Phúc Âm Ma-thi-ơ (1-5)

Phúc Âm theo Ma-thi-ơ (chương 1 đến chương 5)

Gia phổ và sự giáng sanh của Chúa Jêsus Christ

1

Gia phổ của Chúa Jêsus Christ

1 Gia phổ của Jêsus Christ, con Đa-vít và con Áp-ra-ham. 2 Áp-ra-ham sanh Y-sác, Y-sác sanh Gia-cốp, Gia-cốp sanh Giu-đa và anh em người, 3 Giu-đa với Tha-ma sanh Pha-rê và Xa-ra, Pha-rê sanh Ếch-rôm, Ếch-rôm sanh A-ram, 4 A-ram sanh A-mi-na-đáp, A-mi-na-đáp sanh Na-ách-sôn, Na-ách-sôn sanh Sanh-môn, 5 Sanh-môn với Ra-háp sanh Bô-ô, Bô-ô với Ru-tơ sanh Ô-bết, Ô-bết sanh Gie-sê, 6 Gie-sê sanh Đa-vít là vua. Đa-vít với vợ của U-ri sanh Sa-lô-môn, 7 Sa-lô-môn sanh Rô-bô-am, Rô-bô-am sanh A-bi-gia, A-bi-gia sanh A-sa, 8 A-sa sanh Giô-sa-phát, Giô-sa-phát sanh Giô-ram, Giô-ram sanh Ô-xia, 9 Ô-xia sanh Giô-tam, Giô-tam sanh A-cha, A-cha sanh Ê-xê-chia. 10 Ê-xê-chia sanh Ma-na-sê, Ma-na-sê sanh A-môn, A-môn sanh Giô-sia, 11 Giô-sia sanh Giê-chô-nia và anh em người vào lúc bị dời qua Ba-by-lôn.

12 Sau khi bị dời qua Ba-by-lôn, Giê-chô-nia sanh Sa-la-thi-ên, Sa-la-thi-ên sanh Xô-rô-ba-bên, 13 Xô-rô-ba-bên sanh A-bi-út, A-bi-út sanh Ê-li-a-kim, Ê-li-a-kim sanh A-xô, 14 A-xô sanh Sa-đốc, Sa-đốc sanh A-chim, A-chim sanh Ê-li-út, 15 Ê-li-út sanh Ê-lê-a-xa, Ê-lê-a-xa sanh Ma-than, Ma-than sanh Gia-cốp, 16 Gia-cốp sanh Giô-sép là chồng của Ma-ri, còn Ma-ri thì sanh Jêsus, gọi là Christ.

17 Ấy vậy, từ Áp-ra-ham đến Đa-vít hết thảy là mười bốn đời, từ Đa-vít cho đến khi bị dời qua Ba-by-lôn mười bốn đời, từ khi bị dời qua Ba-by-lôn cho đến Đấng Christ cũng mười bốn đời.

Jêsus Christ giáng sanh

18 Vả, sự giáng sanh của Jêsus Christ xảy ra như vầy: Ma-ri mẹ Ngài đã hứa gả cho Giô-sép, song trước khi ăn ở với nhau, thì nàng đã thọ thai bởi Thánh Linh. 19 Giô-sép chồng nàng là người công nghĩa, chẳng muốn bêu xấu nàng, bèn toan để nhẹm. 20 Song khi ngẫm nghĩ về việc ấy, kìa, thiên sứ của Chúa hiện đến cùng người trong chiêm bao, mà phán rằng: "Giô-sép, con Đa-vít ơi, chớ sợ lấy Ma-ri là vợ ngươi, vì điều đã được thai dựng trong nàng là bởi Thánh Linh. 21 Nàng sẽ sanh một trai, ngươi hãy đặt tên là JÊSUS, vì chính Con ấy sẽ cứu dân mình khỏi tội." 22 Vả, mọi việc nầy xảy ra, hầu cho ứng nghiệm lời Chúa đã phán bởi tiên tri rằng:

23 "Kìa, gái đồng trinh sẽ thọ thai, sanh một trai,

Người ta sẽ gọi tên con đó là Em-ma-nu-ên,"

dịch là, Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta. 24 Khi Giô-sép tỉnh dậy, bèn làm theo lời thiên sứ của Chúa đã bảo, mà tiếp nhận vợ mình, 25 song không hề ở với nàng cho tới khi nàng đã sanh một trai, rồi người đặt tên Con ấy là JÊSUS.

2

Các bác sĩ tìm Đấng Christ mới sanh

1 Vả, khi Jêsus đã sanh tại Bết-lê-hem thuộc Giu-đê đương đời vua Hê-rốt, có mấy bác sĩ từ Đông phương đến Giê-ru-sa-lem, 2 hỏi rằng: "Vua dân Do-thái mới sanh ở đâu? Chúng tôi đã thấy ngôi sao Ngài bên Đông phương, nên đến để thờ lạy Ngài." 3 Nghe tin ấy, vua Hê-rốt cùng cả Giê-ru-sa-lem đều bối rối. 4 Vua bèn nhóm họp hết các thầy tế lễ cả và các văn sĩ trong dân sự lại mà dò hỏi về Đấng Christ phải sanh tại đâu. 5 Họ tâu rằng: "Tại Bết-lê-hem thuộc Giu-đê; vì tiên tri có chép như vầy: 6 Ớ Bết-lê-hem, xứ Do-thái, Ngươi chẳng phải nhỏ hơn hết trong các thủ phủ Do Thái đâu, Vì từ ngươi sẽ ra một quân vương, Là đấng sẽ chăn giữ dân Y-sơ-ra-ên ta."

7 Đoạn, Hê-rốt vời kín các bác sĩ mà hỏi kỹ về thì giờ ngôi sao đã hiện ra; 8 rồi sai họ đến Bết-lê-hem mà bảo rằng: "Hãy đi, tìm hỏi kỹ càng về Con trẻ đó; khi gặp rồi, hãy tin cho ta biết, để ta cũng đến mà thờ lạy Ngài." 9 Nghe vua phán xong, họ liền đi. Kìa, ngôi sao mà họ đã thấy bên Đông phương đi trước họ, đến dừng ngay trên chỗ có Con trẻ. 10 Khi họ thấy ngôi sao, lấy làm vui mừng quá đỗi, 11 bèn vào nhà, thấy Con trẻ cùng Ma-ri mẹ Ngài, thì sấp mình xuống mà thờ lạy Ngài; rồi họ mở của báu ra, dâng lễ vật cho Ngài là vàng, nhũ hương và một dược. 12 Đoạn, họ được Chúa mách bảo trong chiêm bao đừng trở lại nơi Hê-rốt, nên họ đi đường khác mà về xứ mình.

Sự trốn qua nước Ai-cập

13 Khi họ đã đi rồi, kìa, thiên sứ của Chúa hiện đến cùng Giô-sép trong chiêm bao mà bảo rằng: "Hãy dậy, đem Con trẻ và mẹ Ngài trốn qua Ai-cập, rồi cứ ở đó cho đến khi ta bảo ngươi, vì Hê-rốt sắp tìm Con trẻ ấy để diệt đi." 14 Người bèn dậy, đang đêm đem Con trẻ và mẹ Ngài lánh qua Ai-cập, 15 và cứ ở đó cho đến khi Hê-rốt băng, hầu cho ứng nghiệm lời Chúa đã dùng tiên tri mà phán rằng: "Ta đã gọi Con ta ra khỏi Ai-cập."

16 Khi Hê-rốt thấy mình bị các bác sĩ khi mạn, thì tức giận quá, bèn sai giết hết thảy các con trai tại Bết-lê-hem và cả hạt, từ hai tuổi sấp xuống, theo thì giờ mà vua đã hỏi kỹ các bác sĩ. 17 Bấy giờ được ứng nghiệm lời tiên tri Giê-rê-mi đã nói:

18 "Tại Ra-ma nghe tiếng kêu, Khóc lóc và than van lớn; Ấy là Ra-chên khóc con cái mình, Mà không chịu yên ủi, Vì chúng nó không còn nữa."

19 Khi Hê-rốt băng rồi, kìa, thiên sứ của Chúa hiện đến cùng Giô-sép trong chiêm bao tại Ai-cập mà bảo rằng: 20 "Hãy dậy, đem Con trẻ và mẹ Ngài trở về xứ Y-sơ-ra-ên, vì kẻ tìm hại mạng sống Con trẻ đã chết rồi." 21 Người bèn dậy, đem Con trẻ và mẹ Ngài trở về xứ Y-sơ-ra-ên. 22 Song khi nghe A-chê-lau nối ngôi cha là Hê-rốt mà làm vua Giu-đê, thì sợ nỗi về đó; lại được Chúa mách bảo trong chiêm bao, nên người lánh vào cõi Ga-li-lê, 23 đến ở trong một thành kia gọi là Na-xa-rét, hầu cho ứng nghiệm lời các tiên tri đã nói rằng: "Ngài sẽ được gọi là người Na-xa-rét."

3

Chức vụ của Giăng Báp-tít

1 Trong những ngày ấy Giăng Báp-tít đến rao giảng trong đồng vắng Giu-đê 2 rằng: "Các ngươi hãy ăn năn, vì nước trời đã đến gần!" 3 Ấy là về người nầy mà tiên tri Ê-sai đã nói:

"Có tiếng kêu trong đồng vắng rằng: Hãy dọn đường Chúa, Làm thẳng các nẻo Ngài."

4 Vả, Giăng mặc áo bằng lông lạc đà, thắt lưng bằng dây nịt da; đồ ăn thì châu chấu và mật ong rừng. 5 Bấy giờ dân Giê-ru-sa-lem, cả Giu-đê, và khắp miền xung quanh Giô-đanh, đều kéo ra đến cùng người, 6 thừa nhận tội mình mà chịu người làm báp têm dưới sông Giô-đanh.

7 Nhưng khi Giăng thấy nhiều người Pha-ri-si và Sa-đu-sê đến chịu báp-têm với mình, thì bảo họ rằng: "Ớ dòng giống rắn độc kia, ai đã cảnh cáo các ngươi trốn khỏi cơn thạnh nộ hầu đến? 8 Vậy, hãy kết quả xứng đáng với sự ăn năn, 9 đừng dám thầm nói rằng: 'Áp-ra-ham là tổ phụ chúng ta;' vì ta nói cùng các ngươi, Đức Chúa Trời có thể từ đá nầy dấy lên con cái cho Áp-ra-ham được. 10 Nay búa đã để kề gốc cây rồi; hễ cây nào không sanh trái tốt thì đốn mà quăng vào lửa."

11 "Ta thì làm báp-têm cho các ngươi bằng nước để ăn năn, song Đấng đến sau ta có năng lực hơn ta, ta không đáng xách dép Ngài; Ngài sẽ làm báp-têm cho các ngươi bằng Thánh Linh và lửa. 12 Tay Ngài cầm nia, sẽ sảy thật sạch sân lúa mình, xúc lúa mì vào kho, còn trấu thì đốt trong lửa chẳng hề tắt."

Chúa Jêsus chịu báp-têm

13 Khi ấy Jêsus từ Ga-li-lê đến cùng Giăng tại Giô-đanh đặng chịu người làm báp-têm. 14 Song Giăng ngăn can mà rằng: "Chính tôi cần Ngài làm báp-têm cho, mà Ngài lại đến cùng tôi sao?" 15 Jêsus đáp rằng: "Bây giờ hãy làm đi, vì chúng ta đáng phải làm trọn mọi sự công nghĩa như thế." Giăng bèn vâng lời. 16 Khi chịu báp-têm rồi, Jêsus liền lên khỏi nước, kìa, các từng trời mở ra, Ngài thấy Thánh Linh của Đức Chúa Trời ngự xuống như bồ câu đậu trên Ngài, 17 và nầy, có tiếng từ trời phán rằng: "Đây là Con yêu dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường."

4

Ma quỉ cám dỗ Chúa Jêsus

1 Bấy giờ Thánh Linh đưa Jêsus đến đồng vắng để chịu ma quỉ cám dỗ. 2 Ngài đã kiêng ăn bốn mươi ngày đêm, sau thì đói. 3 Quỉ cám dỗ bèn đến nói với Ngài rằng: "Nếu Ngài là Con Đức Chúa Trời, hãy bảo đá nầy trở nên bánh đi." 4 Ngài đáp: "Có chép rằng:

'Loài người sống chẳng những chỉ nhờ bánh thôi đâu,

Song cũng nhờ mọi lời ra từ miệng Đức Chúa Trời nữa."

5 Đoạn, ma quỉ đem Ngài vào thành thánh, đặt Ngài trên cánh dơi nóc đền thờ, 6 mà nói rằng: "Nếu Ngài là Con Đức Chúa Trời, hãy gieo mình xuống đi; vì có chép rằng:

'Chúa vì ngươi sẽ truyền lịnh cho thiên sứ Ngài, Chúng sẽ nâng đỡ ngươi trong tay, Kẻo ngươi vấp chơn nhằm đá chăng.'"

7 Jêsus phán: "Cũng có chép rằng: 'Ngươi chớ thử Chúa là Đức Chúa Trời ngươi'" 8 Ma quỉ lại đem Ngài lên trên núi rất cao, chỉ cho Ngài các nước thế gian cùng sự vinh hoa các nước ấy, 9 mà nói rằng: "Nếu Ngài sấp mình xuống thờ lạy tôi, thì tôi sẽ cho Ngài hết thảy mọi sự nầy." 10 Jêsus bèn phán cùng nó rằng: "Ớ Sa-tan, hãy lui đi! Vì có chép rằng:

'Ngươi hãy thờ lạy Chúa là Đức Chúa Trời ngươi,

Và chỉ phụng sự một mình Ngài mà thôi.'"

11 Ma quỉ bèn lìa khỏi Ngài, kìa, thiên sứ đến phục sự Ngài.

Chúa Jêsus khởi làm chức vụ mình - Các môn đồ trước nhứt

12 Vả, khi Jêsus nghe Giăng bị tống giam, bèn lánh qua Ga-li-lê; 13 lại bỏ Na-xa-rét, đến ở Ca-bê-na-um gần mé biển, tại biên giới Sa-bu-lôn và Nép-ta-li, 14 để cho ứng nghiệm lời tiên tri Ê-sai đã nói :

15 "Đất Sa-bu-lôn và Nép-ta-li,

Trên đường dọc theo biển, bên kia Giô-đanh,

Tức là Ga-li-lê của ngoại bang.-

16 Dân ngồi trong tối tăm Đã thấy ánh sáng lớn,

Những kẻ ngồi trong miền và dưới bóng sự chết,

Thì có ánh sáng mọc lên cho rồi."

17 Từ lúc đó Jêsus khởi rao giảng rằng: "Các ngươi hãy ăn năn, vì nước trời đã đến gần."

18 Vả, Jêsus đi dọc theo mé biển Ga-li-lê, thấy hai anh em, là Si-môn gọi là Phi-e-rơ, với em là Anh-rê, đương thả lưới dưới biển, vì họ vốn là tay đánh cá. 19 Ngài bèn phán cùng họ rằng: "Hãy theo ta, ta sẽ khiến các ngươi trở nên tay đánh lưới người."

20 Tức thì họ bỏ lưới mà theo Ngài. 21 Từ đó đi tới nữa, Ngài thấy hai anh em khác, là Gia-cơ con Xê-bê-đê, với em là Giăng, ở trong thuyền cùng cha, đương vá lưới; Ngài bèn gọi họ. 22 Tức thì họ bỏ thuyền lìa cha mà theo Ngài.

23 Jêsus đi quanh khắp Ga-li-lê, dạy dỗ trong các nhà hội, rao giảng tin lành của nước trời, và chữa lành mọi thứ bịnh hoạn đau yếu trong dân. 24 Danh tiếng Ngài đồn đến cả Sy-ri; người ta bèn đem đến cùng Ngài mọi người đau ốm, bị đủ thứ bịnh hoạn, thống khổ hãm áp, cùng kẻ bị quỉ ám, điên giản, bại xuội, thì Ngài đều chữa lành cả. 25 Cũng có quần chúng đông từ Ga-li-lê, Đê-ca-bô-lơ, Giê-ru-sa-lem, Giu-đê và bên kia Giô-đanh đều kéo theo Ngài.

5

Bài giảng trên núi - Các hạnh phước

1 Vả, Jêsus thấy quần chúng, bèn lên núi.

Khi Ngài đã ngồi thì môn đồ đến cùng Ngài.

2 Ngài bèn mở miệng mà dạy họ rằng:

3 "Phước cho kẻ có lòng nghèo khó, vì nước trời là của kẻ ấy!

4 "Phước cho kẻ buồn thảm, vì sẽ được yên ủi!

5 "Phước cho kẻ nhu mì, vì sẽ thừa thọ đất!

6 "Phước cho kẻ đói khát về sự công nghĩa, vì sẽ được no đủ!

7 "Phước cho kẻ hay thương xót, vì sẽ được thương xót!

8 "Phước cho kẻ có lòng trong sạch, vì sẽ thấy được Đức Chúa Trời!

9 "Phước cho kẻ giải hoà, vì sẽ được gọi là con Đức Chúa Trời!

10 "Phước cho kẻ chịu bắt bớ vì sự công nghĩa, vì nước trời là của kẻ ấy!

11 "Phước cho các ngươi khi người ta lăng nhục, bắt bớ, và vu cho mọi điều ác vì cớ ta!

12 Hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng các ngươi trên trời là lớn, bởi người ta cũng từng bắt bớ các tiên tri trước các ngươi như vậy.

Ví các môn đồ như muối và sự sáng

13 "Các ngươi là muối của đất, song nếu muối mất mùi đi, thì lấy chi mà làm mặn lại? Không dùng chi được nữa, chỉ phải quăng nó ra ngoài, bị người ta giày đạp.

14 "Các ngươi là sự sáng của thế gian. Thành phố nào lập trên núi thì không thể khuất được. 15 Cũng không ai thắp đèn mà để dưới cái đấu, nhưng để trên giá đèn, thì nó soi sáng mọi người trong nhà. 16 Cũng vậy, sự sáng các ngươi hãy soi trước mặt người ta, để họ thấy việc lành của các ngươi mà tôn vinh Cha các ngươi ở trên trời.

Chúa Jêsus đến để làm trọn luật pháp và lời tiên tri

17 "Đừng tưởng ta đến để phá luật pháp hoặc lời tiên tri; ta đến không phải để phá đâu, bèn để làm trọn. 18 Vì quả thật, ta nói cùng các ngươi, mãi đến khi trời đất qua đi, một chấm một nét trong luật pháp hẳn không qua đi cho đến khi mọi sự thành tựu rồi. 19 Vậy, hễ ai trái bỏ một điều nhỏ hơn hết trong những điều răn nầy và dạy người ta như vậy, thì sẽ bị gọi là nhỏ hơn hết trong nước trời; còn hễ ai làm theo và dạy dỗ những điều răn ấy, thì sẽ được gọi là lớn trong nước trời. 20 Vì ta nói cùng các ngươi rằng, nếu sự công nghĩa của các ngươi chẳng trổi hơn sự công nghĩa của các văn sĩ và người Pha-ri-si, thì các ngươi hẳn không vào nước trời được.

21 "Các ngươi đã nghe phán cho người xưa rằng: 'Chớ giết người; và hễ ai giết người thì khó tránh khỏi cuộc xét đoán.' 22 Song ta nói cùng các ngươi, hễ ai giận anh em mình, thì khó tránh khỏi cuộc xét đoán; ai nhiếc anh em mình rằng: 'Đồ khờ,' thì khó tránh khỏi bị công hội xử; còn ai nhiếc anh em mình rằng: 'Đồ ngu,' thì khó tránh khỏi lửa địa ngục. 23 Ấy vậy, nếu ngươi dâng lễ vật nơi bàn thờ, mà nhớ lại anh em có điều gì nghịch cùng mình, 24 thì hãy để lễ vật trước bàn thờ, trở về hoà lại với anh em mình trước đã, rồi hãy đến dâng lễ vật của ngươi. 25 Hãy kíp hoà hiệp với kẻ nghịch ngươi đương khi ngươi đi đường với người, kẻo người nộp ngươi cho quan án, quan án giao ngươi cho nha dịch, mà ngươi phải bị bỏ tù chăng. 26 Quả thật, ta nói cùng ngươi, ngươi trả còn thiếu một đồng ăn sáu, cũng hẳn chẳng ra khỏi đó được.

27 "Các ngươi đã nghe phán rằng: 'Chớ phạm tội gian dâm.' 28 Song ta nói cùng các ngươi, hễ ai ngó đàn bà mà động tình ham muốn, thì trong lòng đã phạm tội gian dâm cùng người rồi. 29 Vậy, nếu mắt hữu ngươi gây cho ngươi vấp phạm, thì hãy móc nó mà vứt đi; vì lấy làm có ích cho ngươi thà hư mất một chi thể, chớ chẳng thà cả thân thể bị ném vào địa ngục. 30 Lại nếu tay hữu gây cho ngươi vấp phạm, thì hãy chặt nó mà liệng đi; vì lấy làm có ích cho ngươi thà hư mất một chi thể, chớ chẳng thà cả thân thể bị quăng vào địa ngục.

31 "Lại có phán rằng: 'Nếu người nào để vợ mình, thì hãy cho nàng tờ ly dị.' 32 Song ta nói cùng các ngươi, hễ ai để vợ không phải vì cớ gian dâm, thì khiến cho nàng trở nên kẻ ngoại tình; còn hễ ai cưới đàn bà bị để ấy, thì cũng phạm tội ngoại tình.

33 "Các ngươi lại đã nghe phán cho người xưa rằng: 'Chớ thề dối, nhưng đối với Chúa ngươi phải giữ vẹn lời thề mình.' 34 Song ta nói cùng các ngươi: Chớ thề chi hết: đừng chỉ trời, vì là ngai của Đức Chúa Trời; 35 đừng chỉ đất, vì là bệ chơn của Ngài; đừng chỉ Giê-ru-sa-lem, vì là thành của Vua lớn. 36 Cũng đừng chỉ đầu ngươi mà thề, vì ngươi không thể làm cho một sợi tóc nên trắng hay đen được. 37 Song các ngươi nên nói: 'Phải, phải; Không, không.' Còn quá lời ấy đều bởi kẻ ác mà ra.

38 "Các ngươi đã nghe phán rằng: 'Mắt đền mắt, răng đền răng.' 39 Song ta nói cùng các ngươi: Đừng chống cự kẻ ác. Trái lại, hễ ai vả má hữu ngươi, hãy đưa má kia cho họ luôn; 40 hoặc ai muốn kiện ngươi để lấy áo trong, hãy để họ lấy luôn áo ngoài nữa; 41 hay là hễ ai muốn bắt ngươi đi một dặm, hãy đi hai với họ. 42 Ai xin ngươi, hãy cho, ai muốn mượn của ngươi, thì đừng làm ngơ.

43 "Các ngươi đã nghe phán rằng: 'Hãy yêu người lân cận, và ghét kẻ thù nghịch.' 44 Nhưng ta nói cùng các ngươi, hãy yêu kẻ thù nghịch các ngươi, và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi, 45 hầu cho các ngươi được làm con của Cha các ngươi ở trên trời; bởi vì Ngài khiến mặt trời soi trên kẻ ác cùng người thiện, mưa cho người công nghĩa cùng kẻ bất nghĩa.

46 Nếu các ngươi yêu kẻ yêu mình, thì có được phần thưởng gì đâu? Kẻ thâu thuế há chẳng làm như vậy sao? 47 Lại nếu các ngươi chỉ chào anh em mình mà thôi, thì có lạ gì hơn ai? Người Ngoại bang há chẳng làm như vậy sao? 48 Thế thì, các ngươi hãy nên trọn vẹn như Thiên Phụ các ngươi là trọn vẹn vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #hưng#thanh