Đô thị hiện đại, kịch vui, ấm áp, chua chua ngọt ngọt, bao dưỡng nhưng đơn thuần kim chủ văn. Vương kim chủ niên hạ kiêu ngạo đốt tiền mua chửi công, Tiêu tổng giám được đằng chân lân đằng đầu, cấm dục trong nóng ngoài lạnh thụ. Tác giả: Primsix Tên gốc: 老板我要准时下班 Tình trạng bản gốc: 34 chương + 1 PN (Hoàn) Tình trạng bản dịch: Đào hố. Bản dịch đã nhận được sự chuyển nhượng từ chị Anhnguyen291, chân thành cảm ơn chị~~
Tác giả: Khởi Nguyên Dương ThiiWattpad: @khoinguyenduongthiiCre minh họa: Kịch Truyền Thanh Ma Đạo Tổ SưDesign cover: @khoinguyenduongthiiTên nhân vật thuộc về tác phẩm "Ma Đạo Tổ Sư" của tác giả Mặc Hương Đồng Khứu, cốt truyện có thể có chi tiết được dựa trên tác phẩm gốc, fanfic tuyệt đối không phải là tác phẩm gốc!Lưu ý* OCC * Cấm reup* Truyện chứa toàn bộ cảnh 18+, ai không thích clickback* Fanfic của Vong Tiện, Vong Tiện, Vong Tiện…
Nữ diễn viên thế nào cũng chưa nổi lắm Quan Tri Ý rốt cuộc đã biết nghe lời người nhà nói, ngoan ngoãn thử đi coi mắt. Sau khi một nhóm fans duy nhất biết, họ sôi nổi tỏ vẻ bi thương. "Idol của tôi thật là thảm quá đi, kiếm tiền không được rồi chỉ có thể đi yêu đương." "Lập một quỹ ủng hộ đi! Con gái! Mẹ sẽ nuôi con!" ---- Sau đó, vì để bác bỏ tin đồn trên mạng, Quan Tri Ý phát sóng trực tiếp để gặp mặt cùng bọn họ. "Tớ không nghèo, mỗi ngày đều sinh hoạt rất khá, mọi người đừng lo lắng nhé......" Fans kêu rên khóc rống: Con gái chúng ta thật sự quá hiểu chuyện! Đã thảm như vậy rồi cũng không chịu để lại một chút năng lượng tiêu cực!! Quan Tri Ý: "......" Cuộc sống nghèo khổ kéo dài không lâu, mãi cho đến một ngày -- phóng viên chụp được ảnh vào một buổi tối sau một đêm diễn Quan Tri Ý xong việc rồi lên một chiếc siêu xe phiên bản giới hạn toàn cầu, chạy một đường bão táp, đi vào khu biệt thự sang trọng nhất đế đô, vào nhà của nhà tài phiệt Thích Trình Diễn.Cư dân mạng: "Người chăm chỉ nhưng nghèo khổ đâu rồi?" Cư dân mạng: "Diễn không tốt liền vào hào môn, mặt đâu rồi." Trên mạng chửi rủa đầy trời, ngày hôm sau Quan Tri Ý yên lặng đăng Weibo: "Chuyện đó, nhà mà tôi đi vào ở là nhà của anh trai ruột tôi, còn nhà của anh Thích, vẫn luôn ở bên cạnh......" Vài phút sau, Thích Trình Diễn cũng bình luận: Vậy khi nào thì em mới nguyện ý vào nhà anh? Cư dân mạng: "???"…
Nàng là Vân Thiển Nguyệt đích nữ duy nhất của Vân Vương Phủ Thiên Thánh hoàng Triều, cũng là hoàn khố thiếu nữ trong miệng nhiều người, ngang ngược càn rỡ, tiếng xấu khắp nơi, trong hội thi thơ vì nam tử mình yêu mến mà cùng người tranh giành tình nhân để bị mất mạng. Nàng là Thượng tướng trẻ tuổi nhất tài hoa nhất của Cục bảo an quốc gia, một lần vì nước bỏ mình, linh hồn rơi vào dị giới, Trọng sinh trên thân đích nữ duy nhất của Vân Vương Phủ ở Thiên Thánh hoàng Triều - Vân Thiển Nguyệt. Hoàn khố thiếu nữ chống lại thiếu niên tướng quân, nàng đến khiến cho mặt ngoài yên bình của Thiên Thánh hoàng triều hoàn toàn biến đổi lớn. Nói ta lớn lối?…
Tác giả: Trúc Dĩ.Số chương: 85c chính văn + 4c phiên ngoại. Edit: NhaDauTay. Bìa: Meilynh.Nguồn convert: Tangthuvien (tuongminh), wikidich. Truyện được đăng tại Wattpad và Facebook Lục Bình (Nhà Dâu Tây)https://www.facebook.com/profile.php?id=100014322405163Truyện được edit chưa có sự đồng ý của tác giả. Đề nghị không reup ở bất kỳ trang web nào khác.Trạng thái: hoàn sáng tác.----------------------------…
Thể loại: Bách hợp/ Cổ đại/ Tu tiên/ Ngọt văn/ 1x1/ Hỗ công/ HEVai chính: Cố Khê Nghiên x Diệp Thấm MinhPhối hợp diễn: Mộc Cẩn, Phong Sóc, Khúc Tĩnh, Cố DiệpVăn án:Nghe nói lúc Cố Khê Nghiên ra đời, điềm lành quanh quẩn, bách điểu triều bái. Cố gia hoan thiên hỉ địa, lại không ngờ Cố Khê Nghiên sinh ra đã mắt mù.Thế nhân đều nói tiểu thư duy nhất của Cố gia phong thái yểu điệu, tài hoa hơn người, yêu trà thành si, chỉ tiếc bởi vì mắt mù, mười tám tuổi vẫn chờ gả ở bên trong khuê phòng. Cố Khê Nghiên vẫn không rõ tại sao mình từ nhỏ liền yêu chuộng trà, tận lực đem Cố gia từ buôn bán tơ lụa biến thành gia tộc trà thương, thẳng đến một ngày nàng ở vườn trà phát hiện một gốc cây trà rất đặc biệt, từ đây nàng liền mê mẩn cây trà thành tinh này. Diệp Thấm Minh vốn là nhìn trúng Cố Khê Nghiên trăm năm hiếm có linh thể, ý muốn đem nàng tinh phách đi luyện đan, không ngờ rốt cuộc lại đem chính mình bản thể đi cấp Cố Khê Nghiên pha trà. Cố Khê Nghiên: Thấm Minh, nàng là trà gì?Diệp Thấm Minh: nàng cái mũi linh như vậy, bản thân ngửi không đến sao?Cố Khê Nghiên: hồng trà vị?Diệp Thấm Minh: Ta là lục trà tinhCố Khê Nghiên: Không tin.Diệp Thấm Minh: không tin nàng ngâm taTừ đấy, lấy Trà tẩy Nghiên, lấy Khê pha Trà.Đây là chuyện xưa kiếp trước kiếp này của một vị trà si cô nương, mũi ngửi tứ đường, lòng có thất khiếu, mắt mù nhưng tai nghe tám hướng, cùng một nàng lục trà tinh vô pháp vô thiên tâm ngoan thủ lạt.------------…
Hán Việt: Cổn, lão tử bất yếu nhĩ liễuTác giả: Diệp Ức LạcEditor: luftmensch05Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, trọng sinh, hào môn thế gia, gương vỡ lại lành, vườn trường, tra công tiện thụ, tiểu bạch, ngược tra, sinh tử văn, 1x1, HE.Độ dài: 166 chương + 11 phiên ngoại✰⋆。:゚・*☽:゚・⋆。✰⋆。:゚・*☽:゚・⋆。✰⋆。:゚・*☽Văn ánSản nghiệp gia tộc bị bạn trai cướp đi, cậu thì bị vô tình vứt bỏ.Nhìn bạn trai bước vào lễ đường kết hôn với người khác, cuối cùng cậu cũng học được từ bỏ.Tỉnh lại sau giấc ngủ, phát hiện mình trở lại 5 năm trước.Đợi đã, cậu nhớ hôm nay là ngày người kia nói chia tay với cậu.Cậu còn muốn dính chặt lấy, một khóc hai nháo ba thắt cổ nữa sao?Vẫn là nên chiếm trước thời cơ nói: "Cút, ông đây không cần anh nữa."✰⋆。:゚・*☽:゚・⋆。✰⋆。:゚・*☽:゚・⋆。✰⋆。:゚・*☽Đôi lời của mình:1. TRA CÔNG TIỆN THỤ, TRA CÔNG TIỆN THỤ, TRA CÔNG TIỆN THỤ, điều quan trọng xin phép nói 3 lần, công trong truyện có tính cách cực kỳ cực kỳ tệ. Và có vài chi tiết trong truyện rất ảo ma, nên hãy cân nhắc trước khi lọt hố.2. Mình hoàn toàn không biết tiếng trung gì cả và đây còn là bộ đầu tay của mình, nên bản edit này chỉ có thể truyền tải được nội dung của truyện khoảng 70%-80% thôi. Vì thế sẽ có vài chỗ vẫn còn sai sót, mong các cậu thông cảm hoặc có thể góp ý để bản edit này hoàn thiện hơn nữa nha ~( ̄▽ ̄~)3. Truyện edit phi thương mại và chưa có sự đồng ý của tác giả, nên mong mọi người đừng chuyển ver và mang đi nơi khác nhé.…