Chương 84: Cảnh tượng nào mà cậu chưa từng trải qua

Buổi chiều còn có tiết học, khi cặp song sinh rời đi, phòng bệnh của trường y lại lần nữa trở nên yên tĩnh trở lại.

Anton tiếp tục hoàn thiện tính toán và cách kết hợp giữa người sói và da rồng lửa.

Trước đây cậu điều động ma lực mô phỏng người sói, mô phỏng rắn lục, mô phỏng thảo dược, đều có vật thật sẵn có.

Hiện tại thứ này có thể nói là thực sự nghiên cứu ra, cũng không thể xác định nhất định sẽ thành công.

Đây chính là thí nghiệm làm trên người mình, nên phải cực kỳ thận trọng.

Chẳng lẽ có thể xúi giục Hagrid thực sự đi đem một con rồng lửa và người sói lai tạp ra nghiên cứu sao?

Dưới sự chỉ dạy của giáo sư Voldemort, cậu dần dần có thêm lý giải về kiến thức của nữ phù thuỷ Vulcanova, đối với biến thân người sói, biến thân rắn lục càng thêm xác định suy đoán trước đó — đổi mặt.

Rất thú vị, thế mà cùng Lời Nguyền Lệch Lạc mà cậu chăm chỉ luyện tập có hiệu quả như nhau.

Ánh nắng buổi trưa từ bệ cửa sổ chiếu xuống.

Anton chìm đắm trong kiến thức tuyệt vời.

Draco có chút ghen tị khi Harry bị bệnh có nhiều người đến thăm như vậy, tìm cớ bắt đầu chăm chọc mỉa mai Harry.

Harry hiển nhiên cũng cực kỳ chán ghét Draco, luôn cảm thấy người này cùng anh họ Dudley đáng ghét như nhau.

Thế là, hai vị này lại cãi nhau.

Thở dài.

Bên cạnh Anton luôn có hai người cãi nhau ầm ĩ.

Ở nhà, là Pedro và lão phù thủy.

Trong phòng thí nghiệm, là hai anh em sinh đôi, bọn họ luôn tràn đầy năng lượng như vậy.

Bây giờ đến phòng bệnh, được thôi, lại tới hai người.

Lọc! 

Toàn bộ lọc!

Một con cú đưa thư vỗ cánh bay vào từ ngoài cửa sổ.

Bay lượn một vòng trên đầu mấy người, đậu lên đầu giường của Anton.

Anton phản ứng lại, ước chừng là thư trả lời của Lupin, gần đây cậu có chút đau đầu về quan hệ với Voldemort, cũng không biết người đàn ông ấm áp, giỏi điều tiết quan hệ xã hội này có đáp án gì không.

Từ móng vuốt cú mèo lấy xuống phong thư, mở ra.

Anton càng xem, biểu cảm càng đặc sắc.

Lupin quả thực là một người ấm áp, chú ấy cho rằng Anton không nên cảm thấy Snape là một người xấu tuyệt đối, để cậu đừng vì mâu thuẫn của thế hệ trước mà ảnh hưởng đến quan điểm của cậu.

Trong thư đặc biệt nói rất nhiều lời tốt đẹp cho Snape.

"..."

Anton có thể làm gì, tiếp tục trả lời: Không phải Snape, là một người khác!

Thở dài.

Đúng vậy, cậu đều không nghĩ tới cậu hiện tại còn có một vị lão sư rất khó chiều, chính là Snape.

Vốn còn chưa cảm thấy thế nào, cậu hiện tại đột nhiên có chút lo lắng Snape sẽ mở túi đeo chéo của cậu kiểm tra đồ bên trong hay không.

Bên trong nhưng có rất nhiều đồ cấm.

Đặc biệt là cuốn sổ tay mang theo người kia, bên trong ghi lại quá nhiều ma thuật hắc ám do 'giáo sư Quirrell' dạy.

Má ơi -

Lần này phiền toái lớn rồi!

Thời gian trôi qua trở nên vô cùng chậm chạp, đặc biệt là bên cạnh có hai người mỗi ngày đều cãi nhau không ngừng.

Sau đó lão phù thủy cũng đến thăm cậu.

Lão phù thủy hiện tại vô dục vô cầu, trở nên đặc biệt trân trọng sinh mệnh, nhìn phù thủy nhỏ trẻ trung tràn đầy sức sống tâm tình đều trở nên rất tốt, thế là khi đám bạn nhạc của lão rời đi, tự mình ở lại.

Lão hiện tại cùng Anton duy trì một loại cân bằng vi diệu nào đó.

'Học thuật độc dược Fiennes' và độc dược 'Mắt phù thủy' của lão phù thủy truyền thụ không giữ lại gì, nhưng 'Lời Nguyền Rạng Nứt' lại một chữ cũng không đề cập, hiển nhiên là giữ lại một tay.

Anton cũng không đề cập, 'Lời Nguyền Rạng Nứt' là điều kiện tiên quyết để đắp nặn thân xác do lão phù thủy cung cấp, nhưng hiện tại cậu không có khả năng làm cho lão phù thủy.

Nhân tính thường không chịu được khảo nghiệm, mọi người nên cố gắng duy trì trạng thái ấm áp tràn đầy.

Giống như lão phù thủy nói 'Tình yêu và cống hiến của lão sư' Anton coi trọng tình cảm như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ cam tâm tình nguyện vì lão đấp nặn, lão không vội.

"Ha ha ha, học trò ngu xuẩn này, ta thật sự là yêu chết mi!"

Lão bay lượn vòng quanh Harry và Draco, vui vẻ nhìn hai đứa nhỏ này.

"Mi làm được rồi, mi thực sự làm được rồi, người sói, ta đã nghiên cứu hai mươi mấy năm, cuối cùng cũng nhìn thấy thành quả."

Anton mím môi "Mặc dù người sói có thể bù đắp thể chất yếu đuối của phù thủy, nhưng trạng thái người sói không thể phóng thích bùa chú, đây mới là vấn đề lớn nhất hiện tại."

Lão phù thủy xòe tay "Đây là việc mi nên phiền não, Ha ha ha, ta đã không có cách nào tiếp tục suy nghĩ, mi để ta nghĩ ta cũng không nghĩ ra cách."

Lão quay đầu nhìn hai người sói "Này, hai thằng nhóc, hồn ma chúng ta tổ chức một buổi tụ họp long trọng, tụi bây có hứng thú tham gia không?"

Draco khuôn mặt căng thẳng không để mình biểu hiện ra sợ hãi, cậu ta thậm chí không dám nhìn cái cổ không đầu và cái đầu trong tay lão phù thủy, co rúm trong chăn run rẩy "Không, không!"

Harry rất có hứng thú mà nhìn lão "Tôi có thể tham gia không?"

Lão phù thủy ha ha cười lớn "Đương nhiên có thể, hoan nghênh đến, mi so với Anton đáng yêu hơn nhiều."

Anton trợn trắng mắt, lười để ý tới lão.

"Ba ngày à, mới trôi qua có sáu tiếng..."

Trước mắt lại sáng lên vô số hình ảnh ma lực, cậu lại chìm đắm trong trạng thái nghiên cứu.

Hình ảnh ma lực các bộ phận của rồng Á chủng hiển nhiên rất có giá trị khai thác, cậu so sánh với các đặc tính công năng mà Snape nghiên cứu ra ở trạng thái thực thể, suy đoán tác dụng của các đường nét.

Ba ngày dù có dài đến đâu, cuối cùng cũng đã qua.

Anton cuối cùng cũng cởi băng gạc, cậu được thả ra.

Dưới ánh mắt cực kỳ hâm mộ của Harry và Draco.

Ha ha ha!

Ngửa mặt lên trời cười lớn ra cửa.

Sau đó cậu liền cười không nổi.

"Ở đũa phép của trò ta phát hiện một vấn đề rất thú vị." Snape trong tay nắm hai cây đũa phép, giống như cầm một đôi đũa lớn "Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ!"

Bộp.

Đũa phép ném trên bàn làm việc, phát ra tiếng vang thanh thúy "Ta hy vọng trò có thể cho chúng ta một lời giải thích."

Chúng ta, đúng, văn phòng lúc này nhưng náo nhiệt. 

Anton nuốt nước miếng一一 nhìn qua.

Đầu tiên là Dumbledore không phân rõ biểu cảm, sau đó là giáo sư McGonagall mặt nghiêm túc, tiếp theo là giáo sư Quirrell rụt rè.

"Tôi... tôi không... không dạy trò... trò những thứ này." Giáo sư Quirrell lắp bắp giải thích.

Chết tiệt, ông ta không biết Chúa Tể Hắc Ám rốt cuộc có dạy hay không!

Lúc Chúa Tể Hắc Ám chiếm giữ thân thể ông ta, cả người ông ta đều bị xé rách trong đau đớn, căn bản không cảm nhận được gì.

Đây quả thực là tình huống tồi tệ nhất, Dumbledore sẽ không cho phép học sinh của ông phóng thích Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ, mà bản thân mình là giáo sư duy nhất có thể dạy nó bùa chú này, cũng sẽ bị đá ra khỏi trường.

Đá phù thủy, sẽ trở thành một giấc mơ xa vời.

Chúa Tể Hắc Ám luôn mắng ông ta là đồ ngốc, nhưng bây giờ ông ta lại cảm thấy Chúa Tể Hắc Ám mới là đồ ngốc!

Anton mím môi一一 nhìn qua, hiệu trưởng, hiệu phó, viện trưởng nhà mình, còn có các giáo sư liên quan.

Cậu có thể dự đoán được mình sẽ bị đuổi học.

Thậm chí có thể bị đưa vào Azkaban.

Cũng không biết hiệu quả biến rắn có thể giống như Animagus, miễn trừ sự xâm nhập của giám ngục, từ đó trốn thoát khỏi nơi đó hay không.

Trong trọn vẹn ba giây này, não cậu vận hành tối đa, cuối cùng trấn định lại.

Hai năm trải nghiệm tồi tệ, sớm đã khiến cậu luyện thành một trái tim kiên định.

Nói một câu mạnh miệng, cảnh tượng gì cậu chưa từng trải qua?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro