Sakura Miyawaki

Sakura Miyawaki, 10 tuổi

- Sakura chan iu dấu của em ới ời ơi à

- Em chỉ là rất thích gọi tên của Sakura chan~ thôi!

- Vì mỗi lần gọi tên Sakura chan~ Đều cảm thấy rất thích, rất vui vẻ, cảm giác rất tốt đẹp. Cảm giác tốt đẹp, như hoa anh đào nở rộ trong lòng vậy ^^

Chị cũng vậy đấy ^^

Duchinie ơi Duchinie à~ Chỉ cần gọi tên em thôi!

Cảm giác như hoa anh đào nở rộ trong lòng là có thật đấy ^^

Sakura Miyawaki, 15 tuổi

- Em muốn chung đường về nhà cùng với Sakura chan~

- Em chỉ muốn cả ngày được ở bên Sakura chan~ thôi!

- Vì mỗi lần ở bên Sakura chan~ Đều cảm thấy rất thích, rất vui vẻ, cảm giác rất tốt đẹp. Cảm giác tốt đẹp, như hoa anh đào nở rộ trong lòng vậy ^^

Chị cũng vậy đấy ^^

Chỉ cần ở bên em thôi!

Hoa anh đào sẽ nở rộ trong lòng như thế này này ^^

Sakura Miyawaki, 18 tuổi

- Sakura chan~ Em thích chị!

Cái đứa nhóc này ... Cuối cùng cũng chịu nói ra thành tiếng rồi đó à ^^

- Vậy thì nhớn nhanh nhanh lên! Tôi chờ ^^

Chờ đến ngày hai ta cùng ngắm hoa anh đào nở rộ bay rợp trời nhé ^^

Sakura Miyawaki, 21 tuổi 

"Em sẽ trở thành người yêu của Lee Ka Eun tôi chứ ?!! Sakura Miyawaki~"

"ĐỒNG Ý ĐI! ĐỒNG Ý ĐI! ĐỒNG Ý ĐI!"

"AHHH ĐẸP ĐÔI THẾ CÒN GÌ"

"DỄ THƯƠNG CHẾT TÔI MẤT"

- Senpai à ... Em ... - Sakura ngập ngừng, ở đây đông người như vậy, cô thật sự không muốn làm người tiền bối đáng kính của mình phải mất mặt.

Lee Senpai thật là ... Rõ ràng đã biết người trong lòng cô là ai rồi !!! Cái gì mà "Tình cảm của tôi không phải thứ bồng bột trẻ thơ" chứ. Cả cô nữa, thường ngày to mồm bảo "Tôi không có thích con nít". Arghhh thật là ... Bây giờ phải làm sao đây ???

Nhỡ như Duchinie mà thấy thì ...

- Duchinie à ?!! - tiếng gọi thảng thốt của cô bé nào đó trong vòng tròn người bên ngoài thu hút sự chú ý của Sakura.

Duchinie ??? Ahn Yoo Jin ?!! Là em sao ...

Sakura giật mình quay về nơi phát ra âm thanh kia. Hai cô bé mang đồng phục học sinh cấp 3 đứng đó ngơ ngác. Là đồng phục trường của Duchinie !!!

Dưới đất thì ... nào là gấu bông nào là hoa hồng ... lăn lóc tơi tả ...

Thôi xong rồi ...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro