nhưng Yến Thỉ cùng Văn Khanh vẫn là cho bé Chanh đồng học độ cao tán dương, phân biệt mỗi người đút cho bé một viên dâu tây.

Bé Chanh hoảng chân cùng thư phụ hùng phụ chia sẻ dâu tây, vui vẻ kể cho hùng phụ nghe phim bé mới xem. Yến Thỉ vẫn luôn mỉm cười nghe, sau đó bọn họ cùng nhau dọn dẹp sàn nhà bị làm dơ, tuy bé Chanh vẫn luôn ở đang trở ngại chứ không giúp được gì, nhưng Yến Thỉ cùng Văn Khanh không có một chút không kiên nhẫn nào.

Cuối cùng, bé Chanh mệt mỏi ngã vào trên giường nhỏ ngủ rồi, Yến Thỉ cùng Văn Khanh nhìn nhau cười, trao đổi một cái hôn.

【 WOW... Ngọt quá. 】

【 A a a a a! 】

【 Trời, không có trùng nào nói sao, vậy để tôi! Tôi thật sự cảm thấy Yến gia là gia đình lý tưởng nhất a!!! Cảm xúc ổn định, phu phu ân ái, tôi rất hâm mộ! 】

【 Đúng vậy, chỉ là nhìn liền có cảm giác rất tốt đẹp... Kiếp sau tôi muốn sinh hoạt trong gia đình như thế này TAT. 】

—— Khi ngày đầu tiên kết thúc, bắt đầu lặng yên không một tiếng động bỏ phiếu. Rất nhiều trùng dân thức đêm sôi nổi đem phiếu trên tay bỏ cho gia đình Yến Thỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro