6

König vươn tay chạm vào những vết sẹo của chính mình, mắt vẫn không rời khỏi Horangi. Sau đó, cùng một bàn tay, gã đưa tay chạm vào khuôn mặt Horangi, vuốt ve một trong những vết sẹo dài.

"Chúng ta có những điểm tương đồng."

Horangi gần như gục xuống. Anh quá mệt mỏi và kiệt sức. Ngọn lửa giận dữ trong anh lụi tàn trước những hành động của König, trái tim anh giờ đây cằn cỗi và trống rỗng. Khoé mắt anh châm chích, bức tường anh dày công xây dựng bấy lâu nay dần sụp đổ.

"Nhưng chúng ta vẫn khác nhau." Giọng anh vụn vỡ.

König dịu dàng và tốt bụng. Cho đi mà không mong cầu nhận lại.

Còn Horangi thì máu lạnh và tàn nhẫn. Anh không xứng nhận những điều gã trao.

Anh bước lùi khỏi sự đụng chạm của König, ​​lui xa khỏi sự ấm áp của cái chạm và kéo chiếc mặt nạ của mình lại vị trí cũ - chiếc mặt nạ mà anh không nhận ra rằng mình đã nắm chặt suốt thời gian qua. Anh lướt qua König, với tay tới tay nắm cửa.

"Ở lại."

Một lời đề nghị. Không phải yêu cầu.

Horangi có thể cảm nhận được giọt nước mắt đang lăn dài trên má.

Anh bước ra khỏi cửa.

----------------------------

Horangi không hoàn toàn nhớ các chi tiết. Nhưng có thứ anh không quên là sự hiện diện của König. Và sự mềm mại của chiếc giường bên dưới anh.

Cảm giác của chiếc giường bên dưới dần mờ đi, được thay thế bằng đôi môi ấm áp và ẩm ướt trên cổ. Horangi đang không đeo mặt nạ và anh không quan tâm. Bởi vì người phía trên anh là König, người Áo dịu dàng để lại những nụ hôn ẩm ướt khắp cổ Horangi, kéo lưỡi dọc cổ, răng nanh nhẹ nhàng lướt qua da.

Horangi rên rỉ, nghiến hông vào König trong khi luồn tay vào mái tóc mềm mại. Chúa ơi, tóc gã mềm quá. Cảm giác chạm vào tuyệt hơn gấp nghìn lần so với tưởng tượng. König rời khỏi cổ anh, di chuyển để mặt đối mặt với Horangi. Gần quá, hơi thở nặng nề của gã phả vào mặt anh.

Horangi không thể né tránh mắt của gã. Thứ gì đó bên trong anh đang gào thét đau đớn bảo thế. Anh không muốn chiến đấu với nó. Anh quá mệt mỏi để tiếp tục chiến đấu.

Anh kéo König lại gần, ấn môi cả hai vào nhau. Lần đầu tiên anh cảm thấy mình thật sự thuộc về một ai đó. Vải cọ vào làn da thô ráp của anh, nụ hôn nhẹ nhàng và ngọt ngào. König thè lưỡi và Horangi ngay lập tức rướn người về phía gã. Gã có mùi vị như nhà. Cánh tay Horangi run rẩy, tuyệt vọng kêu gọi anh kéo König càng gần càng tốt.

Chúa ơi, anh có thể cảm nhận được bản thân đang cứng đến cỡ nào. Horangi rên rỉ vào miệng König, bàn tay trên eo anh siết chặt.

"Tôi muốn nghe cậu gọi tên tôi", König thở hổn hển trên môi Horangi, tay vuốt ve lên xuống hông anh.

Horangi suýt bật ra tiếng rên rỉ, anh có thể cảm nhận được nó kẹt ở cổ họng mình, nhưng anh nuốt xuống theo bản năng. Một bàn tay to lớn trượt vào trong quần anh, ngón tay cái cọ xát lên đầu dương vật - đang không ngừng rỉ nước. Horangi thả lỏng cơ thể khi dần quen với sự đụng chạm, hơi thở dần gấp gáp hơn.

Môi König trở lại cổ anh, mút và gặm phần da ở cổ. Đủ lâu để Horangi biết rằng anh sẽ nhìn thấy những vết bầm tím trong nhiều ngày, một vết tích. Và anh không hề ghét điều đó.

Mọi thứ thật mới mẻ, nằm xuống và được đối xử dịu dàng thế này. Không vội vã trút bỏ quần áo, mọi thứ đều chậm rãi. Và khi bàn tay König trượt xuống dưới áo, anh để gã làm vậy. Anh không né tránh khi những ngón tay gã lướt qua những vết sẹo song song kéo dài dọc lưng anh, những vết sẹo chưa bao giờ được một đôi tay khác chạm vào ngoại trừ những người đã tạo ra chúng.

König ngã người ra sau để kéo áo qua đầu, ngay khi chiếc áo bị vứt bừa bãi xuống sàn Horangi ngồi dậy nắm lấy gáy König kéo gã vào nụ hôn.

Không có từ ngữ nào có thể mô tả cảm giác ấm áp của anh lúc này, cảm giác da kề da khi ngực cả hai áp vào nhau. Horangi không thể nhớ - không nhớ lần cuối cùng là anh để bản thân chạm vào ai đó là khi nào. Khoả thân, chia sẻ không gian chung, König kéo Horangi lên, vào lòng gã, và Horangi xuôi theo gã không hề chống cự.

"Cậu muốn gì?" Người Áo nói bằng giọng trầm thấp, cánh tay gã vòng quanh lưng Horangi, đôi bàn tay to lớn nhẹ nhàng lướt dọc theo những vết sẹo.

Horangi run rẩy, bắt đầu thở hổn hển vì kích thích. Cảm giác gần gũi tuyệt đối. Anh muốn gì? Anh cố gắng tập trung, nhìn vào khuôn mặt König. Vệt tàn nhang, sẹo, đôi môi. Ánh mắt dịu dàng. Chiếc mũi bị gãy quá nhiều lần đến nỗi Horangi tự hỏi liệu gã có thể thở được bằng nó không.

"Anh."

König mỉm cười.

Và đó là thứ đẹp đẽ nhất mà Horangi từng được thấy.

König xoay người, lăn qua để Horangi nằm trên ngực gã. Một màu đỏ phớt trên má, làm anh có suy nghĩ hẳn gã đang ngại ngùng về câu trả lời của anh.

"Vậy thì đến đây, Stubentiger."

Fuck.

Horangi đơ mặt, nhìn chằm chằm vào người đàn ông to lớn bên dưới anh như thể gã vừa tìm ra một nguyên tố mới, bên dưới anh khẽ co giật. Anh muốn König là người đầu hàng trước. Horangi kéo quần König xuống, loại bỏ tất cả vật phẩm quần áo đang ngăn cách cả hai.

Tâm trí anh chỉ là những mảng mờ ảo. Anh biết König có sẹo, đó là điều bình thường trong lĩnh vực của họ. Nhưng anh không quá nhớ các chi tiết và cũng không có thời gian để nán lại lâu hơn, bởi vì König nhanh chống kéo anh trở lại, kết nối cơ thể ấm áp cả hai.

Horangi cúi xuống môi gã, chậm rãi thưởng thức từng chút một. Anh có thể cảm giác được König đang cọ vào bụng mình, với một cái đẩy hông anh khiến König phải rên rỉ một cách thích thú. Horangi nhổ nước bọt vào lòng bàn tay, chống tay xuống bụng König, anh bắt đầu mở rộng bản thân. Lần này anh không muốn thô bạo, hay đau đớn. König chỉ xứng đáng với niềm vui và hạnh phúc.

König im lặng khi Horangi bắt đầu đưa ngón tay đầu tiên vào, di chuyển cho đến khi anh cảm thấy đủ lỏng lẻo để đưa thêm những ngón khác. Dương vật anh rò rỉ đầy bụng cả hai.

Horangi liên tục di chuyển cổ tay trong khi König bấu chặt vào hông anh, thở gấp. Tim đập anh đập liên tục trong lòng ngực, anh rút ngón tay ra, vuốt ve vết sẹo thô. Một vết sẹo ở ngay trước mắt. Horangi lướt ngón tay cái dọc vết sẹo. Nó trông thật đồng nhất với anh.

Đôi bàn tay ở đùi anh run rẩy. Đôi bàn tay rám nắng đầy sẹo khác hoàn toàn so với phần da thịt trên đùi anh. Những ngón tay nhẹ vuốt ve vết sẹo sâu. Nhắc anh nhớ đến lần anh được König giải cứu, cũng chính đôi bàn tay đó đã đỡ lấy vai Horangi.

König chạm vào má, kéo anh ra khỏi suy nghĩ cũng như hồi tưởng của bản thân.

König kéo anh trở lại môi gã, đôi môi đầy đặn và ngọt ngào. Mọi thứ xung quanh anh lại một lần nữa mờ đi.

Bên dưới bàn tay anh König đã không còn mang nhiệt độ ấm áp nữa.

Mọi thứ mờ dần đi.

Horangi siết chặt vòng tay quanh König, kéo gã sát vào người và cắt răng trong tuyệt vọng.

Thêm một chút nữa. Làm ơn. Đừng mang anh ấy đi.

Một cú chạm nhẹ thoáng qua lưng anh - cảm giác của đôi môi ấm áp và ẩm ướt.

Và rồi Horangi bừng tỉnh.

Mồ hôi chảy dài trên trán, anh thở hổn hển. Mắt mở to như một con cá bị kéo ra khỏi nước, cảm giác ngứa ran và tê rần ở các chi. Anh rùng mình khi cơ thể lộ ra trước không khí mát mẻ, và Horangi nhận thức được bản thân đang cứng đến mức nào. Từ đó suy ra vết ướt trong boxer của anh không hẳn hoàn toàn là mồ hôi.

Khuôn mặt Horangi gần như bốc cháy vì xấu hổ và tức giận, anh ngồi bật dậy, vùi mặt vào lòng bàn tay.

Fuck.

Mộng tinh cũng bình thường thôi. Anh có thể xử lý được, chỉ gạt phắt nó đi vờ như không có gì. Nhưng tận hai lần? Cũng đã hai tuần trôi qua kể từ nhiệm vụ cuối cùng của họ tại sao anh vẫn còn nghĩ tới gã, chẳng thể hiểu nổi.

Như hồn ma, người Áo đang ám ảnh đến cả giấc mơ của anh.

Cảm giác như mỗi lần anh nhắm mắt lại, phiên bản König trong mơ của anh lại tìm đến. Giấc mơ là nơi mà Horangi không thể chạy trốn, anh không thể trốn tránh gã ở đó. Nước mắt của sự thất vọng bản thân dâng cao khi anh kéo mạnh tóc. Đáng thương. Điều này thật thảm hại. Anh đang hành động như một thiếu niên mới lớn, mơ tưởng về một người khác để rồi mộng tinh. Một chuỗi những thất vọng không có hồi kết.

Chẳng có cách nào cứu vãn tình hình. Ngay cả khi anh đã tự thủ dâm trước khi đi ngủ - đúng theo lý thuyết, thì cũng không ngăn được những giấc mơ. Bởi vì đó không phải là những gì cơ thể anh muốn, cơ thể anh muốn König. Đó là điều duy nhất anh phải thừa nhận.

Mối quan hệ của họ - không, phải là mối liên kết của cả hai - quá lộn xộn. Nó không theo quy chuẩn. Những gì Horangi muốn, König không thể trao nó cho anh.

König muốn một người có thể hôn và trao cho gã sự thân mật. Không chỉ tình dục.

Horangi thừa biết điều đó vậy tại sao anh vẫn nghĩ về gã?

König chưa bao giờ nói rằng gã ghét anh. Cũng chưa bao giờ nói gã muốn tiếp tục bất cứ điều gì.

Và Horangi bị mắc kẹt ở giữa, tránh gã như tránh tà, bởi vì anh không biết phải cư xử thế nào. Và rõ ràng, cứ phớt lờ vấn đề không hề khiến nó biến mất đi. Anh càng chờ đợi lâu, những giấc mơ càng tới nhiều, và chúng càng ngày càng trở nên táo bạo hơn. Các chi tiết anh nhớ được khi thức dậy càng rõ ràng.

Thời gian trôi qua chỉ khiến tình hình của Horangi tồi tệ hơn.

Anh cần một câu trả lời rõ ràng từ König, anh không thể chịu được những giấc mơ này nữa, và anh chắc chắn nếu cứ thế này địa ngục cũng chẳng thể chứa chấp được anh với cái cách cơ thể anh luôn có xu hướng phản ứng lại bất cứ khi nào anh nghĩ về gã. Đây là phản ứng bình thường. Đơn thuần là tình dục. Không gì khác.

Horangi vuốt mặt, xoá đi sự ẩm ướt thất vọng ở đó, tức giận với chính mình vì cách anh hành xử. Thật khó để có được một đêm nghỉ ngơi đầy đủ, và thực tế những đêm rảnh rỗi thế này chỉ làm anh cảm thấy kinh khủng hơn.

Horangi trượt khỏi giường, nhăn mặt trước cảm giác dính nhớp ở quần boxer, dù thế một phần trong anh cảm thấy nhẹ nhõm vì sự cương cứng bấy lâu nay đã được giải quyết. Anh bước đến tủ quần áo, nhanh chóng thay bộ đồ khác và mặt nạ. Ngước nhìn đồng hồ kiểm tra thời gian. 05:21. Còn khoảng bốn mươi phút nữa cho đến khi doanh trại bắt đầu đông dần.

Dù còn hơi chần chừ nhưng anh không thể lãng phí thời gian. Ngay cả khi anh vẫn có thể cảm nhận được lớp mồ hôi dính nhớp trên da. Horangi cần câu trả lời - ngay bây giờ thay vì đợi chờ thêm, vì vậy anh bật dậy rồi đến tìm König.

Horangi kéo mạnh đôi giày, siết dây buộc đến mức gần như quá chật trước khi đưa tay vuốt tóc, với lấy cặop kính trên bàn và bước ra khỏi phòng. Một câu trả lời thẳng thắn, đó là tất cả những gì anh cần. Anh cần phải biết để có thể giải quyết vấn đề này một lần và mãi mãi.

Càng đến gần phòng König, Horangi càng phân vân hơn về những gì anh sẽ nói. Anh cần phải hỏi gã những gì? Tất cả những gì anh muốn là thoát khỏi những giấc mơ ướt át lố bịch này và ngừng suy nghĩ về König vào những thời điểm tồi tệ nhất. Tình dục là điều hoàn toàn tuyệt vời, anh không phủ nhận. Anh thích được làm tình với gã, nhưng có lẽ König không được tạo nên cho những việc như thế.

Horangi cần gã nói ra rằng gã muốn mọi thứ chấm dứt. Anh cần nghe câu đó từ chính miệng König. Phải như thế. Đó phải là lý do tại sao anh không thể ngừng nghĩ về gã. Chỉ là do anh chưa có câu trả lời rõ ràng.

Đó là những gì Horangi nghĩ khi đứng đối diện cánh cửa phòng König. Anh đã không gặp một bóng người nào trên đường đến đây, không khí se lạnh buổi sớm không cản được bước chân anh. Horangi không để bản thân do dự. Anh liên tục tự nhủ đây là quyết định đúng đắn trong khi gõ cửa phòng König.

Yên ắng.

Horangi đợi trong vài giây, suy ngẫm về bước đi tiếp theo của mình. Việc dễ dàng nhất bây giờ là quay trở lại phòng, xem như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng Kim Hongjin đã bao giờ chịu thua? Anh lại gõ cửa.

Lần này, khi tập trung lắng nghe hơn, Horangi nghe được âm thanh của sự di chuyển. Những âm thanh nhỏ lộn xộn, hàng dài từ lầm bầm bằng tiếng Đức mà anh có thể dễ dàng suy luận rằng là câu chửi thề, trước khi cánh cửa mở ra. Tất cả những lời nói trong kế hoạch của anh đều bay đi mất ngay khi cánh cửa bật mở. König đang không đeo mặt nạ, trên mặt gã chỉ vỏn vẹn một chiếc khẩu trang y tế được đeo một cách lỏng lẻo mà rõ ràng là vừa bị lôi ra ngẫu nhiên ở đâu đó. Mái tóc gã lộn xộn, hẳn là do vùi trong chăn, nhưng không phải là kiểu vùi mà Horangi rất muốn làm ngay bây giờ.

König di chuyển chân một cách lo lắng, đôi mắt mệt mỏi thoáng liếc nhìn ra phía sau Horangi. "Có chuyện gì sao?"

Rõ ràng là König vừa thức dậy, dựa vào chất giọng trầm hơn bình thường của gã. Gã... Chúa ơi anh mất trí thật rồi. Thật ngu ngốc khi đánh thức König vào giờ này, chỉ bởi vì anh muốn một câu trả lời. Không, không, nhưng anh cần câu trả lời để biết cả hai đều có cho mình những hướng đi riêng biệt, đây chính xác là lý do tại sao anh lại đến đây. Để giao tiếp và dọn sạch tâm trí mình.

"Anh." Horangi chỉ ngón tay buộc tội vào ngực König. Người đàn ông lớn hơn không hề dao động. "Anh cần phải ghét tôi."

König chậm rãi chớp mắt, đầu lông mày gã như muốn dính vào nhau. "Tôi không ghét cậu."

Well.

"Không. Không phải vấn đề về tình dục, anh phải tìm cách ghét tôi. Đó là cách duy nhất." Đúng vậy. Đây là cách duy nhất. Horangi không chắc anh có đang tức giận hay không, anh thực sự không cảm thấy chắc chắn về bất cứ điều gì.

Ghét anh hoặc đụ anh. Chỉ một trong hai, không có ngoại lệ.

Đôi mắt ngái ngủ của König nhìn từ khuôn mặt anh đến ngón tay trên ngực mình.

"Tôi không muốn ghét cậu." Gã lầm bầm, đôi mắt gã rời khỏi Horangi, chuyển đến khoảng sàn giữa cả hai. Horangi di chuyển tay, chuyển từ chỉ sang nắm lấy cổ áo König.

"Tôi không có cảm giác gì với anh cả. Chỉ đơn giản là tình dục. Và sẽ luôn như thế." Horangi có thể cảm nhận được nhiệt độ từ ngực König thiêu đốt ngón tay anh.

"Ừm vẫn luôn như thế." König lặp lại sau một lúc im lặng, gã thở hắt ra.

Đôi bàn tay to lớn của König vươn tới thắt lưng Horangi, khẽ lướt xuống hông rồi kéo mạnh anh về phía trước.

Đây không phải múc đích Horangi đến đây, mọi chuyện không diễn ra như anh nghĩ, nhưng đời nhiều chuyện không ngờ. Ý nghĩ việc bên cạnh König một lần nữa, nằm cạnh nhau, khiến anh bất giác tiến về phía trước, đẩy mạnh ngực König. Lần này, anh sẽ để König quyết định.

Gã bước lùi, hoàn toàn có chủ ý, để tạo không gian cho cánh cửa được đóng lại. Không cần Horangi phải đẩy, König kéo anh vào phòng. Cảm giác bất ngờ đánh bật không khí khỏi phổi Horangi, anh mơ màng tự hỏi liệu König có mơ về anh không. Nhưng anh nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ lố bịch đó đi.

Horangi được đưa trở lại thực tế khi chân anh rời khỏi mặt đất, anh ngã về phía trước, vào ngực König trong khi gã đáp lưng xuống lớp nệm ở giường. Ánh đèn thấp thoáng nhắc nhở anh về cảm giác dejavu tương tự giấc mơ trước đó. Horangi cắn chặt môi, những chiếc răng nanh sắc nhọn cắm vào da.

Cả hai lúng túng quờ quạng nhau trong bóng tối, Horangi vướng tay vào mái tóc dài của König khiến gã thở hổn hển. Tóc gã mềm mại hơn so với trong tưởng tượng của anh, khiến anh muốn cư xử dịu dàng dù sâu bên trong, con quái vật gào thét mong muốn trượt mặt nạ xuống, cắm chặt răng vào hõm cổ gã.

Thay vào đó, Horangi kéo mạnh tóc gã hơn, đồng thời hạ hông xuống hông König, anh có thể cảm nhận được hai chân gã bất giác căng cứng.

Anh liên tục di chuyển hông, tiếng thở hổn hển của König nhanh chónh chuyển thành tiếng rên rỉ dài khi gã cố gắng kéo Horangi lại gần hơn. Tay König kéo mạnh lưng quần Horangi, phải mất một lúc sau Horangi mới ngồi thẳng dậy giúp gã cởi quần áo. Anh kéo quần xuống vừa đủ để giải phóng dương vật căng cứng của mình, kế đến anh lau đi những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán König.

Horangi đưa tay vuốt dọc chân trái König, vòng quanh bắp chân sau của gã, ở nơi đó đúng thật có một vết sẹo. Cảm giác chân thực như trong giấc mơ.

Không giống như giấc mơ, quần áo họ không tự mất đi. Nhưng giống như giấc mơ giờ đây Horangi cũng nắm thế chủ động. Đôi mắt xanh bên dưới chậm rãi nhìn anh.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro