Chap 12.

Và với người như Pooh thì việc giúp công ty của Pavel thì đó là một chuyện hết sức đơn giản.

Hiện tại cậu đang ngồi trong phòng kín với một người khá lớn tuổi bàn bạc một điều gì đó.

Tony: sao rồi, con định ở nhà nó đến khi nào? ĐẾN KHI TA CHẾT LUÔN À?

Hắn gằn giọng và quát thẳng vào mặt Pooh.

Pooh: con..con xin lỗi ba.

Tony: con đã xin lỗi bao lần rồi hả? Chỉ có việc là bắt một tên Alpha mà cũng chẳng làm được thì một Enigma như con sống làm gì cho chật đất vậy hả?

Pooh: con....

Tony: con cái gì? Tao cho mày ngày mai là ngày cuối mày không đưa nó về cho tao thì đừng có trách tao giết nó.

Nghe đến đây trái tim của Pooh như muốn nổ tung ra, đầu đổ đầy mồ hôi không thể nào mà không lo lắng cho anh được.

Pooh: vậy....nếu ba hứa không làm gì anh ấy thì con sẽ đưa anh ấy về gặp ba.

Tony: yên tâm ta sẽ không làm gì nó đâu, ta chỉ nói với Pavel vài câu thôi rồi con muốn đưa nó đi đâu thì đi.

Pooh: được, con sẽ đưa anh ấy về cho ba nhưng chỉ 30p thôi, được chứ?

Tony: được, quyết vậy đi.

Cậu vừa chạy xe mà không thể không suy nghĩ nỗi, rốt cuộc ba muốn lại gì Pavel cơ chứ. Vào đến trong nhà mà lòng không khỏi lo lắng, cậu hối hận rồi thật sự rất hối hận đáng lẽ ra không nên tiếp cận anh và yêu anh đến như vậy, nếu cậu không đến có lẽ bây giờ anh đang sống hạnh phúc và vui vẻ, anh và cậu sẽ là người xa lạ chẳng quen biết nhau.

Liệu bây giờ còn có đường lui nữa không?
Đó là một câu hỏi không thể trả lời được, cậu yêu anh đến phát điên rồi thật sự không còn đường lui nữa sao? Cậu cứ mơ hồ mà bước lên phòng bằng những bước nặng trĩu.

Pavel: Pooh..sao thế?

Pooh: à em không sao, mà anh này......em...

Pavel: có chuyện gì sao? Mày nói đi.

Pooh: ngày mai anh về nhà cùng em để gặp ba em được không?

Pavel: điên à, mới quen nhau vài tháng về nhà gặp ba mày làm gì? Để ra mắt à?

Anh nhìn cậu cười như thể đó là một trò đùa.

Pooh: P'Pavel em không có đùa với anh đâu, chỉ cần 30p thôi cũng được, có được không anh?

Cậu nắm chặt lấy bàn tay của Pavel như đang cầu xin anh một điều gì đó rất quan trọng.

Pavel: được rồi, tao sẽ đi nhưng tại sao mày lại lo lắng như vậy?

Pooh: em không sao, ngày mai nếu anh có bị gì thì anh phải gọi em nhé, có biết không.

Pavel: ờ biết rồi làm như tao là con nít ấy.

Pooh: anh không phải là con nít nhưng mà anh là em bé của em đấy.

Pooh thở hắt ra một hơi cơ thể cũng thả lỏng hơn mà trêu đùa cùng anh và cậu nghĩ đang giản rằng chỉ 30p thôi là sẽ qua rồi...

Hôm sau như đã hẹn cậu và anh cùng đến nhà Pooh để gặp ba cậu, vừa bước vào chẳng thấy một ai cả. Hai người thấy lạ nên đi vào trong vài phút sau có một nam nhân bước ra mời hai người vào phòng đó có lẽ là quản gia mà Tony đã sắp đặt từ trước.

Quản gia: mời hai cậu đi đường này ạ.

Pooh  cảm thấy lạ thay ba của cậu đâu rồi tại sao lại không ai ở đây và người quản gia kia là ai?

Pooh: Pavel nắm tay em thật chặt nhé?

Pavel: ừm.

Quản gia: mời hai cậu ngồi ạ.

Cả hai cùng ngồi vào bàn mà vị quản gia kia chỉ. Một lúc sau đồ ăn cũng đã được mang lên và đặt đầy trên bàn nhưng có một điều lạ rằng những món ấy hình như đã được người sắp đặt từ trước mặc dù đồ ăn bên Pooh và Pavel giống nhau nhưng cậu có cảm giác rằng có lẽ ba cậu đã bỏ cái gì đó vào đồ ăn của Pavel rồi.

Để chắc chắn với suy nghĩ của mình cậu giơ tay ra định đổi đồ ăn của mình sang cho anh và lấy cớ rằng cậu đã cắt sẵn cho Pavel nhưng người quản gia đó chẵn ngăn cản hay làm gì cả có lẽ trong đồ ăn không có gì thật. Nhưng trong đồ ăn không có thì chắc gì trong đồ uống sẽ không có đâu chứ?

Một lúc sau cả hai người điều đã ăn xong chính mắt tên quản gia thấy Pavel đã uống ly nước đó thì ra hiệu cho kẻ bên ngoài thông báo cho Tony đã đến lúc rồi.

Quản gia: thưa cậu chủ ngài Tony muốn nói chuyện riêng với cậu Pavel ạ.

Pooh: được rồi ông ra ngoài trước đi.

Quản gia: vâng cậu chủ.

Pooh nhẹ nhàng đi đến kế bên canh anh rồi thì thầm vài câu.

Pooh: nhớ lời em dặn nhé?

Pavel: ừm biết rồi, tao không sao đâu đi đi.

Một lúc sau có lẽ thuốc cũng đã ngấm vào cơ thể của Pavel rồi cảm giác trong cơ thể mềm nhũn ra nó cực kì nóng bức và khó chịu.

Đang ngồi đấy thì anh cảm nhận được có một ai đó ôm mình từ phía sau lúc đầu cậu cứ nghĩ là Pooh nhưng đến khi quay lại là một người đàn ông lạ mặt đang ôm cậu ở phía sau.

Pavel: ông...ông là ai..

Pavel bật dậy đẩy hắn ta ra nhưng cơ thể anh lúc này chẳng nghe lời nữa đôi chân run rẩy đứng không vững cơ thể thì bủn rủn chẳng trụ nổi nữa.

Tony: em thật xinh đẹp giống như mẹ em vậy.

Pavel: gì cơ?

Pavel ngã ngửa ra sau hắn nhanh chóng ôm eo cậu rồi kéo cậu vào trong lòng mình.

Pavel: buông ra thằng khốn.

Tony: nào môi xinh là để hôn chứ không phải nói ra những lời tục tĩu như vậy.

Lão già ấy cuối xuống cổ Pavel mà hít lấy hít để mùi pheromone ngọt ngào quyến rũ ấy.

Tony: mùi của em thơm thật đấy.

Pavel lúc này chẳng còn chống cự được nữa, cơ thể mềm những ra, hơi thở càng ngày càng yếu ớt chẳng có thể nào hét lên cầu cứu được nữa.

Tony: em nghĩ ta sẽ làm gì em tiếp theo đây, hửm?

Hắn cười phá lên như một kẻ điên rồi lấy bàn tay dơ bẩn của lão ta sờ soạn khắp người Pavel. Từ chóp mũi cao thẳng tấp rồi từ từ xuống xương quai xanh quyến rũ, lão lấy tay mình xoa xoa chiếc eo nhỏ nhắn của cậu rồi còn xoa đùi của cậu nữa.

Tony: cơ thể em thật thơm, thật mịn màng, thật là khiến người khác chơi nát em mà.

Lão cười rồi hôn cậu tới tấp, hắn luồng lưỡi mình vào trong khoan miệng của cậu mà càng quét.

Đối với Pavel mà nói cảm giác lúc này thật là đáng kinh tởm, mùi pheromone hôi thối của lão cứ lan tỏa khắp căn phòng khiến cậu muốn nôn ra.

Pavel cắn mạnh vào lưỡi chả lão Tony khiến lão phải nhăn mặt đau đớn nhưng đối với lão chút đau đớn ấy có là gì đối với dục vọng hiện tại của lão.

Tony: thì ra em không muốn ta hôn em nữa mà chơi em nhanh chống à? Được thôi ta sẽ chiều em.

Pavel: đ....đừng....m..mà..h..ức...

Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp ấy, lão liếm láp từng tấc da mịn màn trên cơ thể cậu. Bàn tay thô ráp sờ dạng khắp nơi nhất là chỗ không nên chạm nhất.

Thấy Pavel khóc lão không những thấy thương cậu mà còn lại hứng tình hơn, lão ta cởi áo của mình ra rồi cởi luôn những thứ mà Pavel đang mặc trên người.

Lão cuối đầu xuống rút vào cổ anh rồi hôn tay nọ thì xoa nắn cặp đào căng mọng của anh.

Pavel: đ...đừng...m...mà...Pooh...cứu...e..m..với...

Tony: em thôi nhắc đến tên thằng con của ta đi, chẳng phải nó là người đưa em đến đây cho ta sao? bây giờ thì em cùng vui vẻ với ta nào.

______________
Góc giải thích:
Do tui thích vai Tony trong phim đóng phản diện nên mượn nv trong phim nhá.
Còn về chuyện Tony làm vậy với Pavel thì vì lúc trước ông ta thích mẹ của anh nhưng mẹ của Pavel k thích Tony và đến bây giờ khi ông thấy Pavel thì k khỏi nhớ về dung mạo của người mà Tony yêu lúc trước ( mẹ của Pavel) nên muốn làm v để trả thù thôi.   Tóm tắt v thoii nhá=)))
_________________

Thôi đang nốt chap rồi tui đi ngủ nhe mấy bà=))
Dạo này đăng fic mà hong thấy ai cmt hết trơn nên cx hơi bùn xíu vs lại hong có hứng viết nx á nên nhớ cmt nhìu nhìu nhá.
C.ơn mn đã ủng hộ tui ạ💓.
Chúc mn có một ngày tốt lành🌷.

                         End chap 12.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro