tám;
phuwin sẵn sàng để làm lại từ đầu với pond rồi, em vẫn đang đợi pond ngỏ lời.
tại sao em không ngỏ lời trước? vì em ngại.
pond cũng muốn bắt đầu lại với phuwin, nhưng cậu vẫn chưa ngỏ lời, cậu sợ em từ chối, mặc dù biết tỷ lệ em từ chối rất thấp.
thế đấy, trên đời có hai loại người, một người thích nhưng đợi người kia nói trước, một người cũng thích nhưng không dám nói vì sợ bị từ chối.
pond suy nghĩ về chuyện này cả đêm, cuối cùng cậu vẫn chọn thổ lộ với em.
cũng vì thức khuya suy nghĩ, mà mắt pond thâm đen. thấy quầng thâm dưới mắt cậu, em hỏi thăm:
"ôi pond, ngủ không được hả?"
vì ai mà ngủ không được?
"anh ngủ muộn, mà phuwin này, anh bảo."
"hả? bạn nói gì, nói đi." - phuwin đáp.
"anh thích bạn, thật sự rất thích bạn."
".."
"cảm ơn bạn vì đã cho anh cơ hội để theo đuổi bạn, bây giờ, anh muốn bước vào mối quan hệ yêu đương với bạn."
".."
"bạn từ chối anh cũng được, xin lỗi nếu khiến hôm nay của bạn tệ đi."
pond nói một mạch, thời gian như đứng yên, cậu không có can đảm để nghe câu trả lời.
"em không từ chối, nếu không thích thì ngay từ đầu em chẳng cho bạn cơ hội đâu. cảm ơn vì đã thích em, em cũng thích bạn, em nhận lời yêu đương với bạn đó." - phuwin cười tít cả mắt.
và thế là họ yêu nhau, tình yêu của hai cậu trai.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro