Chương 10 Giao dịch
Sau nghi thức phân loại, Dumbledore đứng lên nói chuyện với mấy học sinh, Iger không quá hiểu ông đang nói gì thì lập tức nhìn thấy ông rút đũa phép dẫn đám học sinh hát bài ca của trường.
Iger đã cố gắng học hỏi từ Fred và George, thanh âm và tình cảm phong phú trong câu cuối cùng trong giai điệu của bài hát, ngữ khí trầm buồn và bi ai khiến Iger trở thành người cuối cùng hát xong. Dumbledore cầm đũa phép vung lên, vì câu cuối cùng của Iger mà chỉ huy.
Trong đại sảnh im lặng tĩnh mịch, mọi người chết lặng nhìn chằm chằm vào Hogwarts, người đầu tiên trong lịch sử Hogwarts hát bài hát của trường với một giọng điệu như cuộc diễu hành tang lễ. Giáo sư Flitwick quay lại nhìn Snape.
"Có lẽ Dumbledore là đúng, cậu bé hẳn là sẽ vào Gryffindor."
Snape nghe được Giáo sư Flitwick nói, sắc mặt càng đen.
Những tràng pháo tay rộn ràng vang lên, Iger mỉm cười đứng trên ghế cúi chào xung quanh, Aisha cười tới cười lui, ôm và hôn vào má Iger, những chàng trai xung quanh nhìn đầy ghen tị.
"Vậy thì, ta không còn gì để nói nữa." Dumbledore cười ha hả vung tay lên: "Ăn đi!"
Giọng nói ngừng, trên bốn chiếc bàn dài, đĩa bát đĩa xuất hiện, và các học sinh bắt đầu ăn một cách hào hứng.
Điều thú vị là Iger có thêm một ly nước chanh đá và một nồi lẩu nhỏ trước mặt, rõ ràng đây không phải là món ăn nên xuất hiện trong bữa tối đã ngay lập tức thu hút sự chú ý của các học sinh khác.
Iger biết rằng đây là những gì các gia tinh đã chuẩn bị cho mình, không nhịn được cười.
"Đây là cái gì?" Aisha tò mò nhìn Iger.
"Một món ăn phương Đông gọi là lẩu." Iger gắp một miếng thịt bò dày nổi lên trên lớp nước lẩu cay và đặt lên đĩa của Aisha
Aisha cầm lấy nĩa đưa miếng thịt bò vào miệng, sau đó hai mắt sáng lên: "Thật ngon."
"Ăn ngon thì cô ăn nhiều một chút..." Eggy nhếch miệng: "Kaka, có thể sẽ giúp ta chuẩn bị thêm một phần không?"
Giọng nói vừa dứt, trước mặt trên bàn lại xuất hiện một cái nồi nhỏ.
"Cậu làm như thế nào được?" Aisa kinh ngạc nhìn Iger.
"Đây là gia tinh làm, nó sẽ được chuyển từ bàn trong bếp sau khi làm xong, cô không biết sao?" Iger có chút kinh ngạc.
"Tôi không biết ..." Aisha dường như không có vào bếp, và nhìn Iger một chút ngây ngô.
"Tôi sẽ đưa cô đi xem nếu có cơ hội." Iger nở nụ cười.
Aisa cảm giác có chút cổ quái, rõ ràng mình mới là người ở Hogwarts bảy năm, đúng không?
Iger suy nghĩ một lúc và nghĩ rằng đó có thể là lý do tại sao Fred và George vẫn chưa nhập học.
Học sinh của Hufflepuff hẳn sẽ biết lối vào của nhà bếp, nhưng Aisha chắc không cơ hội tiếp xúc.
Cả hai đã nói rất nhiều chuyện trong bữa tối về cuộc phiêu lưu của Iger trong vài ngày qua, ngoại trừ một số điều không nên nói thì còn lại cậu đã nói hết với Aisha.
"Cậu đến Rừng Cấm với Hagrid?" Aisha nhìn Iger và hơi cau mày: "Điều đó trái với quy định của trường, chúng ta không được phép vào".
"Nội quy của trường hữu dụng với học sinh. Hiện tại, tôi chưa phải là học sinh của trường, không phải sao?" Iger cười toe toét, "Hơn nữa, cụ Dumbledore đã nói rằng nếu không muốn chết thì đừng vào, thay vì không được phép đi vào."
"Có khác nhau sao?" Aisa vẻ mặt mờ mịt.
"Khác nhau lớn..." Iger lẩm bẩm nói.
Sau bữa tối, Iger đi theo đám học sinh Gryffindor đến tận phòng chờ Gryffindor, bà béo liếc nhìn Iger trong đám đông: "Mật khẩu."
"Mật khẩu mới rất dễ nhớ, quả trứng nhỏ." Aisha mỉm cười nhìn Iger.
"Mật khẩu đúng rồi, vào đi cưng." Bà béo cười nói.
"Cảm ơn vì đã nhớ ta ..." Iger lẩm bẩm đi vào cửa và trở về phòng.
"Tại sao cô có thể vào phòng tôi?" Iger quay lại nhìn Aisha.
Aisha mỉm cười bóp lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Iger: "Nữ sinh có thể vào ký túc xá nam, nhưng nam sinh không được vào ký túc xá nữ."
"Thật không công bằng." Iger dang tay.
" Giữa nam và nữ có rất nhiều điều công bằng. Nếu cậu muốn yêu đương trong tương lai, tôi hy vọng cậu có thể nhớ điều này." Aisha để bụng chút nào.
Trong phòng ngủ, Lucky đang nhắm mắt ngồi xổm trong lồng chim, Aisha kinh ngạc nhìn đồ đạc xung quanh: "Giáo sư Dumbledore thật là thiên vị cậu, đúng không? Phòng ngủ của cậu được trang trí rất đẹp."
"Đều nhờ Kaka." Iger cười: "Trong phòng đều là Kaka đã giúp tôi hái hoa, và cậu ấy cũng luôn dọn phòng cho tôi"
Từ trong lòng lôi ra Psy đang nghịch đồng Galleon và Cơm Cháy đang sợ sệt, Iger quay người bước ra khỏi phòng: "Tôi không ngại cậu ở lại ngủ với tôi tối nay, nhưng bây giờ tôi cần đến văn phòng của cụ Dumbledore. "
Aisa cười đi theo sau Eggy xuống một lúc lâu, rõ ràng đùa giỡn Iger rất vui vẻ.
Vài phút sau, Kaka dẫn Iger đến cửa văn phòng của cụ Dumbledore, Iger nhìn bức tượng điêu khắc trên đá trước mặt: "Lemon Sherbet Lemon."
Đẩy cửa vào phòng, Dumbledore đang xem xét chiếc vương miện Ravenclaw một cách cẩn thận.
""Tôi vẫn đang suy nghĩ trò sẽ cùng trò Smith ôn chuyện đến kia nào. Trò đến sớm hơn ta nghĩ. Đây là một điều tốt, Iger." Cụ Dumbledore cười và nói, "Việc đắm chìm trong sự dịu dàng quá lâu có thể không phải là điều tốt, nó có thể khiến cơ thể trò bị cạn kiệt sớm. "
"Lão lưu manh..." Eggy mặt vô biểu tình: "Kêu con tới có chuyện gì?"
"À ... là thế này ..." Giọng cụ Dumbledore nhẹ nhàng: "Hôm nay ta nhận được một lá thư từ một học sinh cũ của trường. Anh ấy nói rằng có vẻ như trò đã gây ra một số ảnh hưởng không thiện cảm với con anh ấy vào chiều nay."
"Draco Malfoy?" Iger nghiêng đầu: "Ông không nói cho hắn, con trai hắn có thể sẽ sống trong bóng ma của tôi trong tương lai, làm hắn thành thật một chút?
"Ta cũng đã khuyên anh ta, nhưng anh ta có vẻ không phải là người dễ bỏ cuộc. Cũng may, Sẻverus đã viết thư thuyết phục anh ta kịp thời, Serverus có mối quan hệ khá tốt với cha của đứa trẻ." Ánh mắt Dumbledoer sắc bén nhìn Iger: "Lúc này, ta cũng hy vọng trò có thể khống chế cảm xúc, dù sao Obscurus rất có thể sẽ bùng nổ khi kích động
"Vâng ạ, con biết rồi." Iger nhún vai.
Dumbledore bất đắc dĩ lắc đầu: "Thật đáng tiếc, trò hình như không có nghe ta nói, có muốn uống chút gì không?"
Iger nhếch miệng, nhìn dáng vẻ cũng không quá để ý loại chuyện này.
"Nước chanh đá ạ." Iger nói.
"Đúng rồi, còn một điều nữa, Giáo sư Snape nhờ ta thông báo với trò rằng vì học sinh đã bắt đầu đi học rồi nên trò sẽ phải đến văn phòng của anh ấy lúc 6 giờ tối để học bài mỗi ngày." Dumbledore đôi tay mười ngón giao nhau chống cằm.
Iger gật đầu: "Con biết rồi."
Nhấp một ngụm nước chanh đá, Iger nhìn Dumbledore: "Giáo sư, ta không hiểu một chuyện."
"Vì sao thầy không dùng "Chiết tâm trí thuật" lên con?" Dumbledore nở nụ cười: "Trên thực tế, ta đã từng thử, tin ta đi, với năng lực của ta, trò sẽ không cảm giác được gì đâu."
Dumbledore nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Iger chớp mắt: "Nhưng ta cũng chưa nhìn cái gì, ta chỉ là nhìn thoang qua 8 năm trở lại đây của trò."
Iger ngẩn người, có chút nghi hoặc.
"Linh hồn con người là một thứ rất kỳ lạ, phải không?" Dumbledore đứng lên, nghịch chất lỏng màu bạc trong một cái chậu bên cạnh: "Nó có thể tách ra, hội tụ, hay trọng sinh, ngay cả khi ta được gọi là một trong những pháp sư da trắng vĩ đại nhất, ta cũng không thể nhìn trộm ký ức ở kiếp trước của linh hồn. "
Dumbledore xoay người nhìn Eggy nở nụ cười: "Con an toàn."
Iger không biết Dumbledore nói an toàn về cái gì, tóm lại cậu vẫn lo lắng.
Iger câu hiểu câu không gật đầu, nhìn về phía Dumbledore: "Không bằng chúng ta làm một vài giao dịch, thế nào?"
"Trò muốn giao dịch gì?" Dumbledore rất có hứng thú nhìn Iger.
"Giống con cho thầy cái vương miện kia, đổi lại thầy phải cung cấp cho con đồ mà con yêu cầu." Iger nghĩ: "Hay con đưa thầy đi cùng, có thể không?"
Dumbledore bất đắc dĩ cười: "Trò đã tiêu gần hết tiền dưỡng lão của ta rồi đấy, Iger."
Sau đó nhìn Iger có chút mất mát, Dumbledore vẫn là gật đầu: "Nhưng ta đồng ý, ta nghĩ trăm năm nay của ta vẫn có không ít của cải..."
Iger tức khắc nở nụ cười nhìn về phía Dumbledore.
"Cho nên, trò muốn dùng vương miện đổi lấy cái gì?" Dumbledore nhìn Iger.
"Nimbus 2000." Eggy nhếch miệng nở nụ cười.
"Không thể không nói, đây là một yêu cầu vô cùng tham lam." Dumbledore gật đầu đồng ý: "Có thể, ít nhất cho đến nay, ta chưa nghe nói về một cây chổi tốt hơn cái chổi này."
Dumbledore nhìn Iger mỉm cười: "Ta nghe nói rằng Buck đang phát triển một loại chổi mới, có tên là Twigg 90. Nếu trò không vội, trò có muốn ta đặt một cái cho trò không? Tôi nghe nói rằng chúng sẽ đưa ra thị trường trong năm tới. ..
Eggy lắc đầu: "Thôi ạ."
"Ta cũng nghĩ vậy. Ta đã xem quy trình xử lý của họ. Ta chắc chắn, về mặt thủ công, những chiếc chổi có khả năng bị biến dạng khi chúng bay nhanh. Nimbus 2000 vẫn phù hợp hơn." Dumbledore cười: "Định tặng cho cô nữ sinh kia sao? "
Iger có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu.
"Tuổi trẻ thật tốt." Dumbledore nhìn Eggy trêu chọc nói: "Có thể không kiêng nể gì hưởng thụ tình yêu, tuy rằng ngươi hưởng thụ có hơi sớm."
Iger cảm giác mặt mình nóng rát, ném quả trứng gà vào nói không chừng có thể chín, vội vàng rời khỏi văn phòng Dumbledore.
Trên nóc tủ trước cửa văn phòng hiệu trưởng, một chiếc mũ rách bẩn cong cong, những nếp nhăn trên mũ tạo thành hình mặt người: "Tôi thích đứa trẻ đó, Dumbledore. Nó không giả tạo, mặc dù nó rất tham lam." "
"Ta cũng rất thích. Đây là đứa nhỏ rất dễ bị nhìn thấu." Dumbledore nhướng mày: "Ta dám khẳng định nó sẽ không đi lạc hướng."
"Ta cũng dám khẳng định thứ lần sau thằng bé muốn chắc chắn không phải là thứ đơn giản như cái chổi ..." Mũ Phân loại lẩm bẩm nói.
Dumbledore dang hai tay, có vẻ đồng ý với chiếc Mũ Phân loại.
"Ngươi quá nhân nhượng thằng bé đó rồi, Albus!" Bên trên bức tranh, một ông lão nhìn Dumbledore bất mãn nói: "Nó chỉ là một Obscurus mà thôi, ở thời đại của ta rất thường thấy, hắn không nhất định có thể sống được!"
"Ta nghĩ rằng ông sẽ hiểu ý của ta, Phineas." Dumbledore nhìn bức chân dung bên cạnh: "Đứa bé kia quan trọng rõ ràng không phải vì trong cơ thể nó có Obscurus."
Phineas Nigellus Black, một hiệu trưởng tiền nhiệm có tính cách nóng nảy, đương nhiên, cũng là hiệu trưởng không được hoan nghênh nhất trong lịch sử. Ông là ông cố của Sirius, kể từ khi ông ta biết rằng Sirius, hậu duệ cuối cùng của gia đình, đã bị giam cầm ở Azkaban, tính cách của ông ta càng trở nên nóng nảy.
"Lý luận kỳ kỳ quái quái, ta nghĩ ngươi có vẻ già rồi." Phineas lẩm bẩm xoay người rời đi, nhìn dáng vẻ hẳn là đi đến bức chân dung của mình ở Quảng trường Hogsmeade càu nhàu.
......
Sáng sớm hôm sau, Iger đi lang thang quanh trang viên Hogwarts, bên cạnh là một con mèo con màu bạc thỉnh thoảng vồ lấy những con bướm đi ngang qua.
Không khí buổi sớm ở Hogwarts có mùi rất thơm, mùi cỏ thoang thoảng xen lẫn hương hoa xuyên vào mũi của Iger, hít hà, Iger đi về phía căn nhà gỗ của Hagrid. Ngày hôm sau sáng sớm,
"Buổi sáng tốt lành, Hagrid." Iger đi vào phòng nhỏ, Hagrid đang ăn bánh trong chiếc tạp dề màu hồng.
Iger không hiểu tại sao Hagrid lại thích ăn bánh quy, càng không hiểu là Hagrid vì cái gì mà làm bánh kem cũng cho nhân là bánh quy.
"Buổi sáng tốt lành, Iger." Hagrid đẩy một bình sữa: "Thật tiếc vì hôm nay ta không thể đưa trò đến Rừng Cấm. Ruộng bí ngô vừa mới được bón phân. Tôi cần bón cho chúng ít thuốc đuổi côn trùng. Nếu trò chán có thể đến gặp Buckbeak để nó mang trò bay hai vòng, nhưng nhớ mang cho nó vài con chồn hôi hay gì đó, tên đó rất tham lam. "
Iger gật đầu, nhìn ly sữa ăn sáng mà Hagrid đưa cho, sữa trong bình rõ ràng là đặc hơn sữa thường, Iger không chắc mình một ngụm có thể bị sặc hay không.
"Đây là loại sữa gì vậy ạ?" Iger hỏi.
Hagrid nhai bánh quy răng rắc: "Sữa của Erumpent (1), là lúc trước ngài Skamander phóng sinh hai con Erumpent ở trong Rừng Cấm, nói là hai con cuối cùng trên thế giới, nhưng bọn nó sống trong Rừng Cấm rất tốt, hiện tại có một đàn con, ít nhất không cần lo lắng bị tuyệt chủng, không phải sao? Ngài Skamander thật là vĩ đại..."
Hagrid lải nhải nói, nhìn dáng vẻ rất sùng bái Newt Skamander, Eggy cảm thấy này hai người rất giống nhau, đều đối với sinh vật huyền bícó một loại đam mê bất chấp, nhưng so với Newt, nhìn dáng vẻ Hagrid có vẻ càng thích những con có hình thể to lớn, móng vuốt răng nanh...
Ví dụ như rồng?
Khóe miệng Iger giật giật, đôi mắt cậu sáng lên. Nói về điều này, thật tuyệt nếu tôi có cơ hội được nuôi một con rồng?
Cả ngày dài, Iger không có việc gì làm, mặc dù buổi chiều anh đến Hogsmeade và uống một ít bia bơ, đọc vài chương truyện của phù thủy Sen nhưng điều này dường như không mang lại cho cậu nhiều niềm vui.
Ban đêm, trong văn phòng của Snape, Iger nhìn chằm chằm vào các loại đồ vật u ám khác nhau, bên trong có một chất lỏng nhờn màu xanh lá cây, Iger không xác định Snape là xứng ma dược vẫn là chơi giải phẫu.
"Lấy đũa phép của trò ra, Iger." Sắc mặt Snape không tốt, Iger cảm thấy khả năng anh vẫn còn vì tối hôm qua cậu không cho anh mặt mũi mà canh cánh trong lòng, Snape rõ ràng không phải là người có tâm lòng rộng rãi gì.
"Ta nghe nói trò đã phóng ra "Lời nguyền hủy diệt" rất mạnh ỏ quán rượu chiều hôm qua? Có vẻ như ngay cả khi ta không dạy trò bất cứ thứ gì, trò cũng có thể sử dụng thanh thạo thần chú hắc ám cấp thấp." Giọng nói văng vẳng bên tai Iger. Iger không biết mình có cần tát ông thầy này ngay bây giờ hay không, bởi vì cậu không biết Snape có ý khen hay mỉa mai vào lúc này.
"Quá khen..." Iger nghĩ vẫn là mở miệng nói.
"Có vẻ trò cảm thấy ta đang khen trò?" Snape lạnh lùng liếc Iger một cái.
Iger ngẩn ra: "Không phải sao?"
"Tất nhiên, đúng là cùng loại không đầu óc như trò thử nói chuyện sai lầm." Snape hừ một tiếng.
"Ta còn tưởng rằng chúng ta sẽ rất có tiếng nói chung." Iger không mặn khôn nhạt trả lời, tôi ngốc, anh cũng ngốc, mọi người đều giống nhau!
Sắc mặt Snape rất khó nhìn, anh phát hiện đối thoại với Iger căn bản không hy vọng thắng, muốn trừ điểm nhưng không biết trừ như nào, người ta còn chưa phân loại Nhà.
Muốn nhốt Iger lại nhưng không có lý do chính đáng. Iger không phải là học sinh.
Muốn dùng "Bùa khóa lưỡi" nhưng Iger vẫn sử dụng "Bùa khiên bạc" 24/24.
Ta má nó vì sao phải dạy nó "Bùa khiên bạc"? Snape mặt không biểu cảm nhưng trong lòng cảm giác rất tệ.
Phần chú thích của phù thủy Sen: (^^)
(1) Erumpent: Sinh vật có nguồn gốc từ Châu Phi này là một trong số những quái thú có cơ thể to lớn nhất và đáng sợ nhất mà Newt đang bảo vệ bất chấp vẻ bề ngoài có vẻ thân thiện và dễ gần của nó. Với chiếc sừng và chiếc đuôi dài trông giống như một sợi dây thừng, nhìn từ xa, người ta dễ nhầm nó với một con tê giác, nhưng thực tế thì sừng của Erumpent lớn hơn khá nhiều và nó có khả năng phát sáng. Chiếc sừng sắc nhọn này có chứa một chất lỏng có hàm lượng độc tố cao, có khả năng khiến cho tất cả những vật mà nó húc vào phát nổ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro