[Chap 1]
Note: Độ tuổi Pond lẫn Phuwin trong đây lớn hơn ngoài đời nhé.
Bangkok 2007
"You raise me up, so I can stand on mountains
You raise me up, to walk on stormy seas
I am strong, when I am on your shoulders
You raise me up to more than I can be"
Pond nhăn mày, cảm thấy khó chịu khi thằng bạn thân cứ đi karaoke là hát mấy bài tiếng anh. Pond cũng đã nhịn nhưng đến lần thứ 59 60 gì ấy cũng lên tiếng đầy đá xéo:
"Ê thằng Phuwin, sao mà mày cứ hát mấy bài tiếng anh hoài vậy? Bộ ỷ từ nhỏ được học tiếng Anh với mấy người Anh-Mỹ mà làm phách hả? Hay là mày mất gốc Thái mẹ nó rồi"
Phuwin nhún vai :"Tào lao! Do tao thích thôi, chứ tao đang giao tiếp với mày bằng tiếng gì? Không lẽ là tiếng Việt như nhà thằng Nanon hả?"
Pond cãi không lại liền giật micro bạn mình rồi chọn 5 6 bài để hát cho đã trong khi Phuwin ngồi đó vừa uống nước ngọt vừa nghe Pond cất giọng vịt trời. Phuwin biết Pond là một con người có phần thô lỗ nhưng với người mình thích thì điều đó chả là ý nghĩa gì cả.
Phuwin không biết mình thích Pond khi nào...
Có lẽ là 2 năm về trước.
2 năm trước tại một góc sân của trường Trung Học Cơ Sở ở Bangkok. khi mà Phuwin đang tranh thủ làm bài tập để nộp cho thầy Toán thì bỗng nhiên có một trái bóng bay tới khiến cho ly nước ngọt đổ vào áo, lúc này mọi người cười phá lên khiến cho cậu cảm thấy khó chịu. Chỉnh lại gọng kính rồi định để trái bóng một bên để cái tên phá đám ấy tự mà lụm, Phuwin tiếp tục làm bài tập bỗng nhiên có một giọng nói trầm trầm cất lên:
"Ê, cho tao xin lại trái banh nha!"
Phuwin không để ý mấy tay chỉ chỉ vào phía trái bóng rồi nói với giọng bực dọc :"Lấy và xéo đi!"
Giọng nói ấy có phần áy náy :"Hay là...hay là...tao...tao mời mày nước nha, cà phê...trà sữa...nước ngọt cũng được!"
Đến lúc này Phuwin không thèm nghe đối phương nữa mà chạy một mạch vào lớp. Do tâm trạng bực bội nên hôm nay bao nhiêu kiến thức thầy cô gửi gắm cũng bay theo cơn gió, cậu cứ nghĩ rằng sao mình lại ngốc vậy, phải tìm cái tên đáng ghét đó trả thù chứ?
Sau tiếng chuông báo hiệu giờ học đã kết thúc thì Phuwin cũng từ từ ra cổng trường, vừa mới bước có vài bước chân thì có người đã cản lại.Trước mặt mình là một người cũng có chiều cao tương đương với gương mặt sáng sủa, bỗng nhiên không hiểu sao Phuwin lại đứng hình vài giây đến khi giọng nói ấy quen thuộc cất lên:
"Ê bạn, tao...tao muốn xin lỗi mày vì đã làm dơ áo mày...Hay là tao chịu tiền giặt ủi và mời mày nước nha."
Như quay về thực tại, Phuwin tặc lưỡi :"Khỏi đi, chuyện nhỏ mà. Mày dành tiền để làm mấy chuyện có ít hơn đi"
Người bạn học gãi đầu :"Thì...thì tao làm dơ áo mày, tao muốn dùng tiền của tao để làm áo mày sạch lại, tao muốn mời mày nước coi như lời xin lỗi mà. Dù gì cũng là tiền tiêu vặt của tao chứ có gì đâu. Nha nha nha...!"
Phuwin khó chịu ra mặt :"Mày phiền quá! Đi chổ khác cho tao. Tao không cần mà!"
Người bạn học kiên quyết :"Nhưng không làm thì tao áy náy lắm, thôi thì mời mày li nước đi. Coca, trà sữa, cà phê hay gì gì tao cũng chịu"
Phuwin thở dài đành chấp nhận, người bạn học đưa chiếc áo khoác của mình cho cậu để che đi những chổ dơ bẩn, cậu cũng muốn từ chối lắm nhưng nghĩ rằng cãi nhau cũng không phải là ý hay và mình đang được chăm sóc nên...cũng khá vui.
Sau khi mời một ly trà sữa thì cả 2 cũng biết tên nhau, hóa ra Pond Naravit được đồn thổi là nhiều cô gái theo đuổi là tên này, Phuwin cảm thấy một con người lịch sự như Pond mà có nhiều cái đuôi theo sau cũng không có gì xa lạ.
Điều đó vô tình khiến Phuwin lỡ một nhịp tim với Pond Naravit.
Đêm đó cậu cứ ngắm mãi chiếc áo khoát mà mình quên trả, mỗi lần ngắm là mỗi lần mình lại muốn cảm ơn cái tên đẹp trai kia nên sáng hôm sau Phuwin đi học thật sớm. Cậu cố tình đến trường trước khi vào học tầm 2 giờ để chờ người con trai kia. Ông trời không phụ lòng người khi vừa mới đến đã thấy Pond ở cổng trường từ lúc nào, nụ cười thật ấm áp đã khiến Phuwin có thật nhiều năng lượng tích cực cho ngày mới:
"Trả mày áo nè, cảm ơn hôm qua đã mời tao trà sữa nha. Nay tao làm hộp cơm cho mày...coi như trả ơn mày hôm qua đó!"
Pond cười cười :"Trời đất, như là vợ chăm sóc chồng vậy hahaha. Cảm ơn mày nha để tao ăn thử!"
Nhìn Pond ăn từng muỗng cơm mà mình dành công sức làm thì lòng Phuwin vui làm sao. Phuwin nghĩ rằng mình thật hạnh phúc khi trả công ai đó.
Rồi từ đó ngày qua ngày, cứ mỗi lần rảnh Phuwin điều làm cơm hay những món anh thích, Pond khoe rằng mình tự hào khi có người anh em tốt như Phuwin
Nhưng cậu đâu biết rằng mình đã rơi vào lưới tình đồng tính mà khi ấy xã hội rất là khinh bỉ.
Trong vòng 2 năm, từ từ cậu cũng nhận ra rằng mình đã có tình cảm với Pond.
Cậu đã ghen tức khi có một cô gái tặng quà sinh nhật cho Pond
Cậu đã thấy bực bội khi Pond cứ khoe về những cô gái mà anh định tán tỉnh.
Và hơn hết, cậu đã biết con tim mình đau ra sau khi thấy Pond đã hôn một cô gái.
"Phuwin, mày làm cái mẹ gì ngồi như trời trồng thế? Bộ nghĩ đến Maria Ozawa à? An tâm đi vì hôm qua tao vừa tải về 1 bộ siêu hot luôn!"
Quay về thực tại, Phuwin chỉ cười khẩy khi biết đầu óc Pond chỉ nghĩ đến những thứ bậy bạ, cậu nhún vai:
"Tao không có thời gian để tìm hiểu những thứ nhảm nhí đó đâu nha. Mày thích thì coi một mình đi. Giờ tao phải về rồi nên chầu này tao trả cho."
Pond tặc lưỡi :"Ờ tùy, cút mẹ mày đi!"
Phuwin không quan tâm Pond nói gì chỉ bước ra cửa rồi thở dài. Sau khi thanh toán xong thì một mình lẻ bước trên công viên nghĩ về người mà mình dành tình cảm. Phuwin ước rằng mình như Pond, một người trai thẳng đích thực có thể bàn tán về những cô gái, khi ấy Phuwin cũng sẽ có một người yêu khác giới và mọi thứ sẽ được bình thường. Nhưng cuộc đời trớ trêu vì để Phuwin là một người đồng tính luyến ái, cậu đã cố gắng thử quen một người bạn gái nhưng sau 1 hay 2 tuần chia tay vì lý do không hợp là phụ chứ đâu ai biết rằng mình mãi mãi không có cảm xúc với phái nữ là chính đâu? Phuwin nghĩ rằng mình phải làm một việc, làm xong sẽ nhẹ nhàng hơn.
2 tuần sau:
"Ể em gái, sao lại vào nhà vệ sinh nam vậy?"
Phuwin bị nhóm 4 5 người bạn học bước tới, cậu chưa kịp phản ứng thì trước mặt cậu đã xuất hiện một người mà mình không ngờ tới.
"POND!"
Chỉ sau câu nói đó, gương mặt đẹp trai của Phuwin đã bị một cú đấm của Pond khiến người cậu ngã nhào về phía sau, cậu chưa kịp phản ứng thì người mình dành tình cảm đã cất lời đầy cay độc:
"ĐẬP CHẾT MẸ NÓ CHO TAO!"
Phuwin đau đớn trong khi mình không hề làm gì Pond mà anh lại khiến mình ra nông nỗi này.
"Haha, cởi quần ra check hàng nha đại ca!"
"Trời ơi, cái thứ xăng pha nhớt này, đánh nó bẩn tay!"
"Đại ca kiêu tao mới đánh mày đó, ân huệ của mày đó haha"
Nhưng dù gì Phuwin cũng là con trai nên ráng dùng hết sức lực cuối cùng mà đẩy bọn khốn nạn đó ra, nước mắt lăn dài trên má với đôi mắt vô hồn trong khi đôi chân thì nhanh chóng chạy đến bên Pond và
CHỤT
Một nụ hôn mà mình muốn dành cho Pond đã trao cho anh, Pond run rẩy và đá vào ngược Phuwin khiến cậu tiếp tục bị ngã nhào về phía sau cùng với ho ra máu, nhưng đôi mắt của Phuwin vẫn nhìn Pond thật ấm áp vì với cậu làm được điều này cũng mãn nguyện rồi, sau này cái chết tìm đến cũng....không sau.
End chap 1
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro