Chương 10. Anh thích em

" con ngủ chưa ? " Pavel thấy không khí yên lặng liền hỏi .

" ngủ rồi ạ "

" anh ngủ chút đi " Pooh xoay người nhìn anh , nhìn Pavel có vẻ mệt mỏi , anh đã thức cả đêm rồi .

" anh không buồn ngủ "

" Cún nhỏ ... Hay là em dọn qua sống với anh và con đi " đột nhiên Pavel nhìn cậu nói .

" hừm ... Anh đừng đùa nữa , chuyện này rất nghiêm trọng đấy "

" anh nói thật mà "

" Pavel nếu anh không muốn thì đừng nghĩ nữa, anh thấy đấy con vốn dĩ có thể quen với chuyện này anh đừng vì nghe lời con nói rồi yếu lòng làm theo con , anh có nghĩ đến hậu quả không "

" ban đầu anh đã nói thế nào 3 năm anh quên rồi hả .... Nếu bây giờ chúng ta ở với nhau cũng đồng thời là cho Pensri một hy vọng , vậy sau đó thì sao lại tiếp tục đường ai nấy đi , mạnh ai nấy sống đó chẳng khác nào tạo cho con một vết thương , tổn thương tâm lý sẽ khiến con phát triển không bình thường đâu anh " Pooh cố gắng nhỏ nhẹ nhất để giải thích với anh , dù cho cậu rất muốn ở cùng hai người , nhưng cậu không thể mặt kệ tương lai của con gái được .

" vậy nếu anh nói anh thích em , muốn sống chung với em thì sao ? " Pavel ngồi dậy xoay về phía cậu mà nói .

" anh đừng đùa nữa " Pooh cũng ngồi dậy đi xuống giường định ra ngoài .

Đã hai năm rồi cũng đã vô số lần cậu hỏi anh có thích cậu không , dù chỉ thích một chút thôi cũng được nhưng lần nào câu trả lời mà cậu nhận được vẫn là ' giữa chúng ta chỉ có trách nhiệm '

Hai năm thời gian đủ dài để Pooh quen với việc bị từ chối rồi , có thể nói cậu đã bắt đầu chấp nhận sự thật rồi , vốn dĩ đã bỏ tự tôn chấp nhận làm người đứng trong bóng tối nhưng anh không chấp nhận cậu .

Có lẽ giữa hai người họ nếu phải nói đến một thứ để gắn kết hay buộc chặt họ thì đó chính là Pensri .

Pooh nhanh chóng đi xuống nhà lấy áo khoác chuẩn bị ra ngoài .

" anh thích em " đột nhiên Pavel chạy lại ôm cậu từ phía sau nhẹ nhàng nói .

" hừm .... Mèo ơi anh đừng như thế , em ngốc lắm anh nói như vậy em sẽ tin thật đấy "

" anh nói thật mà " Pavel vẫn ôm chặt lấy cậu từ phía sau , tựa cằm lên vai cậu mà nói .

" ......... " Pooh nhẹ nhàng xoay người nhìn thẳng vào mắt anh .

" anh thật sự thích em " Pavel nhìn thẳng vào mắt cậu rồi nói lại lần nữa .

" nhưng em không tin anh " Pooh nói rồi ngay lập tức rời đi .

Nói là rời đi nhưng cậu chỉ ra cửa thôi , cậu chỉ ở ngay trước nhà anh , Pooh vẫn ở đó để canh chừng sợ bé con lại sốt .

Còn Pavel nhìn cậu nhóc rời đi trong lòng lại có chút đau .

Anh nhìn theo phía cậu " thì ra bị từ chối lại đau thế này " mấy lần trước đều là anh từ chối cậu nên anh không hiểu , bị người mình thương từ chối sẽ đau thế nào giờ thì anh hiểu rồi .

Khoản chừng 5 giờ sáng thì Pooh lại đi vào nhà , lúc nãy cậu đã nói đừng khóa cửa vậy nên anh không khóa .

Pooh đi vào nhẹ nhàng đi lên phòng của con gái .

Vừa vào phòng đã thấy một lớn , một nhỏ ôm nhau ngủ rồi , khung cảnh ấm áp cực kỳ , làm cho cậu nhóc không tự chủ được khẽ cười .

Pooh đi lại lấy nhiệt kế đo lại thân nhiệt cho con , sau khi thấy đã ổn thì cậu lại đi vòng qua phía anh vén chăn lại giúp anh .

Pooh khẽ cúi xuống để nhìn kĩ gương mặt người kia * chụt Pooh hôn lên trán anh một cái .

" mấy tiếng trước còn từ chối người ta , mấy tiếng sau lại mò vào nhà hôn trộm người ta ... Lưu manh " giọng nói của Pavel vang lên trong khi mắt anh vẫn nhắm lại .

" e hem ... Ừm .. phòng tối quá em lộn xíu ... Em định hôn con gái " Pooh không ngờ anh còn thức cậu có hơi lắp bắp giải thích .

" Papa ~ Papa nói dối dỡ quá , rõ ràng Papa mới từ phía Pensri đi qua đó mà " giọng nói của bà nhỏ đột nhiên vang lên .

" Pensri nhỏ thế này , mama lớn thế này có thể lộn được sao ? " bé con vừa nói vừa đưa tay mình ra minh họa trong rất đáng yêu .

" ha .... " Pavel liền phì cười khi ai kia bị con gái cưng bắt bài .

" chậc .... Em và Mama dậy từ lâu rồi có phải không , cố tình chọc Papa chứ gì " phối hợp ăn ý ghê tới Pooh còn không nhận ra họ giả vờ ngủ nữa mà .

" cho vừa cái tật cứng miệng " Pavel nhìn về phía cậu mà trêu chọc .

" em .... "

" em làm sao ? " Pavel khoanh tay đưa mắt nhìn cậu đầy khách thức .

" hừ .... Papa mà còn như thế Pensri sẽ đổi họ , em theo mama " xong rồi làm phản rồi Pooh trúng kế rồi , bà nhỏ này chắc chắn bị con mèo kia mua chuộc rồi .

Còn dám khoanh tay đứng lên trừng cậu nữa chứ .

" chậc ... Anh đừng có dạy hư con em "

" ai là con em , em có là gì của anh đâu , con là do anh sinh không liên quan đến em " Pavel trừng cậu .

" không có em anh sinh được chắc " Pooh bất lực mà nói .

" được ... Pensri là con gái của Mama bắt đầu từ hôm nay em mang họ mama " bà nhỏ không hiểu hai người đang nói gì , nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo lời mama dạy lúc nãy , nói không sai một chữ .

" chậc ... Em theo họ ai cơ " Pooh xoắn tay áo đi lại ôm bà nhỏ kia véo má mà nói

" ui ... Đau em .. mama cứu ~ " Pensri bị véo đau liền quay đầu về phía anh cầu cứu .

" em làm gì vậy , buôn con anh ra " Pavel liền nhào lại .

" a ... Ui ... " Và Pavel cũng thất bại , Pensri thì bị ôm vào lòng còn Pavel thì bị đè xuống giường .

" tạo phản có phải không ..... Em có dám đổi họ không ? " Pooh nhìn em bé nhỏ đang loi nhoi trong lòng mình nói .

" không ... Không không dám nữa " Pensri bị cậu cù lét nên không dám chọc cậu nữa .

" còn anh có dám dạy hư con em nữa không " cuối cùng là nhìn về phía Pavel .

" dám đấy em làm gì được anh " Pavel chẳng những không sợ mà còn nhìn cậu đầy thách thức .

" ừm ... " Pooh nghe vậy cũng không tức giận , cậu buông anh ra đứng dậy .

" em vào trong tự rửa mặt thay đồ đi , Papa và Mama có chuyện cần phải giải quyết " Pooh nhẹ nhàng nói với con gái không quên xoa đầu con .

Pensri được tha liền ngoan ngoãn chạy về phía nhà vệ sinh .

Thấy bé con đã vào trong Pooh liền kéo Pavel ra ngoài " nè em làm gì ? " Pavel còn không nhận được câu trả lời đã bị cậu kéo về phòng riêng .

* Cạch cánh cửa được đóng lại đồng thời khóa trái .

" nè nhe .. em đừng có mà làm bậy nha " Pavel cảnh giác lùi về phía giường .

" em cứ làm bậy đó anh làm gì được em nào ? "

" Pooh .. anh không đùa nữa chúng ta .... ưm .. " chưa nói xong thì anh đã phải dùng tay che mũi lại , con cún đó đột nhiên phóng thích Phenol muốn khống chế anh .

------------------------------------------------------
End chương

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro