Tập 32: Vượt lên trên tình bạn...

Pokemon legendary trainers II: Johto

Chapter 32:

Bây giờ đã là gần trưa. Nhưng thời tiết ở phía bắc Mahogany thì khá mát mẻ. Nhóm Tiger thêm cả Pandora vừa mới tới nơi. ĐỨng ở bìa rừng, phía trước là sườn đồi thoai thoải cỏ xanh, xa là rặng cây và ẩn sau rặng cây ấy là Mahogany.

"Yaaaa!!" tiger duỗi chân duỗi tay, thữ giãn. Ngồi trên một tảng đá chờ đám bạn. Furrret và Quilava nhanh nhảu trèo lên đùi cậu xí chỗ làm Poochyena mất phần. Caterpie vẫn xí trên đầu chủ nó.

"Xem nào. Lịch trình sắp tới. mahogony chả có chỗ nào đi chơi được cả." tiger check lại bản đồi, thở dài "Mà cái Gym cũng biến đâu mất rồi. thế này chắc phải kiếm cái gì hay ho phá nốt hôm nay rồi quay lại Ecryteak mất. Mình muốn ra biển vài hôm thay đổi không khí." Cậu đánh dấu đở vào vị trí của Olivine. Đúng lúc ấy thì đám bạn cũng vừa tới nơi.

"Mọi người đi chậm quá đấy." Cậu nói, cất cuốn sổ vào túi, cười đểu

"Cậu toàn chạy thôi..." Alia thở hổn hển "Ô. Mahogany kìa..." cô chỉ tay về phía thị trấn nhỏ và vô tình...

"úi..." một viên đá đã được đặt sẵn...

"Á Á Á Á Á Á Á!!!!!" Và Alia tiếp đất bằng mặt, trượt nguyên cả một quãng dài từ đỉnh đồi xuống tới tận chân đồi. Nó cũng giống như trò trượt cỏ, chỉ có điều cô làm bằng mặt.

"Haha. Hay lắm Alia." Tiger ngồi trên vỗ tay đôm đốp. Nhóm theo sau cũng vừa tới.và thấy Alia trượt xuống dốc.

"Ooops. Chắc đau đấy."Melody bấu vào người tiegr. Chỗ cỏ phía trước khá trơn nên cô phải cận thận. Nhóm Jarvis và hannah cùng với Pandora thì khác...

"Yahoo!!!" Pandora thích thú, nhảy xuống. Và cô trượt trước bằng hai chân và khá điệu nghệ.

"nè! Chờ với!!" jarvis nhảy theo sau nhưng cũng...vấp đúng chỗ Alia vừa vấp và lăn lông lốc như cái lon xuống đồi

"Á! Á! Á! Á!" Jảví kêu oai oái. Vì cậu có trượt hay lăn như Alia đâu, cậu nảy như quả bóng xuống ấy :v chắc là đau.

"Mọi người cẩn thận chứ. Chỗ này trơn..." Hannah rón rén bước xuông cẩn thận và... "Oái!!" cô vấp luôn vào chân Tiger đã để sẵn. Và chỉ kịp nhìn một điệu cười ranh ma thêm chút khoái chí của tên mèo.

"Oaaaa!!!!!!" Hannha bay thẳng xuống chứ trượt cái nổi gì.Cô còn không cả chạm đất. Cô bay thẳng xuống chân đồi. Cùng lúc ấy...

"Ai da...tảng đá chết tiệt." Alia vừa mới tỉnh, ngóc đầu dậy, mặt toàn đất với cỏ, cỏ chui cả vùi mũi cô. Nhưng vừa mới dậy...

"Á!!!!"

ẦM!!!

Jarvis đè lên đầu Alia khiến cô gái tội nghiệp cắm lặm đầu xuống bãi đất.

"Đau đau đau..." Jarvis nằm dài, nguwofi nhức nhối vì vừa nảy như quả bóng.

"Tui mới là người đau nhất nè!!" Alia vùng dậy, ném Jarvis sang một bên, đạp cho cậu mấy phát. Ai dè...

"Oaaa!!!!!"

ẦM!!

Mặt đập mặt. hannah và Alia đâm đầu vào nhau, ngã lăn ra đất. Trong khi ấy...

KIIITTT!!

"Hạ cánh thành công!" Pandora trượt xuống, dừng ngay cạnh mớ hổ đốn, dơ tay lên cười làm dáng.

"Tên mèo chết tiệt!!!"

Có tiếng chửi rủa bên dưới chân đồi. Trong khi ấy, Tiger ngồi cười sặc sụa.

"Trông vui đấy. Khặc khặc!!"

"Hihi. Mình xũng muốn thử." Melody cười.

"vậy thì hai người xuống luôn đi!!!!" Silver bất ngờ lao từ phía sau, đạp một cước. Melody bay vòng vòng còn Tiger cắm lặm xuống đất, trượt xuống bằng mặt với Silver dưới trên lưng.

"Óa!! Tránh ra!! Vật thể không lạ rơi xuống!!!"

Đám bên dưới hét toáng lên, vội vàng giải tán. Và tất nhiên, chẳng ai đỡ Tiger, để cậu trượt thẳng xuống bằng mặt, đâm vào...

RẦM!! RẮC~

Tảng đá nứt luôn. Tiger nằm mặt cắm lặm xuống đất, đầu húc đá trong khi Silver đứng trên lưng ông anh như kiểu đại tướng thắng trận trở về. Cả lũ trố mắt nhìn còn melody đầu óc quay cuồng, vẫn chưa hiểu tại sao mình lại bị ăn đòn...

Trưa hôm đó, tại pokemon center mahogany.

"Chị ơi cho em thêm tô mì nữa!!" hannah ngồi bàn, gọi lớn. Cô ăn khỏe như trâu vậy. Nhóm Pandora, Melody và Alia bên cạnh còn chưa xong bát đầu.

"Khiếp.Ăn nhiều không sợ béo à Hannah?" Alia chọc đểu.

"À không. Tớ tập thể dục thường xuyên nên không lo." Hannah cười, nói, dơ cánh tay rắn chắc phụ họa. Rồi cô cười. Ở bàn kế bên...

"Gym Mahogany bị dẹp rồi. haiz... đến đây vô ích." Tiger thở dài, ngồi ăn tô ramen nóng "Ít nhất vẫn còn thứ đáng chờ đợi ở đây." Nuốt một miếng, cậu gnuwar cổ, tực lưng vào ghế đệm, thở dài.

"Anh nghiền Ramen từ lúc nào thế?" Silver hỏi.

"Từ hồi lâu rồi. Nó lây từ đại ca của anh sang mà. Cứ sau mỗi buổi tập là bọn anh lại rủ nhau đi ăn Ramen ở quán Ichiraku." Tiger kể lại "Mà anh tự hỏi chú sao cứ lẽo đẽo theo anh thế? Không chán à?" cậu chợt quay sang hỏi Silver

"Chưa lôi được xác anh về, em sao dám vác mặt về gặp chị Blue." Silver nói, uống ít nước "mà họ mới gửi một thiệp mời đấy. Hình như là cái lễ kỉ niệm gì đó. Thư mới tới sáng nay." Cậu đưa Tiger một cái phong bì. Tiger nhìn ngắm một lúc. Phong bì màu vàng, in biểu tượng trường mà nhóm Red đang theo học ở Violet. Cậu mở nó ra...

"Giấy mời." Cậu đọc "Kính mời ông Tiger không có tên đầy đủ..." nhận ra ngay chữ Blue, cậu vội skip sang phần tiếp theo

"Về dự lễ thành lập trường." Cậu đọc, cà có cả một phần chữ viết thêm ở dưới, không được in, rõ ràng là chữ Blue "và để lãnh án tù chung..."

Lại skip tiếp khúc nữa

"Thời gian,..." Tiger dừng đọc "Bốn ngày nữa à. Thế về chắc kịp đấy."

Cậu nói xong, ném quách cái giấy mời ra cửa sổ.

"ẤY! Ném thế về sao được." Silver vội nhảo ra lấy nó vào "Không có thì ai cho anh vào chứ!" cậu quay sang mắng ông anh

"Anh đâu có định về." tiger nói "Về kiểu gì cũng bị bắt đi học rồi bla bla."

"Ủa? Cậu không định về à?" Alia thò sang.

"Trong số các thứ Tiger ghét có trường học mà." Melody cười, đặt đĩa mì ý đã sạch bong sang một bên, ngồi thoải mái, duỗi chân duỗi tay và cười. No quá. Giờ cô chỉ muốn kiếm chỗ nào đó ngả lưng làm một giấc thôi.

"Chuẩn đó." Tiger dơ ngón tay cái lên đồng tỉnh

"Thôi kệ anh. Anh không về em sẽ bắt anh phải về." Silver nói, vẻ hơi bực, nhảy ra khỏi ghế "Đợi đến lúc em gọi thêm được cứu viện rồi anh sẽ phải về thôi." Cậu nói, đi về phía cửa. Cánh cửa tự động đóng lại. Họ thấy Silver tay đút túi quần, đi tản bộ về phía trung tâm thị trấn.Trời mát mẻ nên có lẽ cậu muốn đi ra ngoài cho thoải mái chút. Tiger chỉ nhìn theo cười khẩy.

"Tiger lười học quá. Thế thì sao mà tiến bộ được." Alia gõ gõ đầu cậu bạn "Thôi. Kệ mấy người. hội chị em đi kiếm chỗ ngả lưng đây."

Nói rồi, cô nhảy khỏi ghế, kiếm một cái ghế bên cạnh trống và nằm ngủ luôn ở đó. Melody ăn no rồi cứ thế ngả lưng và ngủ luôn tại chỗ thôi. Chị Joy đang lau dọn, thấy tụi con gái cứ ngủ vạ ở ghế, cười khúc khích. Tiger cũng ngả lưng, chuẩn bị ngủ thì chợt Jarvis ngồi đối diện cậu gọi nhỏ.

"Gì thế?" cậu mệt mỏi ngồi dậy. Jarvis nhoài người qua bàn, nói thì thầm gì đó. Tiger chợt gật đầu, mắt lờ đờ, vẫy tay ra hiệu rồi cả hai đứa lẩn mất.

"Họ đi đâu vậy nhỉ?" Hannah đang ăn bỗng khựng lại, quay sang hỏi Pandora. Nhưng...cô em cũng lăn lóc từ lúc nào rồi. Ngồi một mình, cô gái thở dài. Nhìn cả ba đứa bạn đang say giấc nồng mà thấy cô đơn...

"Được khgông đó." Jarvis và Tiger ở phía sau pokemon center thì thầm to nhỏ với nhau

"Ừ. Nhưng mà ở Mahogany này ít chỗ chơi lắm nên đành tận dụng lợi thế của khu trung tâm vậy." Tiger nói

"nhưng làm cách nào tách những người còn lại ra khỏi?" Jarvis vẫn lo lắng

"yên tâm. Cái đó để tớ." Tiger nhảy mắt, cười rất tự tin.

Đến tầm chiều, thời tiết ở Mahogany, thời tiết avaxn mát mẻ như nó vẫn vốn có. Vài đàn chim bay lượn kiếm ăn trên bầu trời. Tiếng cánh rừng bao quanh thành phố kêu xào xạc. Ngồi trong trung tâm pokemon, tá túc tạm, cả nhóm có một bữa cơm chiều sớm vì bữa trưa họ ăn mì mà.

"Ya! Pokemon center ở đây vắng thật đấy." Alia duỗi chân duỗi tay, vươn vai.

"Ừ. Thì từ ngày gym bị đóng cửa, ít có huấn luyện viên nào lai vãng tới đây ở lại lắm." Chị Joy ngồi ăn cùng cả nhóm nói. Hai chiếc bàn và hai chiếc ghế đệm dài ghép lại thành một cái bàn ăn, không khí ấm cúng như một gia đình. Bên ngoài, trời bắt đầu chuyển một màu cam ảm đạm.

"Thế thì chắc hoạt đọng của Mahogony cũng ít sôi động hơn nhỉ? Ít người lui tới mà." Pandora tò mò

"À cũng không hẳn." Chị Joy nói "Ít huấn luyện viên nhưng vẫn là nơi trú chân của những nhà thám hiểm và những Ranger mà. Nhiều người có sở thích trượt tuyết với leo núi vẫn ghé qua đây. Nhưng mùa này tuyết mỏng lắm, tập trung chủ yếu trên núi nên cũng ít người lui tới trượt tuyết. họ chủ yếu đi leo núi là chính." Chị giải thích thêm "Nhưng nếu mấy đứa muôn kiếm chỗ chơi thì khu chợ đêm ở đây cũng khá hấp dẫn đấy." chị cười

"Hay là mình đi chợ đêm nhỉ?" Alia đề nghị.

"Không hứng." Silver trả lời cụt lủn, tập trung ăn uống.

"Nếu ở đó có đồ ăn ngon. Em đi." Hannah nói, miệng vẫn đầy thức ăn.

"Con gái con đứa. mất lịch sự quá." Alia ngồi bên cạnh, khoanh tay trách cô bạn. Hannah nuốt cái đến ực rồi cười hì hì. Cô vón ăn khỏe dù cái thân hình chỉ bằng quả dưa chuột. Mọi người im lặng một hồi, rồi Tiger chợt cất tiếng nói rõ to

"Mọi người không định đi thì thôi. Tớ sẽ đi." Cậu đứng dậy "và tất nhiên. Tớ muốn mời Melody đi chơi cùng tớ." cậu cười rất thân thiện, đưa cánh tay về phía Melody. Cô bạn hơi ngại, mặt hơi ửng hồng rồi cô chợt cười.

"Được rồi. tiger mời thì không thể từ chối được." Cô nắm lấy tay cậu bạn trong sự...GATO của Alia và Pandora. Hannah cười khúc khích. Còn Silver thì chỉ lắc đầu.

"Hai người đóng kịch giỏi ha. Đây là trò đùa phải không?" Alia bật dậy, hỏi, toát hết cả mồ hôi.

"Đùa gì chớ. Thật đó." Tiger cười, gãi đầu.

"Để tớ đi chuẩn bị." Melody cười, đứng dậy là lên lầu trong sự ngưỡng mộ của Alia.

"...cậu ấy bị làm sao vậy?" Jarvis quay sang hỏi Hannah nhưng cô chỉ nhún vai. Alia thì đứng như pho tượng đá.

"Thôi bà chị ngồi xuống cho em nhờ." Silver kéo Alia tượng đá ngồi xuống.

"Chắc lại có đứa shock rồi." Chị Joy cười thích thú. Tiger cũng tranh thủ lẩn mất để đi chuẩn bị. Jarvis chỉ nhìn theo, ước thầm là cái kế hoạch thành công. Tối hôm đó, Tiger và Melody dắt tay tình tứ ra ngoài, bỏ lại đám bạn trong tuyệt vọng. và như thông lệ, mối khi có một đứa bạn kiếm được "bạn thân" thì Alia đều...

"Phải đi rình. Phải đi rình." Alia đội mũ, mặc đồ đen, đeo kính đen và...vác theo một cái cần câu(chả hiểu để làm gì), nhanh như cắt cùng với Emolga đuổi theo.

"Cái...này!" Hannah định ngăn không cho Alia nhưng cô bạn đã phóng mất để theo dõi.

"Phải đi rình. Phải đi rình." Và không chr có Alia. Pandora cũng vừa phóng theo cùng với Mawile.

"Ôi trời ạ. Mấy cái người này." Hannah vỗ trán. Quay ra nhìn Silver. Và cậu em cũng mặc đồ theo dõi, có điều chưa đi.

"Em cũng đi nữa hả?" Hannah hỏi thất vọng.

"Ờ."

Và Silver biến mất trong làn bom khói như kiểu Ninja tàng hình ấy. Hannah ngồi thở dài.

"Hahaa. Em đừng lo Hannah à. Những đứa ế thường có sở thích thú vị là phá đám những đứa đã có đôi đó." Chị Joy cười. Chị đang phục hồi lại cho đám pokemon của Tiger và Silver để lại. Hình như chiều nay họ mới luyện tập với nhau nên phải hồi sức. Chỉ duy có Sneasel của Silver và Furret của Tiger do không được cho tham chiến là được mang theo thôi. Hannah ngồi nhìn bên ngoài. Khu chợ đêm sáng đèn cách pokemon center chỉ vài dãy nhà. Bên ngoài trời tối đen và bóng của cô in trên tấm kính. Trông phút chốc, cô đã nghĩ mình thật đơn độc. Cho tới khi...

"À Hannah ơi." Có tiếng Jarvis gọi nhỏ khiến Hannah chợt quay ra. Cô hơi giật mình.

"Sao cậu ăn mặc chỉn chu thế?" Hannah chợt hỏi khi thấy Jarvis mặc rất đàng hoàng, lịch sự và khác hẳn mọi ngày.

"À...ừm..." Jarvis gãi đầu gãi tai, không biết nói gì, cứ ậm ử một lúc khiến Hannah bỗng thấy bồn chồn thay vì khó chịu.

"Sao thế?" Cô gái hỏi như mong chờ một điều gì đó kì diệu trong cái pokemon center vắng tanh này. Jarvis thu hết can đảm của bản thân lại...

"Cậu đi chơi với tớ được không?"

...

"Haha. Có thế thôi sao Jarvis." Hannah bật cười lớn như một cách để phớt lờ hết những cảm xúc của cô như muốn bùng nổ bên trong vậy. Dù vậy, bản năng của tụi con gái vẫn hiện hữu trên đôi má hồng kia. Jarvis vuốt ngực như vừa trút được gánh nặng vậy. Chị Joy chứng kiến hết từ đầu đến cuối.

"Được rồi được rồi. Tớ đồng ý. Chấp nhận." Hannah vẫn cười. Cô không nhát như Jarvis và cũng đang mong đợi một điều tương tự nên cách cô đón nhận khác hẳn những gì Jarvis đã tưởng tượng(chính xác là những tình huống xấu nhất. tên này bi quan lắm).

"Thiệt...thiệt hả?" Jarvis mấp máy.

"Ừ!" Hannah vui vẻ, đứng dậy, cái vẻ tung tăng hồn nhiên lại hiện hữu "Nhưng tớ muốn một tên Jarvis của mọi ngày cơ. KHông phải cái tên ăn mặc chỉn chu tới mức này." Cô nói rồi, chỉnh lại quần áo cho cậu bạn. Jarvis trở lại làm Jarvis của thường ngày

"Được rồi. ĐI chứ?" Hannah cười tươi, đưa tay ra, nắm lấy cánh tay dài khẳng khiu của cậu bạn. Jarvis tim đập loạn nhịp luôn rồi. Cậu chỉ gật đầu đáp lại.Nụ cười hồn nhiên của Hannah kéo cậu ra khỏi trung tâm và hai người thực sự dắt tay nhau đi về phía ánh sáng sặc sỡ của khu chợ về đêm.

"Trái tim anh đang dao động điều hòa
Khi em đến bỗng lệch pha dao động

Suối tóc em tỏa từ trường rất rộng
Làm cho anh biên độ bỗng tăng nhanh

Ánh mắt em những ánh sáng long lanh
Qua lăng kính hóa bảy màu rực rỡ

Nghe tiếng em ngân qua từng hơi thở
Sao ngọt ngào như tiếng vọng âm thoa

Môi em cười tựa những cánh hoa
Làm dao động sóng lòng trên mặt nước

Chợt một buổi trên đường em nhẹ bước
Chuyển động đều theo làn gió thỏang qua

Đứng cách em một bước sóng lamđa
Sao bỗng thấy con tim anh tỏa nhiệt

Tận sâu thẳm tâm hồn anh đã biết
Hai quả tim đang dao động cùng pha"

Trở lại với thực tại...à nhầm, với Tiger. Cậu đang

"Mục tiêu đã di chuyển Melody ạ. Bước một hoàn thành." Tiger cười, đeo một cặp kính đen có gắn radar định vị "Giờ tới phiên chúng ta tách cái lũ bám đuôi ra khỏi hai nguwofi họ" cậu cười rất được.

"Hì. Tớ vẫn đang dò được họ trong tầm." Melody cười. PHải. Cặp đôi cực điệp viên đã hành động. Trong khi ấy, ở phía sau...

"Họ không biết chúng ta đang theo họ chứ?"Alia quay lên hỏi. Bên trên đầu cô là...Silver và pandora. Và cả hai người kia đều đứng cùng một tư thế của những tên trộm siêu hạng :v

"Tất nhiên." Silver trả lời lạnh tanh

"Em giỏi mà. Mà ông đi theo làm gì." Pandora quay sang hỏi Silver

"Giữ chỗ cho chị tui." Silver trả lời mặt lạnh tanh...again.

"Ồ. Thiệt à? Ông anh này lăng nhăng vậy cơ à?" Pandora trầm trồ "Ăn bánh không?" cô đưa cho Silver miếng bánh

"Ừ. Và xin." Silver gật đầu xác nhận và cho cả cái bánh vào mồm nhai nhồm nhoàm.

"Hehe. Trông ông ăn buồn cười ghê." Pandora tiếp

"Cái gì cơ?"

Và thế quái nào một tên trộm và một thợ săn tiền thưởng lại nói chuyện với nhau trên đầu Alia khá hợp nhau và bỏ quên luôn cả mục đích chính lẫn bà chị của họ.

"nè!! Hai đứa đi theo đuôi hay là đi chơi với nhau thế?!?!?" có tiếng hét gầm của Alia phía sau và Tiger quay lại giả vờ chú ý. Alia vội kéo đầu cả hai đứa kia xuống. Cả ba toát mồ hôi hột, chờ đợi. Tiger lại giả vờ quay đi. Đến lúc đó, cả ba mới thở phào.

"Nhớ nhé. Nhiệm vụ của chúng ta là theo đuôi bám đuổi không được để họ rời tầm mắt. Hai đứa mà ngồi tám chuyện với nhau nữa là chị cạo." Alia thì thầm, tay làm cái kéo lia qua, vẻ đe dọa.

"Rõ thưa xếp." Pandora dơ tay lên tuân lệnh chỉ huy.

"Ờ." Còn Tiger vẫn phũ như cũ.

BỐP!!

"Và cấm làm vẻ tao-éo-quan-tâm ở đây nhé!!" Alia lại hét lên, sút văng Silver vào một mớ thùng gỗ.

"uầy! Đại tẩu thật lợi hại." Pandora nhìn Silver lăn như cái chai rỗng, trầm trồ.

"hehee. Chị mà." Alia hất hàm, ưỡn ngực.

"Mỗi tội ngực lép..."

BỐP!!!

"Cấm xỏ xiên!!"

Pandora lăn như cái chai đến chỗ Silver.

"Chào mừng tới hội bị đàn áp." Và cậu bàn chào đón cô như một hội viên chính thức.

"Oái! Họ chuồn rồi. đuổi theo." Alia phát hiện Tiger và melody đã ra khỏi tầm kiểm soát liền chạy theo. Silver với Pandora bật dậy, đuôi theo bà chị.

"Xì. Sau này có vợ chắc tui phải tránh những loại người như bà Alia này mất. KHông thì nhừ xương." Silver thở dài.

"Còn tui thì phải tránh loại lăng nhăng như ông anh tiger ra." Pandora góp vào. Và nhóm theo đuôi tiếp tục hành trình.

...

...

Buổi tối hôm đó trôi qua thật nhanh và cũng thật lâu. Mỗi phút giây bên cạnh Hannah, Jarvis cảm giác như mình đang ở thiên đàng vậy. Một buổi tối khó quên. Hai người đi khắp khu chợt đêm. Tuy không có những trò chơi xa hoa như ở Goldenrod nhưng họ vẫn tìm được những niềm vui để cùng chia sẻ. Họ tạt vào một cửa hàng bán đồ lưu niệm. Cùng nhau ngắm nhìn những quả cầu tuyết trong suốt, những món đồ gỗ điêu khắc cầu kì...rồi cùng cười. Mỗi lần nhìn cô gái ấy cười, chàng trai gầy gò và nhút nhát ấy luôn cảm giác như đang ngắm nhìn một nàng tiên vậy. Rồi họ tạt qua một cửa hàng bánh ngọt, mua một chiếc bánh tròn đầy, bẻ đôi, hai đứa ăn chung. Rồi họ chơi trò chơi. Hannah ném phi tiêu thắng được nguyên một chiếc mũ da. Cô đôi nó lên đầu Jarvis và cười. Jarvis cũng cười theo. Trông họ hạnh phúc, vui vẻ biết bao.Cả hai người đã ước rằng buổi tối hôm đó không bao giờ hết. Nhưng...có lẽ...Jarvis đã ước mình có đủ sức mạnh để bảo vệ người con gái của cậu...

���������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro