Văn án
THỨ 1 : NGỰ HỎA SƯ PHÓ
"Yên lặng!" Đào lạnh giọng nói, hai mắt nhìn quét toàn trường.
"Ta muốn nói rất đơn giản." Đào hai tay khoanh trước ngực, khí thế kinh người,"Các ngươi là tân sinh, cho nên ngày đầu tiên ta có thể khoan hồng độ lượng, bao dung khuyết điểm chết tiệt này của các vị. Khóa học của ta chỉ có tam điểm phải chú ý : Thứ nhất, không chuẩn muộn. Vi giả bổn môn trở thành phế thải! Thứ hai, yên lặng. Vi giả bổn môn trở thành phế thải! Đệ tam, phục tùng, tuyệt đối phục tùng! Vi giả bổn môn trở thành phế thải! Tam điểm này ta chỉ nói một lần. Các vị, nghe hiểu chưa!"
Chúng yêu bị khí thế của nàng làm cho kinh sợ, cùng kêu lên nói "Hiểu được!"
A Bảo bị chuỗi dài "Bổn môn trở thành phế thãi!" khiến cho choáng váng đầu, hoa mắt. Tân sinh mỗi kì kiểm tra trọng điện, nhất định phải đồng thời thông qua thành tích thí luyện các môn, cướp lấy cơ hội luận võ hỗn chiến cuối cùng. Trăm cái tên theo thứ tự tài năng thuận lợi thăng lên nhất cấp, nếu trong đó một môn sinh trở thành phế thải trong lời nói cũng liền có ý nghĩa là không có tư cách tham gia cuộc thi thăng cấp năm năm sau......
Thực ngoan nha.
"Tốt lắm." Đào vừa lòng nhìn tân sinh chung quanh bị kinh sợ, chậm rãi nhẹ phẩy một chút làn váy."Hôm nay là ngày đầu tiên, vi sư cũng thuận theo đại thế chọn một hoạt động thoải mái làm cho các vị nghỉ ngơi hảo hảo một chút, ngày mai chính thức đi học."
Nói xong, chúng yêu sáng mắt tha thiết nhìn nàng. Xem ra, không lo là nhân loại tiểu hài tử đi học bị bài xích, yêu giới cũng thực nhất trí a.
Đào thổi thổi móng tay, nghênh đón nhóm tiểu yêu đang sáng mắt "Ân, liền tùy tiện chạy hai vòng vòng quanh câu mũi nhọn sơn ngũ phong đi. Đúng rồi, không chuẩn dùng phi(bay), chỉ cho dùng chạy bộ yêu ~"
Câu, câu mũi nhọn sơn?
...... Ngũ, ngũ phong?
...... Hai vòng?
Còn không chuẩn phi!
Nhóm tân yêu mặt tức khắc đen một nửa.
"Còn có, phải nhớ trở về trước khi trời tối. Vi giả nhớ rằng : chỉ cần trốn học bổn môn trở thành phế thãi!"
Nhóm yêu quái khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng lại càng phát ra đen thùi. Sư phó, ngươi xác định ngươi thật sự không phải biến thái sao?
Đào nhìn xem sắc trời, cuối cùng bổ sung một lần,"Đúng rồi, ở thời điểm trải qua trọng phong thứ bốn, thỉnh các vị cần phải cẩn thận dưới chân. Địa bàn kia có đàn địa lang trưởng thành, không cẩn thận trong lời nói, nhưng là sẽ chết yểu ~"
Nàng — tuyệt tuyệt đối đúng là biến thái!
Chúng yêu sắc mặt đã là hắc trung mang thanh(đen thùi lùi thì phải), thanh lý thấu tử(ko hiểu. hình như là âm thanh giết người – thanh âm vang xa ngàn dặm xuyên thấu qua đôi mắt (tâm hồn) ). Tương lai năm năm...... Ở cùng Đào dạy dỗ, mọi người đều có thể còn sống tốt nghiệp sao?
Trước mắt là một mảnh tuyệt vọng màu đen, tiền đồ...... Vô sáng......
THỨ 2 : CÔNG KÍCH SƯ PHÓ
Trải qua một vòng giáo dục yêu sách của Đào. Nhóm tân sinh lệ rơi đầy mặt nghênh đón tân sư phó của bọn họ, phụ trách giáo tập công kích sư phó, một cái...... Thẹn thùng thanh thuần như muội muội nhà bên – tiểu cô gái.
"Đại, mọi người hảo...... Ta là tân lão sư của các ngươi, hy vọng mọi người về sau có thể hảo hảo ở chung." Nhà bên, tiểu oa nhi muội muội ôm lấy đôi chân cúi đầu thật sâu hành lễ.
"Hảo, tốt. Đương nhiên đương nhiên." Trải qua đào bạo lực chà đạp, tiểu yêu chịu đại lễ này chân tay luống cuống, cũng cố gắng cúi đầu thật sâu.
"Nếu có địa phương nào không hiểu, thỉnh đưa ra ý kiến đúng lúc, ta thật sự nhất định cải thiện." Tiếp tục cúi đầu.
"Ân ân, nhất định, chúng ta nhất định nói." Chân tay luống cuống, tiếp tục cúi đầu lần hai.
"Trước đó cho ta thanh minh, ta cho rằng ở học được công kích chân chính. Trước tiên quan trọng học được như thế nào là bị đánh, sau này thất lễ rồi." Ôm bố ngẫu(quần ???), cúi đầu lần ba.
"Không quan hệ, không quan hệ, có thể lý giải." Xoay người, tiếp tục cúi đầu lần ba.
"Cuối cùng cho ta thanh minh, bởi vì ta ở lúc đánh nhau có vẻ dễ dàng hưng phấn, thỉnh mọi người trăm ngàn lần cẩn thận không cần bị ta ăn luôn, cũng thỉnh mọi người tại đây năm năm cố gắng trải qua sự dạy dỗ của ta vẫn sống sót." Ôm bố ngẫu, cúi đầu thật sâu lần 4.
"Không quan hệ không...... Ân...... Ăn, ăn, ăn luôn?!"
THỨ 3 : PHÒNG NGỰ SƯ PHÓ
Về phần cái sư phó thứ ba, phụ trách giáo tập phòng ngự là một nữ vương tóc hồng áo da.
"Nga ha ha ha ha ~" nữ âm được cất cao ngân nga bén nhọn,"Đều là đàn thanh xuân bọn nhỏ đáng yêu nha."
Chúng yêu : "......"
"Nga ha ha ha ha ~ đầu tiên chúc mừng bọn nhỏ đáng yêu, chúc mừng các ngươi trong năm năm tương lai có thể sau khi vượt qua khóa dạy của ta khỏe mạnh trưởng thành. Chân thân của ta là Mạn Đà La, nói cách khác...... Sư phó ta là yêu – rất nguy hiểm ~ làm ơn nhớ rõ thuận theo ta, không cần ngỗ nghịch ta. Đương nhiên, nếu ngươi khiêu chiến ta, ta sẽ phi thường vui vẻ, bất quá — sẽ chết yểu."
Chúng yêu:"......"
Mồ hôi lạnh rầm lạp ~
"Đúng rồi, ở bài giảng phòng ngự cần thực chiến thí luyện, thời điểm thí luyện trên cơ bản...... Đều nguy hiểm tới sinh mệnh. Cá nhân ta đề nghị, mọi người có thể trước lập hạ di chúc, tuy rằng sư phó ta tính tình không tốt nhưng một khi đã hứa hẹn nhất định nhớ rõ tuân thủ, bọn nhỏ có thể đem di chúc đều gởi lại ở sư phó này "
Chúng yêu:"......"=0=!
THỨ 4 : TRỊ LIỆU SƯ PHÓ
Liên tục đã trải qua ba nữ nhân tàn phá, giống đực đối với nữ nhân đã muốn hoàn toàn tuyệt vọng. Cám ơn trời đất, sư phó thứ tư là nam nhân, một cái nhìn qua có vẻ là nam nhân bình thường.
Tân sư phó một thân y sư áo bào trắng, cả người tản ra cảm giác sáng suốt, thấu hiểu cả thiên địa.
"Sớm nha, chúc ngày mới an lành. Ta là sư phó phụ trách giáo tập trị liệu."
Chúng yêu lệ nóng lưng tròng, rốt cục đến người bình thường rồi.
Sư phó đẩy gọng kính mắt,"Đầu tiên hy vọng mọi người hiểu được, nếu chúng ta học cửa này là trị liệu, như vậy tất cần thực nghiệm tư liệu sống. Ở trọng phong thứ bốn ta đến các giới vơ vét chim quý hiếm, mãnh thú lệ quỷ hung phách, hoan nghênh mọi người tiến đến thám hiểm, đương nhiên, nếu các ngươi có thể sống trở về ta sẽ cho thưởng — bổn môn thêm cấp, cũng chưa về liền xử phạt — bổn môn trở thành phế thải."
Chúng yêu: Trầm mặc = =!
Cũng chưa về còn sợ trở thành phế thải sao......
"Mặt khác, thỉnh mọi người ở trong quá trình thực nghiệm không cần rời đi mười thước phạm vi trong vòng của ta vẽ ra, tiểu bảo bối của ta có vẻ bướng bỉnh, hoạt bát ~ cho nên, làm ơn cẩn thận không cần bị ăn luôn...... A? Vì cái gì không thôi miên bảo bối thực nghiệm của ta? A! Ta vì cái gì phải thôi miên?"
Chúng yêu:"......"
Nội tâm tê rống ~ biến thái a biến thái ~
Chúng yêu xúc động ngẹn ngào. cuộc sống sau này vẫn là tiếp tục quá.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro