CHƯƠNG XV : Sợ ma


Đến 9h tối

Pond đi đi lại lại trong phòng bệnh , vì nhà hắn có tiền nên thuê cho hắn cả 1 phòng bệnh riêng . Nhớ đến câu chuyện Phuwin kể lúc sáng mà hắn rợn cả người . Hắn gấp gáp chờ đợi cậu . Bỗng hắn Một bóng người đứng lấp ló ngoài cửa

Hắn giật mình da gà da vịt nổi lên tuốt tới tận da đầu . Hắn tự vỗ vỗ mặt mình tự trấn an đó chỉ là người đi ngang qua . Pond leo lên giường đấp chăn kín đầu chỉ biết nhiệm chú

* Cạch *

Tiếng mở cửa phát ra , hắn sợ đến toát mồ hôi lạnh , cả người run cầm cập . Hình như..... Có người đang chạm vào vai hắn , người đó giật mạnh chiếc chăn xuống

'Ú oà '

'Aaaaaaaaa '

'M la cái gì thế ?'

'Là là là '

'Là t , sao thế m sợ hả '

'T..ta..tao '
'Phuuu ~~~'

'Nào , sao thế câu chuyện lúc sáng làm m sợ rồi sao ' Phuwin ôm chầm lấy hắn

'Ừmmm '

Hắn cũng choàng tay ôm lại cậu , hai người ôm nhau khoảng chừng 5 phút

'Được chưa '

' Chưa '

'T mỏi '

Hắn miễn cưỡng thả cậu ra . Phu bước đến rót hai ly nước đưa đến cho hắn một ly. Hắn nhận lấy nốc cạn nó

'Phòng này...'

' Ờ '

' Dạo này trên lớp có nhiều bài lắm đấy '

'Biết sao giờ, t phải nằm đây rồi~~ '

'.....'

'Vì m đó là t hi sinh vì m đó ~~~'

'Ờ ờ rồi t chép bài giùm m '

'Ò cảm ơn bé phuuu ~~~'

'Gớm '

'Này sao nhiều đồ thế '

'Ờ mea t mang lên đấy '

'Một mình m sao ăn hết được '

'Mea t mang lên cho m nữa đấy '

'Cho t ?? '

'Ờ mea t bảo tẩm bổ cho con dâu tương lai của mea nữa '

'Con-- con dâu gì '

'Úi ngại hỏ '

' Hong có nha '

'Nào lên đây ' Vỗ vỗ vào một bên giường

'Lên đó '

'Ờ '

'Vì sao '

'Lên đây đi '

Cậu bước đến ngồi lên một bên giường của hắn

'M còn nhớ cái bài tập mình làm chung k '

'Ờ nhớ '

'Ờ bài đó được điểm tuyệt đối đó '

'Rồi sao '

'M hứa sẽ thưởng cho t mà '

'Ụa có hả ta '

'Aoo '

'Giỡn thôi , vậy m muốn thưởng gì '

'T muốn được.... Thơm m '

'Gì ?? '

'M nghe hong rõ hở '

'M...ma...mày '

'Đi mà ná '

'....'

'Một cái thoii '

'....'

'M hứa rồi mà '

'Một cái thôi đấy '

'Ờ ờ '

Hắn nhào người đến thơm nhẹ vào chiếc má mềm ấy , giây phút hắn chạm chiếc môi lành lạnh của hắn vào má mình tim cậu muốn nhảy ra ngoài tới nơi

'....'

'Sao đấy '

'Chả sao '

'Ngại hỏ ~~ '

'Không có '

* rầm *

Tiếng đập cửa mạnh

Cả hai cùng nhìn ra cửa, nhưng k thấy bóng ai ngoài đó . Như hiểu được đối phương nghĩ gì cả hai nhìn nhau một lúc rồi cậu nhào đến ôm lấy hắn , cả người cậu run lên vì sợ

Hắn hoang mang chả hiểu gì, thì thấy một bóng người phụ nữ đi tới đi luôi trên hành lang

'Ph...phu ..... '

'Ờ .. là là bà ta đó '

'Gi ....giờ ...ph... phải...l...lam...làm sao '

'M mở cửa ra xem '

'M điên hả '

'Vậy t với m cùng ra xem '

'K cần ở đó đi '

Hắn dứt khoát đứng dậy tiến về phía cửa, chầm chậm mở cửa ra , nghiêng người nhìn ra ngoài . Hắn thấy một người phụ nữ bị gì đấy , bên cạnh có một cô y tá đang nói gì đó rồi dẫn bà ta đi

'Phù ~'

'Sao '

'Cái bà điên nào ấy '

'Phù may thật '

'M cũng sợ hả '

'Sợ chớ sao k '

' Úi bé mèo đanh đá của t cũng biết sợ sao '

'Bé mèo đanh đá gì của m '

'Úi xù lông rồi sao '

'Xì '

Hắn bước lại gần hắn nhéo nhẹ má mềm của cậu

'Đói k '

'Ừm cũng hơi '

'Đi '

'Đi đâu '

'Đói thì phải đi ăn chớ '

'M đã lành chưa mà đòi đi '

'Ờ ha '

'Để t gọi món '

' Ờ '

Phu nhất máy đặt đồ ăn

'.... '

'M nhìn t làm gì' Phu nói

'M đẹp thật đó , rất có tướng '

'Chập, t biết t đẹp trai mà mà m nói có tướng gì '

'Tướng làm vợ t '

'.....'
'Miệng m ngọt vậy chắc có nhiều em gái theo lắm nhỉ '

'Ờ cũng nhiều nhưng t k thích họ '

'.....'

'Sao thế hửng hỏ '

'Cù mây đi hửng '

'Mưng hửng '

'Cù mây đi hửng '

'Mưng hửng '

'Cù mây đi hửng '

'Mưng hửng '

'Thôi mệt quá '

'Mưng hửng '

'M thôi '

'Mưng hửng '

'Hứ '

'Aoo sao đấy '

'K sao '

'Dỗi rồi hở'

' K '

'Oahh t xin lỗi moà ' Hắn ôm lấy cậu

'Đi ra '

'T xin lỗi mà '

'Biến '

'Hay là bây giờ..... T hôn m phát cho hết dỗi nhá '

'M thôi cái trò đó đi '

' Ơ '

'....'

'Thế giờ sao đây taaa '

'....'

*Ting ting *

'T xuống lấy đồ '

'Okii '

Vừa đóng cửa lại cậu đã k nhịn được mà nở một nụ cười mê muội

'Dễ thương thật '

Nhìn bộ dạng làm nũng hay lá ngơ lớ ngớ dỗ cậu mà Phu k thể k thừa nhận rằng rất dễ thương

Có lẽ cậu đã thật sự phải lòng hắn rồi

---

Sorry vì đã bắt cậu chờ lâu ná

Nhớ cho t một sao haaa





Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro